Bị Các Nam Nhân Ngày Ngày Yêu Thương Bạch Liên Hoa Vô Tội

Chương 12: Trở về

Edit : Hannah

Trận thao hoan này giằng co suốt một ngày mới kết thúc, Bạch Diệp bị hai người đùa bỡn đến ngất đi, hôn mê vẫn luôn có người thao lộng cậu, làm cậu đắm chìm trong tϊиɦ ɖϊƈh͙ , biến thành một búp bê vải rách nát chỉ biết ái tính .

Cuối cùng hai nam nhân cuối cùng cũng thỏa mãn, ôm cậu rửa sạch , hôn hôn môi, liền để cậu bị thao mỏi mệt chân chính nghỉ ngơi.

【 Nhiệm vụ cuối cùngTu La tràng kết thúc, muốn hay không rời khỏi thế giới này 】

Bạch Diệp mơ mơ màng màng nghe được thanh âm hệ thống , nhưng cậu quá mệt mỏi, chỉ mơ mơ màng màng “Ân” một tiếng.

【 ký chủ xác nhận rời khỏi, sắp bắt đầu thế giới tiếp theo , thỉnh ký chủ chuẩn bị sẵn sàng 】

Đến thế thế giới thứ hai không bao lâu.

Bạch Diệp vẫn luôn không thấy được nam chủ, mỗi ngày liền ở nhà đùa giỡn hệ thống, đột nhiên liền có một ý nghĩ “Thống ca thống ca, hỏi anh chuyện này a”

【…… Cái gì ? 】

“ Thế giới thứ nhất tôi rời khỏi,thân thể của tôi ở thế giới kia như thế nào a? Có phải hay không liền biến mất?”

【 không a, ngủ say 】

“…… Nga…… Oa” Bạch Diệp không biết trong lòng nghĩ cái gì, “Như vậy a……”

【 kiểm tra đo lường nguyện vọng ký chủ quầy về thế giới thứ nhất , hiện bắt đầu truyền tống 】

Uy uy uy!!! Ai ngờ đi trở về!!!

……

“A!” Bạch Diệp đột nhiên mở mắt, . “Thống ca! Anh đem tôi đưa về tới?? Tôi thế giới kia làm sao bây giờ?”

【 ký chủ yên tâm, cho cậu lưu trữ, cậu có thể đem lần này trở về coi như nghỉ phép 】

“Như vậy a! Thống ca, yêu anh nha, ma ma đát” Bạch Diệp cười, hì hì hì.

【……】

“A! Bạch thiếu gia! Ngài tỉnh!” cung nữ trong Càn khôn điện đang dọn dẹp , vừa nhấc mắt liền thấy Bạch Diệp đôi mắt mở to , kinh hỉ chạy đi ra ngoài “Mau tới a, Bạch thiếu gia tỉnh! Mau đi thông tri bệ hạ, Phương Đông các lão cùng Ninh tướng quân! Thuận tiện đem đại phu cũng gọi tới! Mau!!”

Bên ngoài một trận hoan hô, rồi sau đó là vội vàng bước chân, có thể thấy được bọn hạ nhân đối chuyện này có bao nhiêu sao cao hứng.

“…… sao tôi tỉnh bọn họ lại cao hứng vậy nhỉ,, còn có, bệ hạ? Các lão? Tướng quân? Thống ca, anh nói thực ra, tôi hôn mê bao lâu?” Bạch Diệp muốn ngồi dậy, lại phát hiện toàn thân vô lực, cơ hồ không cảm giác “Thống ca! Tôi có phải hay không bị liệt! Tôi không nào động đậy??”

【 ký chủ rời đi thế giới này năm ngày, cho nên hôn mê 5 năm, 】

【 đinh, xuống thẻ thẻ ‘ khỏe mạnh khôi phục ’, muốn hay không xác nhận sử dụng 】

“Dùng dùng dùng! Tôi không muốn nằm im đâu!” Bạch Diệp kích động, đây đâu phải là thống ca, đây là thống ba ba!

Mới vừa dùng xong tấm thẻ, Bạch Diệp liền chậm rãi khôi phục tri giác, phỏng chừng nếu không đến mấy ngày là có thể xuống giường, lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, ba nam nhân trước sau vội vã vọt tới mép giường, Bạch Diệp còn không có kịp chào hỏi đã bị một người ôm vào lòng.

