Trong siêu thị thực phẩm, nhìn cô gái đối diện muốn đem cả quả bí đỏ đi, Angie như muốn phát điên.
"Cô cầm đi hết thì tôi phải làm sao đây, thực đơn hôm nay tôi đã định sẵn, tạm thời không thể đổi món khác được", Hai mắt Angie đỏ hoe, càng nói giọng điệu càng như cầu xin, "Cô đừng như vậy, tôi chỉ cần một ít thôi, cô chia cho tôi một nửa đi mà, chỉ cần một ít thôi là được rồi."
Lương Na không kiên nhẫn, vươn tay muốn đẩy cô ra: "Bản thân tôi còn chưa đủ dùng, làm sao mà chia cho cô được? Không phải trên kệ còn rất nhiều sao, cô tự đi lấy đi. "
“Làm sao lấy được, trên kệ chỉ có mỗi quả này là bình thường.” Nếu còn có lựa chọn khác, Angie còn ở đây để lãng phí thời gian sao.
Ngay khi bước vào siêu thị, Angie đã phát hiện ra rằng mặc dù có rất nhiều loại rau trên mỗi kệ, nhưng hầu như mỗi loại rau chỉ có một cái có thể sử dụng, còn những cái khác không phải chất lượng có vấn đề thì là đã bị người xử lý căn bản không thể sử dụng.
“Tưởng muốn cùng tôi đoạt, cô có tiền tệ sao." Bởi vì còn có những loại rau củ khác phải chọn, Lương Na không muốn lãng phí thời gian nữa, cô ta nói thẳng, “Nếu cô muốn có thể dùng tiền để đổi, tôi sẵn sàng đưa cho cô."
Angie trừng mắt, cô không thể tin được tại sao đối phương có thể nói những lời như vậy.
Vốn dĩ lúc trước đã nói, sau khi cuộc thi bắt đầu, cô chỉ cần giúp họ chọn ra nguyên liệu phù hợp, việc kiếm xu trả lời câu hỏi hoàn toàn do Lương Na và Wells phụ trách. Hiện tại cô lấy đâu ra tiền tệ để đổi.
“Cho nên không chỉ bí ngô, ngay cả tiền tệ cô cũng không cho tôi đúng không?” Angie hỏi.
"Tôi không biết," Lương Na sốt ruột nói, "Tiền tệ của cô ở trong tay Wells, cô có thể tự mình đi hỏi anh ta."
Hai người ở đây tranh cãi rất gay gắt, Khương Khả đã đi tới, liếc mắt nhìn quả bí ngô trong tay Lương Na, rồi lại nhìn những quả bí ngô khác trên giá, đột nhiên phát hiện có một chỗ rất kỳ quái.
Không chắc chắn về suy đoán của mình, Khương Khả bước đến gần Angie và khẽ kêu lên với cô ấy.
Đột nhiên nghe thấy tiếng meo meo vang lên từ phía sau, Angie đang lý luận với Lương Na rốt cuộc cũng bình tĩnh lại một chút, ngẩng đầu nhìn người đối diện nói: "Được, đồ cô không chịu cho tôi, bây giờ ngay cả tiền tệ cũng không đưa, như vậy chúng ta liền hủy bỏ liên minh. Bí ngô cô cứ tự mình giữ đi, để tôi xem chỉ có bí ngô thì cô giành chức vô địch ra sao."
Nhìn Angie xoay người đi kiếm tiền, Khương Khả nghiên cứu những quả bí ngô còn sót trên kệ, không bao lâu liền nghe thấy cách đó không xa có tiếng hai người cãi nhau.
Hai người cãi nhau lần này không còn là Lương Na và Angie nữa, mà là Wells và Gewell.
Không thể không nói phần thi này rất hố người, bởi trừ phi tất cả người chơi đều dùng nguyên liệu khác nhau, bằng không chỉ cần nguyên liệu mà hai người cần giống nhau, thì hai bên sẽ xảy ra tranh chấp.
"Cậu đừng quá đáng, tôi đã xem qua thực đơn của cậu, căn bản hôm nay không cần dùng đậu phộng. Sao cậu lại lấy nguyên liệu mà mình không cần dùng?" Gewell tức tới cực điểm, thiếu chút nữa là lật đổ hết các kệ hàng.
Wells đối diện nở nụ cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ: "Đúng vậy, hôm nay tôi thật sự không cần dùng đến đậu phộng, nhưng tôi thích đậu phộng, cho nên mỗi món đều muốn cho vào chút không được sao?"
