Trong lúc mọi người ào ào nghị luận, âm thanh một trầm hậu vang lên:
- Chúng ta và Tần Vương phủ đều muốn đi tìm Bắc Dương quận hợp tác, như vậy chúng ta có thể trước mai phục trên đường Tần Lâm Quân đi hay không!
Chu Viêm Liệt híp mắt nói.
Ánh mắt đám người sáng lên, không sai, trước tiên sẽ mai phục trên đường Tần Lâm Quân phải qua, nếu như gϊếŧ chết Tần Lâm Quân, kia chẳng phải hoàn mỹ!
Chỉ thấy Hà Tất Thâm lắc đầu nói:
- Vô dụng, chúng ta đều có thể đoán được, ngươi cảm thấy nàng sẽ không à?!
Ánh mắt mọi người tối xuống, mà Hà Tất Thâm tiếp tục nói:
- Huống chi theo sự cẩn thận của Tần Lâm Quân, chắc chắn sẽ không đi ngang qua chúng ta con đường đã chọn, chắc hẳn sẽ đi từ Yến Dương quận ngang qua!
- Không sai, mà lại đối với chúng ta mà nói, Bắc Dương quận có hợp hay không, vấn đề không lớn! Bởi vì trong mắt của ta, cảnh nội Yến Châu, Dương Nguy căn bản không dám làm gì với giao thế lực tam đại thế gia chúng ta, nhưng Dương Nguy cũng không nhất định dám đối phó Tần Lâm Quân. Bởi vậy ta muốn Tần Lâm Quân chủ yếu là ngăn cản Dương Nguy đứng về bên của chúng ta!
Chu Hồng Đạt cười tà nói,
- Đối với Tần Lâm Quân mà nói, duy trì thực lực song phương bây giờ mới là kết cục tốt nhất! Cho nên nói, một khi Tần Lâm Quân không thuyết phục được Dương Nguy, nàng sẽ làm thế nào?
Mọi người thấy Chu Hồng Đạt tra hỏi, một tuấn kiệt phản ứng nhanh khẽ động ánh mắt, lập tức nói:
- Một khi Tần Lâm Quân không thuyết phục được Dương Nguy, như vậy thì sẽ gϊếŧ Dương Nguy! Để… Bắc Dương quận lâm vào bên trong nội loạn!
Mọi người giật mình, sau đó tỉnh ngộ!
Chu Hồng Đạt tiếp tục cười tà nói:
- Nếu như chúng ta cứu Dương Nguy tại trước khi Tần Lâm Quân gϊếŧ hắn, các ngươi nói như vậy được không!
Mọi người hưng phấn nhìn Chu Hồng Đạt.
- Không sai, Chu thiếu chủ quả nhiên lợi hại!
- Tần Lâm Quân không nghĩ tới đâu, đến lúc đó chúng ta cứu mạng Dương Nguy, khẳng định sẽ đầu nhập vào vào chúng ta đối phó Tần Lâm Quân.
- Ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo!
Mọi người hưng phấn, dường như nắm chắc thắng lợi trong tay.
Hà Tất Thâm bên cạnh nhíu mày, tỉnh táo nói:
- Chu huynh nói không sai, nếu như kế sách thành công, nhưng chúng ta phải chú ý một thế lực!
- Hả?
Chu Viêm Liệt nhìn Hà Tất Thâm nghi ngờ nói:
- Tần Vương Lý Chính?
- Không sai, một khi thực lực của chúng ta có thể đánh bại Tần Lâm Quân, Tần Vương Lý Chính tất sẽ ra tay trợ giúp Tần Lâm Quân!
Ngữ khí Hà Tất Thâm kiên định nói.
- Chúng ta trong khoảng thời gian này điều tra, thực lực thủ hạ Tần Vương không yếu, mượn trợ ánh mắt của chúng ta một mực trên người Tần Lâm Quân, mấy tháng nay một mực phát triển trong bóng tối. Mà địch nhân chân chính bên trong Yến Châu của hắn cũng là tam đại thế gia chúng ta, Tần Lâm Quân mới là minh hữu chân chính của hắn.
- Tình huống hiện tại không thể so với trước kia chúng ta đối đãi với Tần Vương, sau khi giải quyết Tần Lâm Quân, cái kế tiếp phải giải quyết chính là hắn!
