Vô Thượng Thần Đế

Chương 82

Nếu như món này được xem là phàm khí thượng phẩm hợp cách, vậy đơn giản chính là vũ nhục đối với luyện khí sư.

Chỉ là, một kiện thần binh lợi khí có mạnh hay không, nhìn không phải bề ngoài, mà là phẩm chất.

Hắc Cương Ngân Thương vừa có đặc tính cứng rắn, vừa phải mềm dẻo!

Chỉ cần nó có hai đặc tính này thì đều sẽ phù hợp với tiêu chuẩn phàm khí thượng phẩm, nó mới có thể được xưng tụng là phàm khí thượng phẩm chân chính.

- Bắt đầu kiểm tra phàm khí!

Nương theo âm thanh của đạo sư phán định, hai tên luyện khí đại sư học viện riêng phần mình đi đến trước hai cây thương thành phẩm.

Hai tên huyền khí sư đi đến lôi đài, ra hiệu đám người an tĩnh lại.

Mà sau lưng hai tên huyền khí sư, tự nhiên có học viên cầm theo Nghiệm Khí Thạch đi đến lôi đài.

- Bài kiểm tra thứ nhất, cường độ của Hắc Cương Ngân Thương, hai thanh Hắc Cương Ngân Thương, đồng thời sẽ do một vị đạo sư cắm vào Nghiệm Khí Thạch, thanh Hắc Cương Ngân Thương nào có thể cắm vào càng sâu, thì độ cương rắn của cây thương đó càng cao!

Thương và kiếm có rất nhiều điểm khác biệt, dù sao chỉ có đầu thương mới có thể sinh ra sức mạnh đả kích mạnh mẽ, mà thân thương phần lớn đều có tác dụng làm phụ trợ.

- Ta nghĩ chuyện này, ta tới, chắc không có người nào dám hoài nghi kết quả đâu!

Ngay vào giờ phút này, Lục Khiếu Thiên lần nữa bước lên lôi đài.

Lục Khiếu Thiên thân là Viện trưởng Bắc Vân học viện, ở trong Bắc Vân học viện, hắn là người đứng đầu.

Cho dù là Điêu Á Đông biết, Lục Khiếu Thiên vì Mạc đại sư nhìn trúng Mục Vân, cũng hiểu, dựa theo tính cách của Lục Khiếu Thiên, hắn không thể nào thiên vị bất kỳ bên nào.

- Ta không có ý kiến!

- Ta cũng không có ý kiến!

Mục Vân và Điêu Á Đông theo thứ tự bày tỏ thái độ.

- Vậy bắt đầu đi!

Lời nói vừa rơi xuống, cả hai tay của Lục Khiếu Thiên đồng thời cầm thương, nghiên về Nghiệm Khí Thạch phía trước người, ầm vang đâm vào hòn đá.

Đông...

Đầu thương của trường thương va chạm với Nghiệm Khí Thạch, một tiếng đông trầm muộn vang lên, truyền vào trong tai mọi người.

Nhưng vào giờ phút này, tất cả mọi người không có tránh né tiếng chói tai kia, ngược lại ngẩng đầu lên, nhìn trên sàn đấu.

Kết quả, đến cùng như thế nào?

- Làm sao có thể!

Chỉ là, Tề Vân đứng bên mép lôi đài, lại là người đầu tiên trừng lớn hai mắt, trợn mắt hốc mồm đứng tại chỗ.

Dùng góc độ của hắn, có thể ngay lập tức nhìn thấy hai khối Nghiệm Khí Thạch trước người.

Hắc Cương Ngân Thương mà hắn luyện chế chi rcắm vào chiều sâu ba tấc trong Nghiệm Khí Thạch, chiều sâu ba tấc đã mạnh hơn một bậc so với phàm khí thượng phẩm bình thường.

Nhưng một bên khác, Hắc Cương Ngân Thương do Tề Minh luyện chế lại cắm sâu vào bốn tấc!

Hơn hắn một tấc!

Mặc dù chỉ cách một tấc nhưng khoảng cách một tấc này đủ để chứng minh mọi việc.

Đây chính là Nghiệm Khí Thạch chuyên môn dùng để kiểm tra binh khí, có thể cắm sâu thêm một tấc, đủ để chứng minh, Hắc Cương Ngân Thương mà Tề Minh luyện chế không chỉ mạnh hơn một bậc so với trường thương của hắn.

- Kết quả này, ta nghĩ không cần ta nói đi!

Lục Khiếu Thiên bình tĩnh nói:

- Nếu có người không tin, có thể tự mình thử một lần!

- Ta không tin!

Khi đang nói chuyện, Tề Vân bước ra một bước, hai tay cầm thương, bộc phát lực lượng toàn thân, ầm vang đâm hai cây thương vào trong Nghiệm Khí Thạch.

Lực đạo của hắn yếu hơn rất nhiều so với Lục Khiếu Thiên, cho nên lần này chỉ cắm vào đến khoảng cách hai tấc, mà cây trường thương của Tề Minh lại cắm vào được ba tấc.

Trong lúc nhất thời, toàn trường yên tĩnh!

Nếu như người khác tới làm, có thể sẽ là giả, nhưng tự tay Tề Vân thí nghiệm, kết quả lại như cũ là không bằng Tề Minh.

Kết quả như vậy, ai còn có dị nghị?

