Bị Các Nam Nhân Ngày Ngày Yêu Thương Bạch Liên Hoa Vô Tội

Chương 18: Là người của tôi thì cách xa nam nhân khác

Editor : Hannah

Bạch Diệp càng thêm cứng đờ, thật vất vả để Triệu Lập giúp cậu đem quần mặc vào, vội vội vàng vàng liền rời khỏi người anh "Cảm, cảm ơn Triệu tổng......"

"Em không cần nói lời cảm tạ! Em ở công ty chúng tôi đã chịu bắt nạt như vậy , vốn chính là công ty chúng tôi sai, tôi nhất định sẽ cho người kiển tra, bắt được kẻ biếи ŧɦái này!" Triệu Lập đầy mặt nghiêm túc móc ra một danh thϊếp, xin lỗi nói "Xin cho phép tôi hướng em biểu đạt xin lỗi, nếu em sau này có yêu cầu với tôi Triệu Lập tôi nhất định sẽ không từ chối."

Bạch Diệp cảm động không chịu được"Cảm ơn Triệu tổng, ngài thật là người tốt! Tôi phải trở về đi làm, liền không quấy rầy ngài."

"Em như thế này còn đi làm?" Một bộ bị người hung hăng yêu thương quá đáng, Triệu Lập như thế nào sẽ cho phép cậu bị những người khác nhìn đến "Tôi sẽ cho người báo với giám đốc em, em hiện tại trở về nghỉ ngơi cho tốt, kẻ biếи ŧɦái nếu có tiến triển, tôi sẽ thông tri em."

"Cảm ơn Triệu tổng" Bạch Diệp nghẹn ngào "Ngài sẽ có phúc báo."

Triệu Lập sờ sờ gương mặt cậu, lau nước mắt rơi xuống "Như thế nào còn giống đứa nhỏ dễ dàng rớt nước mắt"

Bạch Diệp đỏ bừng mặt, liếc Triệu Lập một cái "Triệu tổng, tôi, tôi đi trở về...... Lại lần nữa cảm tạ ngài."

"Tôi cho người đưa em về" Triệu Lập nói.

"Không cần không cần" Bạch Diệp liên tục xua tay.

"Sao lại không được, công ty đã xảy sự việc như vậy, tôi đã đủ áy náy, en liền cần cự tuyệt" Triệu Lập ánh mắt thành khẩn, làm người ta nói không ra cự tuyệt nói.

"Vậy được rồi......" Bạch Diệp cuối cùng vẫn là thỏa hiệp.

Thấy bóng dáng cậu rời đi , Triệu Lập lấy cà vạt cầm trong tay , ác liệt cười.

Vừa đến chung cư, Bạch Diệp liền nhe răng trợn mắt cởϊ qυầи, nước mắt lưng tròng ghé vào trên giường, mông quá đau, ô ô...... nam chủ cũng quá súc sinh đi...... mông a......

【 đinh, rơi xuống " mông vểnh chữa trị cao " thỉnh ký chủ kiểm tra và nhận 】

"Thống ca, yêu anh!" Bạch Diệp hoan hô một tiếng, từ hư không xuất hiện thuốc mỡ liền vào phòng tắm.

Tắm rửa xong, bôi thuốc xong, Bạch Diệp cuối cùng thoải mái dễ chịu ngủ.

Nam chủ đã chú ý tới mông cực phẩm đại , cậu chỉ cần ngồi chờ nam chủ ra tay thôi, hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến sắp tới!

Những ngày sau, Bạch Diệp luôn là có thể nhận được các loại lễ vật Triệu Lập đưa tới , có đôi khi là hoa, có đôi khi là đồ ăn ngon, có đôi khi là những món đồ nhỏ tinh xảo, thoạt nhìn đặc biệt dụng tâm, đối với tiểu nam sinh hai mươi tuổi thật sự dụ hoặc quá lớn.

Bạch Diệp đối Triệu Lập thái độ cũng càng ngày càng mềm, nhìn anh ánh mắt chậm rãi có tình ý.

