Hang Động Dâm Dục

Chương 23: Cửa hang thứ 12.2 (End)

Tính cách của Victor vốn trầm lặng, vì thế trong đội quân ít có người muốn kết thân với anh. Dự tính tương lai của anh chỉ đơn giản là hi sinh trên chiến trường, dù gì anh cũng mồ côi không người thân hay bạn bè. Chết đi cũng chẳng còn gì để luyến tiếc

Còn Eric là thành viên yếu nhất trong đội quân, luôn bị sự khinh thường từ người khác. Miệng thì luôn cười cho qua nhưng thâm tâm lại tự trách mình vô dụng, cậu mong đến lúc ra trận bản thân hãy sớm chết đi, mọi người nói từ -hi sinh- vốn không giành cho kẻ yếu đuối như cậu

Bờ suối là nơi cậu hay đến mỗi khi cảm thấy muộn phiền, cậu cầm viên đá nhỏ trên tay, nhắm vào các mục tiêu khác nhau ở phía bờ đối diện rồi ném mạnh nó cho vơi đi nỗi buồn

Cũng vào ngày hôm đó Eric vô tình gặp Victor, anh và cậu tuy cùng đội quân nhưng lại khác nhóm. Cậu đã luôn quan sát và thầm ngưỡng mộ một người mạnh mẽ như anh

"Ngươi thường ra đây ngồi sao?"

"Dạ...vâng"

Eric trả lời trong sự ngại ngùng và e dè, khiến Victor thấy anh trong mắt bất cứ ai cũng thật đáng sợ. Một người thân thiện, luôn nở nụ cười trên môi dù có bất cứ chuyện gì xảy ra như cậu là kiểu người anh rất thích

Cũng không biết từ khi nào họ dần trở nên thân thiết với nhau, và bờ suối ấy chính là nơi gắt kết họ. Victor nói cho Eric biết về thế mạnh thật sự của cậu là làm một sát thủ chứ không phải đấu sĩ, anh rèn luyện một vài kĩ năng phòng thủ cho cậu, còn cậu tự học ném bom.

Nhờ có anh mà cậu đi đúng hướng và trở nên tiến bộ lên rất nhiều, còn anh cũng trở nên mạnh mẽ hơn. Đúng là khi có mục tiêu thì sẽ có lý do để cố gắng

Victor mong sao anh có thể cùng cậu chiến đấu lâu dài

Dù như thế nào Eric vẫn muốn bên cạnh Victor, anh chính là động lực để cậu sống

"Nào, hãy tỉnh dậy đi"

Victor chớp mi mắt mơ hồ thức giấc, Erric nằm cạnh bên cũng ngáp một hơi. Họ đã được phục hồi cơ thể, nhưng điều đặc biệt là ở phần lỗ rốn lại được đặc vào một viên ngọc, nó trắng sáng lấp lánh rất đẹp.

"Thứ này..." Eric sờ lên viên ngọc, có thử dùng lực lấy nó ra nhưng dường như nó đã trở thành một phần cơ thể cậu

Victor nhìn Ailani đang đứng quay lưng với hai người họ, cánh cửa đá trước mặt ông từ từ mở ra. Thế giới bên ngoài trong xanh tuyệt đẹp hiện lên trước mắt họ. Lúc này ông mới quay sang cất giọng dịu dàng

"Đây là lối ra, chúc mừng hai cậu đã vượt qua mọi thử thách. Từ nay sự sống của hang động này trông cậy vào hai cậu" Nói rồi ông cười thanh thản sau đó biến mất

Một con yêu tinh xuất hiện mang trang phục đến cho Eric và Victor mặc

"Hừ! Tại sao chúng ta phải giúp đám quái vật đó chứ? cả cái hang động này nữa" Eric vừa thay đồ vừa tức giận mắng chửi

"Thật tốt khi chúng ta có thể thoát khỏi đây cùng nhau" Victor ôm lấy Eric từ phía sau

