Anh Đừng Cố Quyến Rũ Tôi

Chương 2: Ꮯưỡиɠ ᕼϊếρ

Hạ Vũ nhàn nhạ ngồi trong phòng, trên tay cầm một cây bút cứ xoay đi xoay lại, ánh mắt thì hướng về một khoảng hư không. Anh đang bị bí ý tưởng cho cuốn tiểu thuyết 18+ của mình. Đúng vậy Hạ Vũ là một tiểu thuyết gia sáng tác truyện người lớn và khá nổi tiếng, nhưng anh lại sử dụng nick name còn không lộ mặt nữa, nên cũng ít ai biết đến

Anh xoa xoa bộ lông mềm mại của chú mèo cưng vừa mới nhảy lên bàn làm việc, rồi lại vứt bút sang một bên ôm lấy chú mèo mà hôn lấy" mày sẽ làm tao phân tâm đấy, làm sao viết được chữ nào đây"

"Kính kong"

Tiếng chuông cửa vang lên phá vỡ bầu không khí của căn phòng, Hạ Vũ thấy khó chịu vì sáng sớm đã bị làm phiền nhưng cũng không nghĩ nhiều liền bước ra mở cửa

"Ai vậy" gương mặt lạnh lùng của anh lập tức thay đổi khi thấy Hàn Phong, kì lạ rõ là anh đã ghi chú đàng hoàng đơn hàng phải giao vào buổi trưa hoặc chiều mà, bây giờ mới là sáng sớm thôi

"Rõ là anh cố tình quyến rũ tôi" Hàn Phong nói khá nhỏ như đang thì thầm vậy, tuy nhiên vẫn đủ để anh nghe được

Hạ Vũ ngạc nhiên nhìn cậu một cách khó hiểu" cậu...cậu nói gì vậy?"

Hàn Phong nhanh như chớp đẩy anh vào nhà rồi trực tiếp đóng xầm cửa lại, anh không hiểu gì liền tức giận

"Cậu có biết mình đang làm gì không? dám tự tiện xông vào nhà người khác"

"Còn anh lại tự tiện quyến rũ tôi, lúc nào tôi đến anh cũng cố tình ăn mặc hở hang" cậu vừa nói vừa mang theo nét mặt giận dữ tiến về phía anh, Hạ Vũ hơi run rẩy cứ lùi lại phía sau rồi không cẩn thận mà vấp té

Hàn Phong cúi xuống áp sát khuôn mặt mình vào anh" hôm nay tôi đến bất ngờ quá, anh không chuẩn bị kịp phải không tên biếи ŧɦái chết tiệt"

Hạ Vũ nổi giận vì những lời lẽ ấy" ăn nói cho đàng hoàng, và tránh xa tôi ra" anh đẩy Hàn Phong ra nhưng bất ngờ là thân hình nhỏ con ấy lại không hề bị lay động, cậu chụp lấy tay anh ép mạnh xuống sàn nhà, anh vì thế mà nằm hẳn dưới thân cậu

"Nếu đã thèm khát dươиɠ ѵậŧ đàn ông đến thế tôi sẽ thỏa mãn cái c̠úc̠ Ꮒσα dâʍ đãиɠ của anh" Hàn Phong dùng ánh mắt sắc bén nhìn người nằm dưới, cậu lấy ra một sợi dây rút trói tay anh lại. Tuy anh có chống cự nhưng hoàn toàn không vật lại cậu

Hàn Phong mạnh tay xé nát chiếc áo sơmi của anh, bộ ngực trắng nõn to tròn liền bật ra, cậu nhìn nó miệng nở một nụ cười, vừa nói vừa chọt tay vào đỉnh núʍ ѵú " phải rồi nhỉ, anh lúc nào cũng cố tình phơi bày bộ ngực này ra cho tôi thấy"

"Đừng..."

Hàn Phong ngồi hờ trên bụng anh, dùng hai tay của mình nắn bóp bộ ngực ấy, đúng như cậu nghĩ sờ trực tiếp như thế này rất thích" anh rất muốn có ai đó chạm vào ngực mình như thế này lắm đúng không" cậu miết lấy hai núʍ ѵú đang nhô lên

"Ah!!!...dừng lại..."

"Xem cái mặt anh kìa, quả là da^ʍ tiện"

"Đủ rồi" Hạ Vũ bật dậy đẩy Hàn Phong ra, anh cũng dễ dàng tháo được sợi dây trói mong manh trên tay mình" cậu mà còn quá đáng tôi sẽ gọi cảnh sát"

"Meo~" bất chợt tiếng kêu của chú mèo liền thu hút cả hai người

Hàn Phong nhìn con mèo đang ngồi trên sofa phòng khách thì liền nở một nụ cười tà ác, Hạ Vũ như biết trước thủ đoạn của cậu, anh nhanh chân đứng dậy nhưng không kịp, Hàn Phong đã chạy đến tóm được con mèo

"Thả nó ra, cậu định làm gì !!"

