Dươиɠ ѵậŧ của Hàn Phong được đặc sâu vào trong khe ngực ấm áp, dĩ nhiên dù nở nang nhưng ngực Hạ Vũ vẫn không thể bao trùm hết được dươиɠ ѵậŧ cậu. Nhìn giống như một miếng hot dog với cây xúc xích to quá cỡ khiến bánh mì không thể nào khép lại được hết vậy. Như thế trong mắt cậu vô cùng kiêu gợi
Hạ Vũ cọ cọ ngực mình tạo ra lực ma sát, điều này khiến Hàn Phong nứиɠ cực độ. Bờ ngực này không quá mềm mại như ngực phụ nữ mà có chút săn chắc chính vì thể độ ma sát tạo ra là rất vừa phải
"Chết tiệt, anh vẫn dâʍ đãиɠ như ngày nào..." Hàn Phong nắm lấy tóc anh ghị xuống dươиɠ ѵậŧ mình " dùng cả miệng anh nữa như vậy mới giống trong truyện chứ"
Hạ Vũ không chống cự ngược lại còn thuận theo, anh há miệng mυ'ŧ lấy đỉnh qui đầu to đôi mắt hờ hững long lanh
Hàn Phong thật muốn bắn ra, nhưng lại phải kìm chế, ra nhanh thì xấu hổ lắm
"Um...um...chụt..." cái miệng dâʍ đãиɠ không ngừng bú ʍúŧ, tuy vụng về nhưng lại tạo ra cảm giác thích thú cho Hàn Phong, đúng rồi đã 5 năm qua có ai làm chuyện này với cậu đâu chỉ có cậu dùng tay tự an ủi
Hàn Phong nhìn núʍ ѵú to hồng của Hạ Vũ đang nhô ra, tay bất giác chạm vào, anh giật mắt, miệng chậm lại một nhịp chứng tỏ anh bị hành động ấy làm cho bất ngờ
"Ưʍ...ưʍ.." Hạ Vũ rên lớn hơn khi tay cậu bắt đầu gẩy gẩy hai núʍ ѵú, hai má anh đỏ ửng ánh mắt hờ hững xấu hổ, núʍ ѵú truyền đến một cảm giác tê rần như bị điện giật. Nhường như bị ảnh hưởng bởi nó mà anh không làm tốt việc bú ʍúŧ dươиɠ ѵậŧ được
Hàn Phong thấy Hạ Vũ cắn nhẹ dươиɠ ѵậŧ mình hơi nhiều thì không những không trách ngược lại còn xoa đầu anh, nhưng cậu không muốn anh làm việc này nữa nên trực tiếp đẩy anh ra khỏi căn dươиɠ ѵậŧ của mình
Dươиɠ ѵậŧ lớn dính đầy nước bọt xem như đỡ phần nào việc bôi trơn
"Cởϊ qυầи rồi lấy tay dang hai chân anh ra đi, tôi muốn thấy c̠úc̠ Ꮒσα của anh"
Hạ Vũ nhìn cậu vẻ mặt như không muốn, nhưng anh vẫn làm theo. Điều này khiến Hàn Phong có cảm giác mình là tên biếи ŧɦái bắt ép người khác vậy
Đã 5 năm rồi Hàn Phong chưa gặp lại c̠úc̠ Ꮒσα đẹp đẽ của anh, nó vẫn hồng hào như xưa. Cậu không chịu nổi nửa liền đem dươиɠ ѵậŧ đâm lún cán vào, cùng lúc đó Hạ Vũ hét lên đầy bất ngờ
"Bên...bên trong anh vẫn là nơi ấm áp nhất" Hàn Phong điều chỉnh lại tư thế, cậu nắm hai chân anh giơ cao hết mức có như thế mông anh cũng sẽ được nâng lên tiện cho cậu vừa đứng vừa đυ.