Cậu giật mình, mặt đỏ bừng lên giọng run rẩy đáp lại" chỉ cần...có ngươi...khó khăn ra sao...ta cũng sẽ vượt qua"

Victor thầm cười, anh quay người cậu lại hôn lấy đôi môi mềm mại

"Ưʍ..." Eric vòng hai tay ôm lấy cổ anh, cả hai nhắm mắt đắm chìm vào nụ hôn ấy, thật ấm áp và ngọt ngào

"Ah...Victor à...ta yêu ngươi" Eric ngại ngùng thổ lộ ra tình cảm của mình, cậu đã muốn nói điều này từ lâu rồi. Cũng là do sợ bị từ chối sẽ làm cả hai có khoảng cách, nhưng hoạn nạn mới biết rõ chân tình. Cậu cùng anh trải qua ngần ấy khó khăn, cậu không tin anh không yêu mình

"Ta...cũng rất yêu ngươi Eric à. Thiếu ngươi ta không thiết sống nữa" Victor lại hôn lấy cậu lần nữa, cả hai vừa mới mặc trang phục giờ lại cởi ra

"Thật đáng ghét khi lần đầu của ta lại không giành cho ngươi" Eric nhìn dươиɠ ѵậŧ của người mình yêu, gương mặt hiện lên sự tiếc nuối. Cú© Ꮒσα cậu đã bị vô số ©ôи ŧɧịt̠ đυ. qua, so với kĩ nam còn bị sử dụng nhiều hơn. Chưa kể có cả súc vật và quái vật sử dụng, thật là quá thấp hèn

"Lần đầu của ta cũng vậy mà" Victor không để tâm việc đó, anh đưa qυყ đầυ lên c̠úc̠ Ꮒσα múp máp trơn trượt. Nhưng mãi mà không cho vào được

"Ưʍ...sao...sao lại? " Eric cố thả lỏng nhưng c̠úc̠ Ꮒσα lại khép chặt bất thường, dù nước da^ʍ đã chảy ra rất nhiều

Một giọng nói vang lên, là của tên quái vật khói" hai vị lưu ý, tuyệt phẩm dâʍ ɖu͙© không thể tự thỏa mãn nhau. Cú© Ꮒσα các vị chỉ mở rộng cho ©ôи ŧɧịt̠ của con người và con vật"

Eric nghe vậy thì tức giận quát "các ngươi không cho bọn ta thoản mãn nhau, thì đừng nghĩ đến việc bọn ta sẽ giúp các ngươi hút tinh khí du͙© vọиɠ nuôi sống cái hang động này"

"Được rồi Eric, tình yêu của chúng ta không cần thể hiện qua tìиɧ ɖu͙©. Suốt thời gian qua cũng đủ rồi" Victor mặc lại trang phục

Eric muốn phản bác nhưng rốt cuộc lại im lặng, Victor thấy cậu phúng má hờn dỗi thì mỉm cười thở dài. Anh cúi xuống mυ'ŧ lấy ngực cậu

"Ah..a" Eric giật mình xong lại nhận ra cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hóa ra chỉ trừ c̠úc̠ Ꮒσα không đút vào được thì các điểm nhạy cảm khác đều bình thường, cậu chụp lấy dươиɠ ѵậŧ của anh vuốt ve lên xuống

"Ah..ưʍ..." Victor thoa nước bọt lên hai chiếc vυ' xinh xắn, anh chỉnh tư thế của cả hai lại, làm thành kiểu 69 để thuận lợi bú ©υ lẫn nhau

"Ưʍ...chụt...chụt..."

"Uhm..uh...uh..."