"Cậu……"
Trước khi Gewell kịp nói, Khương Khả đã nhanh chóng chạy đến chỗ Gewell sau khi nhìn thấy hạt đậu phộng trên tay Wells liền dùng chân vỗ nhẹ vào quần của anh ấy.
Khương Khả: "Meo meo."
Đừng cướp của hắn, túi động phộng trên tay hắn có vấn đề.
Gewell sửng sốt.
Bởi vì vị trí, nên phụ đề xuất hiện bên cạnh Khương Khả chỉ có mình Gewell thấy.
Dù trong lòng đang phân vân nhưng Gewell đã nhanh chóng phản ứng lại và nói thẳng với Wells: "Được rồi, cậu thích đậu phộng chứ gì, vậy thì cứ giữ lấy đi. Nhưng đừng quên, theo quy định tất cả các nguyên liệu lấy được trong siêu thị đều phải dùng trong trận chung kết, nếu không sẽ bị trừ điểm,... Mong cậu đừng quên. "
Mặc dù thành công giành được nguyên liệu, nhưng vì Gewell bỏ cuộc quá nhanh nên trong lòng Wells luôn có chút bất an, nhưng cũng không hiểu cảm giác bất an này đến từ đâu.
Wells càng nghĩ càng thấy bực bội nên nghiến răng quay lưng bỏ đi với đống đậu phộng vừa giật được.
Nhìn Wells bước đi, Khương Khả quay đầu kêu meo meo, sau đó dùng chân vỗ vào Gewell ba cái, sau đó không ở lại nữa mà quay người rời đi.
Bên trái cái thứ ba?
Sau khi hiểu ý của Khương Khả, Gewell đưa tay cầm túi đậu phộng thứ ba ở bên trái kệ lên, do dự một hồi, cuối cùng chọn đặt vào giỏ hàng bên cạnh.
…
Bởi vì trước đó đã nói Angie chịu trách nhiệm lựa chọn nguyên liệu, cho nên Wells cũng không vội vàng đi chọn nguyên liệu, tuy nhiên đợi một lúc lâu tại địa điểm đã hẹn cũng không thấy bóng dáng của Angie, đành phải nghi hoặc quay đầu hỏi Lương Na: "Làm sao vậy, Angie đâu, không phải nói cô ấy sẽ giúp chúng ta chọn nguyên liệu sao?"
“Cô ấy sợ anh nhất thời hối hận không đưa tiền tệ trò chơi cho cô ấy, vì vậy cô ấy đã đi ra ngoài để trả lời các câu hỏi và kiếm tiền trong trò chơi.” Lương Na nói.
“Hả?” Wells trông không thể giải thích được.
Cái gì kêu nhất thời hối hận không đưa tiền tệ? Không phải ban đầu đã nói trước rồi sao. Anh ta nói sẽ không đưa tiền cho bên kia khi nào.
Nhưng thôi quên đi.
Wells lắc đầu: "Nếu cô ấy không muốn, cứ để cô ấy đi. Chúng ta nhanh chóng đi chọn các nguyên liệu khác. Không còn nhiều thời gian nữa."
“Được.” Lương Na gật đầu.
Mười lăm phút sau, màn chơi đầu tiên chính thức kết thúc, cho đến khi có thông báo tập trung bên ngoài siêu thị, Khương Khả mới biết rằng màn đầu tiên cư nhiên muốn tình điểm.
Ngoài cửa nhân viên cầm dụng cụ kiểm tra trên tay, số điểm dựa trên chất lượng của nguyên liệu. Một điểm cho chất lượng bình thường và ba điểm cho chất lượng xuất sắc. Không thể sử dụng sẽ bị trừ 1 điểm.
Đúng vậy, lúc trước Khương Khả đã đoán đúng, BTC vì muốn kiểm tra nhãn lực của thí sinh, cho nên một nửa số nguyên liệu đều không thể sử dụng.
May mắn thay, điểm số cuối cùng được cộng từ 3 mẫu, cho nên chỉ sai 1 mẫu cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến tổng điểm.
"Một cái là chất lượng bình thường, một cái là chất lượng xuất sắc. Hai cái không thể sử dụng, tổng 3 điểm tương đương cộng 3 điểm. Mời cô Lương Na cầm đồ đồ mình đến một bên chờ đợi." Sau khi chấm điểm, nhân viên mặc đồng phục màu xanh đậm làm động tác mời với Lương Na.
