Sau khi cao trào hai người nhịn không được lại dính hợp ở bên nhau, triền miên hôn, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi, nước bọt giao hòa, giống như hai con thú nhỏ kiếm láp cho nhau, cuối cùng nhìn nhau ngọt ngào cười, mới lưu luyến không rời tách ra.
Cố Trạch Dương lại hướng trên trán An Hàn hôn một cái, "Bảo bảo rất giỏi."
An Hàn có chút chột dạ, đem đầu vùi ở trong lòng ngực hắn, nhỏ giọng hỏi: "Sẽ không cảm thấy em quá da^ʍ sao?"
Cố Trạch Dương hướng đỉnh đầu cậu hôn hôn, "Liền thích em da^ʍ như vậy, thật ra anh trước kia cũng muốn đổi một ít tư thế khác, nhưng là sợ em quá ngượng ngùng không muốn, là anh sai rồi, về sau chúng ta cùng nhau làm được không? Tranh thủ biến làʍ t̠ìиɦ thành việc càng thoải mái hơn."
An Hàn ngượng ngùng "Ưm" một tiếng, trong lòng áy náy lại càng sâu.
Cậu vậy mà còn cảm thấy không có thỏa mãn.
Chỉ bị làm một lần, làm hậu huyệt còn không thỏa mãn được cậu, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ hai cái huyệt trước sau đều làm một lần mới có thể cảm thấy thoả mãn, hơn nữa lỗ l*и phía trước của cậu đã hơn một tháng không có bị cắm vào, chỉ là nghĩ đến tư vị nam nhân, bên trong liền cơ khát mấp máy lên.
Rõ ràng chỉ cần nói với bạn trai, làm nũng muốn cùng hắn làm toàn bộ, liền có thể được thỏa mãn, chính là cậu lại càng muốn, càng muốn nam nhân cách vách kia tới thỏa mãn cậu.
Thật là quá không xong.
An Hàn cắn cắn môi, cùng bạn trai đến phòng tắm cọ rửa một chút, thay áo ngủ xong, Cố Trạch Dương xem thời gian còn sớm, muốn tiếp tục chơi game mobile, An Hàn miệng khát, hơn nữa buổi tối không có ăn quá nhiều đồ ăn, muốn đi ép chén nước trái cây uống.
Cậu đi xuống lầu, bởi vì chưa quen, tìm vài lần cũng chưa tìm được phòng bếp, cuối cùng thật vất vả mới tìm được, còn ở bên trong thấy được Trịnh Tuân Nghiêu.
Gặp mặt lúc này làm An Hàn có chút xấu hổ, nếu là trước kia, cậu khẳng định là muốn trốn đi nơi này, chạy nhanh trở lại bên người bạn trai.
Nơi đó mới là khu vực an toàn của cậu, chính là đến bây giờ, cậu lại kìm nén không được muốn tới gần, thậm chí còn nghĩ có thể hay không phát sinh một ít sự tình mà cậu đang chờ mong.
An Hàn do dự một chút, nhấp nhấp môi, vẫn là đi vào, nhỏ giọng chào hỏi, "Anh cũng ở đây à."
Trịnh Tuân Nghiêu nhìn lướt qua toàn thân cậu, cười nhạt nói: "Nghe được cách vách tiếng kêu giường quá kịch liệt, cho nên đi pha ly cà phê trừ hoả."
An Hàn bị hắn nói sắc mặt đỏ lên, da^ʍ huyệt lại hung hăng co rút một chút, cậu chậm rãi đi đến trước tủ lạnh, vừa muốn mở tủ lạnh, nam nhân đột nhiên lại gần đây, từ phía sau ôm lấy eo cậu, đem cậu vây ở giữa thân thể với tủ lạnh.
"A không cần như vậy"
An Hàn giãy giụa một chút, lại căn bản giãy giụa không ra, nam nhân bàn tay đã chui vào quần ngủ cậu, đi xoa nắn mông, một cái tay khác xoa côn ŧᏂịŧ của cậu.
"A"
Phía dưới hai nơi đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, An Hàn cơ hồ muốn mềm mại ngã xuống mặt đất, mông thịt đầy đặn không ngừng bị xoa bóp, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong c̠úc̠ Ꮒσα giữ không được, từ nhục huyệt chảy xuôi ra, giây tiếp theo, Trịnh Tuân Nghiêu đã đem tay chui vào qυầи ɭóŧ cậu.
