Ngô Đồng nhận được điện thoại Mạc tổng “Cô làm người đại diện kiểu gì vậy? Vì sao tới giờ này vẫn chưa triệt hạ tin tức này nữa.”
Hotsearch 3 giờ sáng phát, nàng cũng không thể 24 giờ đều canh giữ hotsearch được, không phải ai cũng nên nghỉ ngơi sao! Không có biện pháp, ai bảo nàng làm công chi, chỉ có thể cười nịnh nọt.
Mạc Nhan nhận được khí phát của Lãnh Nhiễm Tịch, mới trấn an Ngô đồng vài câu , “Cô mau chóng xử lý những việc này, làm người đại diện công ty kim bài, tôi tin tưởng cô có thể mau đem hot search áp xuống đi.”
“Tốt mạc tổng, vừa mới xã giao bộ cho tôi tin tức, nói ngài muốn phát Weibo làm sáng tỏ.”
“Ân, tôi sẽ phối hợp các người làm ra làm sáng tỏ việc tôi cùng Tô Thiển không có bất luận quan hệ gì!” Mạc Nhan lãnh đạm mà nói.
“Tốt, mạc tổng, tôi hiện tại liền đi xử lý.”
“Ân.” Mạc Nhan treo điện thoại, mới cảm thấy trong lòng thoải mái nhiều. Quay đầu nhìn mặt vô biểu tình Thẩm Nghệ, nói: “Cô nhìn xem Lãnh tổng các người có phải là thấy sắc quên bạn không? Tôi chỉ muốn cùng Tô Thiển tai tiếng một chút cũng sinh khí, cô nói có phải hay không Nhiễm Tịch không có nhân tính!”
“Phu nhân nếu là cùng người khác cùng nhau xuất hiện, không nhất định phải là tai tiếng.” Thẩm Nghệ nghiêm trang mà nói.
“Cô... cô cùng Lãnh tổng các người giống nhau, kỳ thị cô!” Mạc Nhan phi thường tức giận.
“Cũng không tính đi, rốt cuộc Mạc tổng tin tức tình ái quá nhiều, không thể trách Lãnh tổng sinh khí.”
Mạc Nhan vừa mới bớt giận chút lại phải nổi giận lên lại, cô cảm thấy thư kí của là có chuyên môn chọc mình sinh khí sao!
Cô không nghĩ phản ứng Thẩm Nghệ, thậm chí tưởng đánh tơi bời nàng một chụt, đường đường là đại tiểu thư của Mạc thị, tương lai là người tiếp nói sự nghiệp của Mạc thị, thế nhưng lại ở chỗ này chịu khí, dựa vào cái gì?
Bên kia, bốn người đã đi tới rồi đỉnh núi, tầm nhìn thực hảo, đem toàn bộ khu du lịch thu hết trong tầm mắt. Nơi này cảnh vật u tĩnh, chỉ nghe thấy khe núi dòng suối thanh thanh, làm người ta hoàn toàn đặt mình trong rừng rậm bên trong.
“Chiều nay trở về sao?” Lãnh Tử Tịch như cũ khuôn mặt không một gợn sóng mà nói.
“Ân!” Không có nửa phần chần chờ mà đáp, Lãnh Nhiễm Tịch không chút nào trốn tránh mà cùng Lãnh Tử Tịch đối diện, “Ngày mai buổi sáng còn có cuộc họp hội đồng quản trị.”
Lãnh Tử Tịch liếc cô một cái, tựa hồ minh bạch cảm thụ của cô ngay giờ phứt này, nhìn phương xa, “Chúng ta sinh ra liền đã được định đoạt trước một vài sự tình, em trốn tránh thế nào cũng vô dụng.”
“Ân!” Thực trịnh trọng mà lên tiếng, Lãnh Nhiễm Tịch thẳng tắp mà đứng ở nơi đó, nhìn Lãnh Tử Tịch đi đến chổ của Tiêu Ngôn Cảnh.
Lãnh thị tập đoàn là tập đoàn đầu tư lớn, chủ doanh trại điền sản khai phá, đồng thời đầu tư với tài chính, điện tử, giải trí, khách sạn, du lịch làng du lịch chờ sản nghiệp, sự nghiệp bản đồ trải rộng toàn cầu khắc nơi, ở quốc nội có uy danh, chính thương các giới đều cố gắng cùng với hợp tác.
