Chưa bao giờ xa vợ chỉ 1 tuần, bây giờ lại phải xa nhau tận nửa năm nên thực sự tôi không hào hứng cho lắm. Nhưng vì gia đình, bạn bè và cả vợ động viên nên tôi đòng ý cho chuyến xa nhà đợt này. Như mọi người nói, đây quả thực là cơ hội lớn cho tôi để đổi đời, vì sau đó khi về nước, kiểu gì tôi cũng được thăng chức, tăng lương.
Có vẻ như Yến biết được nỗi lòng của tôi nên nàng đã động viên để tôi an tâm lên đường công tác :
– Anh lo em ở nhà một mình lại yêu người khác chứ gì?
– Vợ anh xinh đẹp thế này thì sao không lo được cơ chứ?
– Yêu đương gì nữa. Chưa đủ sợ hay sao mà còn yêu với chả đương.
– Nhưng lúc có một mình lại cô đơn, rồi lại nảy sinh tình cảm thì sao. Chưa nói đến việc lâu ngày bị bỏ đói nữa.
– Anh yên tâm. Có con bên cạnh rồi thì em cũng đỡ buồn hơn. Hai mẹ con tất nhiên là nhớ anh lắm chứ. Còn cái việc kia lâu rồi mấy tháng nay em cũng có ham muốn gì đâu, anh không thấy là em chỉ muốn chiều anh là chính thôi à.
– Uh, anh hiểu. Nhưng anh vẫn lo lo sao ý.
– 6 tháng trôi nhanh thôi mà chồng. Nhưng sau đó là cả cơ hội tốt cho tương lai của anh. Em hứa sẽ không làm cho anh thất vọng đâu.
– Em nói vậy anh cũng an tâm phần nào.
– Thôi ngủ mai còn dậy sớm ra sân bay nữa chứ.
– Mình yêu cái đã chứ. Không 6 tháng nữa mới được yêu đấy.
– Hihi.. em quên mất…
Ngày hôm sau tôi lên đường sang Pháp, hơn 10 tiếng ngồi trên máy bay mà tôi không thể nào chợp mắt được 1 phút vì nhớ vợ con. Sang đến Paris, không người quen, lạ nước lạ cái càng làm tôi nhớ đến gia đình. Cứ lúc nào rảnh là tôi lại gọi về cho vợ hỏi thăm mọi người, nhưng bên Pháp và Vn múi giờ lại lệch nhau tận mấy tiếng nên hầu như ngày thường tôi và Yến ít có cơ hội được nói chuyện lâu lâu. Chỉ có ngày thứ 7 và chủ nhật là chúng tôi dành thời gian cả ngày chát video call để nói chuyện cho đỡ nhớ.
Sau khoảng 2 tuần từ ngày tôi sang Pháp, chẳng có điều gì làm tôi phải lo lắng nhưng bỗng một hôm tôi thấy facebook của Yến có một cái nick add kết bạn nhưng Yến lại không accept. Tôi biết được điều này là bởi Yến đã cho tôi pass để hai vợ chồng dùng chung, ý của Yến là muốn tôi hoàn toàn tin tưởng vào vợ. Khi ở Vn bước vào màn đêm thì bên tôi mới bắt đầu 7-8 giờ tối, do vậy tôi thường lan man trên mạng một mình và thỉnh thoảng có vào fb của vợ để xem có thằng nào tán tỉnh không. Cái nick kia làm tôi tò mò, bởi cái avatar của nick đó làm tôi nhớ mang máng đến một người, một người làm sao tôi có thể quên được vì đó là người phá trinh vợ tôi mà.
Không hiểu sao lão Khanh lại biết được nick của Yến và add kết bạn. Lão chỉ add mà không nói câu nào và Yến không thèm accept. Ngay ngày hôm sau tôi đã nhắn tin hỏi Yến vụ này :
– Sao ông kia lại biết nick em để add nhỉ?
– Em biết sao được. Em chẳng quan tâm, em mặc kệ. – Giọng Yến có vẻ bực.
– Không chút bồi hồi gì à? Cũng là mối tình đầu mà?
