Cả người bức bối, không biết giải toả ra sao. Cởi phăng bộ đồ trên người cô, Cửu Vị Niên đến nhìn làn da trắng mịn không tì vết kia của cô cũng thấy chướng nắt. Lực đạo như tăng thêm 3 phần, từ cần cổ đến gần ngực của cô đều để lại dấu hôn.
"A...đau!"
Góc áo của anh cũng bị cô nắm chặt. Hệt như con thú điên cuồng mυ'ŧ mát nhũ hoa cô. Lưỡi anh liếʍ 1 vòng làm nó cương cứng hơn. Bên còn lại bị bàn tay anh nhào nặn liên tục.
"Ngực em như có sữa bên trong vậy."
Không để lời anh nói vào tai, bên dưới cô thấy thật trống rỗng, tưởng chừng như qυầи ɭóŧ đã ướt 1 mảng rồi.
"Niên, muốn cắm...ân!"
"Mới như vậy đã muốn cắm?"
"Ngứa...muốn côn ŧᏂịŧ to của anh...a!"
Đôi mắt hạnh đào lấp lánh. Cả khuôn mặt ửng đỏ vì du͙© vọиɠ. Chỉ mới bước qua 20, Cao Châu Miêu nhìn như thành thục thêm vài phần. Muốn dụ hoặc anh liền rơi bẫy.
Dù đến ngay cả hơi thở anh đều nhiễm màu duc vọng, anh cũng quan tâm đến cô. Sợ ảnh hưởng đến đứa bé, Cửu Vị Niên nhẹ nhàng cởi kéo qυầи ɭóŧ cô xuống, cô bé non mịn ướt đẫm từ nào.
Để chân cô dang rộng 2 bên, tạo điều kiện thoải mái nhất, anh liếʍ nhẹ lên toàn bộ âm huyệt. Bất ngờ đến, Cao Châu Miêu giật nảy mình. Tiếng rên ngân nga trong miệng không thể kiềm nén.
Nhìn biểu cảm trên mặt cô làm bên dưới anh cương cứng, nhưng vẫn chậm rãi dùng lưỡi đem tiểu huyệt liếʍ đến sạch sẽ. Đầu lưỡi anh xuyên qua lỗ huyệt khuấy đảo bên trong. Kɧoáı ©ảʍ vừa xa lạ vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cơ thể cô kịch liệt run rẩy.
"A...Niên...ưʍ..."
Hai cánh hoa bị tách ra hết cỡ, đầu mũi anh áp chặt vào hạt nhỏ khiến cô càng thêm kɧoáı ©ảʍ. Chiếc lưỡi anh càng thêm tăng tốc, âm thanh "chụt...chụt" vang lên đầy ám muội. 2 bên đùi cũng bị bàn tay anh siết chặt.
"A...em muốn ra...Tiểu Miêu muốn ra...aaa...."
Đạt đến cao trào, cả người cô xụi lơ, giật nhẹ nằm im trên giường.
Đã đạt đến giới hạn, Cửu Vị Niên dựa vào tường. Anh kéo khoá quần mình xuống, đem côn ŧᏂịŧ đang ẩn nhẫn dưới qυầи ɭóŧ ra ngoài. Nó to lớn, sẫm màu, gân guốc bật thẳng ra. Trên đỉnh đầu còn có chút dịch trắng.
Dùng tay quết nhẹ da^ʍ thuỷ bên dưới tiểu huyệt của cô bôi lên côn ŧᏂịŧ ma sát, anh ôm cơ thể mềm nhũn đặt lên đùi mình, côn ŧᏂịŧ tìm kiếm lỗ nhỏ đâm tới.
Cao Châu Miêu hét lên, vừa qua cao trào, cơ thể vô cùng nhạy cảm. Cô gục lên vai anh rêи ɾỉ.
"A...sâu quá rồi...Niên...ân...sâu quá..."
Động tác này làm côn ŧᏂịŧ đâm thẳng vào tử ©υиɠ. Như chạm đến đứa con bên trong vậy. Cửu Vị Niên liếʍ mυ'ŧ cặp ngực đang lắc lư trước mặt anh, bên dưới không ngừng ra ra vào vào.
Tiếng "bạch bạch" va chạm giữa 2 túi tinh và mông cô ngày càng lớn.
"Có phải rất muốn được cắm chết rồi không hả?"