Bao nhiêu người muốn có được như vậy sản nghiệp như vậy, nhưng trước mắt người này lại không nghĩ như vậy, cũng không muốn làm chủ tịch tập đoàn, thậm chí muốn nghỉ làm sớm.
Lãnh Tử Tịch nghĩ đến A Nhiễm lý tưởng là muốn làm một họa sĩ tự do tự tại, muốn mang bàn vẽ đi khắp nơi trên toàn thế giới, nhưng các nàng là con cháu của Lãnh gia, từ sinh ra liền không có lựa chọn quyền lợi.
Có đôi khi hôn nhân đều là một cuộc giao dịch, cũng may các nàng cả hai đều tìm được rồi chính mình chân ái, mặc kệ quá trình có bao nhiêu chua xót và gian nan, chỉ cần cuối cùng kết cục là nắm tay gắn bó, nhiều ít khổ đều có thể chịu đựng.
“Đúng rồi.” Đã đi ra vài bước Lãnh Tử Tịch bỗng nhiên dừng bước chân, “Ngày mai họp xong hội đồng quản trị nhớ về nhà cũ.”
“Ân.”
Lãnh Nhiễm Tịch nhìn phía nơi xa, ai cũng không biết cô suy nghĩ cái gì.
“Nhị tỷ nói, chúng ta buổi chiều về sao?” Tô Thiển đi đến bên cạnh Lãnh Nhiễm Tịch.
“Ân, em không phải lo lắng cho Bao Quanh sao?” Lãnh Nhiễm Tịch quay đầu nhìn nàng.
“Nga, chị có tâm sự?” Tô Thiển quan tâm hỏi.
Tô Thiển làm diễn viên, khả năng quan sát của nàng rất tốt, vừa mới nhìn liền nhận ra hai chị em Lãnh gia có điểm quái dị, hiện tại Lãnh Nhiễm Tịch lại đứng đây một mình phát ngốc.
Lãnh Nhiễm Tịch không cấm sửng sốt, trong mắt có ý cười lại nói: “Lãnh thái thái, em đây là quan tâm tôi sao?”
Tô Thiển nhướng mày nói: “Không thể sao?”
“Có thể, vui đến cực điểm.” Lãnh Nhiễm Tịch dương môi cười.
Tô Thiển kéo khóe miệng, đôi mắt xoay chuyển, tầm mắt trùng hợp dừng lại ở trên người của Tiêu Ngôn Cảnh cùng Lãnh Tử Tịch, hai người đó dựa vào nhau, mười ngón nắm chặt.
“Chúng ta đi xuống thôi, ăn xong cơm trưa liền trở về.” Lãnh Tử Tịch lãnh đạm mà nói.
“Hảo.” Lãnh Nhiễm Tịch đáp.
Bốn người đi bộ xuống chân núi, Tô Thiển nhìn phía trước thấy hai người gắn bó như keo sơn, trong mắt hiện lên vài tia hâm mộ cùng nhàn nhạt ưu thương.
Lại nhất thời không có chú ý dưới chân, suýt nữa ngã xuống núi, cũng may Lãnh Nhiễm Tịch ở phía sau đỡ nàng.
“Em cẩn thận một chút! Không muốn đóng phim nữa sao?” Lãnh Nhiễm Tịch cúi đầu tức giận nhìn nàng.
Tô Thiển nhất thời chột dạ, “Tôi không chú ý.”
Lãnh Nhiễm Tịch thật sâu thở dài, thuận thế dắt tay nàng, “Chú ý đường đi, phải đi chậm một chút.”
Tô Thiển cảm giác được sự ấm áp bao quanh tay, cả người ngơ ngẩn, lòng bàn tay Lãnh Nhiễm Tịch thập phần khô mát, mặc dù là ở mùa hè nhất nhiệt giữa trưa cũng không có bất luận cái gì không khoẻ.
Nàng mới ý thức được chính mình cũng không có bất luận cái gì không khoẻ, hiện tại mình đã thói quen để Lãnh Nhiễm Tịch ngẫu nhiên đυ.ng vào, thói quen thật là một việc đáng sợ.
Vừa mới nghe thấy thanh âm của Lãnh Nhiễm Tịch hai người phía trước liền quay lại.
Tiêu Ngôn Cảnh xoay người nhìn hai người đang nắm tay, cười như không cười mà nói: “Chú ý an toàn.”