Cậu nhìn hai nam nhân khác, nâng tay phải lên , vẫy vẫy, lộ ra một nụ cười ngọt tư tư “Ta đã trở về, tướng công .....Ninh ca ~” rồi sau đó lại vỗ vỗ nam nhân đang ôm cậu, “Thu Ngăn, ta đã trở về”

Thu Ngăn ôm lấy cậu thân thể chấn động, Bạch Diệp liền cảm giác được bên cổ hình như có giọt nước nhỏ .

“Tiểu Bạch…… Ngươi thật đúng là làm chúng ta chờ lâu a, chờ đến tâm đều đau.”

Trời biết Phương Đông cùng Ninh Gian phát hiện Bạch Diệp ngủ không tỉnh có bao nhiêu hối hận, bọn họ cho rằng là chính mình bức bách Bạch Diệp, mới đưa đến Bạch Diệp thương tâm quá độ mà hôn mê bất tỉnh. Hai người thề, chỉ cần Bạch Diệp có thể tỉnh lại, bọn họ liền cùng nhau yêu cậu, liền tính cậu trong lòng còn có một người, bọn họ cũng nhận.

Sau Đó Thu Ngăn nghe được Bạch Diệp hôn mê bất tỉnh, phẫn nộ chủ động tìm tới cửa, cùng hai người đánh một trận, hai người thế mới biết, Bạch Diệp trong lòng còn Thu Ngăn.

Thu Ngăn cùng bọn họ nói, đại phu nói thuốc cùng trâm cứu cũng không thể kiến cậu tỉnh, đó là đánh rắm! Chỉ cần anh bước lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn , liền hạ lệnh tìm danh y thiên hạ , vơ vét y dược chí bảo, nhất định có thể đem Bạch Diệp chữa khỏi! Ba nam nhân đạt thành hiệp định hợp tác , thuyết phục Thượng Thư đại nhân Bạch phụ , liền đem Bạch Diệp mang theo bảo hộ . Con đường đoạt vị hung hiểm vạn phần, không thể đưa bảo bối bọn họ hãm trong nguy hiểm .

Bốn năm sau, Thu Ngăn thành hoàng đế, Phương Đông thành nội các các lão, Ninh Gian thành Trấn Quốc đại tướng quân, bọn họ một năm sau cùng trời bảo bối tỉnh dậy.

……

“Các ngươi không cần mỗi ngày bồi ta, ta có cung nữ cùng thái giám bồi tốt rồi” Bạch Diệp mặt đỏ hồng bị Thu Ngăn cùng Ninh Gian một người một bên đỡ lên kiện, Phương Đông một bên uống trà, một hồi chờ Bạch Diệp về , giúp Bạch Diệp bôi dược mát xa, cởi sạch quần áo. Bởi vì Bạch Diệp yêu nhất chính là Phương Đông , mà người này lên làm các lão, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của nam nhân âm hiểm này ! Đối với Thu Ngăn cùng Ninh Gian ghen ghét nghiến răng nghiến lợi…… đại phu nói, Bạch Diệp khôi phục thực tốt, quá nửa tháng liền có thể hoàn toàn bình phục, đến lúc đó bọn họ nhất định phải thu hồi vốn lẫn lời !

Phương Đông nơi nào không biết này hai tiểu tử suy nghĩ cái gì, nhưng anh trên mặt biểu tình đều không có biến một chút, mỉm cười uống trà, cười xem Thu Ngăn cùng Ninh Gian càng tức giận, lại không thể phản kháng.

Bạch Diệp đối với ba nam nhân mùi thuốc súng một chút cũng chưa nhận thấy được, cậu ngửa đầu, lau mồ hôi mỏng trên mặt Phương Đông “Cảm ơn tướng công ~” rồi sau đó quay đầu “Cũng cảm ơn Thu Ngăn cùng Ninh đại ca ~”

“Ngươi có thể tỉnh lại cũng đã là trời cao cho chúng ta lễ vật tốt nhất , tiểu Bạch nhất định phải nhanh lên tốt lên a……” Ba nam nhân đều đã nghẹn chết, thấy được sờ đến lại chạm vào không được cảm giác thật sự là quá khó tiếp thu rồi!

“Ân!” Bạch Diệp không nghi ngờ , còn cười duyên gật đầu.

.