Người Chồng Bị Chơi Hư

Chương 8: Một lần cuối cùng

Ngón tay của ba vợ đã đút vào trong l*и, theo tiếng rêи ɾỉ dồn dập của anh mà ông tăng tốc độ nhanh hơn, khi sắp lêи đỉиɦ anh liền liều mạng cắn chặt răng, sợ tiếng kêu to sẽ bị vợ nghe được.

Sau khi qua cơn cao trào, Triệu Văn Trạch nằm ở trên giường thở hổn hển, hai mắt mở to, có chút mờ mịt. Nghe thấy người đàn ông kia nhỏ giọng nói: "Thật nhiều nước, phun ra khắp nơi. Mới moi hai cái đã không chịu nổi, sau này ba không ở đây thì làm thế nào."

Nghe thấy tiếng của ba vợ, Triệu Văn Trạch bừng tỉnh, "Ba, ba đừng đi, nếu ba đi rồi, con..."

"Sao không đi được! Mẹ con còn đang đợi ba ở quê nhà. Ba biết con không thể sống thiếu đàn ông." Đôi mắt của Tưởng Trị Quốc có chút phức tạp nhìn con rể ở dưới thân đang toát ra du͙© vọиɠ mãnh liệt, thở dài: "Văn Trạch à, ba chỉ có một đứa con gái là Toa Toa, ba cũng biết con đáng tin cậy cho nên ba mới để cho hai đứa kết hôn, con đừng làm chuyện có lỗi với nó."

"Ba... Đừng lo lắng, mọi chuyện trở nên như thế này con cũng bất lực lắm. Con xin cam đoan rằng sau này con sẽ không bao giờ làm chuyện này với bất kỳ ai." Không ai có thể chấp nhận được việc chồng mình là một con đĩ thèm người ta đυ., nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ bị vợ phát hiện.

Nhưng nghĩ đến sau này sẽ không có người đàn ông nào khác thỏa mãn mình như thế này nữa, trong lòng vô cùng không muốn, "Không nói chuyện này nữa, ba, hôm nay là lần cuối cùng, hãy để con rể chăm sóc ba một lần, được chứ?"

Nói rồi anh để ba vợ nằm trên giường rồi tự mình cúi xuống ngậm con quái vật đen nhẻm dữ tợn của ông.

"Đừng... Sao lại để con, Văn Trạch con mau đứng dậy, chỗ này bẩn lắm!" Ông là một người nhà quê, cũng không có nhiều thủ đoạn, ông từng nghe người ta nói rằng được người khác bú ©ôи ŧɧịt̠ sẽ rất thoải mái, nhưng vợ ông chê bẩn với lại bảo thủ nên từ đó tới giờ chưa từng liếʍ cho ông. Nào ngờ rằng hôm nay sẽ được con rể bú ʍúŧ như vậy.

Con rể là người đàn ông đẹp trai nhất mà ông từng thấy, đẹp trai hơn cả các ngôi sao trên TV, lại còn trắng hồng mềm mịn. Đứa con rể đẹp trai này giờ chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ màu trắng ướt nhẹp, bú ʍúŧ ©ôи ŧɧịt̠ cho ba vợ của mình.

Chiếc qυầи ɭóŧ đã bị nước da^ʍ làm cho trong suốt, mông con rể vểnh cao, mu l*и căng phồng, lộ rõ lỗ l*и hồng nhuận, mép l*и mập mạp co rút lại thành một đoàn, che giấu hang động hút hồn ở bên trong.

Mặc dù miệng anh bị chặn, nhưng sẽ luôn có một vài âm thanh rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ từ cổ họng anh phát ra.

Côи ŧɧịt̠ của ba vợ đã sưng tấy rồi nhưng mà con rể lại không nỡ để bảo bối cứ bắn ra trong miệng mình như vậy. Chỉ thấy anh cởi ra chiếc qυầи ɭóŧ mặc như không mặc, dang rộng đùi cưỡi lên người ba vợ.

Một tiếng "phụt" vang lên, con quái vật khổng lồ kia dễ dàng thẳng đảo hoàng long (*). Triệu Văn Trạch che kín miệng mình, thiếu chút nữa đã rêи ɾỉ thành tiếng.

(*) Theo như mình tra google thì nghĩa giống như tiến thẳng vào sào huyệt của địch.

"Ba, ba lại nện vào tử ©υиɠ của con, ©ôи ŧɧịt̠ lớn quá, l*и nhỏ bị lấp đầy thật căng." Triệu Văn Trạch khó khăn lắc lắc cái mông to, nhún lên nhún xuống trên người ba vợ, vợ yêu đang ở phòng bên, mà anh lại chẳng biết xấu hổ rêи ɾỉ bên tai ba của cô.

"Vợ ơi... Côи ŧɧịt̠ của ba em vừa thô vừa lớn, l*и da^ʍ của chồng em bị đυ. sắp hỏng rồi... A không được... L*и nhỏ tê quá... Tử ©υиɠ bị đâm mở rồi... A..."

Chỉ thấy ba vợ cường tráng làn da ngăm đen nằm thẳng ở trên giường, còn con rể ngoan của ông lại giống như một con đĩ cưỡi ở trên người ông lắc lư điên cuồng, để cho hung khí ghê tợn của ông ta đâm thọc lung tung trong cơ thể mình.

Là một người chồng, người ba và người thầy. Ngay tại nhà riêng của mình, ở sau lưng vợ con lσạи ɭυâи với ba vợ, thậm chí còn chủ động cưỡi lên ©ôи ŧɧịt̠ của ba vợ, l*и nhỏ bị ba vợ đυ. đến đỏ bừng, đôi chân run rẩy. Bộ phận tượng trưng cho đàn ông của anh đã lâu không được sử dụng đang đong đưa nhịp nhàng theo động tác của anh, như là đang cười nhạo anh đã từng là người đàn ông, còn bây giờ...

Động tác càng lúc càng nhanh, anh chỉ cảm thấy toàn thân càng thêm khó chịu, ngay cả hàm răng cũng cảm thấy đau nhức. Sự sảng khoái không thể chịu đựng được khiến anh có chút đau đớn, nhưng dù sao anh cũng không thể dừng lại được.

"Ah đừng... Muốn... Muốn phun nước ah a! Sắp bị đυ. chết... Bắn vào... Tử ©υиɠ bị bắn đầy... Con không được ah..." Khoảnh khắc ba vợ bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong thân thể anh, l*и nhỏ liền phun ra các loại chất lỏng giống như không tự chủ được, tiếp theo liền xụi lơ trên người ba vợ.

Đêm nay, anh cùng ba vợ dây dưa rất lâu, cho đến khi nửa chiếc giường bị nước da^ʍ làm ướt. Ngày hôm sau trước khi đi làm, vợ anh dặn dò anh tiễn ba vợ lên xe, nhưng làm sao cô biết được anh đã bị ba cô đυ. đến không thể xuống giường.