Một tháng trôi qua, hoàng đế trẻ tuổi sắp tiến hành đại hôn, chỉ nghe nói Hoàng hậu nương nương là một đứa bé mồ côi, vô tình quen biết với người. Có không ít đại thần phản đối, cho rằng thân phận của đứa bé quá thấp hèn.
Nhưng cũng vô số đại thần đứng về phía hoàng đế, bọn họ đâu có cách nào khuyên ngăn chủ tử tùy hứng của mình.
Lý Liên nhìn ngắm Lý Dục sau lớp khăn voan, một nam nhân cao bảy thước lúc này lại mặc nữ trang gả cho y, đúng là chịu khổ rồi.
“Hoàng hậu của trẫm quả nhiên là quốc sắc thiên hương.” Lý Liên bước lên phía trước, không biết là ai đã bôi phấn hương lên người Lý Dục, làm y có chút bất ngờ, "Trên người Hoàng hậu thật thơm."
“Bệ hạ, đêm xuân ngắn ngủi, không nên lãng phí thời gian." Lý Dục cũng khá bất mãn, hôm nay hắn bị đám người trong phủ hóa trang, nếu không phải chúng sợ hắn dùng vũ lực, e rằng còn muốn chát phấn lên mặt nữa.
Lý Liên cả người đều vui vẻ đắc ý, mắt cười cong cong như vầng trăng non, duỗi tay cầm hai chiếc ly, nói, "Hoàng hậu, chúng ta còn chưa uống rượu giao bôi."
“Để thần thiếp hầu hạ người uống rượu." Lý Dục mặc hồng y khiến nụ cười càng thêm kinh diễm, khuôn mặt tuấn dật lại có chút yêu nghiệt.
Đây cũng là do Lý Liên tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, chứ nam nhân khỏe khoắn như Lý Dục, mặc y phục của nữ tử đâu có đẹp đẽ chút nào.
Lý Dục cầm lấy chén rượu, liên tiếp uống hai ly, ôm eo Lý Liên, đem rượu trong miệng đút cho y, môi hai người triền miên quấn lấy nhau, dù không ai nói gì cũng cực kỳ da^ʍ mĩ.
Một dòng chất lỏng trong suốt từ trong miệng Lý Dục chảy xuống, rồi rót vào trong miệng Lý Liên, uống rượu xong hai người lại tiếp tục hôn môi, nước bọt quện vào nhau, đầu lưỡi khuấy đảo qua lại.
“Rượu này cũng thật ngon." Lý Liên đã dán sát lên người Lý Dục, hai tay cực kỳ chủ động, ở trên người Lý Dục sờ soạng khắp nơi, sờ đến loạn làm Lý Dục bắt đầu hưng phấn.
“Bệ hạ hiện tại đúng là càng ngày càng chủ động.” Lý Dục trong mắt đầy ắp ý cười, nhìn chằm chằm đôi tay Lý Liên, chậm rãi đan chặt, lại say sưa hôn y.
Đầu ngón tay bị hôn ngứa, Lý Liên nhịn không nổi muốn rụt lại, nhưng đối phương dùng sức quá mạnh, khiến thân thể y tê dại, giống như được nam nhân xoa bóp bầu vú.
“Mau chóng bóp vυ' em đi, ngực đang nứng lắm rồi!" Vυ' Lý Liên rất lớn, ngày thường phải dùng lụa quấn chặt, lúc nào không có người, y mới thả rông cặp đào mềm.
“Kêu em không cần nịt chặt em lại không nghe." Lý Dục rất thích bầu vυ' này, muốn Lý Liên mặc yếm, nhưng Lý Liên là hoàng đế, sao có thể để người khác biết được y có cặp vú no đủ đến vậy.
Lý Dục động tác thuần thục cởi đai lưng của Lý Liên, trong nháy mắt rất bất ngờ, Liên Nhi hôm nay không có nịt ngực bằng tấm lụa phiền phức kia, mà đặc biệt đeo yếm, trên đó thêu hình uyên ương nghịch nước, Lý Dục không nhịn được xoa nắn bầu vυ' da^ʍ đãng giấu sau yếm.
