Cục Cưng Đến Và Hành Hạ Anh Đi

Chương 4: Thuốc ᛕích ᗪu͙ƈ (H)

"Được, tôi biết rồi. Tôi lập tức đến công ty, cô cứ bảo vị khách ấy chờ tôi đến giải quyết."

Thiên cúp điện thoại tiến đến giường Bảo đang nằm. Anh đá lưỡi với cậu hơn 5 phút mới nhả cái đôi môi nhỏ nhắn kia ra.

"Cục cưng, công ty có việc, em ở nhà chờ anh ha."

"Ưm, không chịu, hôm nay là chủ nhật mà?"

"Ngoan, là có việc gấp cần anh giải quyết, xong việc anh về liền nhét ƈôи ŧɦịŧ vào cái c̠úc̠ ɦσα cưng ngay."

Bàn tay Thiên thò tay vào trong qυầи ɭóŧ của Bảo, ngón tay thon dài tiến vào cái c̠úc̠ ɦσα làm cho anh mê mẩn kia mà đâm thụt không ngừng. Anh đúng là nhặt được bảo bối, cái c̠úc̠ ɦσα chưa gì mà nước da^ʍ đã chảy chèm nhẹp phía sau quần.

"A...đừng mà, anh khiến em nứиɠ xong lại bỏ em ở nhà em kiếm thằng bạn anh mà đè ra ŧɦασ bây giờ."

"Ngoan, chờ anh. Chụt."

"Hừ."

Hôn cục cưng bé nhỏ một cái Thiên liền xuống gặp ngay thanh niên Tâm đang nằm trên ghế sô pha bấm điện thoại.

"Tao lên công ty có việc."

"Nay chủ nhật mà giám đốc Thiên vẫn chăm chỉ thế sao? Cứ tưởng phải ở nhà cùng cục cựng ŧɦασ nhau trên giường cơ chứ."

"Tưởng tao không muốn à. Tao đi về ngay."

"Chiến hữu, tạm biệt."

Thấy thằng bạn vừa lấy xe chạy đi. Thanh niên Tâm vào trong nhà lượn quanh phòng bếp xem có gì ăn được hay không. Loay hoay trong bếp một hồi thì chẳng có gì ngoài mì gói và trứng. Thế là Tâm ngậm ngùi nấu một nồi nước sôi thả mì vào ăn đỡ vậy.

"Anh Tâm đang nấu gì à?"

Bảo bất thình lình xuất hiện cạnh khiến Tâm xém chút nửa bị bỏng. Nhìn lại thấy cậu vẫn như trước mặc cái áo sơ mi trắng của Thiên hồi lúc sáng mới đến, do độ dài của áo dài qua tới đùi của cậu nên Tâm không biết được cậu có mặc quần bên trong hay không. Mà kệ, mắc gì phải quan tâm chứ. Cũng đâu phải mồi của mình.

"Em làm anh hết cả hồn chết mất."

"Hừ, là do tai anh không có thính thôi."

"Được được, là do anh già sắp lãng tai rồi. Không tranh cãi với em."

"Anh à, em chán quá đi."

"Sao hả, không có ai ở nhà thỏa mãn em sao?"

"Phải đó, hay là..."

Bảo liếc nhìn Tâm với con mắt dâʍ đãиɠ. Đã vậy còn kèm theo nụ cười nham hiểm khiến Tâm dựng tóc gáy, nổi hết da gà.

"Nè nè, anh không chơi phản bội anh em."

"Nè nè, anh không chơi phản bội anh em."

"Hừ, cỡ anh mà đủ như anh ấy chắc. Không thèm."

"Em...em...không nói với em nữa."

"Em có trò chơi muốn nhờ anh giúp."

-------------------------------------

Không ngờ rằng vị khách này lại khó tính khiến anh phải đau đầu nát óc cả một ngày để giải quyết vấn. Làm anh mất cả ngày không được ở bên cục cưng. Đệ đệ ở dưới nhớ cái lỗ dâʍ đãиɠ muốn chết.

"Cục cưng, anh về rồi."

