Dâm Loạn Hậu Cung

Chương 8: Muốn (H)

- Ta…… Ta không biết, chính là côn ŧᏂịŧ lớn giảo đến phía dưới ta càng ngứa, ta còn muốn, muốn càng nhiều, cầu ngài……Hoắc Trị Trăn thích nghe nàng nói dâʍ đãиɠ như vậy, hắn tay dùng sức nhéo một phen, tiếp tục vặn vẹo eo chính mình, một chút trừu hướng về phía nàng nhục huyệt vươn, cảm giác hưng phấn làm hắn muốn bắn tinh, hắn lập tức đem côn ŧᏂịŧ từ nàng nhục huyệt rút ra, lật thân thể Vân Giai Du qua.

- Hoàng Thượng, ta…… Ta ngứa muốn chết, ngài như thế nào lại đột nhiên rút ra? Ngài chẳng lẽ không thích ta sao?

Vân Giai Du bỗng nhiên mất đi côn ŧᏂịŧ, nhịn không được oán giận nhìn Hoắc Trị Trăn, Hoắc Trị Trăn cầm côn ŧᏂịŧ lớn trong tay chính mình, ở ngoài nhục huyệt nàng không ngừng ma xát lên, làm thân thể hắn nhịn không được run rẩy, khuôn mặt Hoắc Trị Trăn đưa tới gần mặt nhỏ của Vân Giai Du.

- Đối với ta nói, muốn bị ta thao, muốn côn ŧᏂịŧ lớn nhét vào nhục huyệt ngươi.

Vân Giai Du nghe được hắn nói, tuy rằng xấu hổ mở miệng, chính là hiện tại thân thể của mình đã bị liệt hỏa hoàn toàn thiêu đốt lên, khó chịu phảng phất đã viết ở trên mặt.

- Ta…… Ta muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn của ngài thao, cầu xin ngài đem côn ŧᏂịŧ nhét vào tiểu nhục huyệt ta, mau tiến vào đi.

Vân Giai Du trong ánh mắt mang theo xuân tình, ngọn lửa nɧu͙© ɖu͙© giống như là một cây đuốc nhỏ thiêu đốt nàng, Hoắc Trị Trăn nghe được lời nói như ý, trong lòng dục hỏa thiêu đốt càng thêm lợi hại, hắn đem côn ŧᏂịŧ chính mình xâm nhập vào nhục huyệt, dâʍ ŧᏂủy̠ lập tức từ khe thịt chảy ra.

- A…… Hoàng Thượng, côn ŧᏂịŧ ngài thật lớn, đã nhét đầy tiểu huyệt ta.

Hoắc Trị Trăn nghe Vân Giai Du nói, đôi tay đã tách nhục huyệt nàng ra, nhìn côn ŧᏂịŧ chính mình ở trong thân thể nàng trừu động, thịt non nhục huyệt phảng phất cũng bị lôi ra tới, làm hắn càng thêm cao hứng, hưng phấn.

- Hiện tại khiến cho ta hảo hảo tới thao ngươi, ngươi nhất định sẽ sảng đến kêu ra tới.

Vân Giai Du đã không còn sức lực, toàn thân mềm như bông chống ở trên giường, thân thể lại còn muốn càng nhiều, đương qυყ đầυ hắn thường thường chống lại ở tử ©υиɠ chính mình, kia một cổ cảm giác phong phú, nàng xưa nay chưa từng có.

- A…… Sảng chết ta…… A……

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng kɧoáı ©ảʍ làm Vân Giai Du nhịn không được lần thứ hai dâʍ đãиɠ kêu lên, nàng chu lên đại mông chính mình, tùy ý để Hoắc Trị Trăn hung hăng đem côn ŧᏂịŧ lớn ở trong thân thể mình trừu động qua lại, côn ŧᏂịŧ bởi vì dâʍ ɖị©ɧ không ngừng tăng nhiều, mà không cẩn thận trượt ra tới.

- Đáng chết, dâʍ ŧᏂủy̠ ngươi quá nhiều, tiểu tao hóa lần đầu tiên liền kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, về sau nhưng đến không được.

- Hoàng Thượng, ngài thật đáng ghét, không phải ngài làm thân thể nhân gia biến thành như vậy sao? Ta còn muốn côn ŧᏂịŧ lớn của ngài, nhanh lên nhét vào đi, không được sao?”

Vân Giai Du thở phì phò, đối với hoắc trị trăn loạng choạng chính mình côn ŧᏂịŧ lớn, khát vọng hắn lần thứ hai đem côn ŧᏂịŧ lớn nhét vào nhục huyệt chính mình, Hoắc Trị Trăn đối với nữ nhân này đã yêu thích đến không muốn buông tay, hắn cầm côn ŧᏂịŧ lớn trong tay mình, lần thứ hai đem côn ŧᏂịŧ xâm nhập nhục huyệt nàng.