Chương 5: Xác định quan hệ, khẩu giao ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ dinh dưỡng
Diệp Thiên Diệp cựa người, cơn đau mỏi toàn thân làm cậu như không còn sức lực. Đặc biệt là nửa người dưới, eo nhức vô cùng, chân mỏi nhừ, bộ phận được yêu thương tối qua ran rát.
Nặng nề mở mắt ra, ánh sáng rọi vào mắt khiến cậu phải nhíu lại mấy lần mới thích ứng.
"Ưʍ......" Cậu khẽ kêu một tiếng.
Một cánh tay tràn đầy sức lực quấn trên eo cậu siết một cái làm lưng cậu dính sát vào người phía sau hơn.
Trên cổ truyền đến cơn ngứa ngáy, thì ra là tóc người phía sau cọ trên cổ cậu. Một nụ hôn rơi trên chiếc cổ trắng thon.
"Dượng a~" Cậu vòng một tay ra sau muốn sờ mặt hắn.
Sờ được một chút thì ngón tay bị cắn nhẹ.
Hoàng Bắc há miệng cắn ngón tay cậu, liếʍ lên đầu ngón tay cậu một chút mới nhả ra.
Hắn hà hơi bên tai cậu, nói: "Tiểu Diệp, hôm nay dậy trễ không làm bữa sáng cho dượng hửm?"
Bàn tay trong chăn sờ mó da thịt cậu, một tay xoa nắn bầu vυ' bự, ngắt nhéo đầu ti làm nó cứng lên.
Diệp Thiên Diệp ủy khuất nói: "Còn không phải dượng quá hung hãn, làm con đến ngất sao? Giờ chỗ nào cũng đau, cả người không còn sức lực gì hết rồi."
"Là dượng không kiềm chế được."
Hắn vươn tay sờ sờ trán cậu kiểm tra, không nóng, may mà không bị sốt.
Ngón tay hắn lần mò xuống phía dưới, chạm vào nếp uốn bên ngoài làm cậu kêu đau một tiếng.
"Đau sao? Để dượng thoa thuốc cho con nhé?"
Diệp Thiên Diệp không ngờ sau khi làm xong, hắn còn săn sóc như vậy. Nước mắt liền không kiềm được mà tuôn ra. Lúc đầu cậu chỉ nghĩ có thể lăn giường đã tốt rồi, lời hắn nói trên giường đều là trót lưỡi đầu môi, nhất thời hứng thú với cơ thể kỳ lạ của cậu. Bây giờ... có phải có lời thật lòng không?
Hoàng Bắc ngồi dậy lấy thuốc, quay lại thì thấy mặt ướt nước mắt của cậu. Trong lòng hơi hoảng, vội vàng kéo cậu lên ôm vào lòng dỗ dành.
"Tiểu Diệp, con sao vậy? Sao lại khóc? Ngoan, nín đi, dượng làm gì sai sao? Con nói cho dượng đi."
Cậu híc mũi nói: "Lời tối qua.... hic..... lời dượng nói có phải thật không?"
"Lời nào?" Hắn nhíu mày hỏi lại.
"Thì chính là.... hic..... dượng cũng yêu con." Cậu nhỏ giọng nói.
"Đương nhiên là thật. Dượng yêu con." Hắn lập lại một lần, cười nói: "Tất cả lời của dượng đều là lời thật lòng. "Để dượng đυ. con cả đời! Dùng côn ŧᏂịŧ lớn yêu thương đĩ da^ʍ con!" Cũng là nói thật."
Vành tai Diệp Thiên Diệp bất giác đỏ lên, từng lời nói da^ʍ uế vào tai làm tim cậu đập loạn, cả người nóng lên.
Hắn lau nước mắt của cậu, đặt cậu nằm trở lại, tách hai chân cậu sang hai bên lộ ra cúc hoa đỏ tươi kiều diễm.
Ban ngày ban mặt nằm khỏa thân trước mặt cha dượng làm cậu vô cùng ngượng ngùng, có một chút ý muốn khép chân lại. Hắn nhận ra ý đồ của cậu, vỗ một cái "chát" lên đùi non cảnh cáo.
"Ngoan, dượng thoa thuốc cho con, bằng không sẽ không thể tiêu sưng."
Diệp Thiên Diệp đành ngoan ngoãn mở chân ra cho hắn thoa thuốc.
Ngón tay hữu lực chạm nhẹ lên mép huyệt, thuốc tiêu sưng lành lạnh làm cậu bất giác co rút lỗ nhỏ.
Hoàng Bắc nghiêm túc thoa thuốc, cẩn thận thoa xung quanh rồi cho một đốt ngón tay vào thoa bên trong. Động tác của hắn rất đỗi dịu dàng.
Dù động tác bình thường nhưng côn ŧᏂịŧ phía dưới của hắn không bình thường chút nào. Sáng sớm chào cờ là chuyện rất dễ xảy ra, huống chi trước mắt hắn là miếng thịt béo bở, từng tất đều thơm ngon.
Thoa thuốc cho cậu xong, côn ŧᏂịŧ hắn đã nhất trụ kình thiên, cứng đến phát đau.
Diệp Thiên Diệp nhìn thấy, vô thức nuốt nước bọt.
Trước đây, không biết bao nhiêu lần cậu từng nhìn lén đũng quần hắn mà nuốt nước bọt. Trong lòng không ngừng tưởng tượng hình dáng của nó, độ thô cứng của nó. Và cả cảm giác nó đi vào bên trong cậu.
Cảm giác thật sự muốn thăng thiên.