Thiên mở cửa nhìn xung quanh. Kỳ lạ, sao lại tối thui thế này. Hay là ở nhà chán quá hai người kia dắt nhau đi chơi rồi. Bỗng nhiên, anh đứng thừ người ra nhớ lại lời nói hồi sáng của cậu "Em kiếm thằng bạn anh mà đè ra đυ.".

Không thể nào, anh không tin. Thiên hai mắt đầy lửa giận hướng đến cầu thang đi lên lầu thì "bốp" một tiếng rõ to. Đầu óc anh không giữ được bình tĩnh liền té ngay xuống sàn.

Người đánh anh chính là người bạn chí cốt - Tâm. Tâm kéo anh dậy hướng đến phòng ngủ thả xuống. Trong nhà tắm Bảo bước ra, gương mặt đầy nham hiểm nhìn Tâm.

Hai người lột hết quần áo trên người Thiên, Tâm dùng dây thừng cột hai tay anh vào đầu giường.

"Đã xong nhiệm vụ, em nhớ là phải cho anh một review thiệt là hoành tráng đấy nhá nhá nhá. Bye bye."

Tâm phất tay rời khỏi nhà. Thời gian quý báu của cặp tình nhân sao Tâm dám ở lại làm kỳ đà cơ chứ. Hi vọng là thuốc của mình sẽ giúp ích.

markup_impression

-------------------------------------

Nóng quá, sao mà cơ thể mình lại nóng đến như vậy. Tay, là ai trói tay anh. Đúng rồi, ban nãy về nhà xong thì anh bị ai đó đánh vào đầu khiến anh ngất xỉu. Có trộm??? Vậy còn cục cưng, cục cưng của anh.

"Cục...cưng...haaa...haaa...nóng..."

"Anh tỉnh rồi à?".

Bảo bật công tắc đèn lên. Lúc này, vẫn là phòng ngủ. Chỉ là anh đang bị trói trên giường. Cơ thể nóng rang, ƈôи ŧɦịŧ cương cứng lúc nào không biết.

"Cục cưng à...haaa...đây là sao....anh nóng quá..."

"Trò mới. Là do ở nhà chán nên em bày ra trò mới với anh Tâm để chơi với anh đêm nay."

Bảo vừa nói vừa dùng tay sục lên xuống ƈôи ŧɦịŧ to dài kia.

"Tâm??? Nó cho em thuốc gì sao?"

"Không sai, anh Tâm bảo là bên anh ấy mới chế loại thuốc đại loại như làm cho hứng tình. Anh đừng lo, anh ấy bảo thuốc này sẽ không như các chất kíƈɦ ŧɦíƈɦ gây nghiện. Nên em mới dám xài."

"Ha....haaaaa....chết tiệt...cục cưng à, em...mau...mau..."

Do tác động của thuốc nên ƈôи ŧɦịŧ Thiên rất khó chịu. Anh muốn c̠úc̠ ɦσα của cậu. Nhưng tay bị trói khiến anh không thể làm gì hơn là giãy dụa trên giường.

"Em đâu dễ gì cho anh ngay được chứ."

Bảo há miệng ngậm lấy ƈôи ŧɦịŧ anh mà mυ'ŧ. Tiếng "chụt chụt" vang khắp phòng. Đầu tiên, cậu liếʍ lút cán cả ƈôи ŧɦịŧ anh. Dùng lưỡi liếʍ lộng quanh hòn dái của anh khiến Thiên tê rần cả đầu óc chỉ biết nằm thở.

"Haaa...sướиɠ...chỉ có em...là liếʍ sướиɠ...lại...lại....haaaa....bi của anh nữa...."

Cậu khúc khích cười nhìn anh đang sướиɠ. Đưa lưỡi liếʍ lộng di chuyển dần dần lên phía lông cu rậm rạm. Bảo nhả một ít nước miếng xuống xong lại liếʍ.

"A!!! Đau."

Thiên đang bị từng trận bú ƈôи ŧɦịŧ của cục cưng làm cho sướиɠ thì cảm giác đau điếng cả người xuất hiện. Bảo cắn lông cu của anh.