Hàn Phong dùng một sợi dây rút, tròng nó vào cổ chú mèo rồi siết lại nhưng không quá chặt. Cậu nhìn anh cười nhếch mép tay bỏ chú mèo xuống, nó liền chạy đến bên Hạ Vũ

"Thứ này là gì?" Anh cố gắng giựt sơi dây nhưng không dám mạnh tay vì sợ chú mèo bị đau. Nhưng sợi dây rút này trông chắc chắn hơn cái cậu sài với anh nhiều

"Đó là dây rút tự động, nếu anh không nghe lời tôi, tôi sẽ dùng chiếc điều khiển này chỉnh sợi dây ấy chặt hơn vào cổ con mèo đó, lúc ấy nó sẽ chết vì nghẹt thở" Hàn Phong thảy lên xuống cái điều khiển như đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh

"Cậu...!!"

"Được rồi tôi không muốn dài dòng nữa" Hàn Phong ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt sắc sảo nhìn người trước mặt, miệng nở một nụ cười thân thiện, tay chỉ xuống đũng quần" bò lại đây mυ'ŧ cho tôi nào"

Hạ Vũ vẻ mặt hiện rõ sự tức giận, anh nhìn chú mèo cưng của mình hồi lâu như đang suy nghĩ điều gì, cậu cũng kiên nhẫn chờ đợi, cuối cùng anh cũng đặc nó xuống rồi từ từ bò lại dưới thân cậu

Hàn Phong nhìn hai đầṳ ѵú lủng lẳng cùng cặp mông tròn rung lắc mỗi khi di chuyển, tưởng tượng nếu cắm một chiếc đuôi giả vào thì hoàn hảo biết chừng nào "Anh đúng là có tố chất làm chó đấy"

Hạ Vũ không nói gì, động tác anh chậm rải kéo khóa quần Hàn Phong xuống, cậu như không thể chịu thêm liền trực tiếp móc dươиɠ ѵậŧ từ qυầи ɭóŧ ra

Hạ Vũ bị làm cho ngạc nhiên khi thấy dươиɠ ѵậŧ khủng của cậu, rõ là cậu nhìn không hề nổi trội về thể xác như anh mà dươиɠ ѵậŧ lại to dài đến vậy, có khi nó còn to hơn của anh nữa

"Thất thần cái gì hả, lần đầu tiên được thấy dươиɠ ѵậŧ của người khác à" cậu khá phấn khích khi thấy gương mặt đó của anh, cậu vừa nói vừa vỗ vỗ dươиɠ ѵậŧ vào mặt đối phương "chờ gì nữa mυ'ŧ nó đi"

Hạ Vũ ánh mắt hơi sụp mặt đỏ ửng, tay cầm lấy thân dươиɠ ѵậŧ trước mắt mà vuốt lấy, thân dươиɠ ѵậŧ cứng cỏi với những đường gân guốc trong thật hung dữ

Bình thường nếu Hàn Phong tự mình thủ da^ʍ thì sẽ tốn thời gian để dươиɠ ѵậŧ cương, nhưng khi bàn tay Hạ Vũ vừa mới chạm vào cậu đã nứиɠ điên lên cộng thêm gương mặt dâʍ đãиɠ của anh nữa. Cậu thật sự không chịu nổi " đủ rồi mau cho vào miệng đi"

"Hừ" Hạ Vũ bị cậu nắm lấy tóc dí sát vào côn ŧᏂịŧ, anh mở miệng thè lưỡi liếʍ đấy đỉnh qui đầu không ngưng kɧıêυ ҡɧí©ɧ cái lỗ phía trên, không phải nói Hàn Phong như trên mây nhưng cậu lại không muốn để anh dễ dàng liếʍ mυ'ŧ như vậy

"Tôi bảo cho vào miệng chứ không phải liếʍ" Hàn Phong đứng dậy đẩy Hạ Vũ dựa vào chân sofa, trực tiếp cắm dươиɠ ѵậŧ vào sâu trong khoang miệng của anh, cậu nắm lấy đầu anh và di chuyển hông ra ra vào vào

"Ưʍ...chụt...chụt...oh...uh..." ánh mắt Hạ Vũ liền mơ hồ, anh run rẩy ôm lấy chân cậu rất muốn đẩy ra nhưng bất thành, dươиɠ ѵậŧ vẫn cứ đập liên tục vào mồm anh

"Chậm....um...chậm...lại...chụt...ưʍ..." Hạ Vũ nói một cách khó khăn, cổ họng bị dươиɠ ѵậŧ chèn ép quá độ nên rất khó chịu

