Quốc Vương Dâm Loạn

Chương 5: Lộ vú dâm câu dẫn đại thần, tơ hồng buộc chặt, chủ động dạng chân cầu thao, quốc vương bệ hạ ᗪâʍ Đãиg hai huyệt sắp bị rót đầy xuân dược

Y lải nhải nói ra ý tưởng trong lòng mình, bên trong xe ngựa có ba người ngồi, Bố Lôi tự nhiên tiếp chuyện y, thỉnh thoảng còn khen vài câu, khiến Y Lâm tươi cười xán lạn, mà La Phi vẫn nhìn tư liệu kẹp trên tay, dáng vẻ nghiêm túc làm Y Lâm mất hứng, tâm tình bay biến.

Sau khi trở về y có chút căm giận bất bình, "La Phi làm sao lại như thế, mỗi ngày đều trưng ra vẻ mặt kia, là có gì bất mãn với ta sao? Ta biết ta làm không tốt, nhưng hắn cũng không thể như vậy." Y lải nhải oán giận một hồi, hai tay cởi bộ quần áo đáng ghét khó chịu kia ra, thay trường bào nhẹ nhàng thoải mái, mắt khẽ di chuyển, tò mò hỏi :"La Phi cưới vợ sao?"

Bố Lôi cười nói :"La Phi đại nhân tuy đã hơn ba mươi tuổi, nhưng vẫn chưa đón dâu đâu."

"Hay là thân thể hắn có bệnh gì?" Y Lâm suy tư một lát, rất nhanh sau đó vì cơ thể ngứa ngáy nên không hỏi tiếp nữa, y mong chờ hôm nay sẽ xuất hiện nam nhân mới mẻ thế nào cùng y dâʍ ɭσạи, đợi một lúc vẫn không thấy có người tới, khi y hỏi, thị vê quỳ trước mặt nói cho y một tin tức xấu.

"La Phi đại nhân lo lắng cho thân thể ngài, yêu cầu tiểu nhân chỉ được cách một ngày tìm cho ngài một nam nhân."

Y Lâm bị chọc giận muốn điên rồi, y dùng ngôn từ ác độc nhất mình biết được mắng chửi La Phi một hồi, bởi vì kích động mà thân thể trở nên nóng một cách lạ thường, du͙© vọиɠ cũng càng ngày càng mãnh liệt.

"Hắn thật đáng chết, quản ta quốc sự cũng thôi đi, hiện giờ ngay cả sinh hoạt cá nhân cũng muốn can thiệp, ta tuyệt đối không cho phép! Ta muốn đến gặp hắn kháng nghị, sao có thể đối xử với chủ nhân hắn như vậy." Y Lâm nói xong muốn đi tìm La Phi, liền bị thị vệ ngăn lại, "Bệ hạ, hiện tại La Phi đại nhân đang mở cuộc họp triệu tập các đại thần, thương thảo về vấn đề thuyền bè giao thương trên biển, trước tiên ngài chờ một chút đã.

Y Lâm tức giận ngồi xuống, thị vệ của y tuy rằng dáng người rất tốt, nhưng không hiểu nguyên nhân gì phía dưới đều không lớn, không đủ để thỏa mãn da^ʍ huyệt cơ khát, chỉ có đầu lưỡi là dài một chút, còn có thể giúp y giảm bớt cơn ngứa ngáy nứиɠ tình. Quốc vương bệ hạ giờ phút này lỗ l*и ngứa đến chảy nước, y kêu Bố Lôi gọi thị vệ kia tới, để hắn liếʍ l*и mình.

Bố Lôi đi một chuyến, lại trở về tay không, "Bệ hạ, Minh Sa đúng lúc xin nghỉ phép về nhà."

Y Lâm tức đến trợn mắt, ngồi cũng không yên, ở trong cung điện rộng lớn đi tới đi lui vài vòng, đột nhiên nảy ra ý nghĩ táo bạo.

La Phi không phải luôn ngăn cản chuyện tốt của y ư, vậy thì thử kéo hắn xuống nước cùng xem sao?

Y Lâm vui mừng đan tay, cảm thấy kế hoạch của mình không thể nào hay hơn, y mau chóng đi chuẩn bị, trước tiên tắm gội, lại xịt một chút nước hoa lên người, kêu Bố Lôi tìm cho mình một bộ quần áo gợi cảm dụ hoặc bậc nhất, xõa tóc ra, làm cho bản thân nhìn trẻ trung chút nữa.

