Mưu Sát

Chương 12

Sau khi trở về Sở Công an huyện, Cao Đông gọi đội trưởng Trần, Giám đốc Sở Quách Hồng Ân và Trương Tương Bình phó giám đốc phụ trách hình sự cùng thương lượng. Cửa hàng văn phòng phẩm đó có mối quan hệ với các cơ quan rất tốt, đúng là ở trong huyện có rất nhiều đơn vị đến đó mua hàng, thường thì những đồ văn phòng phẩm thường ngày có số tiền ít thì đều mua ở chỗ đó.

Cho nên mấy đơn vị sự nghiệp và đơn vị cơ quan đến đó mua nguyên liệu màu thì không hề lạ chút nào.

Bây giờ điều cần phải làm rõ là, nhân viên phụ trách việc mua đồ của hai đơn vị sự nghiệp trong đoạn video, có phải thực sự là người của đơn vị sự nghiệp hay không, nguyên liệu màu họ mua dùng để làm gì, liệu có cách nào chứng minh được nguyên liệu màu mà họ mua không dùng đến những việc khác.

Tiếp đến, con trai của Phó giám đốc Sở Địa chính Vương Tu Bang có phải là đang học vẽ, việc này tốt nhất cũng phải nghĩ cách tìm người để tìm hiểu một chút.

Về việc Vương Tu Bang mua nguyên liệu màu, Trương Tương Bình cũng biết, ông ta và Vương Tu Bang cũng có một số mối kết giao cá nhân, nghe ông ta nói con trai Vương Tu Bang đúng là đang học vẽ, hơn nữa Vương Tu Bang cũng không thể nào đi gϊếŧ hại Lý Ái Quốc.

Một là Vương Tu Bang là một vị quan chức rất bảo thủ, nhàm chán. Hai là Vương Tu Bang và Lý Ái Quốc chỉ là mối quan hệ quen biết gật đầu chào nhau khi gặp mặt trong cuộc họp, cả hai đều chẳng có giao điểm nào trong quan hệ và cuộc sống, nghe nói hai người nếu như gặp mặt đối diện nhau ở trên đường, chưa chắc đã nhận được ra.

Đương nhiên, sự việc bây giờ chỉ còn lại là xác minh thân phận của nhân viên đến mua hàng của hai đơn vị sự nghiệp trong video, và cả việc sử dụng nguyên liệu màu mua về.

Bởi vì vụ án này điều tra đến bây giờ, gần như không có bất kỳ tiến triển nào, giờ đây bắt tay từ chi tiết nguyên liệu màu này, cũng chỉ là cách duy nhất khi không còn cách nào khác. Muốn đi điều tra nhân viên của những đơn vị khác ở trong thể chế cũng là một hành động rất sượng sùng, sự việc này nếu bị những đơn vị khác biết, ảnh hưởng rất xấu.

Nếu như mở rộng điều tra, lại bị những đơn vị khác biết, cuối cùng kết quả điều tra lại chứng minh sự phán đoán của họ là sai lầm, vậy thì sẽ càng sượng sùng.

Cho nên Cao Đông cần phải thương lượng với những người ở Sở Công an huyện, cách này cũng là đang tiến hành phương pháp loại trừ từng người một đối với tất cả mọi người có khả năng phạm tội trong tình thế bất đắc dĩ.

Kết quả thương lượng cuối cùng là để cho đội trưởng

Trần nghĩ cách tìm bạn bè khéo léo thăm dò, trước tiên cần phải xác định thân phận của người xuất hiện trong đoạn băng video, rồi sẽ nghĩ cách tìm hiểu xem họ sử dụng nguyên liệu màu thương hiệu này vào việc gì.

Cao Đông mặc dù bố trí như vậy, nhưng trong lòng anh lại cũng không đặt kỳ vọng gì vào kết quả. Dù sao thì là đơn vị mua nguyên liệu màu, là một việc rất bình thường.

Sau khi mới tan cuộc họp, đội trưởng Trần lại một lần nữa đến tìm Cao Đông, báo cáo với anh một việc: "Người của Sở Địa chính huyện sáng nay đến đồn công an huyện thành báo án, nói rằng trưởng phòng Chấp pháp đất đai của họ - Lâm Tiêu đã mất tích."

Cao Đông chợt rùng mình, trong lòng phát ra âm thanh: "Người tiếp theo bắt đầu rồi!"