"Im lặng và há to mồm ra đi" Hàn Phong phấn khích ép đầu anh xuống ghế sofa, bản thân thì di chuyển nhanh nhất có thể, lúc này nước mắt anh tự ứ ra, nước miếng cũng nhễ nhãi rơi từ cằm xuống cổ

"Ứmmm....ưʍ...ưʍ...ưʍ..." Hạ Vũ co hết cả ngón chân, lần đầu anh ngậm một cái dươиɠ ѵậŧ to đến vậy, lấy hơi cực kì khó khăn, vòng họng như bị giản ra vậy

"Hừ..." Hàn Phong rên lên một tiếng rồi bắn ra

"Khụ...khụ....ọe..." anh ho sặc sụa rồi nhả ra hết đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấy chưa định hình lại thì đã bị cậu đạp đầu xuống sàn ngay bên cạnh đống tϊиɧ ɖϊ©h͙

" liếʍ hết đi"

Hạ Vũ đỏ mặt, môi mấp mấy run sợ" không...không thể được" ánh mắt anh long lanh vì nước mắt trông cực kì đáng thương

"..."Hàn Phong cũng không nở, cậu cười lạnh một cái rồi tiếp tục ra lệnh" vậy thì bước lên sofa rồi cởϊ qυầи ra đi"

Anh chậm rãi làm theo ý cậu, nhìn động tác cởϊ qυầи của anh mà tim cậu đập thình thịch như muốn rớt ra ngoài, vì cảnh tượng này tưởng chừng như chỉ có trong mơ

Anh xoay lưng về phía cậu, nên khi cánh mông đẹp đẽ từ từ xuất hiện, cậu dường như không chớp mắt một giây nào

Hàn Phong đã luôn luôn tưởng tượng về điều này, chưa bao giờ nghĩ bản thân có thể tận mắt nhìn thấy, cậu nuốt ực nước bọt

Hạ Vũ mặt đỏ bừng liếc mắt nhìn thằng nhóc phía sau, cậu đang nhìn chằm chằm vào mông anh miệng nở một nụ cười khuôn mặt hiện rõ sự thèm khát, nó làm anh thoáng rùng mình

Hàn Phong dùng cả hai tay chạm vào cặp mông to tròn của Hạ Vũ, anh liền giật mình

"Mềm quá" cậu thích thú xoa lấy nó với gương mặt đỏ ửng, cùng nụ cười mãn nguyện trông chả khác gì biếи ŧɦái

"Ưʍ..." Hạ Vũ ôm chặt lấy chỗ dựa lưng của sofa, cảm giác bị người khác chạm vào mông thật khác so với tự chạm vào, anh cố kìm nén tiếng rên nhưng lại không thành" ah~~"

"Sao hả anh thấy thích ư"

Anh mím môi nhìn cậu với vẻ mặt uất ức, anh mắt như muốn gϊếŧ người" im đi...đồ khốn..."

"Chát"

"Ah!!"

Hàn Phong đánh mạnh vào một bên mông khiến nó đỏ ửng lên và in rõ dấu tay hằng lại "tôi sẽ giã nát mông anh" nói rồi cậu lại đáng thêm một phát bên mông còn lại, anh chỉ biết nhục nhã chịu đựng

Hàn Phong ngồi xuống bên dưới, cậu muốn nhìn thấy hình dạng cúc hoa của anh, thế là từ từ chạm vào phần dưới của cánh mông mà banh ra

"Ah!!! Này..." Hạ Vũ giật nảy lên, mặt và tai nóng hừng hực, cậu ngồi xuống như thế thì chẳng phải c̠úc̠ Ꮒσα anh sẽ bị nhìn thấy rõ nhất ư

Hàn Phong mở to mắt, không ngờ chỗ này của anh lại đẹp đến vậy, những nếp nhăn hồng hào đang không ngừng co giật, có lẽ nó đang xấu hổ vì bị ánh mắt cậu nhìn chằm chằm

"Tuyệt ghê, anh có chăm sóc nơi này à. Đây là cái c̠úc̠ Ꮒσα đẹp nhất tôi từng thấy đấy" giọng cậu trở nên hưng phấn

"Im đi tên khốn" Hạ Vũ xấu hổ vô cùng không thể tin được chỗ đó của anh lại bị người khác banh ra nhìn, rồi phán xét như thế. Cho dù là khen cũng chả có gì đáng tự hào

Hàn Phong liếʍ môi, đưa lưỡi liếʍ xung quanh mép mông của anh

"Ah,...không đừng...." Hạ Vũ không ngừng co giật c̠úc̠ Ꮒσα, cảm giác rợn hết cả người

"Muốn tôi trực tiếp liếʍ vào cái lỗ này sao" Hàn Phong nói rồi chạm nhẹ đầu lưỡi vào c̠úc̠ Ꮒσα anh

"Ư...hức..."

