Sáu thiếu niên bóng rổ nhiệt huyết nằm trên giường trong ký túc xá, nhìn chim lớn hung hăng cương cứng, khó có thể tin được rằng họ đã mơ thấy cảnh bảy người dâʍ ɭσạи ngoài trời.
Năm thiếu niên mới gặp cô gái ngày hôm qua cũng đã sớm biết nữ thần Diệp Chi Cầm từ lâu, năm thiếu niên cũng chỉ yên lặng đơn thuần mà yêu thầm cô. Bọn họ quả thật cũng từng trộm nghĩ đến cô để tự an ủi, mộng xuân, chỉ thế cũng đã đủ khiến bọn họ khó có thể mở miệng.
Nhưng lần này lại lấy danh nghĩa huấn luyện mà đùa bỡn khinh nhờn cô? Không chỉ lột sạch xem hết mà còn sờ soạng, thậm chí nếm mật dịch, cuối cùng còn thay phiên nhau cắm vào hoa huyệt chặt hẹp. Thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ da^ʍ tà quá mức.
Bọn họ vì chính sự tưởng tượng trong vô thức của mình mà xấu hổ. Đặc biệt là Lộ Gia Thuấn, hắn luôn mơ thấy cô, nhưng đây là lần thứ hai mơ thấy nhiều người cùng với cô, hắn là kiểu người toả sáng ấm áp như ánh mặt trời, không khỏi hoài nghi bản thân có phải có sở thích đặc biệt gì đó hay không. Rõ ràng hắn là một người có tính chiếm hữu và ghen tuông rất mạnh, nhưng vì sao trong mộng lại mơ nhiều người kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy.
Lần đầu tiên là 3P cùng với huấn luyện viên, hắn cùng huấn luyện viên song long nhập động trước sau tấn công, cuối cùng bắn vào trong cơ thể cô, đã đủ sắc tình rồi. Không nghĩ tới lần này lại là cùng năm đồng đội ở bên ngoài chơi cô, quá phận... quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Nếu cảnh trong mơ tiếp tục thì khẳng định Vi Anh là người đầu tiên bắn vào cô, thậm chí có thể là khi những người ngoài khác còn đang chơi bóng.
Còn hắn nhất định phải đợi người ngoài đi rồi mới cướp cô đi, giúp cô moi sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của người khác, sau đó thay thế bằng dịch thể trắng đυ.c của mình. Khiến cô rùng mình lên cao trào ngọt ngào.
Hắn không khỏi ảo tưởng tiếp tục tự an ủi. Những thiếu niên khác cũng mang theo cảm xúc phức tạp đắm chìm trong việc tự sướиɠ.
Bọn họ đều không ngoại lệ, tất cả đều đang kéo dài mộng xuân dâʍ ɭσạи sáu nam một nữ ở bên ngoài. Toàn bộ sân bóng nơi nơi đều nhỏ giọt mật nước, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và mồ hồi.
Sau khi hung hăng phát tiết xong, cảm thấy xấu hổ mà thở hổn hển, có chút không dám đơn độc đối mặt với huấn luyện úp rổ, đập bóng ở sân bóng rổ kia.
Mị thái của cô gái khi được huấn luyện khiến người ta khó có thể nào quên được.
Bọn họ thậm chí không dám mang nước tăng lực đi chơi bóng để bổ sung năng lượng. Mật nước của cô gái ngọt lành thơm ngát làm người ta khó có thể quên.
Mà Diệp Chi Cầm ở đầu bên kia bị da^ʍ mộng quá nhiều người dọa cho xấu hổ ngượng ngùng. Cô đã quen với việc mỗi ngày bị mộng xuân kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng hôm nay tiểu huyệt tao ngứa lại không được bạn trai an ủi.
Hôm nay Tiêu Diệc Hiên có việc nên đã ra ngoài từ sớm. Cô gái đành phải tự mình an ủi, trong đầu không khỏi tự bổ não tiếp tục giấc mộng xuân, dù sao cũng chỉ là tưởng tượng, không tính là xuất quỹ.
