Xi Vưu nhìn dáng vẻ trấn tĩnh của Lang Phong, lại nghĩ đến thực lực mà Lang Phong vừa hiển lộ với huynh đệ của hắn, trên người đổ mồ hôi lạnh. Hắn biết nếu bọn hắn cứ xông lên như thế này, không có một chút cơ hội thắng nào.
Bất kể thế nào Xi Vưu cũng là một đứa trẻ mười tuổi, cũng có lòng hiếu thắng, trong lòng thầm giận, nhìn hai huynh đệ lớn tiếng nói:
- Nhị đệ, tam đệ, dùng Phong Khởi Vân Dũng!
Xi Dị và Xi Đồng bên cạnh vừa nghe đại ca nói, trong lòng kinh ngạc. Phụ thân đã căn dặn rất nhiều lần, không gặp phải nguy hiểm thì nhất định không được sử dụng Phong Khởi Vân Dũng. Bộ võ công này là công pháp tự tàn, gϊếŧ địch một ngàn tự tổn tám trăm, cho dù gϊếŧ được kẻ địch thì bản thân cũng phải dưỡng thương nửa năm. Nhưng vừa nghĩ đến khi nãy mình bị Lang Phong đùa cợt như vậy, khi nào lại chịu sỉ nhục như thế, không kìm được trong lòng giận dữ. Tiểu tử ngươi, đừng trách ba huynh đệ chúng ta thủ đoạn độc ác.
Ba người đồng thời xông tới chỗ Lang Phong. Hai người Xi Dị, Xi Đồng chia nhau vây hai bên. Ba người đồng thời vung quyền, quát lớn:
- Phong!
Lang Phong vừa thấy ba người tấn công, cảm thấy rất cao hứng, nhưng đột nhiên ba gã trước mắt lại đồng thời dùng cùng một loại chiêu thức. Kỳ quái nhất là loại chiêu thức kia uy lực không lớn, nhưng sắc mặt ba gã rất nghiêm túc, giống như đó là chiêu thức có lực công kích rất mạnh, thế là thế nào? Nghĩ như thế, nhưng hắn tiện tay đã phá giải chiêu thức kia rất nhẹ nhàng, trong lòng không khỏi hơi thất vọng đối với ba huynh đệ trước mắt, ba gã này đúng là chẳng ra sao cả.
Xi Vưu nhìn dáng vẻ Lang Phong, trong lòng cười lạnh. Cho ngươi đắc ý một lúc, lát nữa sẽ đến phiên ngươi khóc. Hai tay thu chiêu, chân khí của chiêu lúc nãy quay trở lại cơ thể, thông qua kinh mạch thân thể, lại hợp lực cùng chiêu thức lần này tấn công Lang Phong. Ba người quát lớn một tiếng:
- Khởi!
Lang Phong nhìn thấy ba huynh đệ trước mắt dường như có vẻ đau đớn, đánh tới mình một quyền. Đúng, chiêu thức giống nhau, ba huynh đệ giống nhau, nhưng uy lực lại không giống nhau.
Quyền đến nơi, khí cũng đến nơi, không khí xung quanh dường như trong chớp mắt nặng nề hơn nhiều, uy lực mạnh hơn lúc nãy hai lần. Lang Phong không dám khinh thường, trầm eo xuống tấn, hít hơi xuất quyền, đánh ra gần tám thành tiên thiên chân khí của bản thân. Quyền khí của ba huynh đệ Xi Vưu đột nhiên hợp làm một, hai luồng quyền khí va chạm với nhau.
“Ầm!”
Lang Phong và ba huynh đệ Xi Vưu đều lùi về sau ba bước.
Ba huynh đệ Xi Vưu trong lòng khổ sở, không ngờ rằng tiểu tử này lợi hại đến như vậy. Thực lực bản thân chỉ có thể phát ra hai chiêu mà không bị ảnh hưởng, nếu như còn tiếp tục, ba huynh đệ hắn thật sự phải về nhà nằm hơn nửa năm. Nhưng lúc này đâm lao thì phải theo lao, tâm tính thiếu niên đã khiến ba người lại tiếp tục xuất chiêu.
Hai tay của ba huynh đệ Xi Vưu múa theo quỹ tích kỳ dị, gắng gượng thu chiêu, chân khí của chiêu lúc nãy lại trở về cơ thể bọn hắn.
Ba huynh đệ Xi Vưu cố nhịn sự đau đớn toàn thân, cơn đau của kinh mạch đứt đoạn cũng không thể khiến bọn hắn ngừng lại, tất cả chỉ vì… quật cường hiếu thắng. Ba huynh đệ Xi Vưu mang chân khí bản thân hoàn toàn không thể chịu đựng được nhanh chóng đánh đến chỗ Lang Phong, đồng thời quát lớn một tiếng:
- Vân!
