Mẹ Kế Xinh Đẹp

Chương 3

(3) 5P, trước mặt chồng bị ba đứa con riêng đυ., l*и non song long, trở thành bồn chứa tinh cho cả nhà.

Đường Thiên đơ ra, trong nháy mắt cảm thấy khuôn mặt nam nhân có chút mơ hồ, bên tai nghe cũng truyền đến giọng của chồng cậu, cậu lại không nghe được đối phương đang nói gì, giống như một loại ngôn ngữ lạ lẫm. Qua hồi lâu cậu mới phục hồi tinh thần, nghiêng ngả lảo đảo nhảy xuống khỏi bồn rửa tay đi ra ngoài, vẻ mặt nôn nóng không biết muốn tìm cái gì.

Tô Vân nhìn động tác của cậu, nhìn thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình mới bắn vào không lâu đang "lạch tạch" chảy giữa hai chân cậu, chung quy vẫn có chút không đành lòng, bước đến ôm lấy cậu, "Bình tĩnh một chút."

Đường Thiên muốn tránh thoát khỏi hai tay hắn, lại phát hiện mình chẳng còn chút sức nào, cậu muốn nói chuyện, nhưng cổ họng như bị nghẹn. Tô Vân xoay mặt cậu lại, nhìn mặt cậu đầy nước mắt, tim hắn nhói lên, giọng mềm nhẹ hơn, "Em đừng vọi, tôi gọi họ về, giải thích mọi chuyện với em, được không?"

-

Đây là lần đầu tiên kể từ khi Đường Thiên gả vào cái nhà này, được mặc quần áo bình thường, áo thun và quần jean, nhưng không tìm thấy đồ bó ngực nên cậu không mặc, ngực căng lên, nhìn có chút quái dị.

Đôi song sinh về trước, nhìn thấy cậu thì thở phào nhẹ nhõm, hai người cùng gọi "Mẹ nhỏ", Tô Vũ ngồi cạnh cậu, ôn nhu hỏi: "Sao vậy?"

Đường Thiên lắc đầu không nói gì, chờ Tô Giang về, cậu mới ngẩng đầu.

Tô Giang mặc tây trang cùng màu, sắc mặt trầm tĩnh, phong độ nho nhã, hắn nhìn thoáng qua ba đứa con trai, cuối cùng ánh mắt dừng trên mặt Đường Thiên, "Bảo bối."

Đường Thiên run người, mắt mở to, đuôi mắt hồng hồng, hiển nhiên vừa khóc không lâu. Tô Giang ngồi xuống sofa đối diện cậu, châm chước mở miệng: "Anh thừa nhận, anh kết hôn với em vì mục đích không đơn thuần, nói em chơi vui là nói thật. Hiện tại chắc em cũng hiểu sơ sơ ý của anh rồi."

Đường Thiên đúng là đã hiểu, "Anh cưới em để làm đồ chơi cho bốn cha con anh à?"

Tô Long nghe thế định nói lại, bị Tô Giang dùng ánh mắt ngăn chặn, hắn tiếp tục, "Không phải đồ chơi, là người yêu. Bảo bối, đàn ông Tô gia bọn anh có sở thích quái dị, thích cùng sở hữu một người. Trước đó anh từng cưới vài người, nhưng bị dọa bỏ chạy hết, bọn họ thậm chí không muốn nghe lệnh của anh đi quyến rũ mấy đứa con, mà em nghe xong, anh cảm thấy em khá thích thú, nếu em chấp nhận, bốn người chúng anh sẽ cùng nhau yêu em. Nếu em không chấp nhận được cũng không sao, anh sẽ để em rời đi, cũng sẽ bồi thường cho em."

Đường Thiên giống như không nghe cả câu, chỉ chú ý vào vài chữ, mặt hoảng hốt nhìn chồng mình, "Là người yêu sao?"

Tô Giang gật đầu, "Là người yêu, anh đảm bảo, bảo bối à, chúng tôi yêu em."

Từ nhỏ Đường Thiên đã thiếu thốn tình yêu nên không thể chống lại dụ dỗ khi được người ta yêu thương, hơn nữa cậu lẻ loi một mình, nếu rời khỏi đây, cậu thật sự không biết phải đi đâu. Cha con Tô gia thấy cậu đồng ý ở lại, đều thở dài nhẹ nhõm, Tô Long nhỏ tuổi nhất, tính cách hoạt bát, ôm lấy cậu hôn lên hai má, "Mẹ nhỏ, về sau tôi sẽ tốt với em nhất."

