Phó Nghi Tu cuối cùng cũng kết thúc tăng ca, lúc về đến nhà đã mười hai giờ khuya, đến buồng tắm rửa mặt xong xuôi chuẩn bị trở về phòng ngủ, cửa phòng ngủ bỗng nhiên mở ra, một thanh niên từ bên trong đi ra, đôi mắt mơ màng buồn ngủ hướng về phía Phó Nghi Tu chớp. "Ông xã, sao anh giờ mới về?"
Phó Nghi Tu tiến lên ôm An Ca. "Xin lỗi An Ca, mấy ngày nay ông xã tăng ca không có thời gian bồi em, nhớ ông xã rồi phải không?" Nói xong cúi đầu hôn, từ cái trán đến lông mày, mũi, hai má, từ từ hôn khắp khuôn mặt cậu, cuối cùng mới dừng trước hai cánh hoa trên môi, đầu lưỡi tinh tế miêu tả hình dạng cánh hoa, tiếp đến đầu lưỡi tách ra hàm răng đóng chặt của thanh niên, càn quấy trong miệng cậu. Thanh niên cùng nam nhân hôn môi dần dần tỉnh táo, cũng duỗi đầu lưỡi ra nghênh hợp.
Phó Nghi Tu cùng An Ca là một cặp đôi đồng tính, mấy ngày nay công ty Phó Nghi Tu nhận được đơn đặt hàng lớn, Phó Nghi Tu là người phụ trách mấy ngày nay đã tăng ca suốt ngày đêm, hai người cũng đã mấy ngày không có âu yếm, lúc này nhanh chóng động tình.
Phó Nghi Tu một tay giữ đầu An Ca, tiếp tục cùng cậu trao đổi nước bọt, một cái tay khác thì luồn vào trong áo ngủ An Ca vuốt ve da thịt trắng mịn, theo lưng một đường trượt xuống dưới, ở bên eo nhạy cảm nhéo nhéo vài cái rồi rời đi, tới xoa nắn cặp mông mềm mại, tại đó vỗ nhẹ mấy cái, đồng thời như có như không lướt qua miệng huyệt của thanh niên, khiến cậu từng trận run rẩy.
An Ca bị hôn đến mơ màng, ôm cổ Phó Nghi Tu, thân thể cũng không tự chủ cọ sát vào hắn, thịt mông trong tay hắn không ngừng biến đổi hình dáng, phía trước tiểu côn ŧᏂịŧ khả ái dựng đứng lên, tiểu huyệt cũng dần dần trở nên ướŧ áŧ, bắt đầu phân bố ra dịch ruột non trơn, chuẩn bị tiếp nhận xâm chiếm của Phó Nghi Tu.
"A... Ông xã, giúp em." An Ca bị hôn đến đuôi lông mày đều mang ý xuân, khóe mắt thậm chí bị ép đến chảy ra nước mắt, bị xoa xoa đến liên tục lắc mông hòng muốn Phó Nghi Tu giúp cậu dừng ngứa, hắn lại mang ý đồ xấu xa không chịu động vào da^ʍ huyệt đang đói khát.
"Muốn không, trước hết để cho ông xã thư thái xong liền thỏa mãn cưng." Phó Nghi Tu mở thắt lưng cùng dây kéo quần, cầm lấy tay An Ca đè lên côn ŧᏂịŧ của hắn rồi nói nói. Côn ŧᏂịŧ hiện tại đã bán cương, lúc An Ca đυ.ng tới liền khiến nó to ra mấy vòng. Mấy ngày không phát tiết, trước tiên cần phải phát tiết một lần tránh lát nữa tổn thương An Ca.
An Ca thuận theo nắm lấy côn ŧᏂịŧ Phó Nghi Tu, ngón tay trắng nõn từ đỉnh đầu vuốt một đường đến gốc rễ, bao tinh hoàn cũng không buông tha mà nắn bóp, lúc thì vuốt ve trên dưới, lúc lại an ủi linh khẩu, bận không còn biết trời đâu đất đâu.