– Tình đầu tình đít gì! Đang bao nhiêu việc thở không ra đây này. 2h rồi mà em chưa được ăn trưa đây, nhiều việc lắm.
– Vậy à? Thế vợ đi ăn ngay đi.
– Em làm nốt cho xong đã. Cty này vắt sức lao động nhân viên dã man, lương thì trả bèo bọt. Nếu có chỗ khác chắc em bỏ.
– Uh, thôi vợ cố gắng vậy. Con gái vẫn nhờ ông ngoại đón hả em?
– Vâng. Vì em toàn 6-7h mới được về. Về nhà là rã rời chân tay luôn. Mệt lắm chồng ạ!
– Vợ cố gắng giữ gìn sức khỏe nhé. Chồng nghe mà thương quá.
– Hihi.. chồng cũng vậy. Nhớ nấu ăn tử tế nhé. Về sụt cân tí nào là vợ mắng đấy.
– Hihi.. chồng sẽ cố. Thôi vợ làm đi, chồng hỏi thế thôi.
– Vâng. Chồng đừng có vào fb aceept nick đó nhé. Em nhìn đã thấy ghét rồi. Để tối về em chặn luôn vậy.
– Uh, anh biết rồi.
Ngay tối hôm đó về tôi kiểm tra fb thì đúng là đã thấy Yến chặn fb của lão Khanh. Mỉm cười đắc ý vì thấy vợ mình đã hoàn toàn quên được hình bóng người cũ, điều đó làm tôi an tâm phần nào khi phải sống xa nhau cách nửa vòng trái đất. Nhưng khi đặt lưng xuống giường để ngủ thì đầu tôi lại cứ nghĩ về lão Khanh đó. 5 năm sống với Yến, rất nhiều lần tôi tò mò về chuyện của hai người ngày xưa như thế nào nhưng Yến chỉ kể qua loa về những lần đi chơi ở đâu, những quà tặng gì chứ không bao giờ nàng kể cho tôi nghe về chuyện tìиɧ ɖu͙© của hai người. Tôi đoán chắc trên giường hai người cũng rất nóng bỏng vì tôi biết vợ mình rất da^ʍ và ham muốn cao trong chuyện ấy. Nghĩ nhiều thì ngay đêm đó tôi lại nằm mơ thấy vợ đi chơi với lão Khanh, mơ thấy hai người hôn nhau và làʍ t̠ìиɦ trên chiếc giường của vợ chồng tôi.
Chỉ vì cái giấc mơ quái quỷ đó mà ngày hôm sau tôi lên cty mà không thể nào tập trung vào công việc được. Cứ nghĩ đến thì cái tò mò trong tôi lại trỗi dậy và tôi đã nghĩ ra một cách để biết được chuyện tình của vợ mình với lão Khanh ngày xưa. Trước khi thực hiện kế hoạch, tôi đã suy nghĩ rất nhiều vì thấy không được đúng cho lắm. Làm như vậy quả thực hơi bỉ ổi và không đúng với tính cách của tôi thường ngày. Nhưng nghĩ đến chuyện của hai người trên giường thì tôi lại nóng lòng muốn được biết, và muốn được biết vợ mình đã quên hẳn được lão ấy chưa vì ngày trước có lần chính Yến đã thừa nhận vẫn nhớ đến lão ấy để dễ lêи đỉиɦ.
Ở cty tôi liền lập tức lập một fb mới và chọn bông hoa hồng trắng làm ảnh đại diện. Tôi chọn bông hoa hồng trắng vì tôi biết từ thời sinh viên Yến đã rất thích loại hoa này, và hy vọng Yến nhìn thấy sẽ có chút rung động với tình cũ khi vẫn còn nhớ đến những kỉ niệm đó.
Đến 4h chiều tôi xin về sớm và tôi dùng nick thật của mình chát với vợ. Biết Yến đang ngồi trên mạng chát, lúc đó đã là 10h giờ Vn, tôi chở vờ đi nấu ăn và out nick. Chào vợ xong thì tôi ngay lập tức dùng nick mới lập, tôi đóng vai nhân vật Khanh để nhắn tin cho Yến :
– Em khỏe không? Căm thù anh lắm hay sao mà anh add lại không đồng ý vậy? Chẳng nhẽ thời gian không làm em hết căm ghét anh?