Đường Thiên bị xưng hô của hắn làm đỏ mặt, hơn nữa trước mặt chồng lại bị người khác hôn, cũng làm cậu cảm thấy ngượng.

Có vẻ Tô Giang quan tâm đến cảm xúc của cậu, mấy ngày tiếp theo không bắt cậu mặc đồ hở hang, cũng không bảo cậu đi dụ dỗ con riêng làʍ t̠ìиɦ, bao gồm cả chính hắn ngủ cũng giường với cậu nhưng không chạm vào cậu, tiếp tục như vậy, Đường Thiên lại cảm thấy dục cầu bất mãn.

Du͙© vọиɠ cháy bỏng làm cậu hổ thẹn, chỉ mới mấy ngày mà thôi, rõ ràng trước đây cậu muốn mặc đồ bình thường, đường đường chính chính đối mặt với những người khác, mà hiện tại mỗi buổi sáng mở tủ quần áo, đôi mắt lại nhìn về những chiếc váy ngủ tơ lụa, tưởng tượng cảnh mình mặc vào, lỗ da^ʍ bên dưới lại bắt đầu phun nước, kẹp lại vẫn không chặn được.

Khi mọi người cùng nhau ăn cơm, cậu nghe mùi đàn ông quanh mình đến mất hồn, nhiều lần bị giọng sữa của Tô Nguyệt cháu trai của Tô Giang gọi mà tỉnh hồn, làm cậu xấu hổ muốn chết. Tô Nguyệt kéo vạt áo cậu, mở to đôi mắt nhìn cậu, giọng non nớt muốn cậu ôm. Đường Thiên bế bé lên, đứa trẻ vừa ngồi lên đùi cậu, đã thò tay sờ lên ngực, làm cậu hoảng sợ.

"Sữa...sữa..." Tô Nguyệt vuốt ve thịt ngực mềm mại, trong miệng lầm bầm nhắc đến sữa bò mà bé thích uống nhất, Đường Thiên lúng túng, nhất là khi ánh mắt mấy nam nhân đều nhìn sang, trực tiếp nhìn vào bộ ngực không mặc đồ bó của cậu, cậu đỏ bừng mặt. Vẫn là Tô Vân đến ôm Tô Nguyệt đi, "Thằng bé là thụ tinh nhân tạo, chưa từng uống sữa mẹ, lần trước xem phim hoạt hình thấy cảnh mẹ cho con bú sữa, nó cứ nhớ mãi."

Lời giải thích này cũng không làm nhiệt độ trên mặt cậu giảm xuống, ngược lại càng nóng hơn, vội ăn xong cơm rồi lên lầu. Cậu cảm thấy thẹn vì chỉ bị đứa trẻ xoa ngực hai cái mà bộ ngực dâʍ đãиɠ kia đã có cảm giác, lúc nãy gậy thịt hơi cứng lên, hy vọng mấy nam nhân kia không chú ý đến.

Đường Thiên vùi người vào chăn, cố gắng không nghĩ đến chuyện làʍ t̠ìиɦ, nhưng nhiệt độ cơ thể khó mà giảm xuống được, cậu đi tắm một phát, trong lúc tắm cố nhịn không giải tỏa, chờ cậu tắm xong ra ngoài, nhìn thấy chồng cậu ngồi trên ghế, bên trên đặt một cái hộp.

Đường Thiên sửng sốt, kêu một tiếng "Chồng", nhìn hộp quà quen thuộc, tim cậu đập nhanh hơn.

Tô Giang vẫy tay với cậu, Đường Thiên đi qua, bị hắn ôm eo, "Thay quần áo, lên phòng ngủ giữa lầu 3."

Đường Thiên run môi, lắp bắp, "Đi, đi làm gì?"

Tô Giang cười cười, nhéo thịt non trên eo cậu, trả lời ngắn gọn súc tích, "Làm em."