Hai ngón tay khép lại cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα cậu, trong giọng nói đã chứa ghen ghét nồng đậm, "Vừa mới là bị làm nơi này sao? Kêu da^ʍ như vậy, bị làm rất sướиɠ có phải hay không?"
"A ha đừng cắm vào a a tôi cùng vị hôn phu làʍ t̠ìиɦ nhất định sẽ rất sướиɠ a"
An Hàn vặn vẹo mông, cơ hồ đem hai ngón tay hút càng chặt, dịch nhầy bên trong bị nam nhân phát hiện.
Trịnh Tuân Nghiêu híp mắt đem ngón tay hoàn toàn cắm vào, bên trong ướt giống như ẩn giấu một con suối nhỏ, mà xúc cảm của cái loại chất lỏng này, rõ ràng chính là...
Trịnh Tuân Nghiêu đem ngón tay rút ra, có chút tức giận nói: "Tiểu Da^ʍ Phụ, làʍ t̠ìиɦ xong tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không rửa sạch sẽ sao? Lại vẫn còn kẹp ở bên trong mông, là muốn lưu lại qua đêm?"
"A không liên quan đến anh"
An Hàn mặt mày đều đỏ, thân thể lại hưng phấn, dươиɠ ѵậŧ phía trước bị nam nhân xoa đến lại cương lên.
Trịnh Tuân Nghiêu nhìn ngón tay dính nhớp, mặt trên còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng ngà, hắn đem ngón tay nhét vào trong miệng An Hàn.Đùa bỡn cái lưỡi mềm của cậu, "Tiểu Da^ʍ Phụ, nếm thử hương vị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của vị hôn phu cùng nước da^ʍ của em, a không liên quan chuyện của tôi sao? Có tin hay không tôi bây giờ liền đi nói cho A Trạch, l*и của em đã bị tôi ȶᏂασ rồi? Cũng bị cha chồng tương lai của em ȶᏂασ qua?"
An Hàn miệng bị hai ngón tay nhét tràn đầy, hương vị kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cậu càng hưng phấn, đầu lưỡi gần như có chút cơ khát liếʍ mặt trên chất lỏng.
Nghe được nam nhân uy hϊếp, trong lòng một chút cũng không sợ hãi, trên mặt lại giả bộ hoảng sợ, hàm chứa ngón tay mơ hồ nói: "Không muốn không muốn đi nói cho A Trạch ưm"
Trịnh Tuân Nghiêu thấy một bộ dáng xin tha của cậu, tâm tình mới tốt lên rất nhiều, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười đắc ý, "Vậy muốn tôi không nói, Tiểu Da^ʍ Phụ chỉ cần nghe lời, A Nghiêu ca ca sẽ thương em."
An Hàn bị Trịnh Tuân Nghiêu ôm lên lầu, An Hàn biết nam nhân đây là muốn ở cách vách phòng ngủ bọn họ làm cậu, thân thể bởi vì hưng phấn mà phát run, trên mặt lại lộ ra thần sắc hoảng loạn dùng để mê hoặc nam nhân.
Cậu cảm thấy chính mình đã thay đổi, cậu trở nên sẽ chủ động câu dẫn nam nhân.
Đến phòng Trịnh Tuân Nghiêu phải đi qua phòng ngủ của cậu cùng Cố Trạch Dương, may mắn cửa đã đóng, bên trong truyền đến âm thanh chơi game.
Hiển nhiên Cố Trạch Dương còn đang trầm mê với game, cũng không biết vị hôn phu đã bị bạn tốt của mình ôm vào trong ngực, sắp tiến hành tiếp xúc thân mật nhất.
Trịnh Tuân Nghiêu đem An Hàn đặt ở trên giường mình, nhẹ nhàng cười cười, cố tình đè thấp âm thanh, "Tiểu Da^ʍ Phụ sợ hãi sao?"
"A cầu ngươi, đừng ở chỗ này"
An Hàn sợ hãi rụt rụt, lộ ra thần sắc kinh hoảng.
Trịnh Tuân Nghiêu cong lên khóe miệng, ngũ quan anh tuấn vào giờ phút này thoạt nhìn lại có vài phần gian tà, y nhướng mày cười cười, môi mỏng khẽ mở, ra mệnh lệnh, "Đem quần áo đều cởi ra."