Tôi run run ấn nút gửi vì vẫn hơi lưỡng lự, và tôi đã gửi tin nhắn đó. Thấy bên kia đã đọc, tôi hồi hộp chờ đợi và hy vọng Yến sẽ trả lời. Phải gần 5p sau thì đúng là Yến đã trả lời, thế mà bảo không quan tâm nữa.
– Ai đấy? – Yến biết nhưng ra vẻ hỏi lại.
– Anh đây mà. Bông hoa hồng trắng nhiều kỉ niệm mà em không đoán là ai à?
– Anh Khanh đấy à? Sao còn nhắn cho em làm gì?
– Hihi.. cám ơn em. Vậy là em vẫn chưa quên.
– Quên sao được. Anh đang ở đâu đấy?
– Anh đang ở Vn em ạ. Nhưng anh ở sài gòn.
– Anh mới về à? Về 1 mình hay về với gia đình vậy anh?
– Anh về cùng gia đình, nhưng hiện vợ đang về quê tận mấy hôm nữa mới vào đây. Anh công tác ở đây có hai tuần thôi. Nhớ em nên tìm mọi cách liên lạc với em.
– Bây giờ mới nhớ thì giải quyết được gì.
– Hỏi thăm nhau không được hả em? Lúc nào anh chẳng nhớ đến em. Chẳng qua là giữ trong lòng nên không ai biết được thôi. Em biết là anh cũng yêu em thật lòng mà. Chẳng qua duyên phận chúng mình không thể đến được với nhau thôi. Anh có lỗi khi làm em đau buồn. Chính vì điều đó mà trong suốt mấy năm qua anh cứ bị dày vò mãi em ạ. Chỉ mong sao em tha thứ cho anh thôi.
– Em quên rồi. Em không để ý chuyện đó nữa đâu vì em đã có chồng con.
– Anh không muốn thanh minh điều gì ngoài một điều duy nhất để em hiểu cho anh là “anh yêu em thật lòng “.
– Em biết mà. Em có bao giờ nói anh không yêu em đâu. Vợ chồng anh có hạnh phúc không?
– Anh sung sướиɠ quá khi em nghĩ như vậy. Vợ chồng anh cũng bình thường thôi em ạ. Nhưng hình bóng của em trong anh lớn quá nên anh hay nghĩ đến em.
– Hihi.. anh vẫn bẻo mép như ngày nào nhỉ.
– Anh nói thật lòng mà. Có phải anh nói để dụ dỗ em lên giường với anh đâu mà cần bẻo mép. Em có gia đình rồi thì anh làm sao làm vậy được nữa.
– Hihi.. em trêu thôi mà. Anh vẫn nhớ đến em là tốt rồi, em tưởng anh quên rồi cơ.
– Quên sao được mà quên. Em giờ thế nào? Có được hạnh phúc không em?
– Em ổn anh ạ. Em mới được một cháu gái hơn 4t.
– Chồng em chắc yêu em nhiều lắm phải không?
– Vâng. Anh ấy hiền lành và chiều vợ con lắm. Nói chung em chẳng có đòi hỏi gì hơn nữa.
Tôi nghe vợ nói câu này mà thấy mát hết lòng, tủm tỉm cười một mình rồi tôi tiếp tục gõ bàn phím :
– Anh ghen tị với cậu ấy quá. Thế chát với anh cậu ấy có nói gì không?
– Chắc không sao anh à. Mình có làm gì mờ ám đâu. Mà fb này vợ chồng em dùng chung đấy, chắc anh ấy lát cũng đọc được.
– Ôi thế à? Anh vẫn ngại quá. Sợ chồng em nghĩ sai về anh.
– Không sao đâu anh. Chồng em không phải người ghen tuông mù quáng đâu. Thôi cũng muộn rồi em đi ngủ để mai đi làm đây.
– Uh, em đi ngủ đi. Cám ơn em đã nói chuyện lại với anh. Anh hạnh phúc quá Yến à. Từ nay thỉnh thoảng chúng mình nói chuyện hỏi thăm nhau như những người bạn nhé.