“Ân, hảo.” Tô Thiển ngượng ngùng trả lời, lại không có rút tay ra.
Về đến khách sạn, bốn người đi thẳng đến nhà ăn, Lãnh Nhiễm Tịch đã phát WeChat kêu Mạc Nhan cùng Thẩm Nghệ đến, chỉ chốc lát sau hai người khoan thai tới muộn.
Sáu người ăn cơm xong ngồi ở nhà ăn nói chuyện phiếm, Mạc Nhan nói: “Công ty đã thả ra một hotsearch mới một thực tập sinh ngủ cùng fans có ảnh chụp cùng video. Hơn nữa chúng ta cùng Tiêu tỷ thanh minh, đã khống chế được, dư luận đang theo chiều hướng chúng ta muốn và phát triễn tốt.”
Thẩm Nghệ nhanh chóng lấy ipad ra mở Weibo đưa cho Lãnh Nhiễm Tịch xem.
Lãnh Nhiễm Tịch mở ra hotsearch đầu tiên:
—— bạn tốt cùng nhau dắt tay?
Click vào công văn nội dung đại V: Hôm nay nhìn trên mạng hotsearch, suy nghĩ đã lâu. Rất nhiều người đều đang nói bạn tốt sẽ tay trong tay hồi trụ địa phương sao? Như vậy, ta muốn hỏi một chút, bằng hữu tốt đi ra ngoài chơi, sẽ không tay trong tay sao? Bạn tốt dắt tay cùng người yêu dắt tay vẫn là có rất nhiều bất đồng chỗ, người yêu giống nhau đều sẽ lựa chọn mười ngón khẩn khấu, bạn tốt sẽ tay trong tay biểu đạt thân cận chi ý, chẳng lẽ giới giải trí minh tinh liền không thể có tình hữu nghị?
Lãnh Nhiễm Tịch mở bình luận:
—— tôi đồng ý, đương sự đều nói không phải cùng mình, hơn nữa đều có chứng cứ biểu lộ, bằng hữu chi gian dắt cái tay hà tất
Đại kinh tiểu quái!
—— không cần quá độ giải đọc.
—— nào đó giải trí hào vì điểm lưu lượng mỗi ngày bỏ đá xuống giếng!
—— xác thật như lâu chủ nói như vậy, kia bộ màu trắng đồ thể dục, rõ ràng không giống nhau, mạc tổng xuyên chính là bảy phần quần đùi, mà dắt
Tay chiếu người nọ rõ ràng là quần dài!
—— một cái dắt tay chiếu có thể thuyết minh cái gì, không có mỗ lưu lượng tiểu sinh cao thanh ảnh chụp tới kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
—— đối, không nghĩ tới còn có thể gặp được loại nhân tra này.
.......
Lãnh Nhiễm Tịch lại nhìn thoáng qua hotsearch, mỗ lưu lượng tiểu sinh đã chiếm cứ hotsearch đề tài, lại không có click mở.
# Mỗ Lưu Lượng tiểu sinh sinh hoạt cá nhân lung tung #
# Lưu Lượng tiểu sinh ngủ chính mình fans #
# Lưu Lượng tiểu sinh tình cảm mãnh liệt cao thanh chiếu #
Mà # Tiêu Ngôn Cảnh cùng Tô Thiển nghỉ phép #, # Tô Thiển làm sáng tỏ #, # Mạc Nhan làm sáng tỏ #, # luật sư truyền thông Tinh Diệu #, đã đều ở hotsearch hơn mười vị trí.
Mặt cô vô biểu tình mà đem ipad đưa cho Thẩm Nghệ, sâm thanh thanh lãnh vang lên, “Chúng ta một lát liền đi trở về, cậu ngày mai lại trở về!”
Lãnh Nhiễm Tịch ý tứ thực rõ ràng, chính là nói cho Mạc Nhan, rời đi suối nước nóng liền tránh xa các nàng xa một chút, tốt nhất tránh xa Tô Thiển một chút, đừng cùng các nàng cùng nhau làm người hiểu lầm.
Mạc Nhan mắt trợn trắng, khí không nhẹ, chỉ vào Lãnh Nhiễm Tịch nói: “Các ngươi....... Đặc biệt là cậu, lòng dạ hẹp hòi!”
