Dâm Loạn Hậu Cung

Chương 11: Bị Hoắc Trụ Lâm thượng (H)

Hoắc Trị Lâm đẩy cửa ra, đi vào tẩm cung, mơ hồ nghe được tiếng nước truyền đến, hắn tà mị nhíu đôi mắt, chậm rãi hướng đi nơi xa bình phong sau, nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp đang tắm rửa, hoa hồng trôi nổi, nàng đang chìm trong giấc ngủ, làm trên mặt hắn lộ ra ý cười.- Quả nhiên là một cái thân thể tràn ngập dụ hoặc, nếu không thì hoàng huynh sao lại có thể cả một đêm đều ở trong đây a?

Vân Giai Du nghe thấy thanh âm của nam nhân, hoảng sợ từ bồn tắm đứng lên, vì nhanh quá mà quên mất che lại hai vυ' chính mình, đại vυ' phấn nộn đã bị Hoắc Trị Lâm nhìn rõ ràng. Bị ánh mắt xa lạ nhìn, thân thể của nàng đã bắt đầu chậm rãi nóng lên.

- Ngươi là ai? Nơi này là tẩm cung của ta, chẳng lẽ ngươi không biết sao?

Hoắc Trị Lâm đi tới trước mặt nàng, đưa bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt xinh đẹp, chậm rãi chuyển qua vυ' phấn nộn nàng thượng, Vân Giai Du nhắm chặt hai mắt, thân thể đã nhẹ nhàng run rẩy một chút, cảm xúc trước ngực kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng nhịn không được bắt đầu khó chịu.

- Ta là Hoắc Trị Lâm, chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua ta sao? Ta chính là Vương gia trong hoàng cung dâʍ ɭσạи này, hoàng huynh thích nữ nhân, ta cũng thích, bao gồm cả ngươi.

Vân Giai Du phảng phất nghe ra ý tứ ra của hắn, lập tức mở to hai mắt, nhìn nam nhân trước mắt, bàn tay hắn nắm chặt lấy vυ' mình, trong miệng dùng sức ngậm lất đại vυ' của nàng. .

- A…… Không…… vυ' ta đã bị ngươi hút lấy, ngươi buông ta ra……

Thân thể Vân Giai Du nhịn không được trở nên xôn xao, lập tức đối với Hoắc Trị Lâm lớn tiếng kêu lên. Hoắc Trị Lâm đầu lưỡi ở núʍ ѵú đảo khuấy xung quanh , kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính dục ẩn sâu trong nàng, một bàn tay khác chậm rãi vói vào tiểu huyệt giữa hai chân Vân Giai Du chi gian, ngón tay ở âm đế nàng tích cực xoa bóp.

- A…… Không cần…… tay ngươi không thể đưa vào trong, Hoàng Thượng biết nhất định sẽ trừng phạt ta.

Vân Giai Du cảm giác được thân thể của mình đang trở nên dâʍ đãиɠ, chỉ vì ngón tay hắn, dâʍ ŧᏂủy̠ đã không ngừng chảy ra, tụ lại trong lòng bàn tay hắn.

Hoắc Trị Lâm bỗng nhiên buông lỏng miệng mình, đem lòng bàn tay đưa đến bên miệng, đem dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng cứ như vậy liếʍ sạch. Làm mặt Vân Giai Du vừa trắng lại vừa hồng, nhìn hắn, thân thể đã hoàn toàn bị nɧu͙© ɖu͙© khống chế.

- Tiểu tao hóa, vừa rồi không phải còn ở giãy giụa bảo không cần sao? Hiện tại liền muốn đi, xem ra tối hôm qua thân thể của ngươi đã hoàn toàn bị hoàng huynh dạy dỗ đến không rời được côn ŧᏂịŧ của nam nhân nha.

Hắn đứng lên, đem vân giai du bức tới rồi góc, hai tay của hắn dùng sức xoa bóp hai vυ' non mềm, vυ' nàng chẳng những lớn mà còn co dãn cực tốt, làm Hoắc Trị Lâm căn bản không muốn buông tay, đầṳ ѵú thực mau đã biến ngạnh, ngón tay dùng sức nhéo đầṳ ѵú thưởng thức.

- Đừng như vậy…… Cầu xin ngươi…… Ta sẽ thật sự muốn.

Hoắc Trị Lâm nhìn khát vọng trên mặt nàng, một chút cũng không tính toán buông tha cho Vân Giai Du, liền đem nàng ôm lên, hướng tới bàn tròn trong phòng đi đến.