An Hàn trong ánh mắt phủ một tầng hơi nước, cắn cắn cánh môi đỏ bừng, "Đừng quá phận"
Trịnh Tuân Nghiêu một bên cởϊ qυầи áo một bên đắc ý cười nói:
"Tôi đối với em sẽ làm việc càng quá phận hơn, Tiểu Da^ʍ Phụ."
Y gắt gao nhìn chằm chằm An Hàn, nguyên bản chỉ là muốn chọc cậu để tìm niềm vui mà thôi, lại càng ngày càng đối với thân thể cậu thực tủy biết vị, mỗi một lần ăn hương vị lại càng ăn sâu vào cơ thể, nếu không phải nỗ lực khắc chế mình, sợ hãi mình tâm cũng luân hãm xuống, hận không thể mỗi ngày tìm cơ hội làm cậu.
Trong một tháng này, Cố Thanh Vân cũng tìm y, hiển nhiên đã phát hiện "Gian phu" tồn tại.
Hai người nói chuyện rất nhiều lần, đối phương là tên cáo già, một bên rõ ràng chính mình cũng là cường thủ hào đoạt, một bên lại muốn y đừng tới gần, Trịnh Tuân Nghiêu vứt bỏ một ít đồ vật, mới đổi lấy một hiệp định bí mật.
Vài thứ kia xem như đối với hai bên đều có lợi, lúc trước, y không thích người khác uy hϊếp mình, nhưng lúc này đây, lại đánh vỡ quy tắc làm việc, nguyên nhân chính là người trước mặt này.
An Hàn trong mắt phiếm nước, rõ ràng là đang không tình nguyện cởϊ áσ ngủ, Trịnh Tuân Nghiêu lại cảm thấy cậu giống như đang cố tình dụ dỗ mình.
Đặc biệt là khi nhìn đến bộ ngực trắng mềm kia có dấu hôn in lại, trái tim tức khắc cảm thấy không thoải mái, hô hấp đều thô nặng lên.
An Hàn cầm quần áo cởi ra, quần ngủ cũng ở cái nhìn chăm chú của nam nhân chậm rãi lột bỏ, hoàn toàn lộ ra thân thể trần trụi.
Ở trên người cậu còn lưu lại dấu vết tình yêu cùng vị hôn phu, bộ ngực, núʍ ѵú, đùi trong, đều có chưa mất đi dấu vết, mặc cho ai vừa thấy đều có thể biết cậu không lâu trước đã trải qua tính ái kịch liệt như thế nào.
An Hàn dùng đôi tay ôm lấy ngực mình, trong âm thanh mang theo tiếng khóc, "Hức"
Trịnh Tuân Nghiêu tới gần, kéo ra cánh tay cậu, nhìn dấu vết ở mặt trên, có chút buồn bực thò lại gần một viên núʍ ѵú cắn một cái, "Da^ʍ phụ, thân thể dâʍ đãиɠ như vậy, một mình A Trạch thật sự có thể thỏa mãn em sao?"
"Đương nhiên có thể a a đau quá, đừng cắn"
An Hàn nhẹ nhàng kêu ra tiếng, cố tình áp xuống âm lượng của mình, rõ ràng cảm thấy sướиɠ, lại cố ý nói mình đau, một lòng muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ nam nhân.
Thực hiển nhiên, Trịnh Tuân Nghiêu liền bị câu dẫn, y tức muốn hộc máu đi cắn cặρ √υ' không lâu trước mới bị một nam nhân khác chà đạp, "Da^ʍ phụ, ở trước mặt A Trạch liền cầu hắn hút dùng sức một chút, đến tôi lại kêu đừng chạm vào? Tôi lại càng muốn chạm vào, muốn chơi em cầu tôi ȶᏂασ em."
Thân hình cao lớn cường tráng đem nhân thê trắng nõn đè ép ở trên giường, môi tùy ý liếʍ mυ'ŧ vυ' cậu, đem cặρ √υ' kia chơi càng hồng càng sưng, hướng thịt vυ' trắng nõn lưu lại càng nhiều dấu hôn, thậm chí còn ghen dùng dấu vết mới bao trùm lên dấu hôn Cố Trạch Dương lưu lại.
"Ưm a ha"
Kɧoáı ©ảʍ nɠɵạı ŧìиɧ thêm yêu đương vụиɠ ŧяộʍ cũng đủ làm An Hàn hoàn toàn hưng phấn lên, hơn nữa chỉ cần nghĩ đến vị hôn phu ở cách vách, trong lòng cậu liền sinh ra một cổ khẩn trương.