Cả hai đắm chìm trong du͙© vọиɠ mặc cho thời gian trôi qua, cửa hang lúc đầu chiếu rọi màu nắng xanh tươi dần dần ánh lên đỏ cam của chiều tà. Đến tối họ mới nắm tay nhau bước ra khỏi hang động

Bầu trời đầy sao làm sáng rực cả bầu trời, Eric cùng Victor ngồi trên bãi cỏ ngắm nhìn chúng. Không gian có thể nói là vô cùng lãng mạn

"Số sao này có nhiều hơn số dươиɠ ѵậŧ đút vào c̠úc̠ Ꮒσα chúng ta không nhỉ?" Cậu cười cười nói đùa

Victor bị phá vỡ tâm trạng liền cau mày gõ mạnh đầu cậu" nói linh tinh"

Eric ôm đầu bĩu môi" mà này, chúng ta biết ăn nói như thế nào với đức vua đây?"

"Dĩ nhiên không thể nói sự thật, cứ nói chúng ta không thực hiện được nguyện vọng của ông ấy"

Eric gật đầu xong ngập ngừng dựa vào vai Victor, thấy anh không phản ứng gì, cậu nở một nụ cười rồi dần chìm vào giấc ngủ

Sáng hôm sau

Cả hai quay về lâu đài thì nghe được tin hoàng hậu đã mất, đức vua cứ nghĩ Eric và Victor đã chết trong hang động, như những lời đồn về việc không một ai có thể thoát khỏi đó

"Trong hang động có rất nhiều quái vật nhưng không tồn tại viên ngọc nào cả thưa đức vua"

Đức vua có chút thất vọng nhưng vì Eric và Victor là những chiến binh có công, không ngần ngại nguy hiểm mà sẵn lòng giúp đỡ ông thực hiện nguyện vọng. Họ được thưởng rất nhiều vàng bạc, chức vị còn tăng lên một bậc

Cả hai muốn thăm lăng mộ của hoàng hậu, đức vua dĩ nhiên thuận theo. Ông đích thân đưa họ đến đó, mộ của hoàng hậu tráng lệ vô cùng tứ phía đều là hoa

Cậu và anh chắp tay quỳ xuống cầu nguyện cho vị hoàng hậu xinh đẹp ở trên thiên đàng, bỗng những người lính tiến đến ghì họ xuống

"Ah!...làm gì vậy!" Eric kháng cự trong hoang mang

"Các ngươi còn mặt mũi đến đây gặp hoàng hậu sao?" Đức vua trở nên tức giận, giọng ông đầy phẫn nộ

"Người nói gì vậy? Chúng thần đã làm gì sai?" Victor khó hiểu

"Các ngươi đã lấy được viên ngọc từ sớm, nhưng lại dám che giấu rồi trở về trễ, hòng chiếm đoạt viên ngọc ấy"

"Chúng thần không có, người hiểu lầm rồi" Eric lắc đầu phủ nhận

"Hừ còn dám chối, một mục sư đã luôn theo dõi các ngươi từ lúc các ngươi bước ra khỏi hang động, nay về báo với ta, nếu không ta đã bị bọn tiểu nhân các ngươi lừa"

"Sao có thể như thế?" Victor hoang mang

Vị mục sư ấy được nhà vua gọi đến, Eric và Victor lập tức nhận ra đó là Ailani, cả hai liếc nhìn ông. Có lẽ họ sẽ không thể chối cãi được những lời lẽ vu khống, Ailani và bọn quái vật rất giỏi bày trò này với họ mà

"Tôi đã thấy hai người này bước ra hang động với viên ngọc trên tay, họ tách nó làm đôi rồi gắn lên vị trí rốn"

"Lục soát" nhà vua nặng giọng ra lệnh

Cậu và anh bị những người lính cởi bỏ trang phục, khi thấy quả thật có viên ngọc trên rốn họ đức vua liền nổi nóng lên "các ngươi đúng là bọn tham lam, chiếm lấy viên ngọc đồng nghĩa với việc gián tiếp gϊếŧ hoàng hậu. Ta nhất định phải xử chết các ngươi"

Vị mục sư nhếch mép cười, rồi lại khuyên ngăn đức vua" đúng là họ đáng chết nhưng xin người hãy bình tĩnh. Phải trừng trị lâu dài thì họ mới chừa được thói tham lam cùng da^ʍ độ quá mức"

Đức vua cau mày nhìn mục sư" da^ʍ độ quá mức?"

