Lý Thế Dân khó tin nhìn tất cả. Hắn tin tưởng Long Du Cửu Thiên của hắn hoàn toàn có thể khiến cho Vũ Văn Hóa Cập bị trọng thương. Nhưng sự thật nói cho hắn biết, Vũ Văn Hóa Cập so với tưởng tượng của hắn còn lợi hại hơn rất nhiều.
“Hắn, hắn không phải chỉ là Nguyên Anh trung kỳ hay sao? Hiện tại ta dựa vào tu ma đã đạt đến Xuất Khiếu tiền kỳ, tại sao lại không thể đả thương được hắn? Tại sao?” Lý Thế Dân lúc này đã bắt đầu lo lắng, bởi vì hắn chỉ còn có hai chiêu, nhưng cả hai chiêu này đều là những phương thức công kích tổn thương rất nghiêm trọng đến thân thể.
Ánh mắt của Lý Thế Dân đột nhiên trở nên quyết liệt, tử quang chung quanh người hắn bắt đầu xuất hiện những tia sáng màu đen.
- Ha ha...... Lý Thế Dân, Lý Thế Dân, không ngờ ngươi cũng là Tu Ma giả, ha ha......
Vũ Văn Hóa Cập cười lớn, theo tiếng cười, trên người hắn cũng bắt đầu xuất hiện những luồng khí lưu màu đen.
Lý Thế Dân nhìn tất cả, trong lòng chấn kinh!
Trương Tinh Phong khẽ mỉm cười, quả thật là càng lúc càng hấp dẫn!
“Không ngờ hai tên gia hỏa kia đều là tu ma. Trương tiểu tử, ngươi có nhìn thấy không? Tên Vũ Văn Hóa Cập kia quả thật không đơn giản, không ngờ vẫn bảo trì thực lực Nguyên Anh trung kỳ, đến lúc này mới triển hiện ra thực lực chân chính của hắn, khiến cho Lý Thế Dân trở tay không kịp. Ha ha...... tại Phàm Nhân giới này không ngờ lại có thể nhìn thấy Tu Ma giả chiến đấu với nhau, quả thật là hiếm có!” Trương Tinh Phong phảng phất như đang xem diễn trò.
Nhưng Trương Tinh Phong chẳng lẽ cũng không phải đang ngồi xem kịch hay sao? Hơn nữa màn kịch này còn rất đặc sắc.
Từ giới tuyến của Huyền Vũ môn, bên phía của Lý Thế Dân hoàn toàn bị bao phủ bởi hai màu đen tím, còn bên phía của Vũ Văn Hóa Cập lại hoàn toàn chỉ là một màu đen. Cả thiên địa đều biến sắc, tựa như quỷ vực......
“Ma Sát —— Sát!”
“Ma Sát —— Sát!”
Khẩu quyết của cả hai người đều giống nhau, đồng dạng chiêu thức cũng tương tự. Chỉ là lúc này trong lòng của Lý Thế Dân đã bắt đầu lo lắng, bởi vì hắn đã không còn nắm chắc có thể gϊếŧ được Vũ Văn Hóa Cập. Trái lại, Vũ Văn Hóa Cập vẫn mỉm cười thản nhiên.
“Lý Thế Dân, Lý Thế Dân, ngươi vĩnh viễn cũng không thể nào thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu!” Hắc quang trên người Vũ Văn Hóa Cập đột nhiên bừng lên, từng sợi tơ màu đen bay về hướng Lý Thế Dân.
Trên thân thể của Lý Thế Dân cũng tương tự phát ra những sợi tơ màu đen, tốc độ cực kỳ kinh người.
Nhưng sợi tơ bắt đầu va chạm với nhau!
Vũ Văn Hóa Cập bỗng nhiên nở một cười âm hiểm, hắn khống chế những sợi tơ của mình trượt qua những sợi tơ của Lý Thế Dân, đồng thời gia tăng tốc độ. Lý Thế Dân vẫn còn chưa kịp phản ứng, những sợi tơ màu đen đã bao quanh thân thể của hắn.