"Ah...ah...ah..." Hạ Vũ rêи ɾỉ theo từng nhịp nhấp, anh nhắm mắt đỏ mặt tận hưởng kɧoáı ©ảʍ, tuy gương mặt có chút nhăn nhó vì khó chịu nhưng tiếng rên lại rất ngọt ngào
Hàn Phong cảm nhận rất rõ từng thớ thịt bên trong ôm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ mình, chúng matxa bao quát hết thân côn ŧᏂịŧ, cậu chưa bao giờ sướиɠ như lúc này. Chỉ muốn làm thật chậm tận hưởng những kí©ɧ ŧɧí©ɧ mảnh liệt này
"Ưʍ...ah...ah..." lưng Hạ Vũ mỏi nhừ, anh không quen làʍ t̠ìиɦ trong tư thế này, nhưng khi ngước nhìn gương mặt thoản mãn của cậu anh lại muốn cậu tận hưởng bản thân mình thêm
"Hic...đồ tồi...ah....cậu rời đi lâu như vậy,...bây giờ gặp lại đã đè tôi ra cưỡиɠ ɧϊếp..." Hạ Vũ giọng uất ức
"Không phải như thế em có lý do riêng...em về là vì quá nhớ anh" Hàn Phong đem đôi mắt đáng thương nhìn anh, nhưng phía dưới lại bắt đầu di chuyển mạnh bao hơn
"A...cậu nhớ tôi... hay nhớ cái lỗ của tôi...đồ biếи ŧɦái..."
"Chết tiệt, đúng vậy!!!" Hàn Phong thúc mạnh bạo, tiếng "bạch bạch" của da thịt chạm nhau phát ra khắp nhà vệ sinh, may mà không ai vào lúc này
"A...a...ah...mạnh quá, chậm...chậm lại...hỏng mất, bên trong bị nghiền nát mất...aa" Hạ Vũ to mắt cả kinh, cơ thể anh bị di chuyển kịch liệt theo từng cú thúc liên hồi, rên cũng lớn tiếng hơn
"Suốt 5 năm qua tôi đều nhớ về cái c̠úc̠ Ꮒσα dâʍ đãиɠ của anh!!!" Dứt câu Hàn Phong đâm mạnh hết cỡ rồi phóng tinh ra tất cả đều được mông anh ăn trọn
Dòng tinh vừa xuất Hạ Vũ cũng không chịu nổi mà bắn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính đầy trên cơ bụng anh chúng chảy xuống các cơ làm thân thể anh trông thật quyến rũ
Gương mặt Hạ Vũ cũng đầy mị dục, ánh mắt mơ hồ mệt mỏi, khuôn miệng phát ra những tiếng thở ngon ngọt, vành tai và hai má cũng đỏ ửng lên
"Chết tiệt" Hàn Phong nhắm hai mắt bờ vai run rẩy, nhìn anh như thế cậu lại hưng phấn lần nữa
"Xoay người ra sau, chúng ta tiếp tục"
"Không...không được, tôi sẽ không đi nổi mất" Hạ Vũ từ chối, anh đẩy cậu ra nhưng tay liền bị khống chế. Rốt cuộc là vẫn bị cậu áp đảo xoay người ra phía sau
Hạ Vũ không phải là do sức yếu, mà là vì Hàn Phong rõ mạnh hơn anh rất nhiều, điều này thật không thể tin nổi mà ẩn sau thân hình nhỏ nhắn đó lại là một sức mạnh đáng gờm
"Ư...ah...sâu quá"
"Anh...thật tuyệt" Hàn Phong xoa nắn cánh mông xinh đẹp trắng nõn, rồi mạnh tay đánh một phát
Hạ Vũ liền ngây người ra, anh run rẩy co giật c̠úc̠ Ꮒσα thịt huyệt cũng siết chặt hơn, điều này đều được Hàn Phong cảm nhận rõ, cậu nhếch mép đánh thêm một phát nữa
"Ư...đừng mà..."
"Cạnh" tiếng cánh cửa bên ngoài mở ra một tràng giọng nói của những người đàn ông khác vang lên
"Ư..." Hạ Vũ bịt miệng mình không cho bản thân phát ra tiếng rên, Hàn Phong cũng làm chậm lại tiếng da thịt chạm nhau không còn phát ra mãnh liệt nữa
Cậu nhìn xuống người phía dưới quan sát, vai anh run rẩy, c̠úc̠ Ꮒσα siết càng lúc càng chặt. Có lẽ anh đang sợ họ sẽ biết được bản thân anh bị đυ. trong này
Hàn Phong luồng tay bóp lấy ngực Hạ Vũ, cơ thể anh giật nhẹ lên vì bất ngờ ánh mắt anh đảo xuống nhìn bàn tay đang xàm sỡ ngực mình
Hàn Phong gẩy gẩy hai đầṳ ѵú
"Ưʍ...!!!" Hạ Vũ giật mình dù đã bịt miệng mình lại nhưng âm thanh vẫn phát ra
"Hử, mày có nghe tiếng gì không?"