Ailani mỉm cười" có điều này chưa nói với đức vua, hai người này sau khi rời hang động đã đi dâʍ ɭσạи mọi nơi. Hạ thấp mình làm mọi chuyện dâʍ ɖu͙© thậm chí cả súc vật cũng không tha"

Đức vua nghe vậy gân máu nổi lên" các ngươi đường đường là lính của hoàng gia mà lại dám làm những chuyện như thế, đúng là suốt đời không thể tha"

Eric và Victor dù cố nói ra sao cũng không thể nào biện minh cho chính mình, họ bị giam vào ngục chờ ngày xử trí. Ailani nhìn theo nở một nụ cười gian xảo

Tối đó ông đã đến thăm họ

Nhìn cả hai ung dung ngồi trong ngục giam như thể đã quá quen với những rắc rối này, ông thầm cười

"Tên Mốc chết tiệt" Eric nghiến răng, gương mặt cau có

"Cậu vẫn không thay đổi tí nào"

"Rốt cuộc ngươi vẫn không định tha cho bọn ta" Victor liếc nhìn Ailani

"Ta chỉ muốn tốt cho hai cậu, không cung cấp nổi lượng tinh khí du͙© vọиɠ các cậu sẽ khó chịu rồi tự làm mình bị thương. Ta sẽ giúp các cậu điều chỉnh lại du͙© vọиɠ một cách có chừng mực"

"Bọn ta không cần"

Ailani chỉ biết mỉm cười sau đó là rời đi

Hôm sau đức vua mang họ đến chính điện, ông ngồi trên ngai vàng tuyên bố cho các vị quý tộc già có chức vụ lớn về sự phản bội của Eric và Victor

"Bọn chúng bây giờ có khả năng trường sinh bất tử, không thể gϊếŧ một cách dễ dàng được, ta muốn chúng phải hối hận vì điều này"

Một vị quý tộc lên tiếng" phản lại kì vọng của đức vua lại còn da^ʍ ô đủ kiểu, đúng là phải nghiêm trị thật nặng"

"Thần nghĩ nên biến bọn chúng thành công cụ giải tỏa tìиɧ ɖu͙© cho đám chiến binh trong lâu đài" một quý tộc nọ đưa ra ý kiến

"Như thế thì chưa đủ, phải biến bọn nó thành cả cɧó ©áϊ cho đám chó canh cổng dùng"

"Thứ đĩ điếm như này bỏ vào chuồng lợn, cho lũ lợn giao phối cũng không quá đáng"

"Loại thấp hèn này phải đem vào rừng cho muôn thú sử dụng"

"Mang chúng khỏa thân treo giữa chợ, cảnh báo người dân về bọn da^ʍ tiện không biết xấu hổ"

"Như thế sẽ làm bẩn mắt chúng sinh, bọn này không nên để phụ nữ nhìn thấy, nếu không thật mất thể diện nam nhân"

Những lời thảo luận đưa ra ngày càng nhiều khiến Eric với Victor rất buồn ngủ, mấy việc này còn có thể làm họ sợ nữa ư? Họ chỉ chờ quyết định cuối cùng của nhà vua

"Ta sẽ ghi nhận toàn bộ hình phạt của mọi người rồi thực hiện dần lên bọn chúng"

Đức vua hạ lệnh xem Eric và Victor là công cụ giải tỏa tìиɧ ɖu͙© của tất cả đàn ông trong lâu đài, hằng ngày giành cho họ mỗi kiểu tìиɧ ɖu͙© khác nhau

Cả hai bị chó đυ. trước sự chứng kiến của các binh lính, bị biến thành nhà xí ngoài trời, bị đυ. tập thể, bị trói lên cao để mọi người nhìn, không khi nào được đi bằng hai chân, trang phục cũng không được phép mặc