Y không quên năm mười mấy tuổi, thái độ của La Phi đối với y hiện giờ không giống nhau, khi đó La Phi trìu mến nhìn y, vuốt ve mái tóc xoăn nhẹ, gọi vương tử điện hạ, đến vấn an y.

Không giống như khuôn mặt hiện giờ, giống như không có lúc nào Y Lâm không phạm sai lầm chọc hắn phiền lòng.

Bố Lôi tìm cho y trường bào màu trắng, ở vương quốc Ha Lỗ mọi người cả nam lẫn nữ đều mặc áo choàng, mùa hè thì áo mỏng, mùa đông thì dày, nam nhân thường mặc quần dài bên trong, nữ nhân mặc qυầи ɭóŧ, bên trên không có tay áo, lộ ra cánh tay trắng tuyết, mùa hè cũng coi như là phong cảnh đẹp.

Giờ phút này Bố Lôi lấy ra bộ quần áo của nữ, không có tay áo, cổ áo cũng thấp, Y Lâm thay nó, quốc vương bệ hạ trừ lông mày và tóc ra, mọi lông mao trên cơ thể sớm đã loại bỏ sạch sẽ, ngay cả râu cũng không để.

Y lười mặc qυầи ɭóŧ, áσ ɭóŧ đương nhiên cũng không mặc, toàn thân trên dưới chỉ có chiếc áo choàng màu trắng hơi trong suốt. Nơi cổ áo hơn nửa thịt vυ' lõα ɭồ, còn có khe ngực thật sâu, y soi gương vài lần mới hỏi, "Bố Lôi, ta mặc như vậy thật sự được chứ?"

Bố Lôi vội vàng an ủi, "Không có vấn đề gì hết, quốc vương bệ hạ thân ái, La Phi đại nhân chắc chắn thích kiểu người thanh thuần một chút, màu trắng là trong sáng thanh thuần nhất."

Tuy rằng Y Lâm cảm thấy mình chẳng có chút thanh thuần nào, nhưng vẫn quyết định nghe ý kiến thị nữ. Y chờ một lát, đến lúc cung điện đều sáng đèn mới đi đến thiên điện chỗ La Phi.

Y vòng qua thị vệ, một mình vào đó. Thiên điện nhỏ hơn phân nửa so với cung điện của y, Y Lâm đã nhiều năm không tới đây, lúc tiến vào thì La Phi đang tưới hoa, Y Lâm hiếm khi nhìn thấy dáng vẻ nhàn nhã thả lỏng của hắn, có hơi ngẩn người, sau đó đánh bạo ôm lấy eo nam nhân, còn dùng bộ ngực đầy đặn cọ xát tấm lưng rắn chắc của hắn.

Phản ứng đầu tiên của La Phi là bắt lấy cánh tay đang ôm eo mình, phía sau ngay lập tức truyền đến tiếng thét đau đớn chói tai, La Phi xoay người mới phát hiện người ôm lấy hắn là quốc vương bệ hạ.

Y Lâm đau đến mặt mày trắng bệch, rơi nước mắt, dáng vẻ vô cùng đáng thương, "Hức...ngươi làm đau ta." Đầu tiên y định mắng lớn, nhưng cố gắng nhịn xuống, hơn nữa còn bắt đầu ra vẻ tủi thân, giọng điệu mềm nhũn.

La Phi hiển nhiên cũng không ăn dáng vẻ này, mặt không cảm xúc nhìn y, ánh mắt lướt qua hơn phân nửa vú da^ʍ lõa lồ, giọng điệu bình tĩnh, "Bệ hạ tới đây làm gì?"

Y Lâm xoa xoa tay, thật ra chỉ đau có một chút là hết, y lại cố tình ra vẻ rất đau đớn "Ưm, ta tới xem ngươi, nhìn xem đại thần thân ái của ta ăn cơm thế nào không được sao?"

Trong ánh mắt y lấp loáng ánh nước, La Phi dù biết y đang giả bộ, trong lòng vẫn không khỏi bị tác động. Y Lâm gọi hắn tới gần, nhẹ nhàng nói "Ngươi làm ta đau quá, ta đi không nổi, ngươi ôm ta lên giường đi, để ta nghỉ ngơi một lát được không?" Y vừa nói xong đã nhón chân vươn tay ôm lấy cổ nam nhân, đôi mắt La Phi tối sầm lại, giọng lạnh lùng, "Bệ hạ thật sự chỉ cần nghỉ ngơi một lát là được sao?"