– Ok anh. Có gì anh cứ nhắn tin rồi em sẽ trả lời.
Khi tôi out nick này và log nick kia thì đã nhận được tin nhắn của vợ :
– Chồng ơi! Vừa nãy em có chát với ông Khanh đấy. Ông ấy nhắn tin nên em trả lời.
Thấy vợ thành thật, tôi rất hài lòng về điều đó nên nhắn lại :
– Vậy à? Hai người nói chuyện gì hả em?
– Thì hỏi thăm cuộc sống của nhau giờ ra sao thôi. Anh vào đọc đi, em vẫn để hộp chát đó mà.
– Uh, anh sẽ đọc sau. Anh đang ăn cơm. Nếu hai người coi nhau như bạn bè thì em cứ nói chuyện thoải mái nhé. Anh không ghen và ích kỷ đâu.
– Vâng. Bọn em không có gì đâu ạ. Thôi anh ăn cơm đi nha, em đi ngủ đây.
– Ok… bb vợ.
Tối ngày hôm sau tôi lại rình lúc vợ online thì lại lấy cớ đi ra
ngoài để log nick kia chát với nàng. Lần này tôi nghĩ ra một kế để cho vợ mình nói chuyện với Khanh tự nhiên hơn, trải lòng thật ra mà không sợ tôi biết được. Sau khi hai người nói chuyện hỏi thăm nhau bình thường khoảng nửa tiếng thì tôi gợi ý :
– Em này. Có những cái anh muốn nói ra với em nhưng nói ở đây anh không dám. Vì chồng em đọc được thì không hay lắm.
– Có gì đâu anh. Anh cứ nói ở đây cũng được mà. Chồng em biết em nói chuyện với anh rồi, anh ấy đã cho phép chứ không cấm đoán gì đâu.
– Anh biết. Nhưng thấy vẫn không được thoải mái cho lắm. Hay anh đưa cho em ID và Pass của fb này rồi em vào nhé. Fb này anh tạo riêng để cho anh và em nói chuyện được riêng tư hơn. Em thấy thế nào?
– Thế cũng được. Em thấy cũng không được tự nhiên cho lắm. Anh gửi cho em đi!
Thấy Yến đã đồng ý thì tôi liền gửi ngay ID và Pass của fb tôi đang dùng mà mạo tên Khanh. Sau khi Yến nhắn tin cho tôi báo là nàng đi ngủ rồi thì nàng mới bắt đầu log nick của Khanh mà tôi giả mạo. Vậy là cuối cùng cũng đã có một sự nói dối nho nhỏ đã nhen nhóm trong người vợ tôi khi cô ấy bảo tôi là đi ngủ, nhưng thực ra là log nick khác để chát tâm sự với tình cũ. Tôi thấy Yến có vẻ đã rộng lòng với Khanh, thấy nàng có vẻ rất thích nói chuyện.
Sau khi đò đưa với nhau vài câu xã giao cho có lệ, tôi bắt đầu đánh vào mục tiêu chính :
– Yến ơi! Anh nhớ em quá. Nhớ những tất cả những kỉ niệm của chúng mình khi ở bên nhau.
– Hihi.. anh nhớ những gì kể em nghe xem nào?
– Anh nhớ những lần đưa em đi ăn chè, đi ăn ốc, đi hồ tây, đi chơi khắp Hà Nội… anh nhớ tất cả, chắc không bao giờ có thể quên được những giây phút đó. Em có nhớ không?
– Hihi… quên sao được mà quên. Em nhớ chứ. Thế chỉ nhớ mỗi vậy thôi à?
– Không, còn nhiều thứ khác nữa. Nhưng nhớ nhất là cơ thể quyến rũ của em, nhớ bờ môi ngọt ngào mà anh đã hôn, nhớ những lần hai đứa ái ân trên giường, tiếng rêи ɾỉ của em… ôi nhắc lại lại làm anh thấy thèm quá đi.
– Hihi… nhớ thật à?