“Ân hừ!” Lãnh Nhiễm Tịch đầu cũng chưa nâng, tỏ vẻ khinh thường.
“Hừ...” Mạc Nhan ngạo nghễ ngẩng ngẩng đầu.
Tiêu Ngôn Cảnh cười lắc đầu, nói, “Em ở lại đây chơi vui.” Nhún vai, “A Nhiễm, trong chốc lát làm bảo mẫu xe sẽ tiến vào, ở cửa không an toàn, chị sợ bên ngoài đã ngồi xổm rất nhiều phóng viên.”
“Không cần bảo mẫu xe lại đây, ở bãi đỗ xe, còn có hai chiếc cải trang xe, trong chốc lát, chúng ta tách nhau ra trở về.”
“Cũng hảo.” Lãnh Tử Tịch gật đầu, nhìn về phía Thẩm Nghệ, “Cô cùng chúng tôi đi chung, sau đó đem xe khai hồi nhà mang về nhà em ấy.”
Thẩm Nghệ nhìn về phía Lãnh Nhiễm Tịch, thấy cô gật đầu, mới nhìn Lãnh Tử Tịch nói: “Tốt.”
Các nàng lại ở nhà ăn ngồi trong chốc lát, mới từng người rời đi, hai người trở lại trong phòng, đơn giản thu thập một chút, Tô Thiển liền đi theo Lãnh Nhiễm Tịch đi vào bãi đỗ xe, nhìn thấy một chiếc Land Rover.
Tô Thiển thấy Lãnh Nhiễm Tịch trước sau không có phát động xe, quay đầu nghi hoặc mà nhìn cô, đối mặt với ánh mắt kia thâm thúy, Tô Thiển lại sinh ra ý nghĩ muốn chạy trốn, “Sao.. Làm sao vậy?”
Lãnh Nhiễm Tịch cúi người hướng tới gần nàng, có mùi hương nhàn nhạt, nàng bỗng nhiên ngừng lại rồi hô hấp.
Tô Thiển thấy cô tới gần mình, theo bản năng mà trốn một chút, lắp bắp nói: “Lãnh.. Lãnh Nhiễm Tịch, chị muốn làm cái gì?”
Lãnh Nhiễm Tịch nghe được nàng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn về phía nàng, nhìn thấy nàng bộ dáng căng chặt, phản ứng lại ý tứ của Tô Thiển, câu môi cười nói: “Lãnh Nhiễm Tịch? Ân ~? Em nghĩ tới cái gì?”
Tô Thiển mím môi, hơi hơi ngửa ra sau muốn tránh cô đi, kéo khoảng cách một chút, sau lưng là ghế dựa, lại khó có không gian, đành phải trượt xuống dưới, nhìn chằm chằm cô làm bộ bình tĩnh nói: “Chị muốn làm gì!”
Lãnh Nhiễm Tịch rũ mắt, xoa xoa vành tai ửng đỏ của Tô Thiển, Tô Thiển kinh ngạc, thân mình hơi co lại muốn né tránh cô.
Lãnh Nhiễm Tịch thủ đoạn vừa chuyển, kéo ra đai an toàn, cẩn thận mà giúp nàng mang đai an toàn, thân thể liền lui trở về.
Tô Thiển lúc này mới phản ứng lại là chính mình hiểu sai, không khỏi mặt đỏ lên.
Lãnh Nhiễm Tịch đeo đai an toàn sau, khởi động xe, chạy xe ra ngoài, làm bộ lơ đãng mà nói: “Lãnh thái thái, em còn chưa trả lời tôi vừa nãy suy nghĩ cái gì?”
“Cái gì cũng không nghĩ.” Tô Thiển sắc mặt ửng đỏ, thân thể cứng đờ mà ngồi ở trên chỗ ngồi, thường trộm ngắm phản ứng của Lãnh Nhiễm Tịch.
Lãnh Nhiễm Tịch lái xe, ánh mắt nhìn như chuyên chú mà nhìn con đường phía trước, trên thực tế, biểu hiện ảo não của Tô Thiển đều lọt vào mắt cô.
Thấy Lãnh Nhiễm Tịch không ở truy vấn, Tô Thiển không tự giác mà nhẹ nhàng thở ra, đang chuẩn bị thả lỏng thân thể cứng đờ ra, bỗng nhiên nhìn thoáng qua Lãnh Nhiễm Tịch thấy khóe môi cô câu lên.