Lang Phong nhìn một quyền trước mặt, trong lòng cười khổ, uy lực của quyền này mạnh hơn gấp bội so với quyền thứ hai. Hắn rất muốn lùi lại phía sau, nhưng bản thân lại đang đứng giữa cuồng phong do chiêu thức của bọn hắn tạo ra, muốn lùi cũng không thể lùi. Bất đắc dĩ, hắn chỉ đành quát lớn một tiếng, vận công lực toàn thân vào nắm tay phải, mãnh liệt đánh tới phía trước. Sau khi đánh tới, bản thân giống như hoàn toàn hư thoát vô lực.
Ta nhìn bốn người bọn hắn càng đấu càng đặc sắc, oa, đều là hạt giống tốt, nếu như gia nhập làm môn hạ Thiên Tâm tông ta, không phải Thiên Tâm tông ta sẽ càng hùng mạnh sao? Bốn gã này càng lúc càng quá đáng, ba huynh đệ này không muốn giữ mạng sao, đột nhiên dùng loại chiêu thức liều mạng với người khác. Không được, nếu cứ tiếp tục thì bọn hắn phải về nhà nằm rồi.
Bước chân ta thoáng động, như ảo ảnh trong chớp mắt đã đến trung tâm công kích của hai bên, hai tay giơ ngang, chân nguyên lực dưới sự khống chế của kim đan hình thành một đoàn lốc xoáy. Hai luồng quyền khí thoạt nhìn uy lực cực lớn kia dễ dàng bị ta thu vào trong cơ thể, không hề có chút ảnh hưởng nào đối với chân nguyên lực trong cơ thể ta. Đúng là quá yếu ớt, sau khi chuyển hóa thành chân nguyên lực, có thể bỏ qua không tính, chỉ cần thời gian một lần hít thở là có thể từ bên ngoài hấp thu đầy đủ.
Ba huynh đệ Xi Vưu biết tiếp theo là chân khí phản chấn, bản thân hiện tại đã bị thương, lại bị phản chấn nữa, có lẽ thật sự phải nằm xuống rồi. Bọn hắn muốn lui về phía sau, nhưng lại không có thời gian, cũng không có một chút nội lực nào.
Khi ba vị huynh đệ mới vừa xuống núi đã gặp đại nạn đang chờ tai nạn đến, trước mắt đột nhiên cảm thấy mơ hồ. Đợi khi trước mắt khôi phục rõ ràng, một nam hài còn nhỏ hơn bọn hắn đang đứng ở trung tâm công kích khi nãy. Quyền khí lúc nãy giống như như chưa từng xuất hiện, biến mất không hình không bóng.
Xi Vưu nhìn đứa trẻ trước mặt, đứa trẻ cũng đang nhìn ba người bọn hắn mỉm cười. Hắn không cảm thấy người trước mặt là một đứa trẻ nhỏ, từ trên thân người kia hắn cảm nhận được một loại khí chất tiêu sái thoát tục, ngạo mạn thiên hạ, đúng, giống như khí chất của tiên nhân. Mặc dù bản thân hắn trước giờ chưa từng nhìn thấy tiên nhân, nhưng hắn tin rằng nếu như có tiên nhân, dáng vẻ cũng giống như người trước mắt. Đột nhiên trong lòng thoáng động, hắn lập tức quỳ xuống, thành khẩn nói:
- Xin hãy nhận Xi Vưu tôi làm đồ đệ!
Xi Dị, Xi Đồng ở bên cạnh lúc nãy đã chứng kiến đứa trẻ trước mắt dễ dàng phá tan sát chiêu của bọn hắn, trong lòng sùng bái bội phục, nghe đại ca nói mới phản ứng lại, lập tức quỳ xuống nói:
- Xin hãy nhận Xi Dị (Xi Đồng) tôi làm đồ đệ!
Ta nhìn ba huynh đệ này, đúng là thông minh, vừa nhìn thấy ta biểu hiện võ công tuyệt đỉnh liền muốn bái ta làm sư phụ. Kỳ thật ta đã sớm nghĩ đến chuyện nhận bọn hắn làm đệ tử, nhưng nếu thật sự nhận bọn hắn như thế, thiên hạ đệ nhất cao thủ chân chính như ta đúng là không còn mặt mũi, dễ dàng thu đồ đệ như thế sao.
Lang Phong đại ca nhìn thấy ba gã trước mắt muốn bái nhị đệ của huynh ấy làm sư phụ, trong lòng cười thầm: “Ba gã này thật là thông minh, mới nhìn đã nhận ra nhị đệ là tuyệt đỉnh cao thủ, lập tức quỳ xuống bái sư. Ta phải chỉnh đốn bọn hắn, nếu không thật tiện nghi cho bọn hắn.”
Lang Phong bước lên phía trước, nhìn ba huynh đệ, chậm rãi nói:
- Ba gã tiểu tử các ngươi muốn bái nhị đệ của ta làm sư phụ không phải không được, nhưng hành vi lúc nãy của các ngươi khiến ta rất không cao hứng.
