Edit : Hannah
Mới vừa ra cửa thang máy, nhìn cũng không nhìn liền đi phía trước , hoàn toàn không có thấy phía trước có người, trực tiếp liền đâm vào nhau, , Bạch Diệp phản ứng đầu tiên cũng là bảo vệ cà phê, cao cao giơ lên, lại bởi vì trọng tâm không xong mà ngã về phía trước.
Bị đâm là một nam nhân, anh nhìn người này "Cố ý" hướng trên người anh va, trực tiếp đem người muốn câu dẫn, gặp cậu muốn ngã cũng không tính toán đỡ, mà khi anh ta lại không cẩn thận thoáng nhìn mông vểnh trong bộ đồng phục, rồi lại thay đổi chủ ý, nhanh chóng vươn tay ôm eo cậu hướng trong lòng ngực lôi kéo, đem mông vểnh trực tiếp dán ở hạ thân.
"Ngô." Va chạm mông thịt cực phẩm trực tiếp đem côn ŧᏂịŧ cứng lên.
Bạch Diệp thấy cafe không đỏ, thở nhẹ một hơi, thả lỏng lại mới phát hiện mình bị người khác ôm vào trong ngực, mông dính dưới thân ảnh mà côn ŧᏂịŧ còn đang cương, khuôn mặt nhỏ nháy mắt che kín rặng mây đỏ, vành tai đều hồng như máu, vội vàng rời khỏi vòng tay anh.
Xoay người ngẩng đầu nhìn về phía nah, đôi mắt ướt dầm dề để lộ ra một chút thẹn thùng "Cảm ơn tiên sinh, tôi còn muốn đi đưa cà phê, không quấy rầy tiên sinh" dứt lời, xoay người muốn đi.
"Từ từ" nam nhân giữ chặt cậu, thấy cậu nghi hoặc mà vọng lại đây, giải thích nói "Vừa mới kỳ thật là tôi không chú ý, quên tránh ra, thiếu chút nữa hại cậu đỏ cà phê, như vậy đi, đây là danh thϊếp của tôi, cậu cầm lấy, hôm nào sẽ xin lỗi cậu" nam nhân liếc mắt một cái tên trên áo cậu "MờI cậu Bạch Diệp ăn cơm, biểu đạt thành ý xin lỗi."
"Không cần, tiên sinh" Bạch Diệp liên tục xua tay "Tiên sinh anh thật là người tốt, tôi sẽ liên hệ ngài, bất quá vẫn tôi mời anh ăn cơm đi, nếu không phải có anh, tôi đã đánh đổ cafe, khả năng còn bị đuổi việc, cho nên phi thường cảm ơn ngài, tôi sẽ báo đáp ngài" nói xong, cậu đối với nam nhân gật đầu liền vội vội vàng đi rồi.
Nam nhân bật cười, nhìn về phía cậu trong ánh mắt tràn đầy hưng phấn tìm được con mồi , tầm mắt lại dừng ở trên mông thịt bởi vì chạy mà run rẩy , nhịn không được liếʍ liếʍ môi "Người tốt a...... Không biết bị tôi ở trên giường thao , còn có thể hay không cho rằng tôi là người tốt ...... Kia nhất định thú vị cực kỳ!"
Bạch Diệp ở một giây cuối cùng tới văn phòng tổng tài, hoãn hồi sức lực, sửa sang lại một chút trang phục, gõ vang cửa văn phòng "Ngài hảo, ngài cà phê tới rồi"
"Tiến vào" bên trong truyền đến một thanh âm áp lực lửa giận . Khó trách lễ tân không muốn tới đưa, nguyên lai nam chủ đang phát hỏa .
Bạch Diệp hít sâu một hơi, mang theo mỉm cười đẩy cửa đi vào, đem cà phê đặt ở trước bàn làm việc "Triệu tổng, mời dùng"
Triệu Lập đầu cũng không nâng, vẫn luôn nhíu mày nhìn chằm chằm văn kiện trong tay, ừ một tiếng.
Vậy là xong à? Nam chủ anh nhìn tôi xem a! Nhìn tôi này a! ý tứ gì đây? Cậu có nên đi hay không đi? Chính là cơ hội khó có được, liền như thế đi không phải quá tiếc sao.
Một lát sau, Triệu Lập duỗi tay lấy cà phê, lại phát hiện nhân viên cửa hàng đưa cà phê còn chưa đi, cau mày ngẩng đầu, liền đối diện ánh mắt của cậu "Sao cậu còn chưa đi?"
"A? Triệu tổng chỉ ừ một tiếng, tôi không biết tôi có thể đi hay không đi, cho nên liền tại đây chờ ngài phân phó" Bạch Diệp ngượng ngùng gãi gãi đầu, mặt đẹp ửng đỏ.
Triệu Lập trong lòng vừa động, gần đây mới vừa cùng tình nhân chia tay, đã mấy ngày không phát tiết, hiện tại nhìn cậu, lại là có chút ý động. Anh làm bộ không cẩn thận chạm vào rớt một phần văn kiện, vừa vặn liền dừng ở bên chân câj, quả nhiên cậu thập phần tự nhiên mà khom lưng nhặt văn kiện lên.
Thẳng đến lúc này, Triệu Lập mới phát hiện này cực phẩm mông thịt ! Chỉ thấy mông dưới bộ đồng phục, phác họa ra hình dạng mê người , bởi vì khom lưng, kia quần càng bó chặt vào, hình dạng mông càng thêm lừa tình, khom lưng thẳng thân lên xuống , mông thịt lại run run, xúc cảm mười phần, Triệu Lập nhìn hầu kết khẽ nhúc nhích, côn ŧɦịŧ càng trực tiếp nổi lên phản ứng!
Thanh niên đem văn kiện đặt ở bàn làm việc , lễ phép hỏi "Triệu tổng, tôi có thể rời đi chưa?"
Triệu Lập gật gật đầu, hai chân giao nhau che giấu côn ŧᏂịŧ cương cứng thật lớn, ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm cậu, nhìn chằm chằm đến đối phương mặt đều hơi hơi phiếm hồng, chỉ thấy cậu muốn nói lại thôi mở ra môi đỏ "Thực xin lỗi Triệu tổng, tôi muốn dùng nhà wc, xin hỏi ngài công ty buồng vệ sinh ở đâu?"
"Ra cửa rẽ trái 50 mét liền có." Triệu Lập ánh mắt thâm thúy.
"Cảm ơn Triệu tổng" tựa hồ là bị nhìn chằm chằm đến thập phần không được tự nhiên, Bạch Diệp liền rời đi.
Triệu Lập tại chỗ trầm mặc một chút, anh cởi cà vạt, cũng đi ra ngoài.
Bên này Bạch Diệp đang ở cùng hệ thống oán giận " a, nam chủ thật khó thu phục a, cảm giác là kẻ cuồng công việc, báo giải trí loạn viết đi? " Bạch Diệp khom lưng ở bồn rửa mặt rửa tay, đột nhiên người bị áp ở trên bồn rửa mặt, mặt cũng bị ấn xuống, dùng cà vạt hư hư thực thực trói chặt hai mắt, nháy mắt liền cái gì cũng không thấy.