“Thử—— tê——” Thanh âm vang lên. Thân thể của Lý Thế Dân hoàn toàn bị những sợi tơ màu đen bao phủ, Nguyên Anh bị vây khốn ở bên trong. Hắn hiểu rất rõ lực công kích của những sợi tơ này, nếu như để Nguyên Anh đào thoát, nhất định sẽ nguyên khí đại thương, không thể nào chống lại Vũ Văn Hóa Cập.
Còn Vũ Văn Hóa Cập sau khi khống chế những sợi tơ, Nguyên Anh lập tức thoát ly, chỉ để lại nhục thể cho Lý Thế Dân tùy ý công kích.
- Ha ha ha...... Lý Thế Dân ngươi hãy chịu chết đi!
Tiếng cười của Vũ Văn Hóa Cập vang lên.
Lý Thế Dân dường như cảm thấy mình đã không còn hy vọng!
“Sa, ta đến với nàng đây!” Trên thân của Lý Thế Dân đột nhiên phát ra từng đạo kim quang. Đúng, là kim quang!
Vũ Văn Hóa Cập vừa nhìn thấy, trong lòng chấn kinh, lập tức quát lớn:
- Xạ Nhật Thần Tiễn —— Xích Huyết Hiện!
Nhục thể của Vũ Văn Hóa Cập đột nhiên nổ tung, tiên huyết đầy trời quỷ dị bị hút về phía Xạ Nhật thần cung trên tay Nguyên Anh của hắn.
Phảng phất như bọt biển, thân thể của Vũ Văn Hóa Cập đã hoàn toàn bị Xạ Nhật thần cung hấp thụ. Trên dây cung bắt đầu từ từ ngưng tụ lại thành một mũi tên màu đỏ như máu.
Lý Thế Dân cười, cười rất vui vẻ, nụ cười như được giải thoát!
- Hiên Viên Động —— Càn Khôn Chấn!
“Oanh!” Nhục thể của Lý Thế Dân bị những sợi tơ quấn quanh hoàn toàn nổ tung, từng đạo kim quang bắn thẳng lên tận trời. Năng lượng Nguyên Anh bắt đầu từ từ dung nhập vào bên trong kim quang. Lý Thế Dân biết, sau khi năng lượng của Nguyên Anh hoàn toàn biến mất, cũng là lúc hắn hồn phi phách tán!
- Nhị đệ!
Một nam tử đứng trên những tầng mây thống khổ gào lên, nước mắt bắt đầu chảy xuống.
Một Hồng y nữ tử bên cạnh cũng ôm thật chặt nam tử này:
- Đừng như vậy, Tịnh ca, nhị đệ đã sớm biết sẽ có một ngày như hôm nay rồi. Cho dù không thể gϊếŧ chết Vũ Văn Hóa Cập, đệ ấy cũng sẽ tự sát để đi tìm Sa muội mà thôi. Cả ngàn năm nay, đệ ấy đã thống khổ quá rồi. Huynh có hiểu được không sự giày vò trong lòng của đệ ấy hay không?
Lý Tịnh nhìn ái thê của mình, thống khổ nói:
- Nhưng mà, nhưng mà đó là nhị đệ của ta!
Lý Tịnh nhìn xuống dưới chiến trường, hắn nhớ lại những lời Lý Thế Dân đã nói trước khi xuất chiến.
“Đại ca, trận chiến này cho dù thành hay bại, ta cũng không thể trở về nữa. Một ngàn năm, một ngàn năm tư niệm của ta đối với nàng, ta đã không thể nào chịu đựng được nữa. Hôm nay tất cả đều sẽ kết thúc, cho dù hôm nay ta thua, không thể gϊếŧ được Vũ Văn Hóa Cập, các người cũng đừng nên vì ta mà báo thù!”