Tɦασ má đùa anh chắc. Thế nhưng sau đó anh lại được một trận kɦoáı ƈảʍ bởi cái miệng nhỏ nhắn kia lần nữa. Lần này, Bảo liếʍ lộng quanh đầu khất anh. Côи ŧɦịŧ do dùng thuốc nên gân xanh nổi hết cả lên, đầu khất cũng đỏ như muốn bùng nổ.

Nước da^ʍ bị cái miệng nhỏ nhắn liếʍ lộng để rỉ nước không ngừng. Tiếng nút ƈôи ŧɦịŧ vang khắp cả phòng khiến tác giả đỏ cả mặt...ư ư ư.

"Bắn....agh....agh....cục cưng....sướиɠ chết anh....haaaa....nhanh...."

Thiên ráng giữ cho mình bình tĩnh hết mức có thể. Nhưng anh không tài nào kiềm chế được. Thuốc của Tâm lần này chế khá mạnh, anh muốn ŧɦασ cái c̠úc̠ ɦσα dâʍ đãиɠ kia ngay lập tức.

Bảo làm sao mà không hiểu anh cơ chứ. Nhìn đôi mắt chứa đầy du͙ƈ vọиɠ dâʍ ɖu͙ƈ của anh khiến cậu cũng nứиɠ muốn chết. Nhưng trò vui chỉ mới bắt đầu thôi, vẫn có một đêm dài để sướиɠ.

"Haaaa.....haaaa....chủ nhân bé bỏng à....cưng....cưng mau cởi....haaaa...trói....mau....mau...."

"Chủ nhân còn chưa chơi đã mà."

Bắn tinh đợt đầu liều thuốc trong người có lẽ vẫn chưa được giảm bớt. Côи ŧɦịŧ vẫn cứng thẳng đứng. Cơ thể anh nóng ran mà chẳng thể làm gì được. Hai tay vẫn bị Bảo trói chặt ở đầu giường. Anh thề giờ phút này cánh tay được thả lỏng anh sẽ đè cậu ra mặc cậu khóc than anh sẽ ȶɦασ đến khi nào ƈôи ŧɦịŧ của anh mềm nhũn mới thôi.

Đang lúc suy nghĩ thì phát hiện ƈôи ŧɦịŧ của mình bị Bảo gắn hai cục trứng rung lúc nào không hay.

"Chủ....nhân....đừng.....urrrgh....ahhhhh.....sướиɠ.....sướиɠ....dừng lại...."

Cầm điều khiển trên tay, lúc thì cậu cho hai cục trứng rung chạy chế độ cực mạnh, lúc thì lại nhẹ nhè như đang mát xa. Nhìn Thiên hai chân giãy giụa, cái hông cứ nhấp nhô lên xuống khiến Bảo nhìn mà cười khúc khích.

"Có phải sướиɠ lắm không...úm....ưm ưʍ..."

Bảo đưa sát mặt lại gần anh thì bất ngờ bị hôn một nụ hôn sâu. Tâm trí Bảo nãy giờ nhìn Thiên bị kíƈɦ ɖụƈ đã những rồi, lúc này được anh hôn Bảo muốn đè anh ra mà cho anh ȶɦασ.

"Chủ nhân....anh lại muốn bắn...ahhhhh....ahhhhh......ahhhhhh..."

"Không cho anh bắn."

Bảo lại nhanh tay rút ra chiếc đũa nhuôm đâm vào lỗ tiểu của anh. Cậu cởi đồ ra bò lên người anh dùng đôi bàn tay mân mê khắp cơ thể. Khi chạm đến ƈôи ŧɦịŧ kia Bảo đổi tư thế đối diện anh, dang cái chân trắng nõn lộ rõ cái lỗ hậu mà anh đang thèm khát kia.

"Ahhhhh....chủ nhân bé bỏng....cưng là....ahhhh....ahhhhh.....làm gì....???"

"Anh đoán xem." (Tác giả: Cuộc sống mà).