"Tiếng gì, tao chỉ nghe tiếng dòng nước của mày đang xả ra thôi"
"Haha chắc là vậy"
Cuộc trò chuyện đó Hạ Vũ nghe rõ từng chữ, may mà họ không nghi ngờ gì, phía bên dưới dươиɠ ѵậŧ Hàn Phong quá đáng di chuyển bắt đầu nhanh hơn mỗi lần đâm vào đều chọt trúng điểm sướиɠ, anh càng lúc càng sợ hãi hơn
"Ưʍ..ư..."
"Nhỏ tiếng lại nào, anh muốn họ nghe thấy ư. Phải rồi nhỉ anh giỏi nhất là quyến rũ người khác mà" nghĩ đến việc khi không có cậu ở đây người này lại giở trò quyến rũ với kẻ khác không phải mình, cậu như nổi điên lên
Khi những người kia rời đi Hạ Vũ mới bỏ tay ra khỏi miệng nhẹ nhõm rên một hơi thoải mái, thế nhưng Hàn Phong lại thúc một cú mạnh bạo khiến anh giật nảy người xém nữa thì té xuống đất
"Cậu...ahhh...đừng mà...chậm lại...đừng làm mạnh như vậy...aa" Hạ Vũ bị những cú thúc mạnh bạo làm cho cả kinh, nước mắt rơi xuống cơ thể chuyển động kịch liệt, hai mông do va chạm mà da thịt dần đỏ lên còn in rõ hai dấu tay khi nãy cậu để lại nữa
"Tôi nói có đúng không hả"
"Ah...tôi từ trước giờ...chỉ quyến rũ mỗi cậu..." cả cơ thể anh gồng lên rồi bắn ra, sau đó mệt mỏi mà gục xuống
Hàn Phong thấy anh sắp ngã liền đỡ lấy, Hạ Vũ thở hồng hộc nước mắt rơi lã chã. Cậu rút dươиɠ ѵậŧ ra giúp anh ăn mặt chỉnh tề lại
"À...ừm...về chuyện cái áo của anh, tôi xin lỗi nhé, anh mặt tạm cái của tôi vậy" Hàn Phong cởϊ áσ khoác ngoài của mình ra mặt cho Hạ Vũ
"Trời khá lạnh đấy"
"Không sao đâu tôi khỏe lắm" Hàn Phong gãi đầu, cậu đối xử với anh như vậy mà anh vẫn quan tâm tới cậu, người cậu yêu quả không sai mà
"Tôi đưa anh về nhé"
Hạ Vũ đứng lên mở cửa bước ra ngoài" tôi có người chở rồi, cảm ơn"
"Hả?" Hàn Phong trơ mắt nhìn anh rời đi, cậu suy nghĩ một hồi rồi bám lén theo
"Xin lỗi để cậu chờ lâu rồi" Hạ Vũ áy náy gương mặt vẫn còn đỏ do dư âm của chuyện khi nãy
Duật Minh nhìn biểu cảm đó xong lại nhìn trang phục có hơi khác của anh, rõ thắc mắc nhưng hắn lại không hỏi điều gì chỉ lạnh lùng nói" đi thôi"
Hàn Phong từ đằng xa quan sát về phía họ, cậu nhìn chăm chăm vào tên to con đi cạnh anh. Kẻ đó liệu có phải người yêu anh không, hay là trợ lý. Cậu quan sát đến khi chiếc xe chính thức rời đi mới thôi
Hạ Vũ ngồi trong xe gương mặt vẫn còn ửng đỏ, hai mắt hướng vô định về phía trước suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra
Hàn Phong bây giờ thật khác nhưng vẫn làm trái tim anh xao xuyến như ngày nào
"Lúc nãy anh đi đứng không thoải mái lắm có chuyện gì sao"
"Hả,...à tôi ngồi lâu nên có chút khó chịu thôi" Hạ Vũ xấu hổ lúc nãy bị chơi mạnh bạo như vậy dĩ nhiên là khiến tay chân anh rụng rời rồi
"Anh có muốn ăn gì không"
"Không, tôi chỉ muốn về nhà"
