Dâm Loạn Hậu Cung

Chương 6: Khẩu giao (H)

Hoắc Trị Trăn cảm xúc càng ngày càng tăng vọt, trong ánh mắt rõ ràng hiện lên ánh sáng nɧu͙© ɖu͙©, hạ thể truyền đến từng trận kɧoáı ©ảʍ, nhanh chóng bao phủ lý trí hắn, hai tay của hắn giơ lên hai chân trắng nõn của Vân Giai Du , côn ŧᏂịŧ không ngừng ở trong nhục huyệt đi tới, hắn dựng thẳng qυყ đầυ chính mình, ở trong nhục huyệt tràn ngập dâʍ ŧᏂủy̠ trừu động.- A…… Ta…… Ta thật thoải mái……

Vân Giai dmDu rốt cuộc nhịn không được kêu lên tiếng, Hoắc Trị Trăn nở nụ cười, đột nhiên tạm dừng xuống dưới, cả khuôn mặt đều dựa vào gần gương mặt nàng.

- Như thế nào rất thoải mái sao? Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nói cho ta, ta nhất định sẽ làm ngươi càng thoải mái.

Vân Giai Du lý trí đã chậm rãi bị chà sáng, nàng nửa híp hai mắt nhìn Hoắc Trị Yrăn, trong đầu chỉ có vui sướиɠ.

- Ta…… Ta cảm giác ta phía dưới đều bị ngươi nhét đầy, hơn nữa nó làm ta cảm thấy thật thoải mái.

Hoắc Trị Trăn nghe được lời nói của nàng, hắn đã đem côn ŧᏂịŧ từ nhục huyệt nàng rút ra, đột nhiên mất đi côn ŧᏂịŧ lớn, làm trên mặt Vân Giai Du lộ ra biểu tình thất vọng.

- Hoàng Thượng, vừa rồi không phải ngài nói làm ta sao? Chẳng lẽ ngài không cao hứng sao?

Hoắc Trị Trăn lôi kéo Vân Giai Du, tay cầm côn ŧᏂịŧ lớn của chính mình, xoa động vài cái, cảm giác được côn ŧᏂịŧ lần thứ hai cương cứng, trở nên cứng rắn thẳng thắn, lập tức đem chính côn ŧᏂịŧ lớn nhét vào trong miệng nàng.

Vân Giai Du chưa từng bị người khác đối đãi như vậy, nàng chỉnh há mồm đã bị côn ŧᏂịŧ lớn nhét đầy, Hoắc Trị Trăn đôi tay phủng ở nàng đầu, ngón tay cắm vào giữa những sợi tóc, nhìn nàng.

- Hiện tại dùng miệng ngươi hảo hảo ăn côn ŧᏂịŧ lớn, ngươi sẽ cảm giác được trong đó mỹ diệu.

Vân Giai Du căn bản nghe không vào, côn ŧᏂịŧ phảng phất ở nàng trong miệng trở nên càng thêm lớn, nàng cảm giác được chính mình há mồm rất to.

Hoắc Trị Trăn phát hiện nàng tựa hồ là không cam nguyện, không tính toán lại cho nàng bất luận cơ hội nói chuyện, dùng sức trừu động côn ŧᏂịŧ, qυყ đầυ không ngừng đυ.ng phải cuống họng nàng , từng luồng cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ đánh úp lại.

- Ngô…… Không…… Không cần…… Ghê tởm……

Vân Giai Du chưa bao giờ biết đồ vật của nam nhân là cái dạng hương vị này, từ qυყ đầυ chậm rãi tràn ra tới hương vị làm nàng khó có thể chịu đựng, chính là không biết hẳn là nên cự tuyệt như thế nào.

- Tiểu da^ʍ phụ, nhìn xem thân thể của ngươi, đều đã bắt đầu vặn vẹo, còn cho rằng chính mình ở cự tuyệt sao?

Hoắc Trị Trăn nhìn thân thể Vân Giai Du đã bắt đầu vặn vẹo, tiểu huyệt là gấp không chờ nổi muốn côn ŧᏂịŧ gia nhập, nàng bộ dáng dâʍ đãиɠ như vậy đã làm hắn đêm nay tính dục tăng vọt, hận không thể lập tức thao đến nàng đối với chính mình kêu to xin tha.

- Không…… Ta…… Ta đã ướt……

Vân Giai Du không tin hắn nói, một bên ở bị Hoắc Trị Trăn tính ngược đồng thời, tay chính mình cũng hướng dưới thân mò xuống, ngón tay ở ngoài nhục huyệt chính mình nhẹ nhàng vuốt ve hai hạ, đã cảm giác được dâʍ ŧᏂủy̠ ướŧ áŧ , chậm rãi tích ở trên giường, nàng trên mặt lộ ra biểu tình xấu hổ.