Lý Tịnh vẫn còn nhớ kỹ nụ cười của Lý Thế Dân trước khi ra đi, nụ cười như được giải thoát, nụ cười thản nhiên đối diện với tử vong.
Trương Tinh Phong nhìn đạo kim quang rực rỡ chiếu thẳng lên tận trời, trong lòng thầm than. Hắn biết Lý Thế Dân hiện giờ gần như đã hồn phi phách tán, năng lượng triển hiện ra hoàn toàn có thể so sánh với một kích toàn lực của cao thủ Hợp Thể kỳ.
Kim quang bắt đầu ngưng tụ lại, tạo thành hình dạng của Hiên Viên kiếm. Trong nháy mắt, toàn bộ năng lượng đều đã bị Hiên Viên kiếm hấp thu.
Vũ Văn Hóa Cập trong lòng bắt đầu run rẩy, tâm của hắn nói cho hắn biết, một chiêu này của Lý Thế Dân uy lực tuyệt đối kinh khủng. Nhưng hắn vẫn tin tưởng vào chính mình, quang tiễn màu đỏ chợt loé lên.
Một đạo lưu tinh màu vàng, một đạo lưu tinh màu đỏ. Hai đạo lưu tinh hoàn toàn va chạm!
“Oanh!”
Trương Tinh Phong lập tức vung tay lên, hai đạo hỗn độn lực hùng hậu trong nháy mắt bay về hướng cấm chế.
“Hắc hắc, Trương tiểu tử, đến bây giờ ngươi mới phản ứng à? Cấm chế vừa rồi của ngươi quả thật là không thể nào ngăn cản được lực công kích như thế này. Hắc hắc, hai tên này bộc phát lực lượng quả thật là không nhỏ!”
Trương Tinh Phong không để ý gì đến lời nói châm chọc của Thiên Vũ, chỉ tập trung nhìn vào trận chiến. Hiện tại đã đến thời khắc cuối cùng, cũng không biết Lý Thế Dân có thể tiêu diệt được Vũ Văn Hóa Cập trước khi hồn phi phách tán hay không.
Quang mang đột nhiên bừng lên, bao trùm toàn bộ phạm vi chiến đấu. Trước mắt của Vũ Văn Hóa Cập chỉ toàn là ánh sáng. Hắn nóng lòng muốn biết được kết quả, nhưng......
“A!” Vũ Văn Hóa Cập sợ hãi nhìn lên người của hắn.
Một thanh kiếm, thanh Hiên Viên kiếm đang cắm vào Nguyên Anh của hắn!
Vũ Văn Hóa Cập rất khó tin, hắn không hiểu chuyện gì đã xảy ra, không hiểu tại sao Hiên Viên kiếm lại có thể công kích vào Nguyên Anh của hắn, nhưng hắn đã không còn cơ hội để suy nghĩ nữa......
Nguyên Anh của Vũ Văn Hóa Cập tựa như một bông pháo hoa rực rỡ, bắt đầu nổ tung, ánh sáng chiếu khắp cả một vùng. Rất nhanh, nguyên anh bắt đầu tiêu tán, không còn nhìn thấy một dấu vết gì.
Lý Thế Dân nhìn thấy tất cả, khóe miệng khẽ mỉm cười, Nguyên Anh của hắn dần dần trở nên trong suốt, từ từ biến mất......
Đồng quy vu tận!
Trương Tinh Phong cảm khái nhìn tất cả. Hai nhân vật phong lưu tuyệt đại ân oán cả ngàn năm cuối cùng đều đã ra đi như vậy.
“Trời ơi, phải cần bao nhiêu bạc mới khôi phục lại được đây!” Chu Lệ nhìn cả phương viên trăm trượng hoàn toàn bị phá hủy, trong lòng than khóc. Uy lực của một kích vừa rồi thật sự là quá lớn, trong phạm vi của nó tất cả đều bị hủy diệt. May mắn là có cấm chế của Trương Tinh Phong, nếu không có lẽ phương viên một dặm cũng đã bị phá hủy rồi!