Lý Liên thấp giọng rên rỉ, cảm giác thích thú khi được bóρ ѵú làm y thoáng ngất ngây, nói, "Ưʍ...ta kêu bọn họ làm thật nhiều quần áo, rộng thùng thình, như vậy lúc mặc yếm sẽ không bị ai phát hiện ra..."Nói xong Lý Liên khẽ nhắm mắt lại, cơn sóng tình khiến gò má y ửng hồng nhộn nhạo.
“Bảo bối, ta yêu em.” Lý Dục trong lòng nóng lên, chờ không nổi nữa, cúi đầu ngậm lấy bầu ngực Lý Liên, đầu lưỡi nhanh chóng liếm láp, một tay vuốt ve chơi đùa núʍ ѵú.
“Thật sướng, đầu lưỡi phu quân giỏi lắm, sữa đã ứ đầy rồi, phu quân mau hút ra giúp em...Ưʍ..." Lý Liên cũng giúp đỡ Lý Dục chăm sóc cặc bự, hai tay nắm lấy con cặc thô nóng, nhanh chóng cọ xát.
Hai người âu yếm lẫn nhau, Lý Liên cảm giác sữa bị hút cạn, hơi đau một chút, lại bị Lý Dục chơi nứng, vặn vẹo thân thể câu dẫn Lý Dục.
Cũng thật sự không có cách nào, thân thể đã quen bị địt thô bạo, hai lỗ l*и bắt đầu thèm thuồng ăn cặc. Rõ ràng không được âu yếm, nhưng dâʍ ɖị©ɧ vẫn phun không ngừng, muốn ngăn cũng không được.
“Bảo bối sao lại chảy nước tiểu, đầu gối ta đều ướt đẫm rồi..." Lý Dục cố ý nói bậy, bắt nạt bé cưng, tay sờ lên chim nhỏ của y, "Vật nhỏ cũng cứng lên rồi..."
Bọn họ rất nhanh đã quay cuồng trên giường, mút liếʍ cặc của đối phương.
Lý Dục dùng đầu lưỡi liếm nhẹ đầu chim Lý Liên, gậy nhỏ liền rỉ ra chất lỏng trong suốt, làm môi hắn dính nhớp nước da^ʍ.
Đầu lưỡi bắt đầu thay đổi chỗ liếʍ mυ'ŧ, đùa giỡn bướm nhỏ của Lý Liên. Lỗ l*и hơi hơi hé miệng, ngứa ngáy khó khăn kẹp chặt lưỡi, mấp máy không ngừng.
Lý Liên bị mυ'ŧ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng không hút cặc được nữa, lớn tiếng rêи ɾỉ, “Phu quân dùng lưỡi ȶᏂασ vào l*и nhỏ, rất sướиɠ...nước l*и của em đều phải bị phu quân uống hết...ưm, cầu xin phu quân, thực thích, quá giỏi rồi, muốn chết,...con đĩ muốn bị phu quân ȶᏂασ chết,...aa...”
Đầu lưỡi uốn lượn, hướng vào bên trong ma sát, ra sức nghiền ép thịt l*и.
“Sướng lắm...ở trong l*и vẫn ngứa...aa...Phu quân mau để lưỡi thọc sâu thêm nữa...ưm, không....dừng lại, muốn cặc lớn của phu quân ȶᏂασ vào...Ưm, đĩ da^ʍ đã mút con cặc cương cứng rồi...”
“Ngứa quá, phu quân mau đâm vào, ȶᏂασ chết con đĩ đi, l*и da^ʍ đã chuẩn bị xong, chỉ chờ phu quân cho nó ăn cặc..." Vừa dứt lời, Lý Liên liền chổng mông quỳ xuống, tay chống trên mặt đất, lỗ l*и còn đang chăm chỉ phun nước, nhìn vừa đẹp vừa ngon.