Phó Nghi Tu được an ủi hết sức thoải mái, đồng thời không quên đem quần áo hai người cởi ra, cũng ra hiệu cho An Ca tạm dừng một chút rồi ôm lấy cậu đi đến bên giường.
Phó Nghi Tu ngồi vào trên giường, An Ca tự giác quỳ trên mặt đất, đem côn ŧᏂịŧ Phó Nghi Tu ngậm vào hôn mυ'ŧ liếʍ láρ.
"Ân... Thật là thoải mái... Bà xã... Bảo bối, chính là như vậy, lại ngậm sâu thêm một chút... Làm giỏi lắm." Phó Nghi Tu thả lỏng thân thể để An Ca hầu hạ, cúi đầu nhìn An Ca nỗ lực nuốt lấy cự vật của hắn, bày ra vẻ mặt muốn lấy lòng hắn làm hắn mê muội sâu sắc.
An Ca ra sức phun ra nuốt vào cự vật của hắn, cũng từ lời Phó Nghi Tu nỉ non bên tai dậy lên từng sợi từng sợi kɧoáı ©ảʍ, cuồn cuộn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể cậu, làm cho đầu ѵú cậu không tự chủ được cứng lên, dâʍ ŧᏂủy̠ từ hậu huyệt cũng càng chảy càng nhiều, chảy đến tiểu côn ŧᏂịŧ ở phía trước, cũng rơi ở trên thảm trải sàn.
"Bảo bối, em sao lại dâʍ đãиɠ như vậy, đầu ѵú đều cứng lên, hậu huyệt chảy nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy, hử?" Phó Nghi Tu nổi hứng trêu tức, An Ca giận dữ lườm hắn một cái. "Còn không là do anh làm". Đáng tiếc cậu đang ngậm lấy côn ŧᏂịŧ nam nhân, trừng mắt nhưng lại không nói ra được hoàn chỉnh lọt vào mắt Phó Nghi Tu, khiến hạ thân hắn thêm trướng.
Phó Nghi Tu không khống chế được liền ở trong miệng An Ca đĩnh động, mỗi một lần đều thâm nhập vào cuống họng, nhưng bởi cùng nhau nhiều năm, sớm tạo thành thói quen đâm sâu tận cổ họng, An Ca chỉ cảm thấy có chút không khỏe, rất nhanh liền thích ứng. Phó Nghi Tu hô hấp ồ ồ lên, gầm nhẹ đem dịch thể bắn vào trong miệng An Ca.
An Ca ngậm lấy dịch thể mở miệng để Phó Nghi Tu kiểm tra, nhìn bộ dáng An Ca dâʍ đãиɠ liền bị mê hoặc, đôi mắt Phó Nghi Tu lập tức trầm xuống, cất âm thanh còn mang theo du͙© vọиɠ nói. "Bải bối ngoan, nuốt xuống đi."
An Ca nghe lời đem dịch thể tanh nồng nuốt xuống, sau đó lè lưỡi đem côn ŧᏂịŧ nam nhân liếʍ láρ sạch sẽ.
"Ông xã, ngày mai là xong công tác sao?" An Ca mong đợi nhìn Phó Nghi Tu, Phó Nghi Tu công việc chuyên về so sánh tập trung, thời điểm có dự án bận rộn đến quên ngày quên đêm, mà lúc không có chuyện gì chỉ cần đem sự vụ thông thường xử lý tốt là được, có thể không cần đến công ty, ở nhà xử lý là được. Mà An Ca tự mình mở cửa hàng tự mình làm chủ, thuê mấy người làm, còn mình chỉ cần thỉnh thoảng tới nơi xem xét là được, thời gian tương đối tự do. Bởi vậy, hai người thường thường nhân lúc Phó Nghi Tu không đi làm chơi một ít trò chơi tình ái.
