Sàn nhà nguyên bản vốn là màu xanh bạc hà, nhưng do quá cũ mà có chút ố vàng, các loại vết bẩn dính ở khe hở trên sàn, năm này tháng nọ không ngừng tích tụ, cuối cùng thành một đống màu đen ghê tởm.
Người trẻ tuổi này lại không để ý chút nào, an vị trên sàn nhà, cả người đều là hơi thở thảm bại, tựa như một cái xác chết nằm dưới đất, ngay cả ngôi nhà âm u ẩm ướt này, tất cả đều tỏa ra thứ mùi khó chịu. Cái mùi này hẳn là bám vào xương cốt hắn rồi, cho dù hắn có thay da đổi thịt, lại gần vẫn có thể ngửi thấy cái mùi hôi thối này.
Một gương mặt mờ mịt trắng nõn xinh đẹp.
Hắn không chớp mắt mà nhìn vào kính viễn vọng, lại nhìn chằm chằm người nào đó. Đôi môi đỏ thắm hơi hé mở, phả ra hơi thở ẩm ướt. "Hừ -- hừ -- " từng tiếng từng tiếng. Ngón tay tinh tế thon gầy không ngừng vuốt ve dương v*t cương cứng, lúc nhanh lúc chậm không theo tiết tấu. Có tiếng nước rất nhỏ phát ra.
Nhanh -- chậm -- nhanh......
Cuối cùng hắn cũng bắn.
Người trẻ tuổi thở phào nhẹ nhõm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng dính lên quần hắn cũng không để ý, chỉ lười biếng mà rũ hàng lông mi đen vừa dày vừa dài, vươn đầu lưỡi đỏ tươi nhẹ nhàng liếʍ môi.
Trong không gian im ắng, mùi vị tìиɧ ɖu͙© còn chưa trôi đi.
Đinh -- tiếng chuông điện thoại lại đột ngột vang lên, có hơi chói tai. Người trẻ tuổi không kiên nhẫn mà cầm lấy: "A lô --"
"Bạn có nhiệm vụ mới......"
Đây là một cái ứng dụng, icon app màu đen, giao diện đơn giản tự nhiên. Tên là Sát Nhân.
Nội dung ứng dụng cũng không làm cái tên thất vọng, tất cả đều là về gϊếŧ người. Có tri thức liên quan đến gϊếŧ người, cùng kỹ xảo, công cụ gϊếŧ người đầu cơ trục lợi...... đều có.
Lý Thanh biết đến cái ứng dụng này rất ngẫu nhiên. Vào một ngày thứ Sáu khí trời âm trầm, hắn đứng bên cột điện, đột nhiên thấy trên cột dán một tờ quảng cáo nhỏ, trông không khác gì những tờ quảng cáo bình thường, ở trên có cái mã QR. Không biết vì sao, Lý Thanh lại giơ điện thoại lên quét mã, download ứng dụng.
Sát Nhân.
Trong app có rất nhiều tài khoản nặc danh, avatar là cái đầu lâu dáng vẻ kỳ quái, có hình máu me cũng có hình mát mẻ, nhiều nhất chính là hình bóng người màu đen, nền xám trắng.
Lý Thanh vào khu "Đại sảnh nhiệm vụ", có rất nhiều người giấu tên ra nhiệm vụ gϊếŧ người, tiền công có nhiều có ít, nhưng là đều là những con số rất khả quan, ít nhất đối với Lý Thanh là như vậy. Vì thế Lý Thanh liền thử nhận một cái nhiệm vụ, ấn vào "Tôi muốn nhận nhiệm vụ" lại có một cửa sổ nhỏ hiện lên, ở trên viết: "Bạn không phải hội viên, không thể nhận nhiệm vụ, mời bạn đăng ký hội viên trước."
Điều kiện đăng ký rất đơn giản, không cần nạp tiền, chỉ cần gϊếŧ một người là xong.
Lý Thanh cười.
Không lâu về sau Lý Thanh trở thành hội viên của "Sát Nhân", nhận đủ loại nhiệm vụ. Đại sảnh nhiệm vụ hình như chưa bao giờ nhàn rỗi, nhiệm vụ mới không ngừng xuất hiện, các loại hung thủ tàn nhẫn cầm dao nhọn dính máu ẩn sau những hình đầu lâu vô hại đó lộ ra nụ cười dữ tợn.
Một số tiền chuyển tới tài khoản của Lý Thanh, thao tác Lý Thanh ngày càng thành thạo. Hắn thủ đoạn tàn nhẫn, thi thể cũng không dễ phát hiện, bởi vậy được khen ngợi rất nhiều, trên bảng xếp hạng còn đứng hạng khá cao.
Sau khi trở thành hội viên cao cấp rồi thì về sau Lý Thanh cũng không cần vào đại sảnh nhiệm vụ từng bước từng bước một xem thông tin, lại phải tranh giành nhiệm vụ với người khác. Mà sẽ có người gọi điện thoại đến báo nhiệm vụ thích hợp với hắn, để hắn tự do quyết định có nhận hay không. Không chỉ vậy, hắn còn có thể nhận nhiều tài nguyên hơn so với thành viên thông thường.
Vì thế, gϊếŧ người với nhìn trộm, đã trở thành nội dung sinh hoạt chủ yếu của Lý Thanh.
======Hết chương 2======
#Riz: Chương này ngắn nên tui làm luôn, bộ này tui làm 4 năm về trước, lúc đó còn dùng điện thoại để gõ nên lâu ghê gớm, thật là hoài niệm mà...