Cơ thể cô mềm nhũn, không động đậy nổi. Cảm giác làʍ t̠ìиɦ là như vậy sao? Cao Châu Miêu nhìn bóng người đàn ông dần xa thì trong lòng không khỏi thấy chút uất ức.
Khoảng chừng 1 tiếng sau cô lấy điện thoại, thấy dì Cao nhắn tin "Cậu Hai về rồi. Dì đang suy nghĩ ngày mai nấu gì cho ông ấy ăn đây."
Cao Châu Miêu nhìn phần tin nhắn muốn có bao nhiêu sự vui mừng liền có bấy nhiêu sự vui mừng.
Phía bên kia, Cửu Vị Niên vừa bước về nhà thì cả người anh căng chặt. Anh vô cùng chán ghét nơi này.
"Anh đã về, người ta rất nhớ anh a!". Dáng người phụ nữ lả lướt ôm lấy anh. Hai cặp ngực đong đưa cũng không làm anh hứng thú nổi.
Cửu Vị Niên đẩy người phụ nữ ra. Anh đi thẳng lên lầu. Người phụ nữ tức giận đi theo, quát ầm lên:
"Em đã nhường nhịn anh bao năm qua. Anh vậy mà cứ trách cứ chuyện cũ sao?". Cao Lam nhìn người đàn ông lãnh đạm trước mặt.
"Cậu ấy không thể có con, cả đời này cô cũng đừng mong có." Cửu Vị Niên chán ghét, vốn định về cho có lệ thôi để ông cố không phàn nàn, vậy mà 1 giây anh cũng không muốn ở lại thêm.
L*иg ngực màu đồng phập phồng sau lớp áo sơ mi. Anh đứng dậy, dứt khoát ra khỏi phòng. Anh đi xuống lầu lấy chìa khoá xe đi xuống dưới lầu tra vào. Chiếc xe thể thao kêu vang vọng như con thú dữ gào thét.
Gió đêm thổi ngược tóc anh ra sau. Năm tháng khắc lên người anh là sương muối dày dặn. Là trách nhiệm trên vai. Khi ngủ dậy phải gánh vác nhiều thứ. Công việc, gia đình rất bận khiến anh rất ít ra ngoài tìm đàn bà. Cùng lắm 1 năm sẽ làm 1 lần.
Chiếc xe thể thao quay lại nơi cũ. Quán bar cũng đã tắt nhạc. 1 mảng hỗn loạn nay chỉ còn mấy người phục vụ.
4 giờ sáng trời vẫn còn tối đen. Anh đi vào phòng của mình. Thấy cơ thể bé nhỏ vẫn còn nằm đó vô lực, ánh mắt anh lại thâm sâu hơn.
Anh cởi bỏ giày, tuỳ ý bỏ áo sơ mi ra ngoài. Động tác anh thô bạo kéo lấy Cao Châu Miêu nằm ngửa ra. Bất ngờ làm cô tỉnh giấc.
"A...Cửu tiên sinh...sao ngài còn quay lại?". Cao Châu Miêu muốn trời sáng rồi mới về, giờ về rất nguy hiểm. Ai ngờ thấy người đàn ông trước mặt quay lại. Nhìn anh rất tức giận, sơ mi cũng chỉ gài vài nút.
"Chỗ tôi mua, tôi không được đến sao?" Anh cúi đầu cắn lên bầu ngực đẫy đà của cô. Bên kia thì nắn bóp ra đủ loại hình dạng.
"Á...đau quá..." Cơn đau truyền đến dây thần kinh khiến cô la lên. Cô biết, người đàn ông đang rất tức giận.
Anh bóp chặt lấy cằm cô, ép cô mở ra hôn mình. Đầu lưỡi xâm nhập mạnh mẽ hút hết khí thở của cô. Khiến cô đỏ mặt. Tưởng mình sắp chết thì anh mới thả ra.
