Sự Kích Thích Của Ngoại Tình

Chương 17: Ép trên tấm kính mát lạnh

Cao Châu Miêu vốn đến để chọc tức anh ta thôi. Vậy mà giờ nhìn anh ta 1 chút cũng không hứng thú. Cô thật nhớ mùi hương của người đàn ông kia mạnh mẽ đâm vào cửa huyệt cô.

Cô đi ra ngoài hít thở không khí. Khác với bên trong nhạc xập xình, bên ngoài yên tĩnh hơn. Mà lúc này có người đang ôm lấy eo cô.

"Hôm nay em mặc hở hang như vậy là để câu dẫn anh sao? Tiểu Miêu Miêu bé nhỏ?"

Người đó không ai khác ngoài Trần Dực. Cao Châu Miêu chán ghét né tránh vòng tay anh. Cô cười khẩy:

"Anh nghĩ anh là ai? Tôi có câu dẫn cũng không phải là anh. Đàn ông chỉ nghĩ bằng "cái đó" như anh sớm nên bị vô sinh đi."

Trần Dực bị nói đến đen mặt. Anh nhìn cô xoay bước trong lòng bị sỉ nhục đến cực hạn. Anh kéo cô lại, ôm chặt cô trong lòng. Hít lấy hương thơm trên người cô.

"Cái tên biếи ŧɦái này, anh thả tôi ra!" Cao Châu Miêu vùng vẫy, 2 tay đấm loạn xạ trên người Trần Dực.

"Em la to như vậy là muốn nhiều người đến xem em bị cưỡng...á...mẹ nó đau quá!"

Trần Dực chưa kịp nói chữ "hϊếp" đã bị cô đá vào đũng quần đau đến chảy nước mắt. Anh che nơi đó lại, quằn quại kêu.

"Bị đá như vậy xem anh có cương lên nổi không?" Cao Châu Miêu cười cợt.

Trần Dực bị đá vào đũng quần đau đến mức mất lý trí. Anh dùng hết sức kéo Cao Châu Miêu lại, giày cao gót làm cô đứng không vững nên ngã xuống.

Tiếng cô la lên không to nhưng đủ để người đàn ông mới bước vào cửa quay đầu lại. Cửu Vị Niên nghe giọng này rất quen nên anh đã lần theo con đường ra ngoài bên hông quán bar. Trước mắt anh là hình ảnh người đàn ông cưỡi lên người phụ nữ gặm nhắm cần cổ.

"Mẹ nó Trần Dực anh cút khỏi người tôi."

1s sau đó Trần Dực bị 1 đôi giày da đắt tiền đá vào mặt làm anh lăn vài vòng. Cao Châu Miêu được khoác 1 lớp áo vest tối màu rồi bị bế lên. Mùi xì gà quen thuộc này không ai khác là của Cửu Vị Niên. Cô núp trong lòng anh.

"Chú Niên! Cháu...cháu..." Trần Dực gặp người đàn ông này như gặp quỷ, anh run sợ, cơn đau ngay mặt nóng hổi, rát buốt bên trong miệng.

"Đi gặp Trần Chu Liêm mà trình bày. Tôi đây rất bận. Để xem Trần Chu Liêm sẽ làm gì cậu khi đυ.ng vào người của tôi."

Cửu Vị Niên ánh mắt anh tối đen. Nhìn cô bị đè dưới thân tên đàn ông khác, trong lòng anh dâng lên 1 cỗ khó chịu. Anh muốn đánh chết cái thằng nhóc này, nhưng nó lại là cháu của Trần Chu Liêm, không thể ra tay.

Trần Dực sững người. Đương nhiên cậu biết Cửu Vị Niên là người đáng sợ đến mức nào. Anh đã từng nhìn thấy chú ấy ở trong trường đấu đua xe 1 lần, anh mạo hiểm va chạm xe người khác đến đổ máu vì sự háo thắng. Khi anh cởi bỏ mũ bảo hiểm, máu loan khắp mặt nhưng vẫn không làm anh biến sắc. Điều đáng bất ngờ hơn là tại sao con nhỏ Cao Châu Miêu là người của chú ấy chứ?

Cửu Vị Niên ôm cô ngồi vào ghế phụ. Cao Châu Miêu nhìn chiếc áo vest Thom Browne đắt tiền đang khoác trên người mình thì ấm áp.

Cửu Vị Niên đóng cửa cho cô, anh lên ghế lái khởi động xe. Chiếc xe như con thú dữ gầm rú khắp đường. Làm cô giật thót. Lái nhanh như vậy mạng cô cũng muốn bay ra ngoài rồi.

"Cậu Hai...cậu Hai lái nhanh như vậy..." Cao Châu Miêu nhìn xe ngông cuồng vυ't trong gió sợ muốn ngất đi.