Hôm nay, Triệu Lập mời cậu ăn cơm, cậu rất cao hứng đồng ý, biết rằng nhiệm vụ sắp hoàn thành.

Nhà hàng xa hoa, đồ ăn tinh tế, rượu ngon, còn có mỹ nhân, thật thật là rượu không say người tự say. Đặc biệt là Triệu Lập cố ý chuốc say cậu, hiện giờ gương mặt đã phiếm hồng, hai mắt mê ly, nhìn chằm chằm anh đầy tình ý

Triệu Lập hiển nhiên thu được ánh mắt ấy, lại rót thêm cho cậu một ly rượu "Tiểu Bạch, anh thực thích em, suy xét một chút, làm người yêu anh được không? Ân?"

Bạch Diệp bưng lên ly rượu nhấp một ngụm, thẹn thùng gật gật đầu, lại gật gật đầu, hiển nhiên rất là cao hứng.

Không khí cao trào, Triệu Lập đang chuẩn bị đem mỹ nhân về nhà, bên tai lại truyền đến một thanh âm quen thuộc làm người chán ghét "Này không phải Triệu tổng sao?"

"Liễu tổng." Triệu Lập lãnh đạm chào hỏi.

Bạch Diệp một bàn tay chống cằm, tò mò nhìn về phía người tới, kinh hỉ nói "Tiên sinh, là ngài a! Xinh chào a."

"Tiểu Bạch Diệp, là cậu sao a, nói muốn mời tôi ăn cơm, tôi vẫn chưa đợi được tin tức của cậu nha" Liễu Dịch liếc Triệu Lập một cái "thì ra là bị Triệu tổng nhanh chân đến trước."

Bạch Diệp hổ thẹn không thôi, hắn thật sự đã quên việc này "Thực xin lỗi, tiên sinh, tôi bởi vì lúc trước đã xảy ra một ít việc ......" Nhắc tới chuyện này, sắc mặt cậu không tốt lắm.

"Hư" Liễu Dịch một lóng tay để ở trên môi hồng nhuận của cậu "Không nghĩ nói đừng nói, hết thảy đều đi qua."

"Cảm ơn ngài......" Bạch Diệp rất là cảm động, cũng càng áy náy "Tiên sinh, tôi hôm nào nhất định mời ngài ăn cơm, lần này tôi tuyệt đối không quên!"

"Tôi đây nhớ kỹ!" Liễu Dịch điểm nhẹ chóp mũi cậu, hài hước nhìn về phía Triệu Lập "Tôi liền không ở nơi này làm người ghét, Triệu tổng, chúc anh có đem vui sướиɠ ". Nói xong, có chút tiếc nuối rời đi, hy vọng tiểu mỹ nhân hôm nay không quá thảm......

Triệu Lập từ lúc Liễu Dịch xuất hiện biểu tình vẫn luôn không quá tốt, thấy Liễu Dịch đối Bạch Diệp thân mật, càng là khó chịu "Em cùng Liễu Dịch rất quen thuộc sao?"

"A? Anh là nói vị tiên sinh vừa rồi sao?" Bạch Diệp giải thích nói "Ngày đó em đưa cà phê thiếu chút nữa đem cafe làm đổ, vị Liễu tiên sinh giúp đỡ em mới không có té ngã, bằng không em cũng không gặp được anh"

Liễu Dịch là người tốt như vậy sao ,rõ ràng là coi trọng bé con!

"Nhớ kỹ, em đã là người của anh, về sau nhớ rõ cách xa nam nhân khác một chút!" Triệu Lập tức giận đến muốn chết, Liễu Dịch là công ty đối thủ của anh, hợp đồng đại diện vừa mất cũng là do hắn ta làm !

Thấy Bạch Diệp ngoan ngoãn gật gật đầu, Triệu Lập lúc này mới bình tĩnh lại, hạ quyết tâm nhất định phải đem tiểu tao hóa trở thành người của mình.