– Thật mà. Nhớ đến nỗi mà suốt bao năm nay anh ôm vợ mà cứ nghĩ đang ôm em. Khi hai vợ chồng yêu nhau mà anh cứ nghĩ là được ấy với em. Hình bóng của em trong anh lớn quá mà anh không thể nào quên được. Chắc em quên hết những giây phút đó rồi đúng không?
– Haizz… em cũng như anh. Lấy chồng, yêu chồng nhưng không biết bao nhiêu đêm em toàn tưởng tượng đang được ấy với anh. Mỗi lần nghĩ đến anh là em lại có cảm xúc mãnh liệt.
– Vậy là em cũng nhớ đến anh đúng không?
– Vâng, em cũng nhớ.
– Thế chồng em có làm cho em được thỏa mãn như anh không?
– Cũng có. Anh ấy nhu cầu cũng cao nhưng em không hiểu sao khi ân ái lại không có nhiều cảm xúc như với anh. Nhiều hôm toàn phải trả vờ lêи đỉиɦ rồi để anh ấy xuất ra.
Nghe đến đây thì tôi hơi buồn một chút. Vậy là bao năm nay khi Yến lêи đỉиɦ là nhiều hôm đó là nàng đóng kịch. Và quan trọng hơn tôi đã biết được rằng trong tìиɧ ɖu͙© Yến ít có cảm xúc mãnh liệt với tôi, nếu có thì do nàng nghĩ đến người khác. Mặt tôi nghệt ra khi biết được cái bí mật thầm kín của vợ. Thế mà từ trước đến nay tôi hay tự hào về khả năng làm cho vợ mình thỏa mãn mặc dù chim tôi không phải dạng to. Buồn là vậy nhưng thằng cu thì cứ ngóc đầu lên hóng hớt, chắc đang đến đoạn gay cấn nên nó ngỏng dậy để nghe cho rõ.
– Thế à? Anh cũng giống em vậy đó. Nói thật với em là nói chuyện với em như này mà anh rạo rực hết cả người. Không biết em như thế nào.
– Hihi… em mấy tháng nay cái ham muốn trong người bị tụt rồi. Nhưng bây giờ anh lại đánh thức nó trỗi dậy rồi đấy.
– Sao vậy em? Sao mấy tháng em lại bị như vậy? Có chuyện buồn hả em?
– Vâng. Mấy chuyện linh tinh ấy mà. Nhưng bây giờ em ổn rồi. Cứ nghĩ đang phải tìm cái gì ăn để tìm lại cảm giác ham muốn. Thế mà chát với anh vài câu thì nó đã xuất hiện ngay.
– Anh cũng vậy đó. Thằng bé cứng lắm rồi đây này. Em có nhớ nó không?
– Em nhớ nó lắm.
– Nhớ như nào hả em?
– Nhớ là nó to và dài, mỗi lần ăn là ngập trong mồm… hihi… và nhớ nó làm em sướиɠ như thế nào khi anh đút vào bên trong.
– Của chồng em không to à?
– Bé hơn của anh. Cũng không phải là bé quá đâu nhưng nhiều hôm đút vào mà chẳng có cảm giác gì ý, không khít như của anh.
– Hihi.. khít như nào hả em? Nghe mà sướиɠ quá đi.
– Thì khít đi đến đâu sướиɠ đến đó. Anh lại còn dập khỏe nữa chứ, lần nào cũng làm em ê ẩm.
– Thì phải khỏe mới làm em sướиɠ được chứ. Ôi em nhắc làm anh thèm quá. Muốn được ȶᏂασ em quá rồi Yến ơi.
– Anh cũng làm em nứиɠ rồi đây này.
– Nứиɠ như thế nào hả em?
– Thì ướt hết quần rồi. Nghĩ đến con chim của anh mà em cũng thấy thèm.
– Thế nếu gặp em có cho anh ȶᏂασ nữa không?
– Có… em thích anh ȶᏂασ lắm. Anh đến luôn đi.
– Bây giờ anh đến sao nổi. Nếu em muốn thì cuối tuần này anh ra Hà Nội tận 1 ngày với em nhé.
– Vâng.
– Em chắc chắn không để mai anh đặt vé máy bay.
– Em đồng ý mà. Mình thuê khách sạn nhé. Vì đến nhà em không tiện.