“Thật da^ʍ dục, phu quân ngay lập tức đến địt em, lỗ l*и cũng đói quá rồi nhỉ!" Cặc nóng vừa đâm vào đã bị kẹp chặt, Lý Dục lại ra sức bóp vú Lý Liên, sữa tươi bắt đầu chảy đầy xuống dưới.
“Phu quân, vυ' trướng...ưʍ...mau mau hút vυ' da^ʍ đi,...em rất ngứa...aa" Lý Liên lại muốn nam nhân bú sữa.
Nam nhân rất xấu xa, cười nói, “Bảo bối ngoan, tự mình đem vυ' bự đặt vào trong ly để hứng sữa, phu quân muốn tập trung ȶᏂασ nát l*и em.”
“L*и da^ʍ cũng no quá...a...bị cặc nhồi đầy, bên trong được địt thoải mái...ưʍ...mau đâm vào chỗ ngứa, để cặc bự gãi ngứa cho l*и đi...hức...!” giọng điệu Lý Liên có chút khàn khàn, nhưng vẫn gắt gao kẹp cặc Lý Dục không buông.
“Phu quân gãi l*и giỏi quá, ưʍ... sướng lắm, cặc quá tuyệt vời...con đĩ phải bị ȶᏂασ bắn...a...Phu quân địt em nữa đi, đem đĩ da^ʍ ȶᏂασ chết, để cặc bự dạy dỗ đến khi trở thành tiểu nô của phu quân...haa...Ưʍ...”
“Chủ nhân mau trừng phạt nô ɭệ... nô ɭệ muốn bắn, cầu xin chủ nhân hút vυ' bự của em...ưʍ...” Lý Liên tự mình sờ cặp vυ' sưng đỏ, nhưng vẫn chưa thấy sướng, nhịn không nổi bắt đầu cầu xin Lý Dục chơi vυ' y.
Lý Dục cũng thỏa mãn y, xoay người Lý Liên lại, cặc bự vừa mới di chuyển, l*и non đã nóng đến đáng sợ, Lý Liên trực tiếp lêи đỉиɦ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn trên ngực Lý Dục.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun hết lên ngực hoàng huynh, Lý Liên ngắm đến thất thần, mơ màng ôm lấy Lý Dục, dùng đầu lưỡi non mềm liếʍ sạch dâʍ ɖị©ɧ.
“Đều là đĩ nô làm sai, lỡ để tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên người chủ nhân, chủ nhân mau đến phạt em, để cặc bự địt nát cɧó ©áϊ, phạt lỗ l*и hư hỏng....ưʍ..." Lý Liên lại bắt đầu làm nũng, môi l*и ửng đỏ diễm lệ, Lý Dục ôm lấy Lý Liên, si mê hôn y, con cặc bự dưới háng bắt đầu ȶᏂασ tới tấp vào c̠úc̠ Ꮒσα.
Nước da^ʍ ở cúc hoa cũng phun ra như lũ, Lý Dục cởi chiếc yếm đào, dùng đôi uyên ương thêu trên đó trói chặt chim nhỏ của Lý Liên, nói :" Ta sẽ trừng phạt đĩ nhỏ, không cho em bắn!"
“Không cần...a, làm vậy đĩ nhỏ sẽ hỏng mất...sắp nghẹn hư rồi...hức, về sau sẽ không thể bị địt nữa, chủ nhân không cần...ưʍ...chủ nhân dùng cặc bự địt em, đi đái cũng đái trương l*и em, nhưng đừng trói chim nhỏ nữa...Ưʍ..."Nói là sợ hãi cũng không phải, thật ra Lý Liên còn có chút chờ mong, khoái cảm bị nghẹn một lúc, khoảnh khắc phun ra sẽ sướng đến dục tiên dục tử.
