Tương Hi tuy rằng rất ít nói lời da^ʍ tục, nếu có thì cũng chính là bị Tương Nhiên bức bách. Tương Nhiên hắn thế nhưng rất thích Tương Hi nói những lời dâʍ ɭσạи hoặc là để Tương Hi dùng nó cầu hắn. Là bởi vì việc này có thể gia tăng tình thú, hắn vốn cho rằng thứ này vốn không có bao nhiêu lợi hại. Bất quá với kinh nghiệm của y xem ra, chiêu này ngược lại đối Tương Hi thực hưởng thụ. Chỉ cần mình bắt hắn nói, Tương Hi mặc dù không tình nguyện nhưng chờ tới lúc buông ra thì lại hoàn toàn ngược lại a. Nhưng trước hết Tương Nhiên phải gây khó dễ chút ít mới được.
Hiện tại Tương Nhiên lại chuẩn bị làm loại chuyện này rồi! Hắn dùng tính khí luân phiên kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huyệt cùng hậu huyệt phía sau. Làm Tương Hi chịu không nổi, đến lúc cảm thấy sắp cao trào thì hắn liền dừng động tác dưới thân.
Đang bị trừu sáp cuồng liệt cũng đã sắp cao trào, bỗng nhiên bị đình chỉ. Cái dạng loại cảm giác này thật khiến Tương Hi phát điên, rõ ràng liền. . . Rõ ràng cũng chỉ thiếu chút nữa, .....chút nữa....liền cao trào, thế nhưng Tương Nhiên tại sao lại dừng động tác.
Bất mãn một hồi, Tương Hi liền muốn tự thân vận động, chính mình cũng có "cơm no áo ấm". Chính là khi cậu chuẩn bị động gậy mát xa lớn sáp lộng hoa huyệt thì "ba" một tiếng! Tức khắc, Tương Hi liền cảm nhận được sự đau đớn truyền tới từ hai cánh mông. Cũng may Tương Nhiên không dùng hết sức, chỉ muốn cấp cảnh cáo một chút.
- Bảo bối, ngươi sao chưa hỏi ý cha liền muốn tự mình động gậy mát xa lớn sao? Nếu tiếp tục không nghe lời, trừng phạt liền không đơn giản là đánh mông, hiểu không?
Tương Hi có chút tức giận nhìn Tương Nhiên nói. Du͙© vọиɠ của mình thù đang bị rụng nửa vời, tâm tình đâu mà quan tâm bị đánh hay không đánh nữa chứ. Hứ!
- Ai u ~ sinh khí rồi! Lại không trả lời, nếu vậy thì đừng mong cao trào, chờ một chút ta liền tiếp tục trừng phạt ngươi, ngươi biết thủ đoạn của cha mà, ân ~ hiểu không, hửm?
Tương Hi nghe liền biết Tương Nhiên đã ẩn ẩb tức giận. Bèn hạ mình, nhỏ nhẹ cầu xin.
- Cha, ta hiểu được, chính là. . . Là bởi vì. . . Bởi vì bảo bối muốn đi! Muốn. . . Muốn. . . Cha động.
Cuối cùng Tương Hi chỉ có thề thừa nhận bị du͙© vọиɠ dày vò, ủy khuất hướng nam nhân đằng sau khẩn cầu.
Tương Nhiên nghe liền biết thời cơ đã đến.
- Muốn cao trào cũng có thể, nhưng là ngươi đến nói những lời cha thích nghe a. Cha mà vui vẻ, ngươi tự nhiên là có được thứ ngươi muốn.
Nói xong nói đem nhiên liền không động, Tương Hi còn muốn ý đồ vãn hồi một chút,
- Cha, chính là ta. . . . Chính là ta. . . . .
Tương Hi vẫn là ngại ngùng không dám xuất ra những lời tục tĩu. Tương Nhiên hiểu được thế là đem côn ŧᏂịŧ lui tới miệng cúc huyệt. Dùng qυყ đầυ nhẹ nhàng ma lộng, động tác này làm du͙© vọиɠ Tương Hi càng thêm cao trướng. Nhưng lại không thể cao trào, hoa huyệt lại là liền sáp nhập chiều sâu, biên độ chuyển động, bởi vì là để tại hoa tâm còn có âm đế thượng, cho nên tiểu biên độ động tĩnh đều sẽ sử chính mình càng mẫn cảm không thôi, nhưng chính là không cấp Tương Hi một cái thống khoái.
- Sao vậy? Có phải bây giờ rất muốn muốn thịt heo lớn cắm vào tiểu tao huyệt ngươi không? Còn có dương cụ giả có muốn nó hung hăng sáp lộng hoa huyệt cùng tiểu âm đế không a?
Tương Hi nghe Tương Nhiên nói dâʍ ɖị©ɧ trong hai cái tao huyệt đằng sau chảy ra càng hung. Biết Tương Hi sắp nhả ra, thế là liền hạ một cước, đem tính khí dưới thân thật sâu đỉnh nhập cúc tâm của cúc huyệt mẫn cảm, rồi lại lập tức rút ra không động nữa. Tương Hi nháy mắt cảm nhận được một trận tê dại, nhưng là tính khí lại tiếp tục bất động, thế là liền xoay xoay thân mình muốn cho Tương Nhiên hung hăng đảo lộng, Tương Nhiên nhìn đến Tương Hi động tác hậu liền nói rằng
- Bảo bối, nói mau, không nói cha mà liền cái gì cũng không cho ngươi. Hoa huyệt cùng cúc huyệt không phải đều rất khó chịu sao? Nói liền có hai cây thịt heo lớn a! Nghĩ muốn hay không muốn?