Ba huynh đệ Xi Vưu vừa nghe, liền nghĩ đến kẻ vừa giao đấu với bọn hắn lúc nãy là đại ca của “sư phụ” (sư phụ này là bọn hắn tự nhận), muốn bái sư, trước tiên phải khiến đại ca của sư phụ hài lòng.
- Xin lỗi, ba huynh đệ chúng tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, xúc phạm đến sư bá, xin sư bá đại nhân đại lượng, không chấp nhặt bọn vãn bối!
Xi Vưu liền nói, hai gã bên cạnh cũng lập tức lộ ra nụ cười nịnh bợ.
Lang Phong đại ca còn chưa thật sự trải qua sự đời, chưa từng được cung kính như vậy, nghe ba huynh đệ Xi Vưu nói mấy câu liền không còn biết đông tây nam bắc gì nữa, lập tức cười ha hả, lúc nãy còn muốn chỉnh đốn ba huynh đệ liền quên hết, nhìn ba gã tiểu tử này càng thấy ưa thích. Ba gã tiểu tử này tôn kính hắn, hắn làm sao có thể không giúp đỡ?
Lang Phong đại ca lập tức bước đến trước mặt ta, cười hì hì nói:
- Nhị đệ, đệ có thấy ba gã tiểu tử này võ công rất không tệ, tư chất lại tuyệt đỉnh, quan trọng nhất là bọn hắn biết tôn kính trưởng bối, điều này còn tốt hơn nhiều so với đại đồ đệ Lý Đại của đệ, đệ nhận bọn hắn nhé!
Ta vừa nghe, nghĩ đến đại đồ đệ Lý Đại của ta. Tiểu tử Lý Đại này quả thật càng ngày càng quá phận, chỉ khi nhìn thấy ta mới giữ ý một chút, còn đối với người khác đều lộ ra vẻ vô lại, làm cho sư phụ ta rất mất mặt. Khi trở về nhất định phải giáo huấn hắn, nếu không sau này gặp người ngoài đúng là rất mất mặt.
Nhìn Lang Phong đại ca lộ vẻ khẩn cầu, lại quay đầu nhìn ba huynh đệ Xi Vưu dáng vẻ thành tâm cầu sư, xem ra bọn hắn sau này nhất định tốt hơn nhiều so với Lý Đại. Được rồi, cũng không làm khó bọn hắn, dù sao ba gã này đều là nhân tài học võ.
Ta nhìn bọn hắn, nhẹ nhàng nói:
- Nhập môn của ta, thứ nhất không được nói bí quyết bản môn cho người ngoài, thứ hai không được phản bội môn phái, nếu vi phạm gϊếŧ chết không tha. Nghe rồi chứ, các ngươi còn muốn bái ta làm sư phụ không?
Xi Vưu vừa nghe, không phải quá dễ dàng ư. Học được tuyệt đỉnh võ công, điên hay sao mà nói với người khác. Phản bội môn phái, môn phái tốt thì sao lại phản. Lập tức nói:
- Đồ nhi Xi Vưu bái kiến sư phụ!
Xi Dị và Xi Đồng bên cạnh bị câu nói “gϊếŧ không tha” dọa cho sợ hãi, một lúc sau mới phản ứng. Hai điều này không phải vô dụng với bọn hắn sao, lại nghe đại ca mà trong lòng bọn hắn kính phục nhất đã bái sư, cũng lập tức khấu đầu nói:
- Đồ nhi Xi Dị (Xi Đồng) bái kiến sư phụ!
Ta nhìn ba gã, cười nhẹ nói:
- Được, được. Hiện tại ba người các ngươi đã trở thành môn hạ đệ tử của Thiên Tâm Tông ta. Bây giờ hãy cùng ta vào xem thử Quốc Vũ học viện!
Ba huynh đệ đồng thanh đáp:
- Dạ!
Bọn hắn lập tức đứng dậy, chạy đến bên ta, cẩn thận không dám bước qua mặt ta.
Ta nhìn bọn hắn lộ vẻ cung kính, cười cười, mặc dù biểu lộ bọn hắn tôn kính ta, nhưng đó không phải là kết quả mà ta muốn. Ta nhìn bọn hắn, nói:
- Sau này các ngươi không cần như thế, ta không muốn làm cho người khác chú ý. Ta đến học viện này chỉ để xem thử ra sao. Cứ làm như bình thường, xem như chúng ta là bằng hữu.
- Dạ, sư phụ!
Ba gã vừa nghĩ liền minh bạch. Ba đứa trẻ lớn lại gọi một đứa trẻ nhỏ là sư phụ, muốn không làm người khác chú ý thật khó.
- Đi thôi, vào trong xem thử thế nào!
Ta dẫn đầu đi vào thánh địa võ học của Thanh Long đại lục này, phía sau bốn đứa trẻ lớn tâm tình hơi kích động, cùng đi vào trong Quốc Vũ học viện.