– Uh, khách sạn cho thoải mái. Thế có thích đi chơi đâu không
để anh đưa đi?
– Thôi ra ngoài làm gì nhỡ may ai lại nhìn thấy.
– Thế cả ngày chỉ ở trong phòng thôi à?
– Vâng… hihi… tối đi ăn rồi mình lại ra bờ đê như ngày xưa nhé. Em nhớ cái lần anh đưa em ra đó và bắt em mặc váy không mặc qυầи ɭóŧ. Hihi… hôm đấy thích thế cơ chứ… vừa mát… vừa sướиɠ…
– Hehe.. anh cũng thích lắm. Chơi ở đấy công nhận phê thật.
– Chẳng có ai, la hét thoải mái…
– Hihi… nhớ tiếng rêи ɾỉ của em quá.
– Có điều này chắc anh chưa biết?
– Điều gì hả em?
– Chồng em mới chỉ biết anh là người phá trinh em. Nhưng anh ấy vẫn nghĩ cái lỗ kia em vẫn còn zin đó. Vì bao lần anh ấy có đòi nhưng em sợ đau không cho chơi.
– Vậy à? Sao em không cho anh ấy chơi lỗ đó? Anh thấy em cũng thích mà?
– Vâng, nhưng em sợ anh ấy đánh giá em không tốt nên em từ chối.
– Thế lần này gặp em có cho anh chơi lỗ đó không?
– Thì anh chẳng chơi nát cái lỗ đó rồi thì có gì đâu mà tiếc… ui.. em nứиɠ quá rồi đây này anh ơi…
– Em cho tay vào ngoáy đi. Như anh cũng đang 1 tay cầm sóc đây này.
– Em chẳng ngoáy lâu rồi. 2h đêm rồi đấy mà em không dứt anh ra được. Mai đi làm lại mắt nhắm mắt mở.
– Nói chuyện một lúc nữa thôi.
– Vâng. Anh sóc sắp ra chưa?
– Sắp rồi em ơi! Giá như mà được nhìn thấy bầu vυ' của em thì thích quá.
– Hihi.. bây giờ có chồng có con rồi nên không còn đẹp như xưa đâu. Sợ anh lại thất vọng đấy.
– Thất vọng sao được hả em? Mọi thứ trên cơ thể của em anh đều thích mà. Em chụp cho anh xem được không? Anh nhớ hai bầu ngực đó quá Yến ơi!
– Thôi em ngại lắm. Lúc nào gặp thì anh sẽ được nhìn thấy mà.
– Anh xin em đấy. Anh muốn được nhìn thấy ngay bây giờ. Chắc anh sẽ xuất ra ngay nếu được nhìn thấy chúng. Em gửi đi!
– Nhưng không được chê đâu nhé!
– Đẹp thì chê làm sao được hả em? Em gửi đi!
– Đây… chờ em chút…
– Ôi đẹp quá Yến ơi! Hai bầu ngực mà anh đã từng mân mê ngày nào, giờ chúng vẫn đẹp như xưa. Em cởi một bên ra cho anh nhìn được không?
– Hihi.. anh tham thế? Nốt lần này thôi nhé.
– Uh, em cởi ra đi!
– Chẹp.. chẹp… anh phải nuốt nước bọt em ạ. Cái đầu ti nhìn mà muốn ngậm lấy nó để mυ'ŧ, để cắn. Anh không thể chịu nổi nữa
rồi. Hấp dẫn quá đi!
– Hihi.. từ ngày sinh em bé thì đầu ti to ra anh ạ.
– Nhưng nó đẹp mà! Cái đầu ti này mυ'ŧ cả ngày chắc không chán em ạ. Đẹp quá. Nhìn chỉ muốn lao đến bên em ngay thôi.
– Ra chưa để em đi vào nhà tắm nào?
– Đây.. đây… anh ra đây.. Yến ơi… anh yêu em… anh đang tưởng tượng ȶᏂασ em đây này… em rên to lên để anh nghe đi…
– Anh ȶᏂασ đi… ȶᏂασ mạnh vào… em cũng đang sướиɠ lắm… Khanh ơi.. em nhớ anh… ȶᏂασ cho em sướиɠ đi…
– Uh, anh ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα của em đây… em có đau không?