Hơn nữa sáu thiếu niên đẹp trai cường tráng thích vận động này nhất định có thể cho cô cao trào sáu lần. Cô cảm thấy bản thân cũng có thể cao trào sáu lần liên tiếp ngay cả khi tự an ủi. Nhưng không cần thiết sướиɠ một lần rồi xong.
Da^ʍ mộng 7P quá mức da^ʍ mĩ này phỏng chừng thời gian sau đều là tự mình tưởng tượng nội dung ra rồi tự an ủi. Ít nhất cho đến khi cô sướиɠ được sáu lần.
Nếu sáu thiếu niên tràn đầy sức lực vận động biết được nữ thần cũng mơ tưởng cùng bọn họ NP để tự an ủi, hơn nữa còn làm nhiều lần với dư vị vô tận, khẳng định họ sẽ huyết mạch sôi sục dùng đủ loại phương thức khác nhau để thỏa mãn cô.
Cô tự sờ đến sung sướиɠ, nghĩ đến trên sân bóng, Vi Anh vừa hung hăng xoa ngực cô, hạ thân vừa điên cuồng đưa đẩy, năm thiếu niên như hổ rình mồi nhìn lén, khi sắp thao cô đến cao trào thét chói tai thì chuông cửa vang lên, hơn nữa còn reo liên tục.
Cô ngứa ngáy không chịu được, nhưng lại không thể không đi mở cửa. Cô gái trần trụi đành run rẩy bò dậy, tay phải vẫn không rời đi tiểu huyệt lầy lội, vẫn còn cố xoa bóp hoa hạch sung huyết.
Tùy tiện mặc lên cái váy ngủ hai dây, cô một đường tự an ủi chảy mật dịch đi đến cửa.
Cài xích sắt, cánh cửa hé ra một khe hở, ngoài cửa truyền đến giọng nam lịch sự thoải mái, “Xin chào cô Diệp, hàng chuyển phát nhanh của cô đến rồi, làm phiền ký tên xác nhận.”
Muốn ký tên, như vậy thì cô không thể trốn sau cánh cửa được nữa. Xác nhận một chút, cô mở cửa ra.
Khi mở cửa nhìn thấy anh trai chuyển phát nhanh trước mặt, cô không khỏi ngẩn người.
Thật đẹp trai, nụ cười thoải mái ấm áp, hắn là kiểu nam thần đẹp trai sạch sẽ tươi mát. Ngũ quan lập thể tinh xảo, làn da trắng nõn, mắt ngọc mày ngài. Hắn mặc áo thun trắng thuần, như cơn gió mát ngày hè mang theo hương chanh bạc hà thoang thoảng xâm nhập vào buổi sáng của cô.
Đôi mắt trong veo, vừa nhìn thấy cô gái thì nháy mắt sáng lên, như có ngôi sao lấp lánh trong mắt. Nhưng khi hắn nhìn thấy trang phục của cô gái thì...
Diệp Chi Cầm trơ mắt nhìn hắn cười tự nhiên thoải mái như một đứa trẻ lớn đột nhiên đỏ mặt, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào cô, ngượng ngùng đứng đó, bộ dáng thẹn thùng của hắn có chút đáng yêu.
Anh trai liếc mắt một cái, váy hai dây của cô còn chưa mặc hẳn hoi, một bên dây treo bị tuột ra, tuy không lộ ra núʍ ѵú nhưng nhũ hoa dựng đứng đã đẩy lớp áo mỏng tang nhô lên, đáng yêu mê người. Hắn lập tức dời tầm mắt đi chỗ khác, không dám mạo phạm cô.
“Cô... ừm, tôi...” Hắn đột nhiên máy móc đưa chiếc hộp chuyển phát nhanh và tờ giấy ký tên rồi nhanh như chớp chạy đi, lưu lại một câu run nhè nhẹ, “Lát tôi quay lại lấy sau! Cô để trên đất trước cửa là được rồi!”
Cô định thần lại, nhìn váy ngủ mới phát hiện một mảng lớn da thịt trên ngực lộ ra, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, sau khi nhanh chóng ký tên, cô đóng sầm cửa lại, dựa lưng vào cửa, tim đập thình thịch.