Thân thể Tô Thiển lại cứng đờ, người này là đang cười nhạo nàng?
Nàng làm bộ đánh ngáp một cái, nhắm hai mắt tính toán giả bộ ngủ, mưu toan lấy này tới ứng đối với Lãnh Nhiễm Tịch, chóp mũi lại tràn ngập mùi hương nhàn nhạt trên người Lãnh Nhiễm Tịch, bĩu môi.
Khả năng nàng thật sự mệt mỏi, Tô Thiển bất tri bất giác liền ngủ thật.
Lãnh Nhiễm Tịch cảm giác bên người cạnh thời gian dài không có động tĩnh, mang theo ánh mắt mê hoặc, quay đầu, mới nhìn thấy Tô Thiển không biết lúc nào đã ngủ.
Tô Thiển ngủ thực điềm tĩnh, Lãnh Nhiễm Tịch bất đắc dĩ mà lắc đầu, tiếp tục lái xe hướng về nhà.
Đại khái đã lái xe hơn một giờ xe, rốt cuộc cũng đã về đến biệt thư, Lãnh Nhiễm Tịch thấy Tô Thiển còn ngủ chưa tỉnh, cô gỡ đai an toàn, đẩy cửa xe đi xuống xe, vòng qua ghế phụ cạnh cửa, mở cửa xe, tiểu tâm mà đem Tô Thiển từ trong xe ôm ra tới.
Đem nàng bế lên một chút, Tô Thiển liền tỉnh lại, mí mắt nhẹ nhàng rung động vài cái, sau đó có chút mê mang chậm rãi mở mắt, nhìn thấy Lãnh Nhiễm Tịch gần ngay trước mắt, có chút ngây ngốc, “Lãnh Nhiễm Tịch?”
“Ân.”
Tô Thiển đột nhiên ý thức được cái gì, muốn đứng dậy mới phát hiện mình đang bị cô ôm vào trong ngực, thân thể trong nháy mắt lại cứng đờ, “....... Có thể thả tôi xuống sao.......”
“Em về sau muốn ở cùng tôi quen thì nên tiếp xúc mới có thể!” Lãnh Nhiễm Tịch nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của nàng ửng đỏ lên, điềm đạm cười, ôm nàng đi tới biệt thự.
Đi tới cửa, Lãnh Nhiễm Tịch ý bảo nàng ấn vân tay, thì ra tay mình cũng không có nhàn rỗi.
Tô Thiển ấn vân tay, lại đưa vào mật mã, cửa ‘ tháp ’ một tiếng được mở ra, nàng đẩy cửa nhẹ nhàng, Lãnh Nhiễm Tịch khóe miệng phác họa ra độ cung hoàn hảo, ôm nàng đi vào đi.
“Miêu ô ~” Bao Quanh thấy có người trở về.
“Đã vào trong, chị có thể thả xuống không?” Tô Thiển ở trên người cô động đậy.
Lãnh Nhiễm Tịch môi mỏng tựa con ngươi sâu thẳm, cất giấu nhiều bí mật làm Tô Thiển đọc không hiểu cảm xúc, cuối cùng ,cô đem Tô Thiển nhẹ nhàng mà đặt ở trên sô pha.
Bao Quanh nhảy lên trên sô pha, đối với Tô Thiển kêu lên, “Miêu ô ~” giống như muốn tố cáo nàng vì sao mấy ngày nay không trở về.
“Thực xin lỗi, chị bồi thường em được không?” Tô Thiển vươn ngón trỏ chọc nó, Bao Quanh lấy cái mũi ẩm ướt ngửi nàng.
Tâm Tô Thiển không ngọn nguồn mềm nhũn, nhẹ nhàng đem nó bế lên, Bao Quanh phấn đầu lưỡi nhỏ mà liếʍ nàng.
Lãnh Nhiễm Tịch sủng nịch mà nhìn này một người một mèo, mấy ngày nay ở chung, cô cảm giác được nội tâm của mình bị bỏ thêm vào tràn đầy, mỗi khi Tô Thiển mềm mại thân thể dán ở trong lòng ngực cô, cô đều nỗ lực khống chế mình không dọa đến Tô Thiển.
Cô biết, cô không bao giờ buông tay! Vô luận cả đời này phát sinh cái gì, cô đều sẽ không buông tay Tô Thiển ra!