Đột nhiên hai đạo quang hoa bay về hướng cấm chế!
“Phanh!”
Lý Tịnh và Hồng Phất Nữ tức giận nhìn cấm chế trong suốt. Bọn họ nghe theo lời dặn dò của Lý Thế Dân đến đây thu hồi lại Hiên Viên kiếm, thuận tiện đem luôn cả Xạ Nhật thần cung trở về. Xạ Nhật thần cung tuyệt đối là một thần binh, có nó trong tay, thực lực của Lý gia sẽ mạnh hơn rất nhiều.
Cường thủ hào đoạt, chính là quang minh chánh đại như vậy!
Trương Tinh Phong mỉm cười, khi hắn nhìn thấy Lý Tịnh và Hồng Phất Nữ từ hai hướng bay tới, đã biết ngay là bọn họ muốn đoạt Hiên Viên kiếm và Xạ Nhật thần cung, đáng tiếc......
Trương Tinh Phong mỉm cười nói:
- Cường thủ hào đoạt, ha ha, để ta cho các ngươi thấy thế nào là cường thủ hào đoạt!
Thuấn di!
Trương Tinh Phong trong nháy mắt xuất hiện bên trong cấm chế, mỉm cười nhìn Lý Tịnh và Hồng Phất Nữ đang đứng bên ngoài.
- Ha ha, hai kiện bảo vật này ta sẽ thu lấy!
Hai tay vung lên, Hiên Viên kiếm và Xạ Nhật thần cung lập tức bay đến trên tay của hắn. Trương Tinh Phong nhìn Xạ Nhật thần cung trên tay, trong lòng kinh hỉ, lập tức thu vào bên trong Thiên Vũ.
- Hoàng thượng, Hiên Viên kiếm này Trương Tinh Phong ta tặng cho hàong thượng, ngài thấy thế nào?
Trương Tinh Phong mỉm cười, lập tức giải khai cấm chế, đem Hiên Viên kiếm giao cho Chu Lệ.
Chu Lệ liếc nhìn hai người Lý Tịnh, cười cười nói:
- Hiên Viên kiếm, ha ha...... Trẫm từ lâu vốn đã ngưỡng mộ Hiên Viên hoàng đế. Hiên Viên kiếm này vốn là vật của hoàng gia, bây giờ trở về với hoàng gia cũng là một chuyện tốt. Ha ha ha......
Chu Lệ thẳng thắn nhận lấy Hiên Viên kiếm.
Lý Tịnh và Hồng Phất Nữ ánh mắt đỏ rực nhìn vào Hiên Viên kiếm, khí thế trên người áp bức về phía Chu Lệ.
Đột nhiên một đạo khí thế trung hòa nhưng cương trực bất ngờ xuất hiện, hoàn toàn ngăn cản khí thế của hai người Lý Tịnh.
Trương Tinh Phong mỉm cười nhìn Chu Minh. Từ lần đầu tiên gặp mặt, hắn đã biết Chu Minh là một cao thủ, ngay cả thực lực của hắn cũng không thể nào nhận ra được cảnh giới hiện tại của Chu Minh. Bây giờ hắn đã biết, chỉ nhìn vào khí thế, công lực của Chu Minh ít nhất cũng phải ngang với Nguyên Anh trung kỳ.
- Tam hoàng tử quả thật là chân nhân bất lộ tướng!
Lý Tịnh lạnh lùng nói. Trước kia Lý Thế Dân đã từng nói với hắn, tam hoàng tử này không hề đơn giản. Bây giờ hắn đã biết, công lực của tam hoàng tử này so với hắn còn hơn, lại có thể hoàn toàn ngăn cản khí thế của cả hai người.
- Giữ được rừng lo gì không có củi đốt, sau này sẽ gặp lại. Đi thôi!
