An Hàn là một người song tính, cha mẹ lúc sinh ra phát hiện thân thể cậu dị dạng, nhưng cũng không có không cần cậu, mà dốc lòng nuôi nấng cậu lớn lên, cho cậu một gia đình ấm áp, cha mẹ yêu thương.
Nhà cậu là gia đình bình dân, cha mẹ đều là giáo viên tiểu học, cậu từ nhỏ cũng là đứa trẻ ngoan ngoãn, lúc học cao trung có quen bạn trai là Cố Trạch Dương, hai người vừa mới bắt đầu chỉ là có hảo cảm với nhau, nhìn thấy đối phương khóe mắt đuôi lông mày đều cất giấu tình ý, nhưng không dám thổ lộ, tới thời điểm tốt nghiệp cao trung, Cố Trạch Dương rốt cuộc lấy hết can đảm thổ lộ trước An Hàn.
An Hàn vui sướиɠ cực kỳ, nhưng lại lo lắng thân thể của mình sẽ khiến đối phương chán ghét, do dự mãi, vẫn là đem bí mật của mình nói cho đối phương.
Cố Trạch Dương cũng không có ghét bỏ cậu, ngược lại còn an ủi cậu, thậm chí dẫn cậu về nhà mình.
Tới nhà hắn rồi, An Hàn mới biết được hắn gia thế hiển hách, ông bà đều ở chính giới có địa vị lớn, tiểu thúc cùng cô hắn cũng đều là ở chính giới, ba hắn lại sáng lập một công ty, hiện tại đã đưa ra thị trường, là một công ty có danh tiếng trong nước.
An Hàn ngây ngẩn người, cậu không nghĩ tới bạn trai lại có gia thế tốt như vậy,cậu có chút lùi bước, Cố Trạch Dương bề ngoài tuấn tú, tính cách tốt, hiện tại lại có gia cảnh tốt, chính mình lại là một người song tính sao có thể xứng đôi với hắn?
Cố Trạch Dương tựa hồ nhìn ra tâm tư của cậu, vội vàng trấn an nói: "Hàn Hàn, anh thích em em cũng thích anh là đủ rồi, cái khác đều không quan trọng."
An Hàn nghe được hắn nói như vậy, tuy rằng vẫn không tự tin, nhưng cũng chậm rãi thích ứng .
Hai người học cùng đại học, thường xuyên ra vào có đôi, Cố Trạch Dương cũng không giấu giếm hắn cùng An Hàn có quan hệ.
Có nữ sinh nam sinh thổ lộ hắn đều nói mình đã có bạn trai, nhưng ngăn không được vẫn có chút người đến thổ lộ, hắn liền ở năm hai đại học cầu hôn An Hàn, hai người làm một bữa tiệc đính hôn nhỏ.
Quang minh chính đại mang lên nhẫn cưới, lúc này mới cản trở hết ong bướm vây quanh.
Thời điểm nghỉ hè hai người cùng nhau về nhà Cố Trạch Dương, nhà hắn là một biệt thự lớn, ba tầng, diện tích đặc biệt lớn, còn trang bị bể bơi cùng một sân tennis một sân bóng rổ, hai người thường xuyên ở bên nhau bơi lội hoặc là chơi bóng rổ.
Cha Cố Trạch Dương Cố Thanh Vân cũng thường xuyên trở về, diện mạo hắn nho nhã anh tuấn, so với Cố Trạch Dương còn cao hơn một chút, luôn đeo mắt kính gọng vàng, thoạt nhìn rất có uy nghiêm, nhưng An Hàn biết hắn trên thực tế tính cách cũng không tệ lắm, ít nhất đối với chính mình cũng không tệ, con trai mang về bạn trai cũng không có phản đối, chỉ là theo bọn họ nói chuyện một lần, xác định bọn họ đối với nhau có tâm ý, liền không làm khó bọn họ.
Đối với An Hàn , cha chồng tuổi có chút trẻ, thoạt nhìn mới hơn ba mươi tuổi, cùng Cố Trạch Dương đứng chung một chỗ, người khác còn sẽ cho rằng bọn họ là anh em. Hỏi qua bạn trai, mới biết được ba hắn trên thực tế vừa vặn 40 tuổi.
An Hàn có chút kinh ngạc, "Kết hôn sớm như vậy sao? Hai mươi tuổi đã sinh ra anh rồi?"
