Hai người duy trì loại quan hệ này đã hơn hai tháng, thời gian trôi qua vô cùng ngọt ngào hạnh phúc.
Nhưng rồi chuyện bất ngờ ập đến, Thái hậu ra tay nhốt Vương gia vào ngục, giam lỏng hoàng đế, mưu đồ đưa Thập Nhị hoàng tử mới lên bảy ngồi vào vị trí thánh thượng.
Lý Liên bị cầm tù ở trong một cung điện nhỏ, cực kỳ gần với Lãnh cung, y vốn đã từng trải qua những ngày tháng còn tệ hơn, hiện giờ tuy rằng không có cơm ngon áo đẹp, nhưng mỗi ngày cũng đều được ăn đủ ba bữa, y chẳng còn phàn nàn gì nữa.
Chỉ là trong lòng y vẫn lo lắng cho Lý Dục, qua mấy ngày ngắn ngủi đã gầy đi khá nhiều, dưới mắt thâm đen, mệt mỏi vô cùng.
Hôm nay y cuối cùng không nhịn nổi, dù sao mẫu hậu cũng chẳng thèm để mắt đến y. Bởi vì trước nay y là một hoàng tử không có chính kiến, chưa bao giờ làm vừa lòng Thái hậu, bà luôn thấy y thật chướng mắt.
Huống chi trong mắt người ngoài, y cũng rất uất ức, bị ca ca ruột đè dưới thân, cũng không thể trả thù, bộ dạng thảm hại hiện giờ, có thể làm một Vương gia nhàn nhã đã tốt lắm rồi.
Lý Liên mang theo chút tiền bạc, từ mật đạo trong cung chạy ra. Cũng thật khéo, mật đạo này vốn có hai đầu, một cái ở tẩm cung hoàng đế, một cái khác lại ở trong lãnh cung.
Lý Liên thuận lợi ra khỏi cung, nhưng vừa mới đến phủ Cung thân vương, còn chưa tìm được cách vào đã bị chuốc thuốc bắt đi.
Lý Dục dù sao cũng là Cung Thân vương, ngay cả Thái hậu và Thừa tướng cùng nhau đối phó, cũng chỉ có thể tạm thời giam lỏng hắn, không có chứng cứ xác thực không thể động vào hắn chút nào.
Hắn cố ý ăn mặc rách nát, còn đeo xiềng xích, tự mình giam lỏng trong địa lao Vương phủ, tay còn không an phận vuốt ve mắt cá chân Lý Liên.
Lý Liên chính là bị Lý Dục bắt đi, không lâu sau liền tỉnh lại, thấy mình ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, nội tâm sợ hãi, như chú thỏ con bị giật mình, co rúm người lại.
“Ngươi, ngươi là ai!” Lý Liên kinh hoảng bối rối, ở trong căn phòng tối tăm này chỉ có một chút ánh sáng le lói, vậy mà có người đang sờ soạng cẳng chân y, thân thể căng thẳng cứng đờ, y nhanh chóng lùi lại phía sau, nhưng không nhanh bằng đối phương, mắt cá chân bị người ta bắt lấy, dễ dàng kéo trở về.
“Ngươi buông ta ra, muốn làm gì vậy!” Lý Liên cả người đều bị đè chặt, chỉ có thể kìm nén nhìn gương mặt bị bóng tối che khuất, trông khá giống ăn mày.
Trong lòng y run rẩy, đoán được việc sắp xảy ra, càng vùng vẫy giãy giụa, nhưng thật sự không thắng được sức mạnh của đối phương.
Nam nhân ôm Lý Liên vào ngực, đầu lưỡi tùy ý liếm láp gương mặt Lý Liên, vυ' y cũng bị hắn đùa giỡn, bầu vú da^ʍ dục bị nam nhân xoa nắn, thoải mái đến nỗi thân thể mềm nhũn.
Lý Liên cắn răng đè nén tiếng rên rỉ sắp bật ra, một chân bất ngờ đá đến hạ thể nam nhân liền bị đôi chân cứng rắn khóa chặt.
“Đĩ nhỏ đã bắt đầu nhịn không được? Đang muốn nam nhân địt thật mạnh đúng chứ?" Thanh âm quen thuộc của người này làm chân y nhũn ra, nhưng lời nói của hắn lại khiến Lý Liên tức giận.
Y nhân lúc nam nhân chưa chuẩn bị, cái chân kia chuẩn bị chạy đi, nhưng hành động này khiến phía dưới không còn gì che chắn, bị nam nhân bóp nặn dễ dàng.
Chỗ quan trọng của nam tử bị người ta nắm giữ, Lý Liên không dám cử động mạnh, thở hổn hển nói :"Trong ngực ta còn có ngân phiếu, chỉ cần ngươi không làm ta bị thương, ta sẽ không đi báo quan." Lý Liên chỉ có thể hy vọng người này ham mê tiền bạc, có thể thả y, cho y một con ngựa."