"Không...a...không có aaa...nhanh quá rồi..."
Tầng tầng lớp thịt ấm nóng bên trong cô bao vây lấy côn ŧᏂịŧ anh. Không ngừng lại giây phút nào, tiểu huyệt cô bị đâm liên hồi.
"Em...lại ra...áaaaa..."
Cao Châu Miêu cong người lên cao trào. Cửu Vị Niên vẫn chưa ra, đã vậy côn ŧᏂịŧ còn lớn thêm 1 vòng, làm tiểu huyệt căng chặt hết mức.
"Ô...ô...không...chết mất...Niên...chậm...chậm thôi..."
"Em vì sao lại yêu anh hả?"
"Ân...không biết..."
So với tiếng rên ngắt quảng của cô, giọng của Cửu Vị Niên vô cùng bình thường, chỉ là hơi thở nặng nề thêm chút.
"Không trả lời anh liền không bắn cho em."
Nghe đến đây Cao Châu Miêu vô cùng sợ hãi. Cô lắc đầu không thể chịu được nữa.
"Anh đẹp trai...ân...á...sâu quá...."
"Còn gì nữa?"
"Anh...anh già, anh rất...ân...thương em..."
Mỗi lần cô trả lời, côn ŧᏂịŧ bên dưới đều đâm đến lút cán. Có vẻ không thích lắm câu trả lời của cô, cũng không hỏi thêm điều gì.
Trước sự thô bạo này, tay cô bấu chặt lấy vai anh đau rát. Mổ hôi cả hai túa ra như mưa, từng giọt từng giọt chảy xuống yết hầu anh, thấm vào lớp áo thun.
Để 2 tay cô chống lên thành giường làm điểm tựa, lưng cô quay về phía anh. Cửu Vị Niên lại 1 lần nữa cắm vào bên trong tiểu huyệt.
"A...không muốn...không muốn làm nữa..."
"Ngoan! Co chặt tiểu huyệt. Phải, chính là như vậy."
Anh vuốt tóc cô sang 1 bên, tấm lưng trần trụi trước mặt anh càng thêm toả sáng. Anh liếʍ 1 đường từ dưới lên, ép đầu cô quay sang mình, đưa lưỡi ra liếʍ mυ'ŧ lưỡi cô.
Cao Châu Miêu không hiểu hôm nay anh có tâm sự gì, tuy có hơi mất kiểm soát nhưng vẫn nghĩ cho cô. Điều chỉnh tốc độ mỗi khi cô thấy nhanh.
Bên dưới bị đâm không còn cảm giác. Cao Châu Miêu như muốn gục xuống nhưng lại bị anh đem tay chống lại thành giường.
"Co chặt thêm chút... anh ra!"
Cửu Vị Niên bóp chặt lấy ngực Cao Châu Miêu, côn ŧᏂịŧ đâm tới lút cán hơn 10 cái liền bắn ra bên trong cô. Luồn tinh ấm nóng phun từng đợt bên trong lỗ huyệt cô. Anh rút côn ŧᏂịŧ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhỏ giọt xuống ra giường.
Đỡ cô nằm ngửa ra. Vì mệt mỏi mà thϊếp đi. Cửu Vị Niên lấy mền lau sạch côn ŧᏂịŧ mình, đem nó cất lại vào quần, kéo khoá.
Anh ngồi khuỵ xuống, vừa rồi, anh còn xém mất lý trí, lỡ may tổn hương đến cô. Xoa xoa thái dương, Cửu Vị Niên đi vào nhà tắm lấy khăn lau người cho Cao Châu Miêu.
Dấu hôn vì để lâu nên chuyển thành nâu đỏ. Khắp người đều chằng chịt. Hệt như ngày lúc anh muốn có cô. Anh làm mọi thứ để bắt ép, miễn là có cô bên cạnh. Bây giờ cũng vậy, anh không thể kiểm soát được bản thân mình.
"Ưʍ...Niên, ngủ thôi."
Cao Châu Miêu mơ màng tỉnh dậy, thấy anh vẫn chưa ngủ. Cô kéo kéo tay áo anh.
"Ừ. Ngủ thôi. Em ngủ ngon."
Đặt lên trán cô 1 nụ hôn. Anh ngồi tựa vào thành giường, đầu gục ra sau nhìn lên trần nhà tối đen, đêm đó anh không chợp mắt nổi.