“Mau banh l*и ra, chủ nhân muốn bắn vào l*и da^ʍ của con đĩ!" Lý Dục nhìn yếm của Lý Liên bị dâʍ ɖị©ɧ làm ướt, nội tâm càng kích động, nâng cao chân Lý Liên, mạnh mẽ dùng sức địt sâu, đem tϊиɧ ŧяùиɠ tưới ướt lỗ l*и Lý Liên.
“A, no quá...l*и nhỏ lại được ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙,...ưm, quá sướng, chủ nhân đem cặc địt lớn bụng em đi, con đĩ muốn sinh con cho chủ nhân!" Lý Liên thét lớn, tay không ngừng vuốt ve bụng, phảng phất như nơi này thật sự có hài tử.
“Con đĩ này, mang thai vẫn dâʍ đãиɠ như vậy, nếu ȶᏂασ đến chỗ hài tử thì biết làm sao?" Lý Dục dọa dẫm rứt ra nhưng con cặc bự lại nhanh chóng cương lên.
Lý Liên cuống quýt, tay chống vào bụng Lý Dục, tự mình cưỡi lên cặc bự, giống như đang cưỡi ngựa, lắc lư làm cặc cắm sâu, Lý Liên mất hết sức lực, "Sẽ không...ưʍ...thân thể lúc nào cũng ngứa phát điên thèm ăn cặc, sẽ không bị ȶᏂασ hỏng, chủ nhân dùng sức ȶᏂασ l*и mạnh lên...em ngứa lắm...aa...ưʍ...”
“TᏂασ hỏng rồi, em lại giúp phu quân mang thai, đẻ thật nhiều con cái,...ưʍ...con cặc của phu quân sao lại cứng đến vậy..."
“Phu quân mau thả ra...a, muốn bắn, chim em sắp hỏng rồi...em muốn bắn...ưʍ...”
“Hỏng rồi cũng không sao, dù gì đĩ nhỏ cũng có tận hai cái l*и, không cần chim nhỏ nữa, về sau dựa vào lỗ l*и sung sướng, dùng lỗ l*и đi tiểu!”
“Không cần, cầu xin phu quân... không cần như vậy...a!” Lý Liên thật sự kích động, trong lòng tưởng tượng ra hình ảnh như vậy, cũng quá dâʍ ɖu͙©, y đỏ bừng mặt, mông lắc lư càng da^ʍ đãng.
“Về sau đĩ nhỏ phải làm bô cho ta, để cặc bự mỗi ngày đều đái vào trong l*и!" Lý Dục đánh cái mông trắng nõn, thịt mông đầy đặn bắt đầu sưng lên.
Đau đớn nhỏ xíu lúc này liền biến thành thuốc kí©ɧ ɖụ©, bị đánh xong, Lý Liên lập tức cao trào chảy nước l*и, bướm nhỏ không được mυ'ŧ cặc đã ào ạt phun nước, c̠úc̠ Ꮒσα cũng phun dịch ruột non, không riêng gì y, Lý Dục cũng lại bắn tinh lần nữa, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn xong còn có nước đái, dùng nước đái rửa sạch lỗ l*и và c̠úc̠ Ꮒσα, Lý Liên tưởng đã xong nhưng Lý Dục vẫn chưa buông tha.
Không bao lâu, con cặc của Lý Dục lại lần nữa đứng thẳng, lần này hắn bắt đầu ȶᏂασ vυ', vυ' vừa to vừa mềm, không để cặc địt thật quá đáng tiếc, Lý Dục hưng phấn, vừa ȶᏂασ vυ' vừa ȶᏂασ miệng nhỏ của Lý Liên. Hai cái l*и bên dưới vừa được ȶᏂασ xong đã ngứa ngáy vặn vẹo, thịt l*и mấp máy phun ra nuốt vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ ban nãy, trông vừa da^ʍ dục vừa nứиɠ phát điên. Quả thực là cɧó ©áϊ, l*и thiếu vắng cặc sẽ cực kỳ dâʍ đãиɠ, bao nhiêu tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không đủ ăn.
Đêm động phòng hoa chúc tới rạng sáng mới từ từ dừng lại.