Nam nhân cười ác ý dùng tay sờ soạng Lý Liên, chỗ này sờ, chỗ kia bóp, rõ ràng đã sớm sờ được ngân phiếu, lại vờ như không biết, nắm lấy đầṳ ѵú Lý Liên, "Là chỗ này hửm? Em cất đầu vú quý giá ở đây phải không?"
Lý Liên sợ hãi kêu lên, hắn xoa bóp đầṳ ѵú, vừa véo vừa nặn, đầṳ ѵú xinh đẹp chịu không nổi, một dòng sữa ồ ạt phun ra, quần áo đều ướt dầm dề.
“Thế mà còn chảy nước, mùi vị sữa rất ngon." Nam nhân cởi quần áo Lý Liên, đưa tay sờ soạng bên trong, kinh ngạc nói, "Ngươi rõ ràng là nam tử, tại sao lại có hai bầu vυ', còn phun sữa, thật khó hiểu." Nam nhân tham lam hút mạnh đầu vú Lý Liên.
Lý Liên thân thể mẫn cảm, bị hút vừa ngứa vừa sướng, y không thể phản bội hoàng huynh, nhưng thân thể quá thoải mái, rất ngứa, ưʍ...vú bự mấy ngày nay rất trướng, đều không được ai xoa bóp...
Mỗi tối y chỉ có thể tự mình âu yếm vυ' lớn, bên trong sữa quá đầy, rất muốn bị người ta hút ra...Nhưng mà không được, sữa này đều là của hoàng huynh, chỉ có thể để mình hoàng huynh uống, "Ngươi, mau câm miệng, sữa của ta chỉ có thể đút phu quân uống...Ưm, thật sướng..."
“Em ngoan ngoãn cho ta uống sữa, ta sẽ không nhéo vυ' em nữa, được không? Bằng không đợi đến khi phu quân em phát hiện em bị nam nhân hút sữa, nhất định sẽ địt chết em!" Nam nhân ma sát l*и non, lại khiến Lý Liên ngứa ngáy thèm khát.
Chỉ cọ nhẹ như vậy, hai lỗ l*и đều không thỏa mãn, người này tuy rằng rất xấu, nhưng hắn sờ thật dễ chịu, không sao cả, chỉ cần không để hoàng huynh biết là được rồi...
Nam nhân rất nhanh liền phát hiện đĩ da^ʍ này chỉ là mạnh miệng nói không cần, vú bự đang không ngừng ma sát lòng bàn tay hắn.
“Thật là một cặρ √υ' da^ʍ đãng, sữa cực kỳ ngọt, phu quân của em sao lại nhẫn tâm để em ra ngoài chứ!" Nam nhân hưng phấn hút mạnh, một tay khác còn không ngừng bóρ ѵú, uống từng ngụm sữa, dừng lại nói, "Nếu ta là phu quân của em, chắc chắn mỗi ngày đều đè em trên giường hung hăng địt, một giây cũng không ngừng nghỉ."
“Không phải...a, vú đâu có da^ʍ, ngươi cũng không cần ȶᏂασ ta, l*и nhỏ chỉ để dành cho phu quân ȶᏂασ, ưʍ..." Lý Liên mượn sàn nhà cọ xát bướm nhỏ, thật sự quá thèm, bắt đầu nhớ nhung cảm giác cặc bự ra sức ȶᏂασ l*и, nếu bây giờ có thể được ăn cặc bự thì tốt quá rồi. Thật muốn đem đồ vật lớn lấp đầy l*и non đói khát, không được, làm vậy là có lỗi với hoàng huynh, a...ưʍ...
“Phu quân gì chứ, phu quân đã sớm bỏ rơi em rồi, nếu không tại sao em lại ở đây, chắc chắn phu quân đã đem bán em đến nơi này rồi!" Nam nhân cười lớn, "Thân thể em quả là cực phẩm, nếu không cho ta địt, cũng sẽ bị tú bà đưa cho kẻ khác ȶᏂασ, đến lúc đó vài con cặc cùng nhau địt chết em."
Lý Liên ngơ ngác, bị lời nói của nam nhân dọa sợ, gương mặt hơi trắng bệch, đôi tay gắt gao ôm cổ nam nhân, khóc lóc nói :"Ta đồng ý mà, l*и da^ʍ để cho ngươi ȶᏂασ, đừng đem ta bán cho tú bà, hức...a..."
“Cho ta địt? Đĩ da^ʍ muốn dâng nơi nào cho ta ȶᏂασ đây?"
“Ưm, cho ngươi địt nát l*и nhỏ này!” Lý Liên vừa thốt ra câu đó, liền cảm giác trong l*и đã chảy ra một bãi dâʍ ɖị©ɧ, giống như đã cao trào.
"Nói như vậy, giờ ta chính là lão gia của em, em là con đĩ nhỏ, l*и non của con đĩ đã chuẩn bị xong chưa?" Nam nhân xoa bóp cặp mông vểnh, nơi này cũng rất mềm, còn cực kỳ xinh đẹp, nam nhân sắp nhịn không nổi.
