“À, hôm nay không có nhiều đồ phải giao, cho nên mới về sớm thế này.”
Lâm Hạo Vĩ cười ha hả, đồng thời đứng dậy cởϊ áσ khoác ngoài.
Từ Vũ Quân đưa tay kéo tay áo của Lâm Hạo Vĩ. Áo khoác ngoài cởi ra thì Từ Vũ Quân thuận tay cầm lấy luôn, giống như là thường xuyên giúp Lâm Hạo Vĩ cời áo khoác, quay người để áo lên ghế salon một cách thuần thục.
“Vẫn may là ở nhà ấm áp. Ở ngoài gió lớn đến độ bố suýt thì chết cóng ngoài đó luôn.”
Lâm Hạo Vĩ vừa dứt lời thì Từ Vũ Quân liền nói: “Thế để con đi đun nồi nước sôi cho bố nhé. Bố chờ một chút.”
“Không cần đâu, Tiểu Quân, bố không khát. Hơn nữa là trong nhà cũng không lạnh, không cần uống nước nóng đâu.”
“Vâng, vậy thì bố mau đi tắm đi ạ. Chạy đi chạy lại ở ngoài đường cả ngày trời, người bố toàn bụi bặm thôi. Con đi nấu cơm đây.”
Từ Vũ Quân vừa nói vừa chạy về phòng bếp. Lâm Hạo Vĩ vội cản cô lại, hỏi cô: “Cái gì? Con đi nấu cơm á? Cơm thì đợi tí nữa bố nấu là được rồi. Con về phòng làm bài tập của con đi.”
“Hôm nay con không có nhiều bài, mới nãy làm xong rồi ạ.”
“Bài tập làm xong rồi thì đi ôn bài đi. Nếu mệt rồi thì đi nghỉ ngơi. Hôm nay bố không đi làm thêm, vẫn còn sức. Không đến độ để đứa nhóc như con đi nấu cơm đâu.”
“Con…”
Không đợi Từ Vũ Quân nói tiếp thì Lâm Vĩ Hạo đã tiến đến, đặt hai tay lên vai cô, nhẹ nhàng đẩy cô đi về phòng cô, còn cười ha hả nói tiếp: “Rồi rồi, con về phòng con đi. Bố đi tắm rồi sẽ đi nấu cơm. Làm xong rồi gọi con nhé.”
Vừa nói Lâm Vĩ Hạo đưa tay mở cửa cho Từ Vũ Quân, sau đấy thì quay người đi vào phòng vệ sinh.
Chỉ chốc lát sau, tiếng nước chảy truyền ra từ phòng tắm. Từ Vũ Quân ngơ ngác đứng trước cửa phòng, do dự trong chốc lát rồi chầm chậm nhấc chân đi về phía phòng vệ sinh.
Cửa phòng vệ sinh đã rất cũ, khóa đã bị hỏng, không khóa vào được nữa. “Két”. Từ Vũ Quân nhẹ nhàng mở cửa.
Phòng vệ sinh bốc hơi nóng, cách cửa kính mơ hồ bởi hơi nóng có thể thấy bóng người rắn chắc đàn tắm bên trong. Từ Vũ Quân dè dặt tiến lên hai nước. Trong giỏ quần áo đặt cạnh tường là bộ quần áo bẩn mà Lâm Hạo Vĩ thay ra trước khi đi vào tắm.
Từ Vũ Quân ngó vào trong phòng tắm nhìn nhìn rồi cúi người cầm lên chiếc qυầи ɭóŧ màu xanh đen trên cùng trong đống quần áo trong giỏ.
Qυầи ɭóŧ có hơi ẩm ướt. Lâm Vĩ Hạo bận rộn ngoài đường cả ngày trời, chảy không ít mồ hôi. Dù sao mới cởi ra không lâu. Qυầи ɭóŧ không chỉ vẫn còn khá ẩm ướt mà vẫn còn giữ được chút ấm áp từ nhiệt độ cơ thể.
Từ Vũ Quân giơ tay lên, giơ qυầи ɭóŧ lên trước mặt mình, nhẹ nhàng bịt kín mũi và môi của chính mình.
Từ Vũ Quân hít sâu một hơi. Mùi nướ© ŧıểυ, mồ hôi trộn lẫn vào nhau “đi” vào trong mũi Từ Vũ Quân. Từ Vũ Quân như thể bị mê hoặc bởi thứ mùi kia, chốc lát đã nhắm mắt lại.
“Ưm…”
Từ Vũ Quân hừ nhẹ. Sắc mặt bắt đầu đỏ lên, hô hấp cũng dần trở nên gấp gáp hơn.
Không sai, Từ Vũ Quân coi bố dượng cô thành đối tượng tình ái ảo tưởng của mình.
Từ Vũ Quân cũng chẳng hiểu vì sao mình lại sinh ra những ảo tưởng như thế với Lâm Hạo Vĩ. Lâm Hạo Vĩ không được tính là người đàn ông có mị lực. Người cũng không tính là thấp, xấp xỉ mét tám. Vóc người cũng coi như là khỏe mạnh. Nhưng tướng mạo không tính là đẹp mắt, ngũ quan với khuôn mặt trông có vẻ cứng rắn hơn so với người bình thường.
