Anh Ấy Là Gay! Và Tôi Sẽ Là Les

Chương 10

Chap 10.

Sao anh ta không bao giờ suy nghĩ quá một giây rồi mới trả lời được nhỉ? Tôi không nghĩ anh ta có thể uốn lưỡi bảy lần chỉ trong vòng có một giây đâu đấy.

Hai lần bị anh ta khước từ rồi, sẽ là một con điên nếu tôi còn tiếp tục nói chuyện với người này. Nhưng biết sao được, đúng là tôi bị vẻ bề ngoài của anh ta làm cho điên đảo đến lạc mất thần trí rồi. Anh ta càng lạnh lùng hách dịch tôi lại càng thấy anh ta tuyệt vời. Điên thật mà. Điên vì gay tin nổi không chứ? +_+

-Tại sao không?

-Lúc đầu là vì tôi không thích đi.

-Thế còn bây giờ?

-Tôi ghét cô nên tôi không muốn đi.

What the fuck??? Thật quá ư nhục nhã! Không sao, nội công của Dương kaka này còn chịu đựng được. Thở đều lấy sức nào!

-Ghét tôi thì coi như không có mặt tôi ở đó mà cứ thoải mái tự nhiên vui vẻ với mọi người là được, đừng vì tôi mà phụ tấm chân tình của những người khác chứ, đừng có biến tôi thành tội nhân thế mà.

Tôi tỏ ra thân thiện và bác ái hết mức, bao nhiêu vốn liếng của sự lịch sự ân cần tôi đều trút ra hết để thể hiện rồi, đừng có phụ tấm chân tình của tôi luôn nữa. T^T

Giờ thì anh cứ thử nói câu đó coi!☻

-Làm sao tôi có thể coi như không...

-Nếu cậu không thể coi như không có mặt tôi thì tôi hơi bị hiểu lầm đấy nhé! Không lẽ là vì cậu để ý đến tôi hay sao?

-Đừng có điên!

Ya, trúng bẫy rồi, khoái quá đi! ^o^ Trong lòng đang rất vui nhưng ngoài mặt vẫn buộc phải tỏ ra nghiêm túc. ^-^ Xem ra thì tên này cũng không đến nỗi khó chơi quá, hay vì Dương kaka ta đây quá tài giỏi chăng? =))

-Vậy thì đi đi!

-Tôi nói nãy giờ mà không hiểu hả? Đơn giản là tôi không thích, cả cô, cả bữa tiệc!

Một nụ cười khẩy. Trời ơi, tự nhiên tôi đau tim quá trời luôn! Đây là nụ cười đầu tiên kể từ khi tôi gặp anh ta, biết là anh ta đẹp trai rồi, lại càng biết anh ta là gay nữa, cơ mà tôi không sao mà cưỡng lại được sự công nhận rằng khi anh ta cười quá sức là hoàn mĩ. Ôi chết tôi rồi, tôi đau tim quá!

Anh ta thì đúng là đồ của nợ, nhân lúc tôi đau tim đã bỏ đi không một lời trăng trối thêm gì hơn. Trở lại đi nào, để anh ta chạy mất rồi đó con nhỏ kia! >""