*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Là một đạo cụ dùng một lần thì hết, [Tiếng hát của mỹ nhân ngư] vẫn rất hữu dụng, mãi đến khi Khương Khả và mèo em đem hai người trói lại, hai người này vẫn chưa tỉnh lại.
Nhìn mèo em hoàn hảo không bị tổn thương gì ở bên cạnh, Khương Khả không khỏi hơi nhíu mày.
Lần này thực sự rất may mắn, đầu tiên là cậu có hệ thống trợ giúp, có thể đổi vật phẩm mạnh mẽ, thứ hai là đối phương không đủ cảnh giác, bất cẩn quá mức coi thường địch, bằng không cũng không thua một con mèo còn chưa trưởng thành.
Còn lần sau thì sao.
Không ai có thể may mắn mãi mãi, ai có thể đảm bảo trên phi thuyền không còn người nào sống sót, hoặc liệu sẽ có những con người khác đến ngôi sao mỏ này một lần nữa.
Càng nghĩ càng cảm thấy tình hình hiện tại không an toàn, Khương Khả gõ vào hệ thống:
"Tôi nói, cậu chắc có chức năng dịch chuyển, có thể giúp chúng tôi đến nơi an toàn hơn được không?"
[Xin lỗi, dịch chuyển là chức năng bị giới hạn, ký chủ chưa thông qua nhiệm vụ để kích hoạt chức năng này nên tạm thời không sử dụng được. 】
Đúng rồi.
Đột nhiên trong đầu nghĩ đến một chuyện, Khương Khả dừng bước, kỳ thực tìm cách an toàn không phải không có, hơn nữa hệ thống đã sớm gợi ý cho cậu từ lâu.
Nhiệm vụ cuối cùng là lập khế ước với nguyên soái, và đạt được hơn 95% hảo cảm của đối phương.
Không cần nghĩ cũng biết, chiếm được hảo cảm của nguyên soái đế quốc có ý nghĩa gì? Dù sao Khương khả cũng không yêu cầu gì nhiều. Cậu chỉ mong được trở lại thành người và nuôi các em mèo ở một nơi an toàn.
Nhưng độ hảo cảm.
Làm thế nào để nâng cao độ hảo cảm của một người, đây cũng là một vấn đề.
Đến tối, mấy con mèo nhỏ đã được dỗ ngủ, Khương Khả thu mình trong đệm êm, âm thầm bật hệ thống lên, tìm id [anh họ của Nhị thiếu gia], thử nhắn một tin dò hỏi. Hỏi đối phương xem có món gì thích ăn không, có thể nấu cho đối phương trong lần phát sóng trực tiếp tiếp theo.
[Anh họ của Nhị thiếu gia: Tôi thích ăn gì? 】
Chắc anh ta không ngờ cậu lại hỏi một câu như vậy, đầu dây bên kia phân vân một lúc mới gửi trả lời.
[Anh họ của Nhị thiếu gia: Đồ ngọt, tôi khá thích đồ ngọt. 】
Khương Khả gãi gãi cằm, món ngọt sao, do ở cậu thường chỉ nấu những món ăn gia đình, nên nếu nấu những món này thì cậu nấu khá ngon, còn đồ tráng miệng thì tương đối trung bình.
Nhưng cũng không phải là không thể.
Khương Khả: "Được rồi, lần phát sóng truyền hình trực tiếp sau tôi sẽ làm đò ngọt cho anh, hẳn là sẽ làm tốt ⊙w⊙."
Ngữ khí bán manh lấy lòng tràn ngập khắp màn hình.
...
Thủ đô tinh, trong một biệt thự độc lập.
Ngay khi Khải Lạc Cách vừa bước ra khỏi phòng, liền thấy anh họ nhà mình đang bật màn hình quang não, vội vàng buông món đồ trong tay đi xuống lầu.
"A, Bạch linh miêu nhỏ tuổi không phải rất thích ngủ sao? Như thế nào đã trễ như vậy còn mở phát sóng trực tiếp."
Chương trình phát sóng trực tiếp vừa được mở ra, bên trong vẫn chưa thấy thân ảnh của Khương Khả, chỉ có bảng thông báo góc trên bên phải giới thiệu ngắn gọn những gì sẽ xuất hiện trong buổi phát sóng trực tiếp.
Bánh phô mai dâu tây?
Khải Lạc cách sờ cằm: "Cho nên hôm nay làm điểm tâm ngọt phải không. Nhưng mà rất nhiều người làm điểm tâm ngọt, rất khó để tìm được ý tưởng mới."
Anh họ liếc nhẹ: "Em có thể lựa chọn không ăn."
"Đừng, em nói không ăn khi nào."
Khải Lạc Cách vừa mở miệng liền tỏ rõ mình sẽ không từ bỏ bánh kem, liền thấy màn hình đối diện đã xuất hiện thân ảnh của bé mèo trắng.
Thân hình mũm mĩm, những sợi lông bồng bềnh và... ừm... chiếc mũ hình quả dâu tây.
"Phụt." Khải Lạc Cách gần như phun ra nước.
"Ai cho nó cái mũ này, thật tài, có phải để ứng với chủ đề của đêm nay không?"
Trạch Duy Á cũng nhịn không được cong khóe miệng, thưởng cho phòng phát sóng trực tiếp một trăm đồng tiền vàng.
...