Cố Trạch Dương mỉm cười nói: "Đúng vậy, kỳ thật ba anh không kết hôn, mẹ anh cùng ba khi đó yêu nhau, hai người không cẩn thận có anh, sau mẹ lại cảm thấy con trai cùng nam nhân đều liên lụy nàng, liền xuất ngoại. Nghe nói nàng sau đó xuất quỹ, cùng một nữ nhân ngoại quốc kết hôn."
An Hàn nghe xong sửng sốt, trong cuộc sống của cậu, phát sinh ngoài ý muốn duy nhất chính là cơ thể khác thường, mặt khác không có chuyện gì phức tạp.
Cố Trạch Dương sờ sờ mặt cậu, "Được rồi, chúng ta đi bơi lội đi, trên người ra một đống mồ hôi rồi."
Hai người vừa mới chơi bóng rổ, xác thật là một thân mồ hôi, bọn họ thay đổi đồ bơi đi bể bơi.
Cố Trạch Dương chỉ mặc một cái quần bơi, hắn dáng người rất tốt, chiều cao 1mét 8 , vai rộng eo thon chân dài, bụng đều là cơ bắp, cả người thoạt nhìn gợi cảm cực kỳ.
So với An Hàn liền không giống nhau, cậu trời sinh làn da trắng, phơi không đen, hơn nữa bản thân cũng tương đối để ý bảo dưỡng một chút, ít nhất lúc chơi bóng sẽ chú ý bôi một chút kem chống nắng.
Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© có thêm một bộ phận của nữ giới, ở phương diện này cậu sẽ tương đối để bụng một chút.
Cậu ban đầu cho rằng Cố Trạch Dương sẽ không thích chính mình như vậy, cảm thấy như vậy sẽ thực giống con gái, nhưng Cố Trạch Dương một chút cũng sẽ không, ngược lại còn sẽ ôn nhu tới giúp cậu xoa kem chống nắng, cái này làm cho An Hàn cảm thấy chính mình hạnh phúc cực kỳ.
An Hàn mặc đồ bơi chỉ có thể mặc kiểu nữ , bởi vì bộ ngực có chút phát dục, tuy rằng không phải loại lớn, nhưng đại khái có chút gồ lên, hoàn toàn lỏa lồ ra vυ' sẽ có vẻ tương đối rõ ràng.
Cố Trạch Dương thích mua cho cậu đồ bơi, lần này mua chính là kiểu đồ bơi nữ liền thể, phía sau lưng là hoàn toàn trần trụi, có dây buộc ở trên cổ, thậm chí lộ ra một chút ngực, thoạt nhìn mê người cực kỳ.
Đồ bơi đem toàn thân cậu bó sát, An Hàn có chút khẩn trương, ở trước gương soi, sắc mặt đỏ lên hỏi: "A Trạch, mặc như vậy thật sự không thành vấn đề sao?"
"Có vấn đề gì?"
Cố Trạch Dương từ sau lưng ôm lấy cậu, ở trên má hôn một cái, "Trong nhà chỉ có một dì giúp việc, tài xế cùng người làm vườn hôm nay đều sẽ không lại đây, ba cũng không ở nhà."
Tay hắn nhịn không được sờ xuống, nhìn đến người trong gương dưới háng không nhịn được phồng lên, "Hàn Hàn mặc như vậy thật đẹp."
Giọng nói hắn khàn khàn, mang theo gợi cảm, An Hàn nghe xong lỗ tai cũng nóng lên, dươиɠ ѵậŧ dưới háng ở dưới cái nhìn chăm chú của nam nhân chậm rãi đứng thẳng, cuối cùng nhô lên thành một lều trại, làm cậu càng ngượng ngùng, hận không thể kẹp chặt chân đem nó che giấu.
"Muốn sao?"
Cố Trạch Dương nhìn bộ dáng mê ngườicủa cậu, dưới háng cũng dần dần ngạnh lên, dươиɠ ѵậŧ thô dài để ở kẽ mông nhẹ nhàng cọ xát.
"A, giờ vẫn là ban ngày "
An Hàn ngượng ngùng nhỏ giọng nói, có chút kinh hoảng tránh thoát ôm ấp của hắn.
Cố Trạch Dương cười một chút, cũng không cưỡng bách cậu, lôi kéo cậu đi xuống lầu.