"Ừ, công tác đã kết thúc, có thể dành ra một tuần cùng em." Phó Nghi Tu nhéo eo An Ca đem cậu ôm lên giường, vỗ vỗ cái mông của cậu nói. "Ông xã mới mua cho em cái tạp dề mới, ngày mai mặc một chút xem?"
"Chuyện ngày ngày mai lại nói, hiện tại em muốn." An Ca chép miệng làm nũng, cầm tay Phó Nghi Tu hướng đến tiểu huyệt chảy dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan.
"Tiểu dâʍ đãиɠ, không thể chờ được rồi sao?" Phó Nghi Tu liền vỗ mấy lần lên cánh mông trắng mịn của An Ca, sau đó mới đưa tay cắm vào bên trong tiểu huyệt mở rộng cho cậu. Kỳ thực lúc thường cũng không cần mở rộng, tiểu huyệt có thể chịu đựng rất tốt, mà đã chừng mấy ngày không có làm, tiểu huyệt An Ca liền khôi phục căng chặt như trước kia. Bởi tiểu huyệt chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn không ngừng, trở thành thuốc bôi trơn tốt nhất, Phó Nghi Tu dùng dâʍ ŧᏂủy̠ đem hai ngón tay làm trơn vô cùng thuận lợi cắm vào bên trong tiểu huyệt, sau đó chậm rãi gia nhập thêm ngón tay, ngón thứ ba, ngón thứ tư.
An Ca ở dưới thân Phó Nghi Tu khó chịu vặn vẹo cơ thể, ngón tay ít nhiều có thể giải tỏa cảm giác trống vắng ở tiểu huyệt, nhưng mà độ dài của ngón tay cũng không thể chạm đến điểm nhạy cảm, mà do thói quen dùng ngón tay tự an ủi, loại cảm giác trống vắng kia lại tăng gấp bội đánh úp tới.
"A... Được rồi... Ông xã... Mau vào... Thật khó chịu." An Ca bị ngón tay dằn vặt vô cùng khó chịu, "Ông xã... Không muốn... Ôm em một cái... Em muốn... Muốn nhìn anh... Ưʍ... A..."
Phó Nghi Tu nghe An Ca xin tha mang theo tiếng khóc nức nở, rút ngón tay ra, đem người xoay qua, để cậu ôm hai chân, tạo thành hình chữ M. Nhìn hậu huyệt bởi vì trống vắng mà khó chịu co rút lại, mở ra đóng vào, hiện ra thủy quang, bộ dáng chờ đợi côn ŧᏂịŧ tiến vào.
"Ông xã... Xin anh, mau vào." An Ca đỏ mặt cầu khẩn.
"Đừng nóng vội, thời gian đêm nay còn rất dài." Phó Nghi Tu cúi đầu ngậm đầṳ ѵú bên phải đang cứng như đá của An Ca, dùng sức liếʍ hút, thỉnh thoảng còn dùng hàm răng khẽ cắn, đồng thời một tay nắm lấy đầu ѵú bên trái dùng sức lôi kéo, hai đầu nhũ mềm mại rất nhanh bị chà đạp đến sưng đỏ.
"Ông xã, ông xã... Thật khó chịu... Không muốn." An Ca bị ngực truyền tới kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng ngược lại hậu huyệt chậm chạp không chiếm được thỏa mãn. "Ông xã... Không muốn hút... A ưʍ... Muốn... Muốn bị ông xã tàn nhẫn đâm chọc."
"Ông xã liền thỏa mãn em." Phó Nghi Tu kỳ thực cũng đã sớm nhịn không nổi nữa, nhưng hắn chính là nổi ý xấu muốn thưởng thức dáng vẻ An Ca cầu hắn thao, lúc này nghe cậu rêи ɾỉ mang theo tiếng khóc nức nở, rốt cục thỏa mãn đem phân thân to dài cắm vào tiểu huyệt từ lâu đã ướt nhẹp chảy nước.