– Không.. ư.. ư… em thích mà… anh ȶᏂασ đi…
– Anh bắn vào trong nhé?
– Vâng… anh rút ra ȶᏂασ vào lỗ kia để bắn vào trong đi.
– Lỗ nào hả em?
– Lỗ l*и ý. Em thích anh bắn vào trong lỗ đấy.
– Uh, đây… anh ȶᏂασ lỗ l*и của em đây. Anh bắn vào trong để em mang bầu nhé.
– Vâng… em thích quá… cho em có bầu đi anh…
– Aaaaaa… nghe mà nứиɠ quá.. anh ra.. aaaaaa……
Tôi sóc mạnh và cầm chặt con chim chĩa xuống đất rồi bắn thẳng xuống. Tϊиɧ ŧяùиɠ tích tụ hơn 1 tuần liền nên lần này sao nó ra nhiều thế cơ chứ, dưới đất bao nhiêu mà lòng bàn tay vẫn trắng ởn. Bên kia thì Yến dùng tay thụt vào cũng nhanh dần theo cơn nứиɠ dâng trào. Yến cũng đang bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao độ, nàng đang tưởng tượng được ©ôи ŧɧịt̠ của Khanh đâm vào nên nàng càng sướиɠ. Và trong cái sướиɠ thì một lần nữa nɧu͙© ɖu͙© lại lấn át hết cả lí trí, nàng dâʍ đãиɠ nói ra những từ không thể chấp nhận được nếu như tôi biết. Tôi bây giờ xuất ra rồi nên tỉnh táo lại, tôi không hiểu sao Yến lại có thể đồng ý nói ra là mang bầu với lão Khanh.
Yến chạy thẳng vào nhà tắm, nàng xối nước lên người và dùng vòi hoa sen để thủ da^ʍ. Sau khi đã được lêи đỉиɦ nàng đi ra chát tiếp với Khanh mà không biết rằng đó là tôi :
– Em vừa phải vào nhà tắm đấy. May quá cũng ra rồi không thì chắc thức đến sáng mất.
– Hihi.. sướиɠ quá em ạ. Thôi em ngủ đi nhé mai còn đi làm.
– Vâng.. ui.. cũng 3h rồi cơ à? Thôi em ngủ đây.. bye anh!
– Bye em.
Tôi nằm vật ra giường vừa thở vừa nghĩ đến vợ. Không biết là nên vui hay nên buồn vì chát sεメ với vợ cũng sướиɠ, rất thỏa mãn cho cái dâʍ ɖu͙© của mình, nhưng cũng buồn vì phát hiện ra nhiều thứ bí mật từ vợ mà bao năm qua tôi không hề hay biết. Nhớ lại mấy lần xin vợ phá trinh c̠úc̠ Ꮒσα vì nghĩ nó vẫn còn zin, nhưng lần nào Yến cũng bảo ai lại quan hệ chỗ đấy, nào là bẩn, nào là đau… nhưng không ngờ là thằng người yêu cũ đã chơi bét nhè rồi.
Các cụ nói cấm có sai câu nào, không nên đặt hết niềm tin vào một ai đó, để rồi sẽ có ngày làm bạn thất vọng. Tại sao Yến lại giấu tôi? Câu hỏi này làm tôi suy nghĩ rất nhiều vì bản chất Yến không phải là người lươn lẹo, dối trá. Cuối cùng tôi kết luận một điều rằng ai cho dù có thật thà đến đâu thì bao giờ họ cũng giữ một khoảng lặng trong lòng, cái khoảng lặng đó như một góc nhỏ trong tim mà mọi người muốn giữ lại làm của riêng cho mình.
Trước khi đi vào giấc ngủ, tôi có linh cảm sắp tới có lẽ vợ chồng chúng tôi lại bước vào một thế giới cực lạc khác, một thế giới của sự sung sướиɠ nhưng cũng không thiếu gì sự nguy hiểm, có thể là tan nát gia đình. Tôi bắt đầu lo khi mình lại ở quá xa vợ và cũng thấy lo cho cái trò chơi mà mình đang bầy ra.