Duật Minh hơi cau mày nhưng vẫn đưa anh về nhà an toàn, Hàn Phong đã đậu xe ở đối diện chờ
Hạ Vũ mãi suy nghĩ vu vơ mà không để ý đã đến nơi, khi Duật Minh mở cửa xe giúp mình thì mới sực tỉnh
"Xin...xin lỗi, làm phiền cậu rồi" Hạ Vũ bước ra nhưng vì cơ thể uể oải liền không đứng vững
Thấy anh sắp ngã Hàn Phong từ xa giật mình, nhưng Duật Minh gần đó đã đỡ lấy anh kịp lúc
Hạ Vũ có gắng gự thì cũng không tài nào tự đứng nổi, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong c̠úc̠ Ꮒσα bắt đầu trào ra thấm ướt cả qυầи ɭóŧ, anh xấu hổ sợ nó thấm ra cả quần ngoài. Toàn thân anh mặt vest đẹp đẽ mà phía dưới quần lại có một mảng ướt thì thật hổ thẹn
"Tôi đưa anh vào nhà" Duật Minh bế Hạ Vũ kiểu công chúa, anh giật mình không muốn, mặc cho anh nói gì hắn vẫn từng bước đem anh vào nhà
Hàn Phong ở trong xe đối diện nhìn thấy cảnh đó thì buồn bã vô cùng, cậu lái xe rời khỏi đó, bản thân chỉ biết thở dài
"Tôi thấy anh rất bất thường, hôm nay bận như vậy anh chắc hẳn mệt lắm có thể đã bị bệnh rồi" Duật Minh đem Hạ Vũ đặc xuống giường, tuy mặt hắn lạnh lùng nhưng rõ là đang quan tâm đến anh
"Tôi không sao thật đấy, nếu có gì không ổn tôi sẽ gọi bạn mình cậu...về đi" nói thật thì Hạ Vũ chỉ muốn hắn mau về vì quần anh ướt hết rồi
Duật Minh nhếch mép cười, rồi mạnh tay đè Hạ Vũ xuống cưỡng hôn. Anh trừng mắt ngạc nhiên nhưng rồi ra sức chống cự lại
Phải đến khi anh cào mặt hắn, hắn mới buông ra" ah...cậu...cậu làm gì vậy..." Hạ Vũ nép vào góc giường sợ hãi
Duật Minh chùi vệt máu trên mặt mình, rồi liếc ánh mắt sắc bén nhìn anh. Hắn lấy ra một chiếc máy ảnh đặc ở bàn làm việc của anh
"Chúng ta hãy vui vẻ một chút" Duật Minh cởϊ áσ ra, tiến đến chỗ Hạ Vũ
Anh sợ hãi muốn bỏ trốn nhưng cơ thể lại không cho phép, anh bị hắn cưỡng chế bị trói tay lại bằng cà vạt
"Cậu điên rồi sao...thả tôi ra" Hạ Vũ đẩy người hắn ra khỏi cơ thể mình, rồi mạnh tay thúc vào mặt hắn một cú
Duật Minh đứng hình hồi lâu, trong lúc đó Hạ Vũ thở hồng hộc vì mệt kháng cự lại một kẻ to con hơn mình thật sự rất khó khăn
"Bốp""A...hự...." Hạ Vũ bị đánh một cú mạnh vào bụng, thiếu điều muốn hộc máu. Với cơ thể yếu đuối hiện tại lại chịu thêm cú đánh này, anh hoàn toàn mất đi sức lực
"Ư...cậu...tại sao..." Hạ Vũ ôm bụng đau đớn nói những lời đứt quản, gương mặt mang theo sự khó hiểu vô cùng mà nhìn hắn
"Anh nên ngoan ngoãn một chút, chúng ta cùng nhau tạo ra những thước phim hay nào"
Nghe vậy anh run rẩy đảo mắt nhìn phía bàn làm việc của mình nơi mà Duật Minh đặc ở đó một chiếc máy ảnh
"Cậu...cậu định làm gì...??"
Duật Minh không nói gì chỉ đem đôi mắt sắc nhọn cùng nụ cười ma quái nhìn anh