Đường Thiên mở hộp quà, "quần áo" bên trong làm lỗ nhỏ của cậu phun một bãi nước da^ʍ ra. Thứ bên trong chẳng thể gọi là "quần áo", nó được tạo thành từ nhiều sợi xích bạc, phía trên là hình áo ngực, mười mấy sợi xích bạc nhỏ rũ trước ngực, chỉ cần đong đưa nhẹ, sẽ lộ hết vυ' ra ngoài. Qυầи ɭóŧ cũng được tạo thành từ xích bạc, vòng trên eo nhỏ, sau đó bên dưới gắn hai ba mươi sợi, nếu không cử động mạnh thì có thể che được cảnh phía trước, còn hai cánh mông trắng nõn thì hoàn toàn lộ ra.

"Quần áo" như vậy chẳng có tí tác dụng che lấp nào, chỉ làm nam nhân tăng thú tính mà thôi. Đương nhiên, cũng giúp người mặc đạt được kɧoáı ©ảʍ khoe thân.

Đường Thiên đi lên lầu ba, chân trần dẫm lên sàn gỗ. Cậu rất ít lên lầu, càng không bước vào cái phòng ở giữa, không biết bên trong là thứ gì. Hiện tại mỗi bước đi của cậu, xích bạc va vào nhau tạo ra âm thanh thanh thúy, làm lỗ da^ʍ giữa hai chân càng ướŧ áŧ hơn.

Nghĩ đến mình sắp được ăn chim bự thèm đã lâu, toàn thân cậu bủn rủn vô lực, cả người không hề giống mới tắm xong, mà giống như bị người ta bắn bên trong bảy tám lần rồi, lộ ra hơi thở dâʍ ɖu͙©. Vất vả lắm mới lên được lầu ba, mở cánh cửa kia ra, nhìn cảnh tượng bên trong, cậu run người.

Căn phòng rất lớn không một bóng người, ở giữa đặt một cái giường siêu bự, năm sáu người cùng nằm vẫn được, trên giường trải ga màu hồng nhạt, có mấy cái gối. Bên cạnh còn có ghế dựa, và một cái màn hình lớn.

Cậu còn chưa phục hồi tinh thần, sau lưng đã có người ôm eo cậu, hôn hôn cổ cậu, thấp giọng cười, "Mẹ nhỏ mặc như vậy rất mê người, muốn chơi em liền quá."

Đường Thiên nhìn thấy Tô Long, nghe hắn nói lời da^ʍ như vậy, hô hấp dồn dập, "Ưm"

"Đừng có chắn cửa chứ." Tô Vũ cũng đi tới, hôn lên môi cậu, hai người dẫn cậu lên giường, Tô Vân đi đằng sau.

Đường Thiên nhìn ba con riêng có vẻ đều mới tắm xong, tóc vẫn ướt, mặc áo choàng tắm trắng, bởi vì dây lưng lỏng lẻo, lộ hơn nửa ngực, cơ ngực tinh tráng làm cậu mặt đỏ tim đập, đôi mắt cũng không biết phải nhìn vào đâu.

Tô Long thiếu kiên nhẫn nhất, chộp lấy một bên ngực cậu thưởng thức, lại cảm thấy mấy sợi xích vướng víu, dứt khoát lột ra ném sang một bên, khẽ cười nói: "Mẹ nhỏ không mặc gì là đẹp nhất."

Tô Vũ sờ dưới háng cậu, chạm đến một mảng ướŧ áŧ dầm dề, "Mẹ nhỏ quá nhạy cảm, chỉ như vậy đã chảy nước tùm lum, xem ra mấy ngày cấm dục có hiệu quả rất tốt."

Đường Thiên thở hổn hển rộng mở thân thể cho họ chơi đùa, đôi mắt lại ngập tràn chờ mong nhìn Tô Vân. Tô Vân nhìn chằm chằm cậu, "Muốn bị tôi chơi chỗ nào?"

Đường Thiên đỏ mặt vươn tay về phía hắn, "Chồng hôn hôn em đi." chữ kia cậu gọi rất nhẹ, nhưng vẫn bị ba nam nhân nghe thấy, thậm chí Tô Giang mới vừa vào cũng nghe thấy.

Tô Giang như không có gì xảy ra ngồi xuống ghế dựa nhìn cảnh trên giường, Tô Long lại có chút bất mãn cắn núʍ ѵú cậu, "Mẹ nhỏ bất công, thì ra em thích anh cả nhất."

Tô Vũ cũng hơi nhíu mày, nhưng không nói gì, tiếp tục dùng ngón tay xoa nắn hai cánh hoa ướt đẫm kia. Tô Vân nhìn cậu thật sâu, cúi đầu hôn lên môi cậu, ngậm mυ'ŧ cánh môi hồng nhuận, cho cậu một nụ hôn ôn nhu lại nóng bỏng.

Ba người con riêng chiếm lấy mỗi điểm mẫn cảm của mẹ kế, Tô Vân hôn môi đắm đuối với Đường Thiên, Tô Long chơi đùa với cặp bánh bao mê người, Tô Vũ bóp nhẹ đóa hoa thịt kia, lại tách hai chân cậu ra, đưa lưỡi liếʍ lên. Đường Thiên lần đầu tiên bị liếʍ lỗ, hơn nữa Tô Vũ liếʍ lên hộŧ ɭε nhạy cảm nhất của cậu, cậu sướиɠ giật người một phát, cổ họng phát ra tiếng kêu da^ʍ.

Tô Vân buông môi cậu ra, "Bị liếʍ l*и thoải mái lắm à?"

"A ha thoải mái lắm á ưm đầu lưỡi của A Vũ giỏi quá, bị liếʍ sướиɠ chết mất" Đường Thiên sướиɠ chảy nước mắt, hai chân banh rộng ra muốn càng nhiều hơn. Ba anh em thấy dáng vẻ sảng khoái của cậu, liếc lẫn nhau, Tô Vân nói: "Đổi tư thế đi."

Đường Thiên cả người trần trụi, gấp gáp bò lên tạo thành tư thế 69 với Tô Vũ, cậu cởϊ áσ choàng tắm của nam nhân, lôi cây hàng đã sớm cương cứng ra. Cậu tách đùi, hai cái lỗ da^ʍ và gậy thịt dựng đứng hoàn toàn bại lộ trước mặt hai nam nhân, hai đầu lưỡi một cái cuốn lấy gậy thịt khẩu giao cho cậu, một cái liếʍ lắp lỗ thịt nước nôi tùm lum, ngón tay cũng cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα đói khát moi móc.

Đường Thiên dùng ngực bọc lấy dươиɠ ѵậŧ thô tráng của Tô Vũ, Tô Vân cũng đến trước mặt cậu, cởϊ áσ choàng tắm, để lộ con chim to ra, cọ lên môi và má cậu, Đường Thiên muốn ngậm vào nhưng hắn không cho, chỉ bôi chất nhầy trên lỗ tiểu lên mặt cậu, đột nhiên thấp giọng hỏi: "Ba đang ngồi xem bên cạnh, có phải em càng sướиɠ hay không?"

Đường Thiên run lên, hai mắt mê mang lúc này mới chú ý tới chồng mình ngồi gần đó, dọa cậu hai chân co rút, phun ra một bãi nước da^ʍ, "Huhu chồng đừng nhìn mà" tuy cậu nói vậy, nhưng động tác dùng vυ' hầu hạ cho con riêng không hề dừng lại, trên má phiếm hồng, nhìn như say rượu.

Tô Giang cầm một ly vang đỏ, cũng mặc áo choàng tắm, hai chân bắc chéo thoải mái ngồi, trên mũi còn đeo một cái kính gọng vàng, hắn nghe vậy mỉm cười nhìn người vợ nhỏ xinh của mình, "Bảo bối, chồng nhìn em càng thích hơn không phải sao? Lỗ da^ʍ phun rất nhiều nước, làm ướt hết mặt Tiểu Long rồi kìa, vυ' trắng quá, trời sinh đã thích hợp nhũ giao cho ©ôи ŧɧịt̠, em muốn liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ của A Vân lắm đúng không? Vừa rồi còn gọi nó là chồng mà."

Đường Thiên mặt đỏ đến mang tai, thân thể dâʍ ɖu͙© bị hắn nói như vậy càng có cảm giác, nước da^ʍ trong hai cái lỗ chảy như bất tận, gậy thịt cũng liên tục nhả dịch. Ánh mắt cậu đuổi theo cây hàng khổng lồ của Tô Vân, trộm vươn đầu lưỡi hồng nộn liếʍ nhẹ một phát, "Ưm muốn liếʍ lắm nhưng bị chồng nhìn em ngại quá, a ưm l*и thịt bị liếʍ sướиɠ quá Tiểu Long giỏi lắm"

Tô Vũ nghe vậy cắn nhẹ qυყ đầυ của cậu, "Mẹ nhỏ, tôi liếʍ em không sướиɠ à?"

"A ha thoải mái ư ư A Vũ mυ'ŧ em rất thoải mái, em cũng cố hầu hạ A Vũ sướиɠ nè..." cậu thuần thục dùng vυ' bọc lấy dươиɠ ѵậŧ kia, thỉnh thoảng lại mυ'ŧ phần đỉnh, lại đói khát nhìn nam nhân trước mặt, hy vọng có thể ngậm lấy con cá chà bặc kia, nhấm nháp tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong.

Tô Vân bị ánh mắt của cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cầm ©ôи ŧɧịt̠ vỗ vỗ vào mặt cậu, "Ăn của A Vũ còn chưa đủ, muốn hai ©ôи ŧɧịt̠ cùng cắm vào miệng da^ʍ của em à? Cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ, chồng thưởng ©ôи ŧɧịt̠ cho em đây, ngậm cho tốt nhé."

Đường Thiên vui sướиɠ há miệng, cố gắng liếʍ mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ mình thèm khát nãy giờ, cũng không thèm để ý ông chồng chính quy có đang ngồi cạnh nhìn hay không, giờ phút này cậu chỉ muốn sa mình vào du͙© vọиɠ.

Cậu đã nghẹn mấy ngày trời rồi, gậy thịt phía trước bị Tô Vũ mυ'ŧ chưa bao lâu đã bắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị Tô Vũ nuốt hết, l*и da^ʍ cũng co rút, kẹp đầu lưỡi Tô Long có chút đau, rút ra còn vang lên tiếng nhóp nhép. Tô Long tức giận đánh mông cậu, châm chọc nói: "Cái l*и da^ʍ này mới mấy ngày không đυ. đã co chặt lại rồi? Cú© Ꮒσα cũng liên tục chảy nước, tôi không nhịn nữa, bắn trước một lần trong c̠úc̠ Ꮒσα non mềm của em ấy đây. Anh, anh liếʍ l*и da^ʍ đi, bên trong nhiều nước lắm."

Đường Thiên nghe thấy c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ ngứa sắp được ăn ©ôи ŧɧịt̠, kích động vội lắc lắc mông, miệng càng cố gắng nuốt ©ôи ŧɧịt̠ sâu hơn. Tô Long cười lạnh: "Mới nghe có ©ôи ŧɧịt̠ ăn đã tự động vểnh mông, đúng là cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ, hôm nay phải đút no em mới được." Hắn cởϊ áσ choàng tắm, bên trong không mặc gì, ©ôи ŧɧịt̠ cũng đã cương cứng từ sớm như hai anh trai, lỗ tiểu chảy đầy dịch tuyến tiền liệt. Hắn cầm chim bự không ngừng cọ xát vào lỗ nhỏ khép mở, khẽ cười: "Bình thường ba toàn nhìn chúng con gian da^ʍ mẹ nhỏ qua video, hôm nay cho ba xem hiện trường trực tiếp luôn nhé." Hắn đâm vào lỗ nhỏ ướt nóng, miệng lỗ sớm đã mềm xốp dễ dàng mở ra, nuốt qυყ đầυ cực đại của hắn vào.

Nếp nhăn xinh đẹp bị căng phẳng ra, chim to thô tráng tiến vào rất trơn tru, toàn bộ vách thịt đều bị nước da^ʍ của Đường Thiên tẩm ướt đẫm, ©ôи ŧɧịt̠ thô dài chớp mắt đã vào hết cả cây.

"Ưm ư" kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm Đường Thiên chảy nước mắt, đặc biệt là có Tô Long va chạm, cậu nuốt ©ôи ŧɧịt̠ Tô Vân càng sâu hơn, gần như nuốt hết cả cây, yết hầu thả lỏng bị gậy thịt của nam nhân nhồi đầy, từ bên cạnh nhìn sẽ có thể thấy cổ họng cậu đã biến thành hình dạng dươиɠ ѵậŧ, da^ʍ mĩ không chịu nổi.

-------------