- Sẽ không, trường thương của ta tốt hơn so với hắn, đúng, tính dẻo dai Hắc Cương Ngân Thương ta tốt hơn hắn, cứng quá dễ gãy, trường thương của hắn khẳng định rất dễ dàng bị bẻ gãy!

- Tốt, vậy bài kiểm tra thứ hai, kiểm tra tính dẻo dai của binh khí!

Lần này, Lục Khiếu Thiên trực tiếp mở miệng, đi ra phía trước, cầm lấy hai thanh Hắc Cương Ngân Thương.

Hắn dùng cảnh giới Linh Huyệt cảnh, chân nguyên hùng hậu, kiểm tra tính dẻo dai của hai thanh thương, cũng không khó.

Đầu thương của hai cây thương đánh ra thương ảnh, đồng thời đâm vào phiến đá trong lòng đất, hai tay của Lục viện trưởng cầm thương, bắt đầu ép xuống.

Dần dần, thân thương của hai cây Hắc Cương Ngân Thương bắt đầu trở nên uốn cong, dần dần tiếp cận góc bốn mươi lăm độ, sau đó chậm rãi tới gần góc bảy mươi lăm độ.

Ken két...

Đột nhiên, thời điểm Hắc Cương Ngân Thương mà Tề Vân luyện chế tiếp cận chín mươi độ, trên thân thương của hắn truyền đến một đạo âm thanh ken két nhỏ xíu.

Âm thanh này rõ ràng là âm thanh không chịu nổi uốn lượn vang lên!

- Còn cần tiếp tục không?

Lục Khiếu Thiên lại nhìn làm Hắc Cương Ngân Thương mà Tề Minh luyện chế hoàn hảo không chút tổn hại, nhìn về phía Tề Vân, hơi mở miệng nói.

Kỳ thật trong lòng của hắn cũng rất kinh ngạc.

Lục Khiếu Thiên thân là viện trưởng học viện, làm sao không biết tình huống chân chính của các học viên.

Tề Minh vẫn luôn không có tiếng tăm gì ở Bắc Vân học viện, thân là con trai của thợ rèn, cũng không có thể hiện ra thiên phú quá cao trên phương diện luyện khí.

Nhưng hắn được Mục Vân dạy dỗ một tháng, lại có thể luyện chế thành công ra phàm khí thượng phẩm.

Đây quả thực là vô cùng kì diệu.

Ánh mắt của Lục Khiếu Thiên rơi vào dưới lôi đài, nhìn dáng vẻ Mục Vân thoải mái nằm trên ghế, sắc mặt hắn ta bình tĩnh, hắn càng thêm chấn kinh.

- Gia hỏa này, đã sớm biết sẽ thắng à...

- Không! Ta không tin!

Giờ phút này, Tề Vân đã lâm vào điên cuồng.

Cho tới nay, hắn là thiếu niên thiên tài luyện khí sư xuất sắc nhất Tề gia, cũng là thiên tài Bắc Vân thành, không người nào có thể so sánh.

Nhưng bây giờ, một tên phế vật cũng có thể thắng hắn.

Phụ thân hắn thua trong tay ở Tề Ngự Phong, mà hắn lại thua ở trong tay Tề Minh, đây quả thực là vô cùng nhục nhã.

Khanh...

Tề Vân đoạt lấy hai thanh trường thương trong tay Lục Khiếu Thiên, ném thanh trường thương kia về Tề Minh, quát:

- Uy lực chân chính của phàm khí, phải trong thực chiến mới có thể biểu hiện ra, hiện tại, đánh với ta một trận đi!

Lời nói vừa rơi xuống, Tề Vân bước ra một bước, đánh ra Hắc Cương Ngân Thương, âm thanh ầm vang vang lên.

Giờ khắc này, mọi việc thực sự xảy ra quá nhanh, cho dù là Lục Khiếu Thiên cũng không nghĩ tới, Tề Vân lại mất khống chế vào lúc này, hắn muốn ngăn cản, đã quá muộn.

Mà đổi thành một bên, Tề Minh cầm lấy trường thương, còn không có kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, trường thương Tề Vân đánh ra đã sắp chạm tới mặt hắn.

Không rảnh bận tâm, trong lúc vô ý thức, Tề Minh đành phải đặt Hắc Cương Ngân Thương ngang trước người, ngăn lại một thương kia của Tề Vân!

Oanh...

Ầm...

Sau một khắc, một tiếng oanh minh và âm thanh kim loại rơi xuống đất đồng thời vang lên, hai thanh trường thương va nhau, phát ra xung kích to lớn.

Tề Minh cũng không có chuẩn bị, bị đẩy lui một bước, khóe miệng hắn tràn ra máu.

Mà giờ khắc này, trên mặt đất, một đoạn đầu thương, vô cùng chướng mắt đang nằm trên mặt đất.

Tề Vân nắm tay một nửa thân thương trong tay, sắc mặt hắn trắng bệch, hai tay cầm thật chặt thân thương, đột nhiên ha ha cười nói:

- Phế vật, ta thế mà lại thua ở trên tay một phế vật, ha ha...

- Tề Vân, không tuân thủ quy tắc tranh tài, tự tiện động võ, phạt trở về nhà hối lỗi ba tháng!

Không nghĩ tới Tề Vân lại dám ở trước mặt mình động thủ, Lục Khiếu Thiên trong lòng vô cùng tức giận.

Lập tức có người cưỡng ép lôi Tề Vân xuống.