“Cô giáo.” Hà Hữu Thành ở đối diện đột nhiên đáp lời: "Tuy rằng vóc dáng khá nhỏ, nhưng thật sự là giáo viên khoa Kỹ thuật của chúng tôi. "
Nữ sinh xung quanh khó tin mà đánh giá cô, một nữ sinh khác không nhịn được sợ hãi kêu lên: “Sao có thể, thoạt nhìn cô ấy còn bé hơn chúng ta nữa!"
Tô Nhuế xấu hổ cười:" Trong nhà quá nghèo thiếu cơm ăn, vì vậy vóc dáng không được cao lắm. "
"Nếu tôi có thể có vóc dáng này, tôi có thể nhịn mỗi ngày đều không ăn cơm!" Nữ sinh bên cạnh đi ngang qua nghe được hâm mộ đến không chịu được.
"Tôi có thể không uống nước! " Bạn học của cô gái đầy đặn kia cũng nói thêm một câu.
Dung mạo tất nhiên khiến người khác cực kỳ hâm mộ, nhưng những phiền toái nó mang đến cũng chỉ có đương sự mới có thể cảm nhận đầy đủ rõ ràng nhất.
Đồ ăn bị quét sạch, Tô Nhuế dùng tay cầm miếng gà chiên ngoài giòn trong mềm há cái miệng nhỏ ra mà gặm, nhìn dáng vẻ giống như đang thưởng thức mỹ vị nhân gian, trông vô cùng hạnh phúc.
Hình Bạch Hàn nhìn cô, có một cảm giác ấm áp nổi lên trong lòng, có một loại hạnh phúc đã lâu không cảm nhận được.
Cơm nước xong, Hình Bạch Hàn chủ động lấy hộp cơm của cô rửa sạch.
Vừa vặn, Đường Linh mới nhắn tin cho cô, nói là có người tài trợ đón người mới đến vũ hội, ở đó có rất nhiều đồ ăn được chuẩn bị, hẹn cô đi tham gia, Tô Nhuế có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn bị thuyết phục.
Hình Bạch Hàn vừa vặn trở về, nhìn vẻ mặt cười đến xán lạn của cô, không nhịn được ghen ghét: “Là ai? "
Tô Nhuế thè lưỡi không trả lời anh, cô rất ăn ý với Đường Linh, cũng không muốn để ai biết quan hệ của hai người, tránh làm người ta đồn đại linh tinh.
Giữa trưa, cô không có thói quen ngủ trưa, trở lại phòng giáo viên phê chữa bài tập của, thuận tiện hỏi hiệu trưởng, tra hồ sơ Hình Bạch Hàn.
Hình Bạch Hàn, nam, 24 tuổi, thành tích nhập học đứng đầu, thạc sĩ quản lý công thương của Ý...
Lý lịch này lợi hại hơn nhiều so với cô.
Thạc sĩ ngoại quốc trở về nước làm việc? Đây là cái chuyện quái gì? Hình như địa chỉ nhà là gần cửa hàng đồ ngọt trong nội thành cũ, người liên hệ khẩn cấp lại không phải cha mẹ?
Tô Nhuế càng xem càng không hiểu, là bởi vì cha mẹ đều còn ở nước ngoài sao?
Tuổi còn trẻ mà đã đi tìm ước pháo, còn có lý lịch lợi hại! Hừ! Đại móng heo!
Tô Nhuế nghĩ đến nhập thần, di động lại vang lên, cô liếc mắt một cái, lại là thông báo Hình Bạch Hàn thêm cô làm bạn tốt, đương nhiên phía dưới còn có không ít thông báo lời mời kết bạn, ngoài giáo viên ra thì cô không thêm một ai.
Mà Đường Linh cùng một ít bạn tốt khác cô sử dụng một tài khoản khác, còn có một tài khoản để ứng phó người nhà cương thi, tổng cộng ba tài khoản.
Thai nhi vợ Triệu Chí Cường không ổn, hơn nữa mang thai khi tuổi đã lớn, yêu cầu ông ta cần dành nhiều thời giờ ở bên cạnh vợ hơn, dưới tình huống giáo viên khan hiếm vô cùng, lại một lần hướng mũi tên lên người rảnh rỗi là Tô Nhuế.
Sau khi tan học, Triệu Chí Cường đưa một hộp chocolate mừng năm mới vào trong l*иg ngực Tô Nhuế, không rảnh lo lắng khoảng cách xã giao nam nữ kéo cô đi phòng nghỉ đạo quán.
"Cô làm đi, cô chỉ cần nhận lời thì tốt rồi, lũ học sinh thỏ con đều rất biết điều, không cần cô quá để tâm."
"Thầy Triệu, thật sự không được, không phải tôi không muốn giúp, thật sự tôi dốt đặc cán mai về võ thuật, muốn mà không giúp gì được!" Tô Nhuế nỗ lực trả chocolate lại cho Triệu Chí Cường, ăn người miệng ngắn, cô thích chocolate cũng không dám nhận lễ vật này.
"Thầy cô phụ trách còn có thêm tiền thưởng, năm ngoái chúng tôi thắng giải nhì của tỉnh, còn đặc biệt thêm khoản thưởng, tài chính sung túc, có thể lấy bớt đi du lịch." Triệu Chí Cường nhử mồi lần nữa.
"Nhưng, tôi thật sự... Không... "
Cuối cùng Tô Nhuế vẫn bị Triệu Chí Cường kéo đến phòng nghỉ đạo quán võ thuật kiêm văn phòng.
Trong phòng nghỉ mười mấy thân hình nam sinh cường tráng đang thay quần áo, Tô Nhuế bị cảnh tượng trước mắt chấn động, đôi mắt trợn tròn, đồng tử phóng đại.
Phạm Hiền nhìn Tô Nhuế không đến bả vai chính mình, ánh mắt không giấu được ghét bỏ:"Lão Triệu, người thầy tìm thay thế không phải là cô ấy chứ? "
"Cái gì? Cô giáo Tiểu Tô muốn tiếp quản đạo quán võ thuật của chúng ta?” Lại gần Phạm Hiền, trình độ tiếp thu của nam sinh khác còn tốt hơn: "Cô giáo xinh đẹp nhất trường phụ trách dẫn đội của chúng ta, chúng ta thi đấu càng có khí thế. "
"Có cô Tiểu Tô, năm nay nhất định lấy giải nhất. "
Tô Nhuế không nhịn được nhìn nam sinh chung quanh trần trụi thân trên, trẻ tuổi lại tràn ngập sức sống, cơ bắp vững chắc sung sức, một đám học sinh tráng kiện được tuyển chọn, khuôn mặt cứng rắn, cô hoàn toàn không hiểu đối thoại của bọn họ.
Một bóng nam sinh không tiếng động xuất hiện ở phía sau cô, cúi người theo ánh mắt cô mà nhìn qua, chau mày:" Đẹp sao?"
"Ừ... "Tô Nhuế đáp có lệ, nhìn không chớp mắt một nam sinh cường tráng trong đó chuẩn bị cởϊ qυầи áo.
Ngay khoảnh khắc nam sinh kia vén áo lên, hai mắt cô tối sầm.