"Ừm, phải đợi nghỉ ngơi xong mới biết được", y lại dùng bầu vυ' mềm mại của mình cọ xát ngực nam nhân, cố tình đè ép cặρ √υ' lõα ɭồ trước mặt nam nhân, "Ngươi ôm ta trước rồi bế lên, đưa lên giương ngươi đi, ưm, rõ ràng ngươi làm ta bị thương, muốn bồi thường không phải sao?"

La Phi cong môi, lần này vươn tay ôm người kia vào trong ngực, đi đến phòng ngủ của mình.

Trên mặt Y Lâm lộ ra vẻ đắc ý tươi cười, phòng ngủ của La Phi to rộng, nhưng giường không chiếm nhiều vị trí, hầu hết trong phòng đều là những kệ sách lớn, bên trên vô vàn sách vở, Y Lâm không phải lần đầu tiên đến phòng hắn, nên cũng không tò mò. Hai chân y hoàn toàn bám trên eo nam nhân, khi đi lại âm phụ xinh đẹp không ngừng bị vải dệt có chút thô ráp của đối phương cọ xát, chờ đến khi La Phi đặt y ở trên giường, cánh tay y vẫn không buông ra, dùng sức một chút, liền kéo nam nhân đè lên người mình.

"A" Y Lâm rêи ɾỉ một tiếng, đôi mắt nhìn đại thần ngoại vụ đáng ghét ngay trước mặt, mới nhận ra khuôn mặt hắn lại anh tuấn như tượng điêu khắc nghệ thuật được trưng bày, đường cong dẻo dai, môi mỏng, mặt mày hoàn hảo, giống hệt tác phẩm điêu khắc tốt nhất.

Trong lòng y bối rối đến lạ, giữa đùi tràn ngập cảm giác ngứa ngáy, đang muốn hôn lên cánh môi kia thì La Phi lại đẩy y ra, đứng trước giường, giống như trước đây nhìn y, "Bệ hạ muốn làm gì vậy?"

Y Lâm chu môi, không biết vô tình hay cố ý kéo vạt áo xuống thấp hơn nữa, lộ ra vυ' da^ʍ trắng nõn mê người, "Tại sao ngươi không cho ta tìm nam nhân? Đã nói một ngày tìm một người, a, hiện tại l*и da^ʍ rất ngứa, c̠úc̠ Ꮒσα cũng ngứa, ngươi không cho ta tìm người khác, ta chỉ có thể tới tìm ngươi." Y nhìn nam nhân đang đứng, ánh mắt mê ly, "La Phi, dù sao ngươi cũng không có lấy vợ, du͙© vọиɠ có thể phát tiết trên người ta được không?"

Ánh mắt La Phi lạnh băng nhìn chằm chằm y, hồi lâu mới cười lạnh, "Một quốc vương dâʍ đãиɠ như thế, thật sự thích hợp chứ?"

"Có gì mà không thích hợp, ta cũng đâu muốn làm quốc vương, ai kêu phụ vương sinh ra mỗi một nhi tử." Y Lâm cảm giác thân thể của mình da^ʍ lắm rồi, bây giờ La Phi nói chuyện với y, y không hề tức giận, thậm chí còn hưng phấn. Quốc vương bệ hạ gấp gáp không chịu nổi vén trường bào lên, tách hai chân, lộ ra nơi giữa đùi đã nhỏ nước da^ʍ, "Ta thật sự ngứa lắm, a, l*и da^ʍ một ngày không ăn dươиɠ ѵậŧ không chịu được, còn có c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ cơ khát co rút, ngươi mau giúp ta." Y Lâm vì quyến rũ nam nhân trước mặt còn dùng ngón tay trắng nõn chủ động mở ra miệng huyệt, giúp nam nhân trước mặt xác nhận những lời y nói có phải thật hay không.

Ánh mắt La Phi không khống chế được nhìn giữa đùi quốc vương bệ hạ, bề ngoài là hình tượng quốc vương nghiêm cẩn cấm dục, thực ra là một kỹ nữ dâʍ đãиɠ, bên dưới giấu nữ huyệt không muốn để người ta biết. Giờ phút này thịt huyệt đỏ tươi chảy nước, ở chỗ bị mở ra có thể nhìn thấy mị thịt cơ khát mấp máy bên trong, giống y hệt một trai huyệt, côn ŧᏂịŧ cũng cương cứng rỉ nước, hồng hồng trắng trắng, nhìn màu sắc có vẻ chưa từng sử dụng.