Lương Na vốn vẫn tràn đầy tự tin sau khi nghe nhân viên chấm điểm, cô sửng sốt: "Không đúng, chờ một chút, các anh có chấm nhầm không, tại sao bí ngô của tôi lại là không dùng được?" "
Dù sao thì cũng là chặng đầu tiên của cuộc thi, mọi người đều có xuất phát điểm giống nhau, Lương Na thật sự không quan tâm đến điểm cao hay thấp, nhưng bí đỏ là món phụ chính cô sẽ dùng trong ván sau. Nếu thực sự không có, cô lấy cái gì để nấu đây?
"Quả thực là không dùng được. Quá trình chấm điểm đã kết thúc. Xin cô Lương Na qua một bên chờ sắp xếp." Nhân viên vẻ mặt kiên định và lại ra hiệu với cô.
Không dám cãi nhau với nhân viên, Lương Na nghẹn một hơi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Angie phía sau.
Bởi vì có người trước làm ví dụ, cho nên những người sau không khỏi căng thẳng theo.
Angie là người thứ hai tiến lên, kết quả rất tốt, mặc dù bốn loại rau được chọn đều có chất lượng bình thường, nhưng may mắn thay, không có loại nào không sử dụng được.
Kết quả của Gewell cũng tương tự, một chất lượng tuyệt vời, ba chất lượng bình thường và cả bốn đều là những nguyên liệu có thể sử dụng được.
Nguyên liệu chất lượng tuyệt vời chính là túi đậu phộng mà trước đó Khương Khả đã chọn cho anh, Gewell cảm thấy vô cùng may mắn, anh gật đầu cảm ơn về phía Khương Khả.
Cuối cùng đến lượt Khương Khả, lần này cậu chỉ lấy ba nguyên liệu, kiểm tra một hồi, nhóm nhân viên vẫn không lên tiếng.
“Làm sao vậy, không phải là cả ba đều không dùng được đó chứ,” Wells bên cạnh vui sướиɠ nói, “Tôi nói, nếu trận này chọn tất cả nguyên liệu đều không dùng được thì vòng sau phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ trực tiếp bỏ quyền sao? "
Khương Khả liếc hắn một cái.
"Không, không phải là không có," nhân viên này lắc đầu, trên mặt có chút kinh ngạc, "Ba nguyên liệu này đều là chất lượng xuất sắc, tổng cộng có chín điểm. Hiện tại xếp hạng nhất. Chúc mừng vị này…. A, bé dễ thương. "
"Không thể nào," Wells trợn tròn mắt. Cả ba đều nguyên liệu đều là chất lượng tuyệt vời, vui đùa cái gì vậy, "Các người gian lận đúng không, nó chỉ là linh sủng nhỏ tuổi, cho dù nó có dị năng, thì cũng làm sao mà phân biệt được chất lượng của nguyên liệu. "
Và quan trọng hơn, lúc thi đấu, phần quan trọng không phải là phân rõ mà là thời gian.
Thời gian mà nhóm chương trình phân bổ cho họ là quá ngắn, ngoài việc kiếm tiền tệ, không dễ để đảm bảo rằng các nguyên liệu họ chọn đều có thể sử dụng được, chứ chưa nói đến việc phân biệt chất lượng tuyệt vời.
Nghe Wells thắc mắc, nhân viên ngay lập tức không hài lòng và nói: "Mỗi nguyên liệu chỉ có một và chỉ một nguyên liệu có chất lượng tuyệt vời, trên mỗi nguyên liệu đều có một dấu ấn vô hình đặc biệt trên đó. Hoàn toàn không thể mắc sai lầm. Nếu không phục, bạn có thể đến nhóm chương trình để khiếu nại... Nhưng tôi xin nhắc lại rằng một khi khiếu nại của bạn không được thiết lập, bạn có thể bị nhóm chương trình đánh giá là khiếu nại ác ý. Sẽ bị trừ một số điểm. Cho nên vui lòng cân nhắc cẩn thận thưa ngài Wells. "
Khấu trừ điểm.
Wells hít một hơi thật sâu, trước đó hắn không biết luật cụ thể. Cho nên đã bị trừ khi liên minh với Lương Na. Nếu lại bị trừ nữa, thì hắn không phải tiếp tục trò chơi nữa.
“Vậy ngài Wells đã cân nhắc rõ ràng và có sẵn sàng gửi đơn khiếu nại đến đội ngũ chương trình hay không.” Nhân viên này hỏi.
“Không cần.” Wells nghiến răng nghiến lợi nhìn Khương Khả đang nhàn nhã liếʍ láp bên cạnh mình, cuối cùng khó khăn nói