"Tiên sinh... ngài bình tĩnh...làm em rất đau". Cao Châu Miêu uất ức nói. Cả người như có vài cái búa đập lên. Chỗ nào cũng bị anh cắn. Quách Ánh đưa cô tới chỗ gì đáng sợ như vậy.
Cửu Vị Niên lấy chai dầu bôi trơn mở ra, đổ đầy lên người cô. Ở bên dưới tiểu huyệt đổ nhiều hơn nữa.
"Ưmm..." Sự mát lạnh lan toả khắp người. Thật dễ chịu.
Anh không có màn dạo đầu nào, kéo khoá kéo xuống đâm thẳng vào hoa huyệt cô. Cơn đau rát lại 1 lần nữa xé toạt cơ thể cô. 2 bàn tay cô bấu chặt cánh tay người đàn ông đến hằn sâu từng vệt cào đỏ.
"Ha...chặt quá!". Cửu Vị Niên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ sung sướиɠ đến từng tế bào cũng theo đó mà run rẩy.
Anh mạnh mẽ ra vào, mỗi lần đâm tới đều chạm đến hoa tâm. Những đường gân trên côn ŧᏂịŧ ma sát với vách thịt làm Cao Châu Miêu hét lớn.
"A...nhanh quá...tiên sinh đang đâm vào thật sâu ...a". Cao Châu Miêu rêи ɾỉ, cơn đau đi qua là những cú nhấp hông làm cô sung sướиɠ.
Cửu Vị Niên tinh thần bức bối, những lần đi vào rất thô bạo. Côn ŧᏂịŧ thô to được bao chặt đến mức dâʍ ɖị©ɧ cũng không thể chảy ra.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong có chút đặc cũng được anh khuấy đảo đến hoà trộn vào nhau. Cả căn phòng vang lên âm thanh nhóp nhép giữa 2 nơi giao hợp. Tiếng vỗ bôm bốp vào mông cũng được vang vọng lại. Mông cô đau rát, mỗi lần bị anh vỗ, huyệt thịt liền co chặt hơn.
Bị đâm đến cao trào, hai chân cô co quắp lại. Móng tay cào xước cánh tay anh. Mùi máu nhàn nhạt trong không khí.
Cửu Vị Niên ôm Cao Châu Miêu xoay 1 vòng, côn ŧᏂịŧ đảo lộn bên trong. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ này qua đi kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia ập đến làm cô như muốn nổ tung.
"A...mạnh quá...". Cao Châu Miêu xoay lưng lại với anh, 2 tay bị kéo ra sau. Hông người đàn ông không ngừng nhấp mạnh. Bên dưới cô đã ướt sũng, côn ŧᏂịŧ ra vào nhanh hơn. Ma sát mạnh hơn.
Hai tay bị kéo chặt có chút đau, nhưng càng đau kɧoáı ©ảʍ càng nhiều. Cửu Vị Niên ôm lấy cặp ngực cô xoa nắn. Anh chuẩn bị ra nên cơ bắp đều cứng ngắc. Những cú nhấp này như cái máy, đâm liên tục vào hoa tâm cô không ngừng nghỉ.
"A...a...em ra...tiên sinh...em ra...a"
Cao Châu Miêu giật bắn lên, huyệt thịt co rút run rẩy. Cô nằm sấp xuống thở hổn hển. Cửu Vị Niên rút côn ŧᏂịŧ ra, bàn tay ma sát lên xuống. Anh đưa côn ŧᏂịŧ đến miệng cô rút ra gắm vào hơn chục lần, anh rêи ɾỉ, côn ŧᏂịŧ giật giật bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng cô.
Anh đập đập cây gậy vào mặt cô, mặt cô nặng trĩu, anh phết những giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại loạn xạ trên khuôn mặt Cao Châu Miêu. Cả khuôn mặt cô nhớp nháp toàn mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Cao Châu Miêu mất nhận thức. Những chuyện sau đó cô không hề biết gì nữa.