Nghe thì thật khổ sở, nhưng họ là tuyệt phẩm dâʍ ɖu͙© không phải con người bình thường. Càng có nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nướ© ŧıểυ bắn vào c̠úc̠ Ꮒσα, càng khiến họ xung sướиɠ và khỏe mạnh hơn, sức chịu đựng cũng ngày một tốt lên

Có hôm cả hai bị nhốt vào chuồng lợn đực, bị bọn lợn động dục đυ. cả ngày c̠úc̠ Ꮒσα trở nên sưng lồi chảy đầy tinh. Hôm sau họ vẫn trở về dáng vẻ dâʍ đãиɠ như mọi khi

Đức vua vì thế càng đưa ra những hình phạt nặng hơn

Lúc bị nhốt phải bú ©υ cho lính giám sát, c̠úc̠ Ꮒσα luôn bị nhét dươиɠ ѵậŧ giả vào đề phòng nó khép lại. Có hôm cậu và anh đang ngủ thì bị mấy con chuột khổng lồ vào đυ. mông, lính giám sát thấy thế cũng mặc kệ họ

Một hôm cả hai đang bị xích ở một góc cây bỗng có hai con chó xông đến đυ. tới tấp vào c̠úc̠ Ꮒσα họ, lúc sau đám lính dẫn một quý tộc đến. Hắn tức giận bảo họ cố ý quyến rũ chó cưng của mình, rồi đem tới mấy con chó hoang cho chúng đυ. nát cậu và anh

Cú© Ꮒσα cả hai không những đυ. cùng những con vật xấu xí, mà ngay cả ©ôи ŧɧịt̠ dị dạng cũng từng đυ. qua. Điển hình hôm đó họ làm một quý tộc không hài lòng, hôm sau hai con chó dại lết ©ôи ŧɧịt̠ bẩn chảy đầy nước nhờn đến, cắm vào mông họ đυ. đến khi c̠úc̠ Ꮒσα lồi ra mới thôi

Trải nghiệm khiến Eric và Victor sướиɠ nhất chính là một ngày bị dính với ©ôи ŧɧịt̠ chó, ©ôи ŧɧịt̠ được chọn là hai ©ôи ŧɧịt̠ vừa bẩn vừa bốc mùi còn hay chảy nước. Cú© Ꮒσα họ có mùi hương rất thơm, thành ra ©ôи ŧɧịt̠ nào cắm vào cũng sẽ dính phải mùi hương ấy. Nước da^ʍ của họ còn làm sạch ©ôи ŧɧịt̠ nữa, đúng là thần kì mà

Lúc bị dính mông với chó bọn lính cố tình cho chúng uống nước rất nhiều, khiến hai con chó đái phình cả bụng họ

Trải nghiệm tồi tệ nhất là lúc cả hai bị khóa mông vào một cái hộp kính toàn côn trùng, chúng bò quanh mông họ khiến họ ngứa ngáy cầu đυ. trong vô vọng

Dươиɠ ѵậŧ khủng của ngựa cũng không cản trở được cả hai, có lúc anh và cậu bị treo dưới thân ngựa trong tư thể mông cắm vào ©ôи ŧɧịt̠, con ngựa vừa chạy vòng quay sân vừa đυ. rộng đít họ

Hiện tại là khuya nhưng Eric và Victor vẫn chưa ngủ vì họ bị vài con lươn chui vào c̠úc̠ Ꮒσα, một số con khác thì bò lung tung trên người họ

"Ah...bị thế này mãi chán chết đi được. Ta muốn ra ngoài" Eric than thở

"Biết thế đã không về đây rồi...ah..." Victor xoa đầu mình

Ailani ở trong hang động quan sát họ bằng một quả cầu, phía sau ông là những tên quái vật cai trị

"Ngài sẽ đưa họ ra chứ?" Con ong chúa nhìn Ailani

"Dĩ nhiên rồi, bên ngoài sẽ có nhiều trò thú vị hơn"