Đích Nữ Triệu Thị

Chương 48: Tiểu ngọc nhi bị chơi đến chết đi sống lại

Triệu Xu Ngọc đạt được kɧoáı ©ảʍ đến rối tinh rối mù.

Eo không ngừng run rẩy, hai cái đù mở rộng ra hai bên không còn sức lực để khép lại.

Ngay cả giọng nói cũng không còn sức để kêu thành tiếng, cái miệng nhỏ lúc đóng lúc mở, tình cảnh hiện tại của nàng rất giống tiểu huyệt bị nam nhân hung hăng thao lộng, thịt non trong tiểu huyệt sau khi trải qua một trận lêи đỉиɦ cựa khoái mà mãnh liệt co rút lại, cũng không có biện pháp khống chế, hoa tâm phun ra từng đợt mật dịch.

Mật dịch xối ở trên qυყ đầυ to lớn của Triệu Hành Viễn, làm hắn cũng chịu đựng không được mà trở nên run rẩy.

Triệu Hành Viễn cảm thấy sảng khoái mà ngẩng đầu lên, đôi tay xoa nắn hai bầu vυ' của Triệu Xu Ngọc, hắn dùng sức mà niết hai đầṳ ѵú ở trong tay, dưới háng lần thứ hai phát lực, nhanh chóng đâm vào rút ra chỗ sâu nhất bên trong tiểu huyệt đang không ngừng co rút cùng chảy ra mật dịch, hắn đè hạ thân của muội muội, điên cuồng mà rong ruổi va chạm.

Triệu Hành Viễn đã sắp đến thời điểm mấu chốt, cái gọi là thương hoa tiếc ngọc đều bị hắn vứt ra sau đầu, chỉ nghĩ đến việc hung hăng chiếm hữu cơ thể của thiếu nữ dưới thân, từ trên người nàng đạt được kɧoáı ©ảʍ cực hạn.

Nhưng đây là lần đầu tiên của Triệu Xu Ngọc, làm sao nàng có thể chịu được sự va chạm mãnh liệt như vậy, nàng mới vừa lêи đỉиɦ, còn chưa phục hồi tinh thần lại, nàng thở dốc mà kêu nhỏ.

"A, a...a….a…. Từ bỏ... Ngọc Nhi từ bỏ...a…a….”

Nàng một lần nữa bị từng đợt cảm giác da^ʍ mĩ vừa ngứa vừa trướng đánh úp lại, tiểu huyệt của Triệu Xu Ngọc bị hung hăng thọc vào rút ra phảng phất như muốn tạo phản, nàng không chịu được khống chế mà co rút lại, tiểu huyệt run run rẩy rẩy, mật dịch một trận tiếp một trận trào ra từ hoa tâm.

Triệu Hành Viễn biết Triệu Xu Ngọc một lần nữa đạt đến cực khoái, chính mình cũng sắp chịu không nổi, cũng không còn cố tình nhẫn nại, hắn cưỡi lên mông nhỏ của Triệu Xu Ngọc, mãnh liệt đâm xuống phía dưới, toàn bộ gậy thịt không chút lưu tình mà đâm sâu vào trong hoa tâm, sau khi tàn nhẫn liên tục đâm vào rút ra cả trăm lần, lần sau cùng hắn đâm thật mạnh, vòng eo cũng không còn cử động.

Gậy thịt sưng to đến cực điểm cắm vào bên trong tiểu huyệt của muội muội ruột mới vừa bị phá, hung hăng nghiền áp hoa tâm, run rẩy bắn ra một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Sau khi bắn tinh, cả người của Triệu Hành Viễn đều thả lỏng.

Hắn nằm ở trên giường, thuận thế ôm Triệu Xu Ngọc vào trên người, làm nàng ghé vào trên ngực của hắn, đương nhiên tiểu huyệt của nàng còn đang kẹp gậy thịt còn đang nửa mềm của hắn.

Lúc này thể xác và tinh thần của Triệu Hành Viễn rất thoải mái, hắn ôm Triệu Xu Ngọc yêu thương không thôi, "Mới vừa rồi có đau không?"

Triệu Xu Ngọc hữu khí vô lực mà trừng mắt nhìn Triệu Hành Viễn một cái, nàng bỉu môi nói, "Đương nhiên là đau."

"Ngọc Nhi ngoan, về sau sẽ không còn đau.”

Sau khi đã khai trai, Triệu Hành Viễn đã có suy nghĩ muốn cùng Triệu Xu Ngọc tiếp tục trải qua việc cực lạc của nam nữ này.

Nhưng Triệu Xu Ngọc vừa rồi bị phá thân cũng không có quá nhiều thoải mái, nàng bẹp miệng không có lên tiếng trả lời, đôi mắt híp lại đã chìm vào giấc ngủ.

Một lần nghỉ ngơi không biết qua bao lâu, khi Triệu Xu Ngọc tỉnh lại, trên người đã được Triệu Hành Viễn thu thập xong.

Chuyến đi này Triệu Hành Viễn đã đặc biệt chuẩn bị dược, sau khi Triệu Xu Ngọc ngủ, hắn đã dùng khăn lau sạch thân thể cho nàng, cũng lấy dược xoa lên tiểu huyệt đang sưng đỏ của nàng.

Không có xé rách trầy da nhưng lại sưng đến lợi hại, trong lòng Triệu Hành Viễn cảm thấy ảo não, vẫn cảm thấy mình mới vừa rồi đã quá mức xúc động cùng lỗ mãng.

Nhưng ảo não thì ảo não, trên đường trở về Triệu Hành Viễn cùng Triệu Xu Ngọc lại ngồi chung xe ngựa, muội muôi bị chính mình thao đến mềm nhũn vô lực phải dựa vào trên người của hắn, gậy thịt dưới háng của Triệu Hành Viễn lần thứ hai sung huyết, ngẩng lên rất cao, kêu gào muốn xâm nhập vào tiểu huyệt mê hồn của muội muội.

Duỗi tay ra, Triệu Hành Viễn liền đem Triệu Xu Ngọc đang ngủ gật ôm vào trong lòng ngực.

Lần này thiếu nữ xinh đẹp đã ngồi ở trên đùi của hắn, hắn hôn nhẹ lên cái trán cùng gương mặt của nàng, ánh mắt đầy yêu thương.

"Hành Viễn ca ca...?" Triệu Xu Ngọc còn buồn ngủ.

Triệu Hành Viễn lại hôn hôn môi của nàng, "Không có việc gì, ngươi cứ tiếp tục ngủ."

Nhưng mà tiếng nói của hắn vừa dứt, hắn lại duỗi tay vào trong làn váy, buông lỏng lưng quần của Triệu Xu Ngọc.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~