Tự Trói

Chương 26: Bị anh trai ấn vào sô pha Ꮯɦịƈɦ thô bạo, Huyệt̠ non mềm liên tục phun nước/ cưỡng chế cấm bài tiết, nghẹn ℕướƈ Ŧıểυ

Hạ Dục Sơn uống trà liên tục, Phương Cảnh Khanh phải làm bồn chứa nướ© ŧıểυ cho anh trai nên uống sạch tất cả thủy dịch mà anh cậu bài tiết.

Cậu không cảm thấy trên người anh trai có hương vị gì mà cậu không thích, ngược lại còn vô cùng vui sướиɠ bú ʍúŧ, miệng mỏi còn có thể ôm lấy đồ vật của anh trai rồi dùng mặt, giống như đang ôm thú bông mà cậu yêu thích. Có điều cổ tử ©υиɠ ở dưới bị chấn động quá mức, nên thỉnh thoảng cậu sẽ vùi vào giữa háng anh trai thở dốc, chịu đựng cơn kɧoáı ©ảʍ qua đi mới có thể bình tĩnh lại một chút. Nhưng dần dần, khiến tiểu gia hỏa đau đầu không phải là cái trứng rung kia, mà là cảm giác ngày càng nặng nề dưới bụng dưới.

Cậu muốn….. Đi tiểu.

Phương Cảnh Khanh hít sâu, tiếp tục cố gắng chịu đựng.

Đây không phải là lần đầu tiên cậu bị anh trai cấm bài tiết, vậy nên rất quen thuộc loại cảm giác này, chỉ là đến khi thân thể không chịu nổi thì thật sự không có cách nào chống đỡ. Thẩm Giai Du kẹp chặt chân, hai đùi liên tục xoắn lại, còn không được phát ra âm thanh quấy rầy anh trai đang họp. Có điều Hạ Dục Sơn chỉ mở họp hơn hai tiếng là kết thúc hội nghị, lúc này đang làm chút việc khác trên máy tính mà thôi. Hắn cố ý không nhắc nhở em trai ở dưới, tiếp tục ép tiểu gia hỏa chịu đựng cảm giác buồn tiểu chua xót.

Phương Cảnh Khanh gian nan hít một hơi, bụng tê mỏi vô cùng.

Trên trán lấm tấm mồ hôi, cậu chỉ cảm thấy khẩn trương gấp gáp, đến độ lòng tự tôn cũng không cần, tốt nhất là có thể được đái ngay lập tức ở chỗ này. Nhưng mà Hạ Dục Sơn đã duỗi tay đè đầu cậu lại, bắt cậu tiếp tục bú ʍúŧ hạ thân của hắn, đồng thời lại tiết thêm một đợt nướ© ŧıểυ. Tiểu gia hỏa ủy khuất uống, vừa uống xong liền cảm thấy bụng dưới nặng thêm một chút, đợt nướ© ŧıểυ này càng khiến cậu thêm nhấp nhổm, tựa như cách thời điểm mất khống chế chỉ còn một chút. Nhưng anh trai lại chưa cho phép, cậu cũng không dám hé răng xin xỏ, đành phải gian nan chịu đựng chua xót dưới bàng quang, vừa phải khẩu giao cho anh trai.

Hạ Dục Sơn hài lòng thở ra một hơi.

Hắn cảm thụ kɧoáı ©ảʍ dươиɠ ѵậŧ được em trai ngậm trong miệng một giờ đồng hồ, bây giờ chỉ còn ham muốn tính dục không thể áp chế. Hắn cuối đầu khàn giọng gọi Phương Cảnh Khanh. Tiểu gia hỏa vốn đang chịu đựng tê mỏi, lúc này được anh trai ôm ra khỏi gầm bàn. Cậu ngây ngốc nhìn nam nhân, còn chưa kịp phản ứng đã bị đè lên sô pha. Hạ Dục Sơn nhanh chóng kéo quần em hắn xuống, dùng sức kéo sợi dây trong âʍ ɦộ vật nhỏ ra.

“A!”

Trứng rung đột nhiên bị kéo ra khỏi tử ©υиɠ, Phương Cảnh Khanh không kịp chuẩn bị, nước da^ʍ trực tiếp phun ra.

“Hức hức!”

Cậu ủy khuất khóc nức nở, bụng nhỏ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ run rẩy, tử ©υиɠ dường như bị kéo trụy xuống dưới.

“Anh! Sao lại dùng lực mạnh như vậy….. A…… huhu!”

Hạ Dục Sơn đè thân thể cậu lại, dùng dươиɠ ѵậŧ hung mãnh đυ. l*и em hắn.

“Bởi vì anh muốn cᏂị©Ꮒ em.”

Hắn trầm giọng, ấn vật nhỏ lên sô pha, eo hông nhanh chóng vận động.

“Bé da^ʍ! Có phải liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ anh sướиɠ lắm đúng không? Có phải muốn bị anh đυ. như thế này? Em nhìn xem l*и em đã ướt thành cái dạng gì rồi….”

“Ô…… Tiểu Khanh, thật sự Tiểu Khanh…. muốn bị anh cᏂị©Ꮒ…..”

Côи ŧɧịt̠ lớn đυ. tàn nhẫn khiến Phương Cảnh Khanh không thể chịu nổi, nhanh chóng co rút, dường như sắp lêи đỉиɦ.

“Hức…..A….. Anh, chậm một chút…. Châm một chút…. Tiểu Khanh muốn tè, bụng Tiểu Khanh mỏi quá….”

“Nín!”

Hạ Dục Sơn dùng sức giã vào cổ tử ©υиɠ, chỉ kém chút nữa là có thể nhét toàn bộ qυყ đầυ vào bên trong khí quan bí ẩn kia.

“Anh chưa cho phép, thì một giọt em cũng không được để rỉ ra!”