Cả đường Cửu Vị Niên không nói gì, cô biết anh giận nhưng không hiểu lý do vì sao. Cơ thể cô cũng không bị thương gì, tên kia lại không đυ.ng đến cô.

Hơn nửa tiếng phóng như tên lửa, xe cũng dừng lại trước căn nhà xa lạ. Không lớn như biệt thự nhưng thuộc khu người giàu ở. Căn nhà rộng rãi, đèn vàng được bật khắp nơi. Cô chưa kịp nhìn đã bị người đàn ông lôi ra khỏi xe.

"Cậu Hai...người nắm lấy tay con đau quá..."

Cao Châu Miêu cố gắng gỡ những ngón tay đang giữ lấy cổ tay mình. Vừa bị anh lôi kéo đi thô bạo.

"Cậu Hai!"

Cao Châu Miêu liên tục gọi anh, cô đau đến nước mắt cũng muốn trào ra. Vừa bước vào cửa, cô đã bị anh đè trên tường. Động tác anh thô bạo xé lấy váy cô.

"Cậu Hai...đừng mà...cậu Hai..."

Sức cô căn bản không thể so với anh. Cửu Vị Niên ban nãy ấm áp khác xa với Cửu Vị Niên bây giờ, anh giận giữ, anh thô bạo xé rách váy cô. Anh đè chặt cô trên cửa kính mát lạnh mà gặm nhắm tấm lưng nhẵn nhụi của cô.

Cao Châu Miêu chưa bao giờ thấy anh đáng sợ như vậy hết. Nước mắt cô cũng trào ra, dù cô có la hét bao nhiêu anh vẫn không ngừng động tác trên người mình lại.

Hai đầu ngực cô bị ép trên thành kính đủ loại hình dạng. 1 chân cô bị ép đưa lên, ngay sau đó là côn ŧᏂịŧ thô to tiến vào. Cửu Vị Niên cởi bỏ khoá kéo, đem coin thịt cương cứng bên trong phóng thích ra ngoài. Không có màn dạo đầu, không có sự dịu dàng nào ở đây hết.

"Á...đau quá...cậu Hai...người...người đang làm cái gì vậy...a..."

Huyệt thịt chưa được bôi trơn nên bị đâm vào rất đau. Cửu Vị Niên cuối cùng cũng thở hắt ra, lớp thịt ấm nóng bên trong cô bao chặt lấy anh muốn bắn. Anh mạnh mẽ đâm vào, đưa cô ép trên thành kính đến đau đớn.

"A...điên mất...sâu quá...a..."

Cao Châu Miêu bị côn ŧᏂịŧ thô to đâm tới dần dần thích nghi, tiểu huyệt chảy nhiều dâʍ ɖị©ɧ hơn. Cổ cô bị anh bóp chặt đến khó thở, nhưng bên dưới càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn, huyệt thịt lại co chặt.

Cửu Vị Niên đâm tới thật nhanh, đem Cao Châu Miêu đạt cao trào phun ra dâʍ ɖị©ɧ. Một chút vương trên những sợi lông anh, một chít bắn ra trên tấm kính.

"A...đừng như vậy...mạnh quá...cậu Hai...tiểu Miêu chịu không nổi...a..."

Mặc kệ cô vừa cao trào, Cửu Vị Niên xoay người cô lại, hai tay ôm lấy đùi cô nhấc lên, lưng dựa trên tấm kính mạnh mẽ ra vào bên trong huyệt cô.

"Không bắt máy ta vì để đi câu dẫn đan ông sao? Tiểu huyệt hư hỏng! Phải trừng phạt!"

Cửu Vị Niên đem từng cú nhấp hông đến sâu bên trong tử ©υиɠ. Côn ŧᏂịŧ gân guốc ma sát với vách thịt muốn bắn ra lửa.

"Con...a...không biết người gọi.."

Cao Châu Miêu ôm cổ anh, bên dưới bị đâm đến tê dại. Cô lắc đầu nguầy nguậy, chịu không được nữa.

"Phạt con ăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ta. Xem ta bắn ra bên trong con."

"Sâu quá...chạm đến tử ©υиɠ con rồi...sâu đến chết mất..."

Cửu Vị Niên gầm gừ, đem côn ŧᏂịŧ đâm tới hơn 10 cái liền bắn ra. Từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng bắn thật sâu trong tử ©υиɠ cô.

"Cậu Hai...Người bắn vào trong sẽ có thai!"

Cao Châu Miêu gục trên vai anh thì thầm nói không ra hơi. Bên dưới vẫn bị côn ŧᏂịŧ cắm không dám động đậy.