Hơn nữa, Lâm Hạo Vĩ lại chỉ là một người chuyển phát nhanh bình thường. Tiền kiếm được vừa đủ để nuôi gia đình. Nhưng nghề này quả thực không phải là cái nghề có thể cho người ta nể phục. Cả năm bôn ba ngoài đường, dầm mưa dãi nắng, mưa đánh tuyết vẩy. Vẻ ngoài Lâm Hạo Vĩ trông tục tằng hơn người cùng lứa. Mặt khác tính tình của ông lại không giống với tướng mạo tục tằng của bản thân. Ông có hơi hướng nội, ngại nói chuyện. Trước nay chỉ biết cắm đầu vào làm việc. Ông là người rất đàng hoàng. Tất nhiên, người như thế sẽ ít khi sửa sang cho bản thân mình. Hơn nữa lại còn làm nghề chạy ngoài đường cả ngày như thế cho nên lối ăn mặc bình thường của Lâm Hạo Vĩ cũng có chút thô thiển.
Công bằng mà nói thì Lâm Hạo Vĩ không xứng với mẹ của Từ Vũ Quân.
Từ Anh là một người phụ nữ xinh đẹp. Tuy chẳng mất nữa đã tới bốn mươi thế nhưng tướng mạo với cả vóc người cũng được bảo dưỡng không tệ. Hơn nữa vóc người nở nang có nét quyến rũ khác với những cô gái trẻ kia. Mặt khác Từ Anh biết cách trang điểm, có phong cách ăn mặc riêng. Quyến rũ đàn ông vốn dĩ không phải việc gì khó. Không thì cũng không có bản lĩnh đâu mà tìm được cùng lúc lắm tình nhân đến thế.
Cho dù là vẻ ngoài hay là lối sống thì Từ Anh với Lâm Hạo Vĩ đều không phải là cùng một kiểu người. Từ Anh gả cho Lâm Hạo Vĩ hoàn toàn là bất đắc dĩ. Năm đó, Từ Anh mới sinh Từ Vũ Quân ra chưa được mấy ngày thì chồng trước đã qua đời. Một quả phụ dẫn theo đứa bé sơ sinh mà muốn kiếm người đàn ông có điều kiện một chút chẳng dễ dàng chút nào. Hơn nữa tiêu chuẩn của bà ta rất cao, đàn ông bình thường đâu có cửa lọt được vào mắt bà ta. Nhưng đàn ông có tiền, có tướng mạo, còn trẻ tuổi thì ai lại nguyện ý cưới người phụ nữ đã có con như Từ Anh cơ chứ? Người đến rồi lại đi, cứ vậy suốt mấy năm trôi qua, Từ Anh vẫn chưa thể gả ra ngoài.
Từ Vũ Quân càng ngày càng lớn. Từ khi đi học thì càng ngày càng tốn nhiều tiền hơn. Một mình Từ Anh thật sự không thể gánh vác được gánh nặng này nữa. Hơn nữa khi đó bà ta sắp ba mươi tuổi, không còn coi là trẻ nữa. Số đàn ông muốn cưới bà ta ngày càng ít đi. Đám đàn ông trước kia Từ Anh không thèm để mắt giờ cũng chẳng coi trọng bà ta nữa. Từ Anh bất đắc dĩ chỉ có thể hạ thấp tiêu chuẩn của mình xuống một chút rồi được người ta giới thiệu cho Lâm Hạo Vĩ. Năm đó Từ Vũ Quân vừa hay mới tám tuổi.
“Ưm…”
Từ Vũ Quân hít mạnh hơn, hơi thở của cô khiến cho qυầи ɭóŧ trong tay cô ấm hơn chút. Nhiệt độ cao lên khiến cho mùi nướ© ŧıểυ và mùi mô hôi thấm trong qυầи ɭóŧ lại càng nồng hơn.
Một tay khác của Từ Vũ Quân giơ lên, nhẹ nhàng vuốt ve ngực của mình.
Lúc này, đầṳ ѵú Từ Vũ Quân đã cứng rắn. Tay vuốt ve qua lớp quần áo vài cái, hai bên đầṳ ѵú cũng nổi lên hoàn toàn. Thậm chí còn cứng lại hơi đẩy nịt ngực.
Áo ngực của Từ Vũ Quân đã cũ, chất lượng cũng không quá tốt, được một thời gian thì phần vải tiếp xúc với ngực đã sần sùi, bám đầy xơ vải. Lúc Từ Vũ Quân xoa nắn phần ngực qua lớp áo, bề mặt thô ráp của áo ngực cọ xát với đầṳ ѵú. Kɧoáı ©ảʍ này khiến đầṳ ѵú của cô càng thêm cứng rắn. Niềm vui sướиɠ nơi đầu vũ dần dần lan xuống bên dưới, kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỗ bí ẩn của Từ Vũ Quân.
Qυầи ɭóŧ Từ Vũ Quân có hơi ướt.