Lý Liên chủ động cởϊ qυầи, phong cảnh hạ thân lõa lồ không sót thứ gì. Chim nhỏ tinh tế xinh đẹp, phía dưới lại cất giấu một con bướm nhỏ, nam nhân ngạc nhiên, "Đây rõ ràng là da^ʍ động của nữ nhân, em quả nhiên là cực phẩm, vậy mà là người song tính. Phu quân sao nỡ đem em bán vào đây?"
Nam nhân lại đắc ý nói tiếp, “Nói không chừng là do phu quân cảm thấy không đút no được em, cho nên mới đem bán cho ta, về sau em chính là con đĩ của lão gia." Nam nhân dạo chơi trong bướm nhỏ chốc lát, cảm thấy ấm nóng vừa đủ, liền đem cặc bự địt sâu vào.
Con cặc hắn quả thật rất lớn, thời điểm l*и da^ʍ vừa ăn, Lý Liên còn có chút không khỏe, chỉ là bướm da^ʍ quá đói khát, bị ȶᏂασ hai lần đã phun nước ồ ạt.
“Không phải, phu quân hắn rất giỏi, cặc vừa lớn vừa thô, mỗi lần đều ȶᏂασ cho đĩ da^ʍ phun nước...Ưʍ." Lý Liên không nghĩ vừa nhớ đến hoàng huynh, nước mắt liền chảy dài.
“Con đĩ mau nói xem, ông ȶᏂασ em sướng hơn hay phu quân ȶᏂασ em sướng hơn?" Nam nhân ghen tuông trong lòng, không nhịn được mà hỏi.
Lý Liên chổng mông, giống hệt con đĩ chó cái, lớn tiếng nói, "Lão gia ȶᏂασ sướng...Ưʍ...cặc lão gia thật lớn, ȶᏂασ sắp nát l*и em rồi, l*и da^ʍ muốn hỏng...aaa..."
Nam nhân cắn một ngụm lên mông Lý Liên, không nghĩ Lý Liên đột nhiên nứng loạn, chim nhỏ phùn phụt bắn tinh, bướm da^ʍ thi nhau phun nước, cọ rửa con cặc cứng rắn, khiến nam nhân cũng bắn.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ khổng lồ đánh sâu vào l*и nhỏ, Lý Liên cảm nhận được khoái cảm điên đại, kêu lên, "Sướng chết mất...a...tϊиɧ ɖϊ©h͙ thật giỏi, lão gia bắn nhiều quá, l*и ăn rất no...ưʍ...lão gia lại bắn nhiều một chút, ȶᏂασ bụng con đĩ này to lên...ưʍ..."
“Bắn cho đĩ nhỏ, cho l*и em uống hết!" Lý Liên được bắn đầy cả l*и, vẫn chưa thấy đủ, y dán sát đến, cũng không chê nam nhân này xấu xí dơ bẩn, dùng miệng nhỏ mυ'ŧ cặc cho hắn, chờ đến khi cặc cương cứng lên, y lại tự mình ngồi xuống cưỡi cặc, dập lên dập xuống, ngậm chặt cặc bự, làm cho c̠úc̠ Ꮒσα cũng được ăn no.
“Da^ʍ phụ, em da^ʍ như vậy có phải thường ngày cũng cắm sừng phu quân hay không?" Nam nhân đét mông Lý Liên, hắn càng đánh, Lý Liên càng nứиɠ, eo nhỏ uốn lượn như rắn, c̠úc̠ Ꮒσα gấp gáp mυ'ŧ con cặc nóng cháy, sướng đến chết đi sống lại.
“Đúng vậy, đĩ da^ʍ đã cắm sừng phu quân, còn mang thai con hoang, lão gia thương em, ȶᏂασ em thật nhiều, nhưng đừng ȶᏂασ đĩ da^ʍ mang thai, ưʍ...aa...”
“Con đĩ này tại sao không muốn mang thai, hửm?"
“Có hài tử, đĩ da^ʍ sẽ không được ȶᏂασ thoải mái nữa,...ưm, l*и em quá ngứa, một ngày không có cặc bự ȶᏂασ sẽ nứиɠ chết...a...aa...”
“Cũng được thôi, lão gia sẽ đem cặc nóng ngày ngày ȶᏂασ em, vừa bắt em sinh hài tử, vừa ra sức ȶᏂασ nát l*и em, cho con đĩ nhỏ tắm trong tϊиɧ ɖϊ©h͙, hai lỗ l*и cùng miệng nhỏ no đến không cần ăn cơm."
Hai người da^ʍ loạn ȶᏂασ nhau mấy trăm hiệp, đến khi Lý Liên sắp không chịu nổi, bụng nhỏ nhô cao, l*и non chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh hôi, c̠úc̠ Ꮒσα bị ȶᏂασ đến không khép lại được, Lý Dục mới kết thúc cuộc hoan ái này.
Chờ đến ngày thứ hai, Thái Hậu sai người tuyên đọc thánh chỉ hoàng đế nhường ngôi, chỉ định đệ đệ ngồi lên long ỷ, hai người kịp thời xuất hiện, giải quyết gọn gàng sự việc.