Dục Vọng Ẩn Giấu

Chương 2: Mời anh bỏ tay ra

Đối tượng xem mặt gửi lại cho cô một tin nhắn, hẹn gặp mặt lần nữa, nhưng cô chẳng có chút hứng thú nào với hắn nên đành khéo léo từ chối, vừa từ chối bên này xong, bên kia đã nhận được điện thoại của người thân.

"Nhuế Nhuế à, A Phát tốt như thế, cháu có gì mà không hài lòng, ánh mắt đừng có cao như vậy, người trung thực như A Pháp, vừa đẹp trai vừa hiếu thuận, công việc ổn định, trong nhà còn có cửa hàng mặt tiền, nếu không phải cháu trông cũng được, thím cũng chẳng dám giới thiệu cháu... Cháu cũng không nghĩ người lùn như cháu, tuổi cũng cao còn muốn nhân viên công vụ đó chứ?..." Cô chưa kịp mở miệng, thím Tứ đã lải nhải răn dạy cô.

Tô Nhuế dứt khoát để điện thoại trên kệ, cầm lấy cuốn tiểu thuyết nhạt nhẽo, cách một chốc lại "ừ" một tiếng, thân thích mà, máu mủ không thể cắt bỏ, vạch mặt thì cũng khó coi, bản thân cô không phải 165, nếu tranh luận với thím 165 có tính là cao hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì, thôi thì dĩ hòa vi quý.

Sau nửa giờ, thím Tứ cũng nói mệt rồi, cuối cùng kết thúc cuộc nói chuyện đơn phương này, Tô Nhuế ngoáy ngoáy lỗ tai như bị làm bẩn, chuẩn bị ngủ.

Tiếng nhắc nhở của điện thoại vang lên, app gửi thông báo đối phương đồng ý kiểm chứng video, tinh thần Tô Nhuế bị chấn động, không còn buồn ngủ nữa, tay run lên nhấn mở khóa vì có chút hưng phấn.

Dựa theo quy tắc, cô có thể chỉ định động tác cho đối phương, chỉ cần hợp lý, đối phương sẽ phải chấp hành, phòng ngừa đối phương dùng phim ngắn để lừa, đương nhiên app sẽ có chương trình phân tích video thật hay giả ngay lập tức.

Một tay đối phương che vật nam tính cực lớn của bản thân, tay của anh trông rất đẹp, làn da trắng nõn, ngón tay thon dài, cục u rõ ràng, đầu khấc to lớn nâng cao lên, chỉ lộ ra chút màu đỏ sậm phía trên thân.

Ánh sáng như thế này Tô Nhuế đã cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, khó nhịn dưỡng khí trong tim, tiểu huyệt trướng đau, không khỏi muốn cởi đồ ra.

Màn hình hiển thị: Bạn có thể chỉ định động tác hợp lý, nếu hài lòng hãy ấn【xác định khóa 】, đồng thời xin hãy sử dụng từ ngữ lịch sự.

Sau khi chắc chắn, hiện ra khung đối phương, Tô Nhuế rất hưng phấn, tay run rẩy ấn mệnh lệnh.

Khung đối thoại: Mời anh bỏ tay ra.

Đối phương nhận được mệnh lệnh liền bỏ tay ra, vật kia thô to gần bằng cổ tay cô đang rũ xuống, vụng về vuốt một cái.

Tô Nhuế đoán rằng thế này đã dài khoảng 15,16cm, khởi điểm của nó là mục tiêu của người khác, quả thật là quá to rồi! Cô thích!

Cô tiếp tục ấn mệnh lệnh.

Khung đối thoại: Để nó cương đi.

Đối phương nghe lệnh cô, dùng ngón tay thon dài nắm chặt thân trên, bắt đầu vuốt ve từ trên xuống dưới, dươиɠ ѵậŧ chậm rãi phình to cương cứng, cả quá trình không nhanh, cô cũng không biết đã trải qua bao lâu, cuối cùng vật to lớn thực sự cương lên hết cỡ, dựng đứng sừng sững.

Khung đối thoại: Bắn ra đi.

Ngoài chiều dài, độ thô, thân mình, không nặng những thứ này, cô còn có một yêu cầu đặc biệt —— chất lượng và số lượng nhiều của tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Đầu khấc đối diện với camera mấp máy, lộ rõ tuyến tiền liệt, chậm rãi chảy xuống dọc theo thân, Tô Nhuế đưa ngón tay xuống nơi lầy lội của mình giữa lúc cô đang cởi đồ, ngón tay nhỏ tham lam tiến vào, không kìm lòng được mà cắn môi dưới rêи ɾỉ.

Có thể là vì lâu rồi chưa được nới lỏng, cửa huyệt chỉ miễn cưỡng chứa đựng một ngón tay, hơn nữa còn vào quá gấp, cô không tưởng tượng được cái vật to lớn đang cương lên bằng cổ tay cô trong màn hình kia sẽ chen vào như thế nào, cô biết quá hẹp cũng không phù hợp được, nhưng mà cô lại thích hiệu quả thị giác bá đạo không chân thật này, chỉ xem thôi đã khiến cô dục hỏa đốt người.

Đột nhiên đối phương dừng lại, hình ảnh bị ngón tay che mất, hiện lên khung đối thoại.

Khung đối thoại: Tôi cũng cần chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ, muốn nghe cô rêи ɾỉ.

Chỉ là tiếng rêи ɾỉ thôi, cũng không tính là trái quy định, Tô Nhuế tìm khung giọng nói, đồng ý với yêu cầu.

Đồng ý thì đồng ý, nhưng mà để cô tưởng tượng cũng khó, đối diện với điện thoại mà cô cứ như bị câm vậy, hoàn toàn không mở miệng được, ngắc ngứ hừ hừ mấy tiếng.