Âm thanh đinh tai nhức óc vang tận mây xanh.
Vu Hàn Ngọc sớm đã biết sẽ phát sinh vụ nổ, nhanh chóng xuất ra hai vòng linh lực bảo hộ, mới bảo vệ được hắn và Vu Li. .
Mà đình viện cùng hai gian phòng, vì không có gì bảo vệ che chắn, trực tiếp biến thành bãi hoang tàn.
Đỉnh chính rung chuyển một hồi, một phần ngọn núi bị sụp đổ, sức mạnh to lớn của linh phù lập tức phá hủy một nửa phía trên ngọn núi.
Vu Li sững sờ nhìn sức công phá của bùa phép phá hủy một nửa đỉnh chính, kinh hãi trợn to hai mắt.
Sau khi mặt đất dưới chân run lên một hồi, Vu Hàn Ngọc mới gỡ bỏ hai vòng linh lực bảo hộ ra.
Lúc này bốn vị trưởng lão lần lượt ngự kiếm đi tới, bọn họ đứng trên kiếm nhìn phế tích trước mặt, trong lòng không khỏi nghi hoặc.
Là ai dám oanh tạc đỉnh chính?
Biện Hồng Hi cũng vội vàng đến, hắn chạy đến chỗ Vu Li đang choáng váng, ôm nàng vào lòng rồi vỗ về.
"A Li, muội có phải đang hoảng sợ hay không? Đừng sợ!”
Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bộ dạng thất thần của Vu Li, trong lòng hắn run lên, theo bản năng chạy tới ôm Vu Li vào lòng trấn an.
Vu Li ở trong ngực hắn lấy lại tinh thần mà lắc đầu.
"Sư huynh, muội không sao, là muội làm nổ đỉnh chính của sư phụ…”
Biện Hồng Hi: “…”
"Khụ, muội, muội không sao là tốt rồi."
Biện Hồng Hi nói xong những lời này, không khỏi nghi hoặc.
Hắn lén lút liếc nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Vu Hàn Ngọc mà suy đoán, sư thúc sẽ không trục xuất sư muội ra khỏi môn phái đó chứ?
Lúc này, mấy vị trưởng lão đứng bên cạnh Vu Hàn Ngọc nhìn đống hỗn độn trước mặt mà há hốc mồm, thật lâu không nói ra lời.
Ký Vô nén cười đến nội thương, hắn ngửi trong không khí có mùi linh phù phát nổ, đoán chắc là do Vu Li đã cho nổ tung đỉnh chính.
Quả nhiên, những lời của Vu Li đã xác nhận suy đoán của hắn là đúng.
Ký Vô nhìn khuôn mặt cùng bộ dạng đen thui của Vu Hàn Ngọc, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Vu Li này thực sự là một người rất thú vị, hahaha, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy khuôn mặt của Vu Hàn Ngọc trông thảm hại như vậy!
Ký Vô vì nhịn cười mà khuôn mặt nhăn nhó, dung mạo tuấn tú thoạt nhìn cũng có chút dữ tợn.
Vu Hàn Ngọc nhàn nhạt liếc hắn một cái, Ký Vô đang muốn cười lại im bặt, khóe miệng nhếch lại lại lập tức rũ xuống, hắn mím chặt môi, kinh sợ mà cúi đầu, yếu ớt lui về phía sau đại trưởng lão.
Bộ dạng buồn cười của hung thần không phải ai cũng nhìn được, đánh không lại, không nên dây vào.
Đại trưởng lão khôi phục nét mặt hiền từ, vuốt râu, đưa ra vấn đề mấu chốt nhất.
"Kế tiếp chưởng môn dự định sống ở đâu?"
Vu Hàn Ngọc tròng mắt trầm mặc giây lát, liếc nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn về phía đại trưởng lão nói: "Không biết Huyền Dương Phong còn phòng trống không?"
Sau đó, Vu Li chuyển đến Huyền Dương Phong.
Vu Hàn Ngọc ở trên đỉnh núi cùng với đại trưởng lão.
Vu Li ở cạnh phòng Biện Hồng Hi, cả hai vốn đã như huynh muội một nhà, sự sắp xếp này cũng tiện cho hắn chăm sóc Vu Li.
Tiểu viện của Biện Hồng Hi vô cùng thanh cao tao nhã, khắp nơi đều có cảm giác ấm áp.
Trong sân, hoa và linh thực được chăm sóc cẩn thận, ở bàn đá của chòi nghỉ mát còn đặt một bình hoa, bên trong là những bông hoa màu vàng nhạt yêu kiều.
Trên bàn có một ấm trà linh chi, thậm chí có cả một khay bánh trái.
Những thứ này được Biện Hồng Hi đặc biệt chuẩn bị cho Vu Li, trong mắt hắn, Vu Li vẫn luôn là một đứa trẻ, chính là đang ở độ tuổi ham ăn.
Mấy năm nay đồ ăn vặt của nàng chưa bao giờ hết, đều là Biện Hồng Hi mua cho.
Mặc dù Vu Li đã ích cốc, nhưng mỗi lần sư huynh mua đồ ăn vặt, nàng đều đem cất vào túi đồ của mình, lúc đọc sách sẽ lấy ra ăn một chút.
Vu Li tuy không phải lần đầu đến Huyền Dương Phong, nhưng đây là lần đầu nàng đến nơi ở của Biện Hồng Hi.
Biện Hồng Hi đưa nàng đi dạo một vòng, tìm hiểu một chút phong cảnh xung quanh, sau đó lại đưa nàng đến linh tuyền phía sau núi.
Biện Hồng Hi chỉ vào linh tuyền, nói với nàng: “A Li có thể đến đây tắm, con suối này có khả năng làm ấm thần thức và khai thông kinh mạch. Ngày thường sẽ không có ai đến đây."
Vu Li gật đầu, hai người đi một vòng rồi trở lại tiểu viện.
Phòng khách có tất cả mọi thứ, những gì Vu Li có thể sử dụng, Biện Hồng Hi đều đã chuẩn bị cho nàng.
Sau khi màn đêm buông xuống, Vu Li nằm trên giường trằn trọc trở mình.
Nàng cư nhiên không nghĩ tới tấm bùa uy lực lại lớn như vây, có thể phá hủy đỉnh chính.
Nhớ đến thần sắc của sư phụ lúc đó, Vu Li cảm thấy có chút bất an.
Bản thân mình thật ngu ngốc, quan hệ với sư phụ vừa mới tốt một chút, lại gây chuyện mang tới phiền toái như vậy, sư phụ lúc đó có phải hay không rất chán ghét nàng!
Càng nghĩ về điều đó, Vu Li lại càng lo lắng, trong lòng có một cảm giác bất an mãnh liệt.