"Haha phản ứng đó là sao đây , anh thích lắm phải không. Tôi sẽ nhiệt tình liếʍ nơi này của anh"

"Không cần...tôi...ah!!" Hạ Vũ mở to mắt khi cái lưỡi đột ngột liếʍ qua, sau đó là một tràn nước bọt ấm áp bao quanh lấy nó, Hàn Phong ôm chặt lấy mông anh sì sụp liếʍ láp, số nước bọt dính lên ngày càng nhiều

"Ah...ah..."anh run rẩy co giật c̠úc̠ Ꮒσα mình, nó cũng nóng lên do bị ma sát một cách mãnh liệt

Hàn Phong cuối cùng cũng dừng lại, cậu nhìn phía dưới hạ thân của anh rồi nở một nụ cười" anh cương rồi này"

"!!" Hạ Vũ nhìn xuống dưới, quả thật như những gì cậu nói anh đã cương

"Đúng là dâʍ đãиɠ, bị liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα sướиɠ lắm hả"

Từ nãy giờ Hàn Phong luôn đưa ra những câu hỏi khiến anh nhục nhã vô cùng, anh thấy bản thân mình chả khác gì một con điếm

"Được rồi tôi sẽ làm anh bắn ra, để xem bị liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα có khiến anh ra nổi không" Hàn Phong liếʍ môi, tiếp tục banh c̠úc̠ Ꮒσα anh ra mà vùi mặt vào

"Ah...dừng lại..."

Hạ Vũ rên rĩ, Hàn Phong để ý nhịp điệu mấy mấp của cái lỗ, cậu chờ nó thả lỏng một chút liền đâm lưỡi vào

"Ư...hic...!!!" Anh giật mình xoay tay ra sau nắm lấy đầu cậu, Hàn Phong liếc mắt lên nhìn anh nhưng không hề lấy lưỡi ra, anh mắt còn có vẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ

"Đừng cho lưỡi vào..." mặt anh hơi hốt hoảng, tuy vậy cậu lại không muốn bỏ qua mặc kệ tóc đang bị nắm chặt, lưỡi cậu vẫn tiếp tục hoạt động đâm sâu nhất vào bên trong, rồi mạnh miệng hút lấy

"Không...ah..." Hạ Vũ như bị hút hết sức lực liền cúi đầu xuống, rêи ɾỉ ngày một lớn

Bên trong c̠úc̠ Ꮒσα thịt huyệt không ngừng bám vào lưỡi, Hàn phong liền di chuyển lấy nước bọt mình xoa đều ra hết những thớ thịt bên trong

"Ah...a..." Hạ Vũ ghị chặt tóc cậu mạnh hơn điều đó khiến cậu hơi đau nhưng nhỉ hơi nhíu mày

Hạ Vũ ánh mắt mơ màng anh thật sự sẽ ra mất, lưỡi cậu sao lại dài và dẻo dai đến vậy bên trong rõ chật hẹp mà vẫn có thể di chuyển một cách linh hoạt. Hàn Phong đưa tay vừa xoa lấy hai bên cánh mông vừa chuyển động lưỡi nhanh hơn

"Hức...ah...đừng...ah..." đùi anh run rẩy như sắp không còn trụ được nữa

"Tôi...sắp...ah...raaaaa" Hạ Vũ rên một tiếng lớn rồi bắn ra

Hàn Phong cũng dừng lại chùi miệng mình, ánh mắt ngắm nhìn thành quả, c̠úc̠ Ꮒσα anh ướŧ áŧ hơi hé mở và nhấp nhô liên tục. Cậu cười lên một cách hài lòng

Còn về phía Hạ Vũ, vì lưỡi rời đi số nước bọt trên c̠úc̠ Ꮒσα bỗng lạnh lẽo khiến anh không ngừng co rút. Cơ thể đã sớm trở nên mệt mỏi

"Chát" Hàn Phong đánh lên mông anh một phát

"Ư..."

"Anh đúng là đồ dâʍ đãиɠ mà, xoay lại đây nào"

Hạ Vũ không muốn tí nào, anh không muốn nhìn mặt kẻ vừa mới liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα mình xong, bất chợt anh nhìn thấy chú mèo cưng ngồi ở một góc liếʍ lông, khi thấy chủ nhân nhìn về phía mình thì nó ngước mặt kêu lên một tiếng meo, Anh chần chừ rồi cũng xoay người lại

"Dang chân ra"

Hạ Vũ nhìn sang chỗ khác, chân thì mở rộng ra

"Ngoan lắm, chúng ta bắt đầu tiết mục chính thôi" Hàn Phong cầm trên tay dươиɠ ѵậŧ khủng của mình

Anh nhìn nó ánh mắt hiện lên rõ sự sợ hãi