Editor: Hannah
Triệu Lập giúp tiểu Bạch mơ màng sắp ngủ tắm rửa xong, đem cậu đặt ở trên giường, hôn hôn môi" Ngoan, nghỉ ngơi cho tốt, đêm nay mang em đi tham gia yến hội. "
"Yến hội? Mang em đi được sao?" Bạch Diệp có chút thấp thỏm, sợ bản thân sẽ là anh mất mặt.
"Chỉ là một đám thương nhân khoá lác , không phải yến hội quan trọng gì." Triệu Lập nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ bóng loáng , "Này không phải sợ bảo bối ở nhà sẽ ghen, cho nên không mang theo bạn nữ, mang em đi sao."
Bạch Diệp đôi mắt sáng lấp lánh, đứng dậy ôm cổ anh, đưa lên môi đỏ, vang dội hôn anh một ngụm "Lão công, em yêu anh nha a! Anh cũng thật tốt quá, em thực hạnh phúc a!"
Triệu Lập bật cười.
......
Trong yến hội, Triệu Lập nhìn chằm chằm Liễu Dịch, đen mặt nghĩ-- thao, đã quên tiện nhân này cũng tới.
"Tiểu Bạch, xin chào, vậy mà ở đây cũng gặp được em! "Triệu Lập nhìn bảo bối nhà hắn chào hỏi tiện nam nhân, hận không thể một quyền đem gương mặt tươi cười kia đánh bẹp!
Bạch Diệp không hề biết.
Không sai, Triệu Lập đem Liễu Dịch ngoài cười nhưng trong không cười đi để anh ta khỏi có thể thông đồng được với bảo bối nhà anh, chỉ để lại Bạch Diệp một người dở khóc dở cười, dứt khoát liền trốn đến phòng nghỉ ăn đồ ăn vặt đi.
"Ngô...... Không hổ là khách sạn cao cấp , điểm tâm cũng quá ngon đi!" Bạch Diệp bên trái ăn xong một cái bánh kem bên phải uống một ngụm nước trái cây, hoàn toàn đem lão công nhà mình quên tới chân trời, ăn ăn không cẩn thận ngoài miệng dính một ít bơ, nhìn đông nhìn tây tìm giấy ăn.
"Em là tìm cái này sao?" Một thanh âm dễ nghe vang lên ở bên tai , trước mắt Bạch Diệp đưa tới giấy ăn .
Bạch Diệp tiếp nhận tới che miệng lại xoa xoa, gương mặt ửng đỏ, nhìn nam nhân anh tuấn trước mắt ngượng ngùng nói "Cảm ơn ngài, là tôi quá thất lễ."
Nam nhân hơi hơi mỉm cười "Không, tôi cảm thấy em như vậy thực chân thật, thực đáng yêu, tôi có thể vinh hạnh cùng em làm bạn không?"
"Ngài , tôi kêu Bạch Diệp, là trợ lý đặc trợ tổng tài giải trí Triệu Lập." Bạch Diệp đem đồ ăn trên tay luống cuống tay chân buông xuống, vươn tay phải ngượng ngùng giới thiệu mình.
"Ân? Cậu là trợ lý đặc biệt của Triệu Lập ?" Nam nhân có chút kinh ngạc nhướng mày, rồi sau đó giữ chặt tay Bạch Diệp , ở mu bàn tay cậu hôn một cái "Chào cậu, tôi là bạn tốt của Triệu Lập, tôi kêu Văn Tu, thật cao hứng được nhận thức cậu."
【 đinh, hiện tuyên bố nhiệm vụ chi nhánh hai, ăn được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam phụ 】
Bạch Diệp trên mặt tươi cười trở nên càng ngọt "Ngài là bạn tốt của Triệu tổng , ngài nhất định thập phần hiểu biết tổng tài?" Bạch Diệp mặt đỏ hồng, tuy rằng ngượng ngùng, nhưng vẫn là nhỏ giọng hỏi "Có thể nói cho tôi biết một chút về Triệu tổng không, tôi muốn càng hiểu biết về anh ấy một chút...... Đương nhiên, tôi chỉ là vì càng hỗ trợ anh ấy cho tốt, cũng không có ý tưởng gì khác nga, anh không cần hiểu lầm!"
Thấy Bạch Diệp giấu đầu lòi đuôi giải thích, Văn Tu tươi cười ẩn ẩn mang ý khinh miệt, nguyên lai tưởng chân ái mới của Triệu Lập, vốn dĩ hắn còn có điểm ngượng ngùng đối với người của bạn thân mà ra tay, hiện tại xem ra, dù hắn có thao nát tiểu tình nhân này, Triệu Lập cũng sẽ không so đo với hắn.
"Không thành vấn đề, chúng ta đến nơi khác nói chuyện đi." Văn Tu lớn lên thật sự rất khá, không hơn không kém thiếu gia nhà giàu, có thể cùng Triệu Lập trở thành bạn bè, tuy năng lực làm việc cách xa nhau, nhưng sinh hoạt cá nhân lại hỗn loạn giống nhau , bọn họ thậm chí còn từng trao đổi tình nhân, thậm chí cùng nhau chơi một người. Triệu Lập thích ngươi tình ta nguyện , Văn Tu lại không giống , hắn thích dụ dỗ uy hϊếp, thích mỹ nhân bị cưỡng bách hầu hạ hắn, đương nhiên, lấy gia thế của hắn, cái gọi là "Bị cưỡng bách" mỹ nhân cũng không phải thực sự, rốt cuộc hắn đối đãi với tình nhân cũng rất hào phóng.
Bạch Diệp uống say.
Văn Tu đỡ lấy tiểu mỹ nhân đang lung lay , dụ dỗ nói "Tiểu Bạch, em uống say rồi, tôi mang em đi nghỉ ngơi."
Bạch Diệp mơ mơ màng màng xua tay "Không được...... Tổng tài đâu, tôi muốn cùng tổng tài cùng nhau trở về......" Dứt lời liền muốn rời đi cái ôm ấp của hắn.
"Triệu tổng đã đi rồi, tôi biết anh ấy ở nơi nào, tôi mang em đi tìm anh ấy, được không?" Văn Tu lại lần nữa đem người giam cầm ở trong lòng ngực, nghĩ tiểu dâʍ đãиɠ này nếu là còn không đồng ý, liền đem người cưỡng chế mang đi.
"Ngô, hảo......" Bạch Diệp mơ mơ màng màng cười "Ngài là bạn của Triệu tổng , tôi tin tưởng ngài...... Vậy phiền toái ngài."
Văn Tu cười "Hảo, tin tưởng tôi, không phiền toái, em một chút đều không phiền toái."