Ưʍ... Ư... Nhanh quá!
Anh ra vào hết sức thoải mái. Cô thở dốc, hai má ửng hồng, đôi mắt mờ đυ.c chứa đầy du͙© vọиɠ.
- Hôm nay anh thấy em vẫn rất khỏe khoắn đi chơi với mấy soái ca mà. Chắc do anh làm chưa đủ để em thỏa mãn.
Anh kết thúc lời nói liền ngậm lấy quả anh đào mà liếʍ mυ'ŧ, đôi lúc cắn mạnh làm cô bủn rủn.
- Ah... Em... Em không có... Ưʍ..
Anh liếʍ láp, đẩy vào sâu hơn. Cô toát mồ hôi, hoa nguyệt như khóc tuôn ra bao chất dịch ngọt. Cự long ma sát với tử ©υиɠ khiến anh hưng phấn muốn tiến sâu hơn nữa.
- Ah... Anh... Chậm thôi!
- Em còn dám mê trai không?
- Ah... Không.
Cô ôm lấy cổ anh, hai chân dang rộng quặp chặt vào lưng anh.
Anh miên man lên tai cô, cắn nhẹ, hít hà môi hương quyến rũ.
- Em thơm quá!
Vừa nói anh vừa đâm sâu vào hoa nguyệt. Cô rên lên thỏa mãn.
- Ưʍ...ư...
Anh đột nhiên rút cự long ra, nhìn xuống tấm ga giường, rồi nhìn toàn cơ thể cô.
Hai bầu ngực đầy đặn phập phồng theo nhịp thở từ trên xuống dưới đều là vết cắи ʍút̼ của anh. Tiểu hoa nguyệt đang tràn dịch ngọt, yết hầu của anh di chuyển lên xuống.
- Cho em cái tội mê trai.
Anh vắt hai chân cô lên. Đưa lưỡi vào trong hoa nguyệt, anh ra sức nuốt trọn dung dịch mật ngọt ngào. Cô thấy hơi ngứa mà lại càng tuôn ra nhiều hơn. Anh đυ.c ngoáy bên trong, bàn ta tét vào mông cô.
- Em còn dám mê trai không?
Anh ngửa đầu dậy nhìn khuôn mặt đang hưng phấn kia. Cô thở dốc vội đáp.
- Thầy... Em... Không dám nữa. Tha em đi!
- Mai có kiểm tra bài cũ. Em muốn vượt qua, vậy thì phải xem đêm nay.
- Ưʍ...ư... Đừng...
Anh giương cự long, nhét vào tiểu nguyệt. Hai người lại tiếp tục cuộc hoan ái của mình.
-------
Sáng hôm sau, Yên Nhi nhọc nhằn ngồi dậy. Cô mới 18 tuổi mà bị bố mẹ gả cho tên Nhất Nam hơn cô 5 tuổi. Anh là thầy giáo tại trường cô, hình tượng trong mắt các nữ sinh. Họ được hứa hôn từ nhỏ, vì bố mẹ cô nợ gia đình anh một lời cảm ơn nên lấy cô để đền đáp. Anh và cô là vợ chồng nhưng được coi là bất hợp pháp nên cả hai đều giữ bí mật.
Yên Nhi thay đồ xong, cô xuống phòng ăn. Anh đã chờ sẵn, trên bàn toàn là món ăn cô thích.
- Anh làm nhiều món thật đấy!
Cô lao vào ăn như hổ đói. Cũng tại đêm qua bị anh lăn lộn làm cho mệt lả. Nhất Nam nhìn cô, âu yếm.
- Đêm qua coi chừng chưa đủ?
Cô đỏ mặt, cúi xuống ăn, ngại ngùng.
- Anh... Anh chưa tới trường à?
- Em giờ này phải tới trước anh chứ? Anh là thấy giáo, là chồng em mà bây giờ kiêm luôn chức vợ.
- Em... Em đi học đây.
Cô chạy tót đi, anh nhìn theo rồi cười. Đột nhiên cô quay lại.
- Thầy, hôm nay không được kiểm tra bài cũ em đấy!
- Hừm... Sao anh không nhớ gì nhỉ?
Anh nói không kiểm tra em sao?
Yên Nhi bĩu môi, cô liếc anh rồi chực quay đi thì anh kéo cô lai, đè xuống ghế. Nhất Nam nhanh chóng áp môi mình lên môi cô, nồng nhiệt. Tay anh cởi từng nút cúc áo của chiếc áo đồng phục.
- Ưʍ... Ưʍ...
Cô giãy dụa. Anh hôn cổ cô, hickey vào đó. Anh buông cô ra.
- Được rồi, em đi đi. Lát đến anh kiểm tra.
Yên Nhi cài cúc áo. Khuôn mặt ngại ngùng chạy tới soi gương. Cô quay ra nhìn anh, ấm ức.
- Anh... Anh. Em phải để vết này đến trường à?
Nhất Nam tiến tới, áp sát mặt mình vào mặt cô, thì thầm qua tai.
- Em dám xóa? Tối nay đừng trách tôi mạnh tay.