Lý Tịnh biết bọn họ không thể nào chống lại được tam hoàng tử hiện đang có Hiên Viên kiếm trong tay. Càng huống chi, phía sau vẫn còn có Trương Tinh Phong. Bọn họ chỉ có thể rút lui để chờ cơ hội.
Chu Lệ nhìn hai người Lý Tịnh rời đi, mới thở phào một hơi!
Trương Tinh Phong nhìn tam hoàng tử mỉm cười nói:
- Phương pháp tu luyện của tam hoàng tử hình như ta chưa từng thấy qua. Không biết là tam hoàng tử đã tu luyện loại pháp quyết nào vậy?
Chu Lệ nhìn về phía nhi tử của mình cười cười, trong lòng cực kỳ vui sướиɠ. Hoàng gia bây giờ cũng đã một cao thủ đạt đến Nguyên Anh kỳ, hoàn toàn có thể so sánh được với các thế lực khác. Đối với công phu của nhi tử mình, hắn quả thật cũng không hiểu rõ ràng. Đứa nhỏ này từ khi còn bé chỉ thích đọc sách mà thôi, hầu như cả vạn quyển sách bên trong thư khố đều đã đọc qua, hơn nữa còn rất tinh thông các loại kỹ nghệ cầm kỳ thi họa.
Chu Minh mỉm cười nói:
- Công phu của ta kỳ thật chỉ là luyện lung tung mà thôi. Lúc trước ta chỉ thích đọc sách, đọc rất nhiều, sau đó bỗng nhiên ngộ ra được một phương pháp tu luyện. Ta gọi nó là nho gia công pháp. Từ đó tu luyện cho đến bây giờ. Ta cũng không hiểu tại sao công lực của mình lại cao như vậy nữa. Ha ha!
Trương Tinh Phong ngẩn người. Trong lịch sử của Tu Chân Giới, có mấy ai có thể tự mình ngộ ra được pháp quyết tu luyện? Những người có thể làm được đa số đều là những nhân vật cấp tông sư, hơn nữa pháp quyết cũng chỉ dựa trên tu tiên, tu ma và tu phật ba loại mà thôi. Chỉ có Bàn Cổ là ngoại lệ, phương pháp của ông ta hoàn toàn bất đồng.
Bây giờ lại có một người sáng tạo ra một bộ pháp quyết mới hoàn toàn độc lập. Linh giác của Trương Tinh Phong nói cho hắn biết, phương pháp tu luyện của Chu Minh hoàn toàn chưa từng có trong lịch sử.
- Tam hoàng tử, đây là Thiên Linh Quyết của Thiên Tâm Tông ta, ngươi cứ đem về mà tham khảo. Ta hy vọng ngươi sẽ tiếp tục kiên trì trên con đường của mình, tương lai nhất định sẽ trở thành một đại tông sư!
Trương Tinh Phong lấy ra một khối ngọc, đem Thiên Linh Quyết ghi vào trong đó.
Một bộ Thiên Linh Quyết để đổi lấy quan hệ tốt đẹp với Chu Minh, vô cùng đáng giá!
- Đa tạ Trương gia chủ, trong khoảng thời gian này nho gia công pháp của ta quả thật đã đạt đến một bình cảnh, không thể nào đột phá được. Hy vọng ta có thể tham khảo công quyết này để tìm ra phương pháp!
Chu Minh cảm tạ nói.
Trương Tinh Phong mỉm cười khẽ gật đầu nói:
- Tốt lắm, cứ như vậy, ta xin đi trước, phu nhân vẫn còn đợi ta ở nhà!
Nói xong liền chuyển thân nhẹ nhàng rời đi.
“Cũng nên tìm một sơn môn thích hợp cho Thiên Tâm Tông thôi, không thể cứ mãi du ngoạn được!” Trương Tinh Phong nhìn Phong Ngữ Yên đang chơi đùa bên trong những khóm hoa, trong lòng tự đề tỉnh mình.