Da^ʍ huyệt đói khát rốt cục cũng được ăn côn ŧᏂịŧ, An Ca không chịu được lắc mông muốn ăn vào càng nhiều, lại bị Phó Nghi Tu mạnh tay đánh mông một cái.
"Dâʍ đãиɠ, sao lại đói khát như vậy." Phó Nghi Tu vốn sợ làm bị thương An Ca nên muốn từ từ tiến vào, lại không nghĩ rằng cậu lại đói khát như thế, vì vậy lập tức đem côn ŧᏂịŧ cứng rắn nóng rực cắm vào nơi sâu trong tiểu huyệt.
Da^ʍ huyệt đói khát lập tức bị côn ŧᏂịŧ nóng rực lấp kín, vật nọ xung kích vừa vặn mài lên tuyến tiền liệt, khiến An Ca sảng khoái đến rít gào, ngay cả lời đều không nói ra được "A a a a." Hai tay thoát lực đỡ chân ở trong không khí lắc lư, cuối cùng gác ở trên bả vai Phó Nghi Tu, thừa nhận Phó Nghi Tu chín nông một sâu luật động.
Phó Nghi Tu nắm lấy hai chân đang đặt trên bả vai dùng sức đem người hướng côn ŧᏂịŧ chính mình đâm vào, bao tinh hoàn mạnh mẽ đánh vào mông thịt, một giây sau liền rút ra hết mức, chỉ chừa lại qυყ đầυ ở trong huyệt, rồi liền toàn bộ đâm vào, thẳng tắp đánh vào điểm G, bao tinh cũng sát sao đυ.ng vào huyệt khẩu, dường như muốn tiến luôn vào miệng huyệt.
"A... Ông xã... Xin anh... Nhẹ chút... Không chịu nổi... Ưʍ..." An Ca bị động tác thao làm thô bạo đến cầu xin tha thứ, trong miệng rêи ɾỉ không ngừng, miệng không khép lại được, nước bọt thuận theo môi chảy xuống, chảy đến trên ngực, còn có một chút chảy đến đầu ѵú. Đầu ѵú đỏ hồng kiều diễm nhiễm một tầng nước bọt, dụ hoặc không chịu nổi.
Phó Nghi Tu nhìn cảnh đẹp trước mắt, không nhịn được tiến lên ngậm vào khỏa thù du bị nước bọt nhiễm hồng, eo vẫn như cũ dùng sức đỉnh về phía trước, cảm nhận được trong huyệt tầng tầng mị thịt chặt chẽ mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ, tại thời điểm rút ra tham lam giữ lại, thời điểm đâm vào lại thuận theo ngậm lấy, liền bị phá ra đâm vào nơi sâu xa. Đồng thời đưa một tay ra vuốt ve phần eo nhạy cảm của An Ca.
"A... Không được, ông xã... Muốn bắn..." Ba địa phương nhạy cảm đồng thời bị xoa nắn, An Ca rốt cục tại một lần điểm G bị mài đến liền bắn ra, hậu huyệt co giật cũng phun ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠. Đường ruột chặt chẽ co rút, xoắn đến phân thân Phó Nghi Tu cơ hồ không thể động đậy.
Phó Nghi Tu hôn môi cậu, cũng bắt đầu đâm mạnh vào sâu, da^ʍ huyệt cùng dâʍ ŧᏂủy̠ bị côn ŧᏂịŧ lấp đầy, khiến An Ca không kịp nghỉ ngơi, tiểu côn ŧᏂịŧ bởi Phó Nghi Tu mạnh mẽ xỏ xuyên lại trở nên cứng rắn, dâʍ ŧᏂủy̠ một cỗ lại một cỗ thuận theo mị thịt chảy ra khỏi da^ʍ huyệt hấp dẫn Phó Nghi Tu.