Chương 14: Hồ ly lại lêи đỉиɦ
Hai người tắm gội đơn giản, sau đó Kỳ Viễn Hàng ôm Đinh Nhu ra khỏi phòng tắm, đặt cô lên ghế sô pha: “Vật nhỏ, em ngồi ở đây, anh trai sấy tóc cho em.”
Trong khi hắn sấy tóc cho cô, Đinh Nhu tiện tay cầm lấy điện thoại hắn để trên bàn: “Anh trai... Ba giờ chiều rồi, anh có định đến công ty nữa không? Nhu Nhu cũng muốn đi.” Lâu lắm mới được đi lại bằng hai chân, cô phải đi dạo một vòng.
Kỳ Viễn Hàng đặt máy sấy xuống: “Được... Vậy tới công ty xử lý một số văn kiện, sau đó anh trai đưa em đi ăn tối.”
Ngón tay thon dài của hắn bấm điện thoại: “Alo... Thư ký Trương, mua cho tôi vài bộ quần áo kích cỡ như thế này... Sau đó mang đến nhà tôi...”
Kỳ Viễn Hàng cúp điện thoại xong thì mở tử lấy một chiếc áo sơ mi trắng của mình cho Đinh Nhu mặc. Áo của hắn vừa vặn có thể che đến đùi cô, nhìn thấy dáng vẻ khiêu gợi của cô trong chiếc áo của mình, cự long của người đàn ông lại chậm rãi ngẩng đầu.
“Nào, vật nhỏ, đến đây, để anh xem tiểu huyệt của em có phải sưng lên rồi không?” Hắn cúi người, vươn tay tách bắp đùi cô ra.
“Tiểu huyệt của em đau quá, anh trai xấu xa.” Đinh Nhu trừng mắt nhìn người đàn ông, đôi môi đỏ mọng...
“Thế à? Vừa rồi không biết là ai cầu xin anh trai đâm mạnh hơn?” Người đàn ông cười tà ác.
“Tiểu huyệt đúng là sưng đỏ lên rồi, chờ buổi tối đi hiệu thuốc mua chút thuốc về bôi, bây giờ để anh trai làm cho em thoải mái.” Hắn nói xong thì lập tức cúi đầu liếʍ âʍ ɦộ hồng hào của cô, ngón tay cũng bắt đầu trêu chọc hộŧ ɭε của cô.
“Ưʍ... Anh trai, đừng mà... Lát nữa chúng ta còn phải ra ngoài nữa.” Đinh Nhu vươn tay muốn đẩy hắn ra.
Kỳ Viễn Hàng đỡ lấy vòng eo thon thả của cô, ấn cô xuống: “Đừng nhúc nhích, ngoan... Một chút thôi mà.” Đầu lưỡi tinh xảo như một con rắn luồn lách trong tiểu huyệt, trêu chọc không sót chỗ nào.
Hai tay hắn cũng không nhàn rỗi, mạnh mẽ xoa bóp bầu ngực đầy đặn, ngón tay bóp cho hai hạt đỗ sưng tấy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của cô: “Ah... Ah... Anh trai...”
Dâʍ ŧᏂủy̠ của Đinh Nhu tiết ra bao nhiêu đều bị Kỳ Viễn Hàng liếʍ sạch. Hắn điên cuồng bú ɭϊếʍ, tiểu huyệt của Đinh Nhu ướŧ áŧ, là nước bọt và dâʍ ŧᏂủy̠ của cô trộn vào với nhau.
“Ưʍ... Anh trai... Nhu Nhu lêи đỉиɦ!” Thân thể cô run lên, đồng thời liên tục co quắp, một dòng nước ấm từ bên trong âʍ đa͙σ trào ra, ướt hết mặt người đàn ông, cô sướиɠ đến bắn cả nước.
“Vật nhỏ, nhiều nước quá, anh sẽ ăn hết cho em.” Hắn vừa khen vừa nuốt toàn bộ.
Tiếng chuông cửa bỗng vang lên...
Kỳ Viễn Hàng nhìn cự long căng cứng đau đớn, khẽ chửi một câu” “Mẹ kiếp...” Sau đó quấn khăn tắm xuống lầu mở cửa.
Đinh Nhu nằm úp trên ghế, nghe hai người dưới lầu nói chuyện vài câu, sau đó người đàn ông cầm mấy bộ quần áo lên.
“Vật nhỏ, mặc quần áo tử tế rồi chúng ta ra ngoài, tối nay anh trai lại thỏa mãn em.” Kỳ Viễn Hàng cầm quần áo, mặc giúp cô.
Đến cả size qυầи ɭóŧ cũng vừa vặn, người đàn ông này thành tinh rồi à?