Cậu cắn góc chăn, e ấp nói: "Dượng ơi~ để con giúp dượng nha~"
Hai tay cậu nắm góc chăn, một bên vυ' bị che đi, một bên thì lõα ɭồ bên ngoài hiện lên vô số dấu vết của trận hoan ái đêm qua. Hai chân mở rộng hai bên lộ ra hạ thể, dươиɠ ѵậŧ rũ ở một bên, hậu huyệt đóng mở như mời gọi.
Thật là cảnh đẹp ý vui, khiến lòng người nóng nảy.
Nhưng mà hậu huyệt của cậu mới vừa bôi thuốc vẫn còn sưng tấy. Thôi thì dùng miệng nhỏ bên trên đỡ vậy.
Trong lòng nghĩ vậy, miệng nói ra lại khác: "Không phải con nói không còn sức động đậy sao?"
Diệp Thiên Diệp trở mình bò đến, trong mắt tràn đầy ý xuân nói: "Đúng vậy, nên phải cần bồi bổ ạ. Dượng cho con lấy thuốc bổ nha~"
Hoàng Bắc không đáp, hắn quỳ trên giường, tay chống lên chân. Dươиɠ ѵậŧ to lớn cương cứng chỉa về phía cậu.
Cậu liếʍ đôi môi khô khốc, quỳ trước côn ŧᏂịŧ oai vệ. Đầu cúi thấp thân mật cọ côn ŧᏂịŧ lên hai gò má đo đỏ, đôi tay đỡ lấy hai viên bi an ủi.
Eo cậu hạ thấp, mông đào cong vểnh lên. Hôm qua bị hắn tét mông, cặp mông cũng hơi sưng đỏ nhưng không nghiêm trọng, đến tối hẳn là không sao nữa.
Hoàng Bắc từ trên nhìn xuống, chiếc lưỡi cậu thò ra liếʍ trên thân gậy để lại nước miếng bóng loáng bên trên. Cậu liếʍ từ gốc lên trên, từ trên xuống gốc, hết trái lại phải, giống như ăn một que kem một cách ngon lành.
Đôi môi đỏ khe mở, cậu ngước mắt lên đối diện với ánh mắt của hắn. Mắt cong lên, cậu thành kính hôn lên đầu khấc, sau đó từ từ ngậm dươиɠ ѵậŧ vào trong miệng. Chỉ thấy hai má cậu phồng lên, miệng nhỏ căng ra hết cỡ.
Hắn đưa tay xoa mái tóc mềm của cậu như khen thưởng.
Diệp Thiên Diệp nhìn đám lông đen gần ngay trước mắt mình mà thỏa mãn. Cậu ra sức bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ lớn, tiếng "sùm sụp" khe khẽ phát ra. Tay cậu tuốt phần gốc còn bên ngoài, không để nó bị ghẻ lạnh. Lâu lâu cậu sẽ mυ'ŧ hai viên tinh hoàn làm hắn phải hừ kêu.
Không biết đã qua bao lâu, miệng cậu vừa mỏi vừa đau mà hắn vẫn chưa chịu bắn. Cậu giương đôi mắt ngập nước nhìn hắn.
Hoàng Bắc thở dài, nắm lấy tóc cậu đâm rút vào sâu trong cuống họng, làm vài chục cú thâm hầu mới lưu luyến thả lỏng, bắn tinh vào miệng cậu.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn quá nhiều làm cậu bị sặc một chút, sau lại cật lực nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trân quý của hắn xuống. Miệng cậu mở lớn trong thời gian dài chưa kép lại được, trong miệng là tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng dục, một ít dính đầy xung quanh. Qua một lúc cậu khó khăn khép miệng vét hét tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong nuốt xuống, như chưa đã thèm mà liếʍ môi dưới, mυ'ŧ sạch dươиɠ ѵậŧ của hắn.
Hắn nhìn mà đỏ mắt, bóp cằm trao cho cậu một nụ hôn sâu. Đến khi dứt ra hai mắt cậu đã mê mang.
Để cậu nghỉ trên giường, hắn vào trong tắm nước lạnh một lần. Sau đó mới đi ra mặt quần áo ở nhà vào. Nhìn cậu nằm trên giường, hắn mở tủ lấy một cái áo sơ mi trắng cho cậu mặt.
Thân hình hắn cao lớn ăn đứt dáng người mảnh mai của cậu. Áo sơ mi mặc trên người hắn thì vừa vặn trên người cậu thì rộng thùng thình.
Hắn cố tình chừa lại ba cúc áo ở trên, vòng một đầy đặn như ẩn như hiện, rãnh ngực sâu chọc người thòm thèm. Chiều dài vừa đủ che đi cặp mông căng mộng. Nhưng chỉ cần vươn tay hay cúi người đều sẽ làm vạt áo kéo lên lộ mông đào. Đôi chân vừa trắng vừa dài lõα ɭồ bên ngoài, điểm xuyến những dấu vết ái mụi.
Nhìn con riêng mặc áo của mình, trong lòng hắn không khỏi nhộn nhạo, chỉ muốn khóa cậu bên người, một tất không rời.
Diệp Thiên Diệp cũng vô cùng thích thú khi mặc áo của hắn, đưa tay áo lên ngửi mùi vị của hắn.
Hai người đều không nhịn được lao vào hôn môi thêm một lúc lâu mới dứt ra được.
Hoàng Bắc ôm ngang cậu đi xuống nhà, đặt cậu lên sô pha rồi đi vào bếp nấu cháo.
Dù nói thế nào thì cũng phải ăn gì đó, nếu không thực sự sẽ bị kiệt sức. Bảo bối của hắn còn phải hầu hạ hắn lâu dài mà.
*chiều tối sẽ ra thêm một chương