Hai người lén lút tránh đi tầm mắt của dì giúp việc tới bên ngoài bể bơi, Cố Trạch Dương kéo An Hàn cùng nhau vào trong nước, hai người vui đùa ầm ĩ bơi một vòng, một bên chạy một bên đuổi, vui sướиɠ cực kỳ.
An Hàn bơi vài vòng thể lực có chút không nổi nữa, lên bờ trước, sau khi lên bờ mới phát hiện trên người có chút không phải, áo tắm màu trắng giờ phút này trở nên nửa trong suốt, hơn nữa gắt gao dán ở trên người, đặc biệt là dưới háng, hai mảnh môi âʍ ɦộ đầy đặn bị gắt gao dán vào vải đồ bơi, làm cậu có chút không thoải mái.
Cậu đang muốn duỗi tay kéo ra một chút, ngẩng đầu liền nhìn thấy nam nhân đang đi đến, sửng sốt một chút, sắc mặt tức khắc xấu hổ đỏ bừng, "Cố thúc thúc đã trở lại."
Cố Thanh Vân không mặn không nhạt "Ừ"
Một tầm mắt sắc bén hướng trên người hắn quét một vòng, cái áo tắm trên người An Hàn có chút xuyên thấu quá mức.
Trên ngực hai núʍ ѵú đều nhô lên lộ ra, mê người nhất là hai quả anh đào đỏ tươi, mà phía dưới là eo nhỏ, sau đó là dươиɠ ѵậŧ bị bó chặt, nhìn qua kích cỡ không lớn.
Nhất là phía dưới nơi đó, Cố Thanh Vân nhìn đồ bơi gắt gao thít chặt dưới háng, có thể thấy rõ ràng hình dạng hai cánh môi âʍ ɦộ, là môi âʍ ɦộ?Phải không? Như thế nào sẽ dài rộng như vậy? Là bị con trai mình đùa bỡn sao?
Mấy vấn đề này cứ hiện lên trong đầu, Cố Thanh Vân mím môi, nỗ lực khắc chế du͙© vọиɠ, ánh mắt lại lần nữa rơi vào l*и An Hàn.
An Hàn cũng không có chú ý tới ánh mắt hắn, bởi vì cậu căn bản không dám nhìn nam nhân trước mặt, cảm thấy mình ăn mặc như vậy quá mức xấu hổ, hận không thể lập tức tránh đi, nhưng đối phương là cha chồng tương lai của mình, sao lại có thể thất lễ như vậy?
May mắn trong lúc cậu lo lắng thì Cố Trạch Dương đi đến, kêu một tiếng "Ba", sau đó hỏi: "Ba sao đã về rồi?"
Cố Thanh Vân không dấu vết thu hồi ánh mắt, bình tĩnh nói: "Có tư liệu cần trở về lấy. Các con đừng bơi quá lâu, dễ cảm mạo."
"Không có việc gì , thời tiết như vậy rất tốt, Hàn Hàn, lại xuống dưới bơi một vòng đi."
An Hàn hoảng loạn gật gật đầu, thân thể vừa ngượng ngùng lại khẩn trương di chuyển qua, Cố Thanh Vân thấy rõ ràng cơ thể cậu trần trụi đẹp đẽ, da thịt trong suốt một mảnh, mặt trên một chút tỳ vết đều không có, mà đi xuống một chút, chính là eo của thanh thiếu niên mê người, còn có cái mông nhiều thịt kia.
Cái l*и ở lúc đi lại giống như câu dẫn, một bước một bước, Cố Thanh Vân miệng đều khát khô, hắn hơi hơi híp híp mắt, chờ An Hàn vào trong nước mới xoay người đi trong phòng.
An Hàn tuy rằng cùng Cố Trạch Dương đính hôn, nhưng thời điểm đối mặt Cố Thanh Vân, vẫn là có chút không được tự nhiên, tuy rằng đối phương thái độ hoà nhã, nhưng cậu cảm thấy đối phương khí thế quá lớn, làm cậu có chút khẩn trương.
Cố Trạch Dương hôm nay có bạn từ nước ngoài trở về, rủ hắn đi chơi, An Hàn không muốn đi những nơi đó, Cố Trạch Dương cũng không muốn cậu bị dính mùi rượu, cho nên để cậu ở nhà.
Cơm chiều là An Hàn cùng Cố Thanh Vân cùng nhau ăn, bởi vì dì giúp việc xin nghỉ về sớm, căn biệt thự chỉ còn hai người, nhìn có chút vắng vẻ.
An Hàn có chút khẩn trương, đồ ăn cũng không dám gắp, Cố Thanh Vân nhận ra cậu khẩn trương, gắp đồ ăn bỏ vào trong chén cậu, ôn thanh nói: "Làm sao vậy? Thức ăn không hợp?"
An Hàn vội vàng lắc đầu, "Không có không có."
Cậu vội vàng ăn nhanh một chút, ăn xong Cố Thanh Vân đã mang hai chén nước lại đây, còn khẽ cười nói:
"Thúc mới pha một ly , con nếm thử xem, uống được không."
Ly đồ uống ướp lạnh kia có màu trắng sữa, nhìn qua có chút giống sữa bò, An Hàn vội vàng nhận lấy, nói cảm ơn, cái miệng nhỏ uống xuống.
Cố thanh vân nhìn cánh môi đỏ bừng của cậu, ngữ khí trầm thấp, "Uống được không?"
"Cũng không tệ lắm, chính là"
An Hàn do dự một chút, vẫn là nhỏ giọng nói ra, "Chính là có chút ngọt."
Cố Thanh Vân cong khóe môi, "Như vậy mới có thể che giấu hương vị khác."
An Hàn có chút không rõ, mở to hai mắt ngơ ngác nhìn hắn. Cố Thanh Vân cười một chút, "Không có gì."
Cơm nước xong An Hàn định về phòng ngủ chơi máy tính, nhưng Cố Thanh Vân gọi cậu lại cùng xem TV, cậu liền ngoan ngoãn đi qua, cách nam nhân một khoảng cách ngồi xuống.
TV Cố gia màn hình cũng lớn quá mức, hiện tại chiếu tin quốc tế, Cố Thanh Vân bộ dáng như đang chăm chú xem, cách chốc lát, mở miệng nói: "Ở chỗ này đã quen chưa?"
An Hàn sửng sốt một chút, vội vàng trả lời, "Khá tốt, đã quen rồi ạ."
"Vậy là tốt rồi, chỉ là A Trạch không hiểu chuyện, đi ra ngoài chơi cũng không mang theo con cùng đi."
"Không có, là con không muốn đi, hơn nữa bạn A Trạch con cũng không quen biết, đi cùng cũng không biết nói cái gì." An Hàn vội vàng giúp vị hôn phu giải thích.
Cố Thanh Vân cười cười, "Cũng đúng, con lớn lên đẹp như vậy, nói không chừng A Trạch là sợ con bị người khác đoạt mất."
An Hàn sửng sốt một chút, có chút hoài nghi mình vừa mới nghe được cái gì, thân thể đột nhiên cảm thấy nóng lên, rõ ràng nhiệt độ không khí trong phòng rất mát mẻ.
Hiện tại lại cảm thấy càng ngày càng oi bức, cậu miễn cưỡng tập trung tinh thần, không muốn lộ ra tinh thần không tốt trước mặt cha chồng tương lai.
"Con sẽ không bị người khác cướp, hơn nữa, hơn nữa con cũng không được đẹp".
"Phải không?"
Cố Thanh Vân đột nhiên đi lại đây, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm cậu, thậm chí vươn tay vuốt ve má cậu một chút, "Thúc cảm thấy em khá xinh đẹp, lần đầu tiên thấy trong lòng liền có hảo cảm."
Nam nhân chợt thân cận làm An Hàn có chút kinh ngạc, trên má bị đối phương mơn trớn xúc cảm còn chưa tan đi, nam nhân đến quá gần, trên người hắn mùi nước hoa dễ ngửi nhàn nhạt cũng truyền tới, làm cậu tim đập có chút nhanh.
An Hàn chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng, suy nghĩ cũng dần dần có chút không rõ, cậu còn không kịp đáp lại đối phương.
Cố Thanh Vân tay lại sờ soạng lên, lần này sờ chính là bờ môi của cậu, mặt trong ngón tay cái không ngừng vuốt ve cánh môi, "Đặc biệt là đôi môi này, thúc vừa thấy liền tưởng ảo tưởng, chúng nó bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ thúc, sẽ là bộ dáng gì?"