Y Lâm nhìn dáng vẻ hắn có chút động lòng, cổ họng liền phát ra tiếng rêи ɾỉ, dùng mọi cách dụ dỗ hắn, "Thật sự ngứa lắm, La Phi không tin thì đến sờ nó, chỉ cần đâm một ngón vào là có thể cảm nhận nó đói khát ra sao, có bao nhiêu thèm muốn ăn ©ôи ŧɧịt̠ thô to, La Phi, ngươi đến giúp ta đi mà."

Ánh mắt quốc vương đại nhân mê man ướŧ áŧ, nhẹ nhàng cắn cánh môi đỏ bừng, giọng điệu mềm nhũn, cho dù là La Phi cấm dục hà khắc cũng không nhịn được.

Huống chi hắn còn có tâm tư giấu kín không muốn để ai biết.

Y Lâm dám cùng bất kì kẻ nào đặt cược, chắc chắn La Phi động lòng với y, trong lòng y khá vui vẻ, nếu dươиɠ ѵậŧ của La Phi đủ lớn, có thể thỏa mãn hắn thật tốt, y cũng có thể lấy việc này để uy hϊếp, khiến hắn sau này đối xử khách khí, rộng rãi hào phóng với mình một chút, không bắt mình làm những chuyện chán ghét kia nữa.

La Phi tất nhiên cũng biết được tâm tư này của y, khóe miệng hắn cong lên, "Không thể nghi ngờ gì được nữa, yêu cầu của quốc vương bệ hạ thật sự làm người ta động lòng."

Y Lâm nở nụ cười.

"Hơn nữa thân thể bệ hạ quả là tuyệt đẹp, sinh ra để quyến rũ người khác." La Phi nhìn y, "Nhưng ta có chút đặc thù, nếu quốc vương bệ hạ có thể đáp ứng, ta mới cùng người làm."

Y Lâm vội vàng gật đầu, "Được mà, bất cứ điều gì ta cũng đồng ý với ngươi."

La Phi nở nụ cười có phần hơi dữ tợn khiến Y Lâm giật mình, cảm thấy dáng vẻ hắn như vậy không tốt lắm, nhưng thân thể thật sự quá da^ʍ quá ngứa, làm y không kịp suy nghĩ gì nhiều. La Phi kêu y cởϊ qυầи áo ra, Y Lâm gấp gáp không chờ được lột sạch quần áo, cơ thể trần trụi quỳ trên giường hắn.

La Phi híp mắt nhìn y tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, xoay người lấy tơ hồng thô to từ tủ quần áo ra, Y Lâm hưng phấn, "Hóa ra La Phi thích buộc chặt sao? A, ta cũng thích."

La Phi cười Y Lâm không bài xích hành động của hắn một chút nào, ngoan ngoãn đưa tay về phía sau, mở hai chân ra, hoàn toàn bị nam nhân buộc chặt, cặρ √υ' da^ʍ bị dây thừng thô to màu đỏ bó chặt chẽ, hoàn toàn lộ ra dáng vẻ to lớn mềm mại, đầṳ ѵú đã trướng lên, Y Lâm vì bị đối đãi như vậy nên toàn thân hưng phấn.

"A, sướиɠ thật, rất thích như vậy...ha...a...dây thừng thô ráp cọ xát da thịt kiều nộn thật thoải mái, ta thích trò thô bạo một chút...a, La Phi, tới làm ta, đem dươиɠ ѵậŧ nhét vào nhục động nào cũng được, ưm, muốn ta khẩu giao cho ngươi cũng được..." Y Lâm vì hưng phấn mà đuôi mắt đỏ ửng, khóe miệng chảy nước bọt, ánh mắt đầy sự chờ mong nhìn nam nhân anh tuấn trước mặt.

La Phi khi đã chắc chắn dây thừng buộc tốt rồi, quốc vương bệ hạ không thể trốn thoát mới hài lòng dừng lại. Hắn nhìn Y Lâm, khóe miệng nhếch lên, "Bệ hạ biết hiện giờ mình giống cái gì không?" Hắn không đợi Y Lâm trả lời đã nói ra đáp án, "Giống một con ếch xanh đang chờ giải phẫu."

"Ưʍ...ta là một con ếch xanh dâʍ đãиɠ, La Phi, mau tới thỏa mãn quốc vương ếch xanh dâʍ đãиɠ của ngươi." Giữa đùi Y Lâm không ngừng nhỏ giọt dâʍ ŧᏂủy̠, hai miệng huyệt ra sức co rút, cơ khát đợi chờ nam nhân đút no.

La Phi lại không tới thỏa mãn quốc vương, mà lấy ra một lọ nho nhỏ khác từ trong ngăn tủ, bên trong cái lọ là chất lỏng màu xanh lục trông rất khả nghi.