[Hahahaha, dễ thương quá đi mất, cái mũ không tồi, là chủ nhân đội cho bé sao? 】
[Cái gì thế này, dâu tây? Thật là dễ thương. Tôi sẽ cho bé mười con cá khô. 】
[Đúng đúng đúng, phần thưởng, phần thưởng, streamer không ngừng cố gắng nha. 】
Không ngừng cố gắng cái quỷ.
Nghe những âm thanh leng keng bên tai, Khương Khả vô cảm ôm lấy mũ dâu.
Hồi nãy khi mở bếp, cậu vô tình bị một ngọn lửa làm cháy một nhúm lông tơ trên đỉnh đầu, để tiết kiệm tích phân, cậu đành để hệ thống cho mình mượn mũ miễn phí.
Nhưng mà, Khương Khả nhăn mũi, đội mũ mất mặt vẫn còn hơn là để người ta thấy đám lông cháy đen của mình.
Vì không cần dùng đến lò nướng, nên bánh phô mai dâu tây có thể xem là một món ngọt đơn giản, chỉ cần các bước ở giữa không có gì sai sót thì cuối cùng sẽ không hỏng.
Vì cần có mứt trái cây nên bước đầu tiên khi làm bánh là phải làm mứt trước.
Dâu tây đã được cắt thành từng miếng và ướp từ trước, đổ dâu đã ướp vào nồi, thêm nước và 1 viên đường phèn, đun trên lửa lớn rồi chuyển sang lửa nhỏ đun liu riu cho đến khi lượng nước giảm xuống còn một nửa so với ban đầu.
Bởi vì nấu mứt mất nhiều thời gian, Khương Khả dứt khoát dùng dị năng để thao túng thìa gỗ từ từ khuấy trong nồi, còn cậu thì hướng bên cạnh xử lý phần lót đế bánh quy.
Bánh quy được mua trực tiếp từ cửa hàng của hệ thống, một tích phân có thể mua hai hộp thiếc lớn.
Nói đến cái này Khương Khả đành chịu phục. Cậu không biết giá cả trong trung tâm thương mại của hệ thống được phân chia như thế nào.
Tóm lại, mọi thứ mà mèo sử dụng đều đắt một cách kỳ lạ. Mặt khác, những thứ con người sử dụng lại rẻ như cho.
Bánh quy không đáng giá tiền, Khương Khả dứt khoát mua một đống lớn, đập dập rồi cho vào chảo rang cho thơm, sau đó khuấy đều với bơ rồi nén chặt trong khuôn, cuối cùng cho vào tủ lạnh dùng dần.
Tủ lạnh là đạo cụ nấu ăn cơ bản mà hệ thống cung cấp, bản thân nó cũng không quá lớn, may mà hiệu quả làm lạnh cũng không tệ.
Ngay khi Khương Khả đặt khuôn vào tủ lạnh, cậu phát hiện trong phòng phát sóng trực tiếp đã nổ tung.
[Chúa ơi, đây thực sự là dâu tây sao? Sao nó có mùi thơm vậy? 】
[Đó là dâu tây, mọi thứ mà streamer dùng đều là loại mới, vì vậy nó sẽ khác với loại dâu tây chúng ta thấy hàng ngày... Nhưng nó thực sự rất ngon, và tôi cảm thấy như nước miếng của mình sắp chảy xuống. 】
[Lại một loại mới? Thật là lợi hại. Không biết streamer có thể đem giống mới mở rộng ra để tạo phúc cho quần chúng hay không, cũng không yêu cầu loại khác, chỉ cần một ít dâu tây của ngàu hôm nay cũng được. 】
[Đúng vậy, có thể mở rộng một chút thì tốt rồi. 】
[Đến đây là được rồi, đừng gây rắc rối cho streamer nữa. Các loại rau củ mới đều đã bị các gia tộc lớn kiểm soát. Cậu thực sự cho rằng đế quốc không có trái cây và rau củ ngon sao? Hmm... Cậu hiểu đó. 】
[Không nói, không nói, để tôi xem bé mèo nấu món ngon. 】
Khương Khả: "..." Cậu thật sự không biết, có giống rau mới lại phiền phức đến vậy.
Nhưng may mắn thay, cậu đã ký kết thỏa thuận với nguyên soái, dù sao đối phương cũng là nguyên soái của một đế quốc, hẳn sẽ không bị những thứ lung ting rối loạn nàu ảnh hưởng.
Sau khi ngao xong mứt dâu tây, các bước tiếp theo rất dễ thực hiện.
Đầu tiên đun cho phô mai nở mềm, sau đó cho mứt đường trắng và kem tươi vào trộn đều rồi đổ vào khuôn bánh đã có sẵn bánh quy nghiền, cuối cùng đổ một thìa lớn mứt dâu vào khuấy nhẹ.
Vốn dĩ bánh kem pho mai cần ướp lạnh một chút, nhưng Khương Khả vốn định dùng làm quà tặng nên chỉ cần đính kèm hướng dẫn rồi đóng gói toàn bộ bánh để hệ thống gửi đi. Nhưng chỉ trong vài giây, người đối diện đã nhanh chóng gửi tin nhắn trả lời.
[Anh họ của Nhị thiếu gia: Cảm ơn cậu, tôi cũng có một thứ muốn đưa cho cậu. Không biết chỗ cậu có tiện nhận đồ không. 】
Khương Khả: "..." Hả?
- -----
Mèo đội mũ của các bạn đây: