Hiện tại Tưởng Tự Trạc thật sự bắt đầu hoài nghi Chu Bắc Dịch trước mặt, nhấc chân hướng vào người hắn mà đá!
“Này, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?”
“ Căn cứ dược vật của tư nhân mà thôi, nơi này chính là do người quen của tôi mở , đừng lo lắng.” Hắn ấn chuông cửa.
Loại địa phương hẻo lánh này thật đúng là sẽ có người, bởi vì còn bố trí một cái chuông cửa.
Máy trò chuyện truyền dòng điện, truyền đến thanh âm nam nhân: “Vị nào.”
“Chu Bắc Dịch.”
Cửa sắt trước mặt “ca” một tiếng mở ra.
Xuyên qua tiền viện, cửa chính là cửa cuốn, từ bên trong bị kéo ra, đứng ở bên trong là một nam nhân mặc áo blouse trắng , mở hai tay ra vẻ mặt hưng phấn: “Đã lâu không ——”
Nhìn đến người tới phía sau hắn, cánh tay hắn trực tiếp lơi lỏng xuống dưới: “Tôi nói cậu này, sao tới còn mang đến nhiều người như vậy, là sợ nơi này của tôi là không đủ ẩn nấp sao?”
“Bị người đuổi gϊếŧ, chính là bởi vì ở nơi này của cậu đủ ẩn nấp nên mới đến trốn một chút.”
“Nga, tôi đây muốn thu tiền thuê nhà nga.”
Đôi tay hắn cắm vào túi áo blouse trắng , khi nhìn cô gái bị người ôm , đồng tử bỗng nhiên co chặt.
Hòa Uyên đem cô thả xuống dưới, chân nhỏ đạp lên trên mặt đất xi măng màu xám lạnh lẽo , cùng với làn da trắng nõn hình thành hai khối đối lập.
“Còn nhớ rõ tôi là ai không?”
Ký ức của Rina từ trước đến nay đều thực không tồi, nâng đầu hướng về pía hắn lộ ra tươi cười xán lạn: “Nhớ rõ.”
“Gì?” Hòa Uyên trực tiếp đem cô ôm vào trong lòng ngực, cảnh giác trừng mắt nam nhân trước mặt: “Em cùng anh ta có quan hệ gì , sẽ không cũng là ——”
“ Thời điểm em ấy lần đầu tiên tới trường học , là tôi làm kiểm tra thân thể cho em ấy .” đôi mắt Phó Chấp đánh giá từ đầu đến châncô, khóe môi nhộn nhạo: “Có thể nói, thân thể của em ấy , tôi đều xem qua.”
“Hơn nữa , so với lần đầu tiên gặp càng thích cười hơn, lúc ấy mới vừa gặp em, chính là gương mặt vô cảm , căn bản mặt mũi không đổi sắc. Chúng ta lần trước tạm biệt đã nói có cơ hội sẽ gặp lại, không nghĩ tới hiện tại liền gặp lại em.”
Hòa Uyên đã ghen đến đầu óc muốn nổ mạnh, che đôi mắt Rina lại, không muốn cho cô nhìn mặt hắn, người nam nhân này diện mạo có chút thanh tú, lại thành thục, một chút hảo cảm cũng không thể sinh ra.
“Vào đi, không có gì tốt để chiêu đãi các người, trong phòng bếp có chút nguyên liệu nấu ăn , các người có thể chính mình làm a.”
Tưởng Tự Trạc đánh giá hoàn cảnh bên trong , nơi nơi đều là bình rỗng để thực nghiệm , trên mặt đất rớt đầy lon bia , tất cả đều là lon.
“Này bằng hữu, làm cái gì thực nghiệm?”
“Thực nghiệm dược vật , nghiên cứu phát minh thuốc điều trị tế bào ung thư .”
“Vậy hẳn là cần rất nhiều tiểu bạch để thử ?”
Chu Bắc Dịch tức khắc cười nhìn về phía hắn.
“Tôi thật đúng là không nghĩ tới anh thế mà lại sợ cái này, yên tâm cậu ra vẫn là rất có đức hạnh, không ai bắt anh làm thực nghiệm!”
“Tôi không phải có ý này.” Hắn ôm cánh tay, thẳng sống lưng, dùng cằm chỉ vào Rina : “Tôi sợ hãi em ấy có việc.”
Chu Bắc Dịch hiểu sự lo lắng của hắn, chân mày cũng nhíu theo.
Suy nghĩ trong chốc lát mới nói: “Cậu ta hắn là sẽ không thiếu đạo đức như vậy .”
“Có anh đảm bảo là được rồi.”
Phó Chấp từ tủ lạnh lấy ra tới một lọ đồ uống, quay đầu lại liền đưa cho Rina: “Tới nếm thử cái này, uống thực ngon.”
Hắn cười tủm tỉm, khóe miệng câu lấy nhợt nhạt xoáy nước, thực chọc người ta tâm động.
Đang muốn đưa tay tiếp nhận, Chu Bắc Dịch bước bước chân dồn dập vọt đi! Cướp đi đồ uống trong tay cô.
“Em ấy đối với mọi loại thuốc đều dị ứng, cái này cậu lúc trước kiểm tra em ấy hẳn là phải biết ?”
“A?” Phó Chấp cào cào cái trán: “Nhưng đây là nước cà chua a, tôi cũng chưa nói là sẽ cho em ấy uống thuốc.”
Chu Bắc Dịch mở nắp ra ngửi ngửi, lại ngửa đầu nếm nếm.
“Cậu vì sao lại nghĩ tôi sẽ cho em ấy uống thuốc vậy?”
“Không, tôi suy nghĩ nhiều mà thôi.”
Hắn nghe Tưởng Tự Trạc nói như vậy, trong lòng cũng có chút sợ hãi .