- Tần Vương cần dùng Tần Lâm Quân như tấm mộc, nhưng cũng sẽ không hợp tác cùng Tần Lâm Quân đối phó chúng ta, trừ phi chúng ta xuất thủ trước đối phó hắn. Bởi vậy chúng ta cần trước giải quyết Tần Lâm Quân, mà không cần trêu chọc Tần Vương!
Chu Hồng Đạt phân tích nói. Chỉ thấy Chu Viêm Liệt gương mặt cương nghị cũng hơi lộ ra một tia làm khó:
- Nói cách khác chúng ta trước cần giải quyết triệt để Tần Lâm Quân, như vậy nhất định phải ngăn cản Tần Vương tới cứu Tần Lâm Quân. Nhưng với thực lực chúng ta cộng thêm Bắc Dương quận cũng không thể là đối thủ của Tần Vương. Chúng ta lại cầu gia tộc phái người tới, nhưng như thế thì Trấn Quốc phủ nhất định sẽ phái người tới.
- Không sai, đây chính là tình huống Tần Vương muốn gặp nhất. Chu Hồng Đạt bất đắc dĩ nói.
Mọi người rơi vào trầm mặc!
Lúc này chỉ thấy Hà Tất Thâm mang theo mỉm cười nói:
- Chỉ cần tìm thế lực khác đến ngăn chặn Tần Vương để hắn không cách nào phân tâm trợ giúp Tần Lâm Quân không được sao!
- Yến Dương phủ không có thế lực khác, nhưng xung quanh thì có!
- Ồ? Hà huynh có nhân tuyển!
Chu Hồng Đạt nhìn Hà Tất Thâm, ánh mắt lộ ra một tia tinh quang.
- Không sai!
Hà Tất Thâm đắc ý nhìn đám người nói;
- Đây chính là một đầu tình báo Hà gia ta ngầm lấy được. Bên trong Yến Ngọc phủ có một vị Dũng Dụ Vương, hắn hạ một ám kỳ bên trong Yến Dương phủ, mà ám kỳ này là thành chủ Lương thành Hoán Dương quận!
- Chúng ta có thể tìm hắn hợp tác, tin tưởng hắn sẽ hợp tác với chúng ta!
Chu Hồng Đạt nhìn Hà Tất Thâm với ánh mắt phức tạp, trong lòng nói thầm: “Tốt cho một Hà gia, không nghĩ tới tình báo thế lực Hà gia sâu như vậy, chúng ta cũng không có điều tra ra!”
Bất quá Chu Viêm Liệt đưa ra nghi vấn:
- Thế nhưng Dũng Dụ Vương là người triều đình, hắn sẽ đối phó Tần Vương Lý Chính sao?!
Chỉ thấy Hà Tất Thâm đã tính trước nói:
- Sẽ, Dũng Dụ Vương là một người cực kỳ có dã tâm. Bây giờ Yến Ngọc phủ đã có ba quận nằm trong tay Dũng Dụ Vương, nếu như chúng ta hứa hẹn nếu như đánh bại Tần Vương, chúng ta có thể đưa Yến Dương phủ cho hắn, hắn nhất định sẽ bắt lấy cơ hội này!
- Cho hắn?
- Thực lực của Tần Vương không kém, rất có thể kết quả cuối cùng là hai người bọn họ đánh lưỡng bại câu thương, như vậy...
Ba vị thiếu chủ liếc nhau, lộ ra một mỉm cười thần bí......
Lúc này Lý Chính mang theo Trương Hợp gặp gỡ đám người Lữ Bố Trần Cung. Sau khi quen thuộc hàn huyên một trận. Các vị ngồi xuống, bắt đầu thương lượng kế hoạch tiếp theo!
Lý Chính khí vũ hiên ngang nói:
- Các vị tình huống Tần Vương phủ bây giờ như thế nào!
Chỉ thấy Trần Cung nho nhã ổn trọng nói:
- Chủ công, bây giờ Trương Hợp tướng quân đến, vừa hay bù đắp chức vụ đô úy Bình Dương quận. Bây giờ bên trong Tần Vương phủ đã nắm giữ hai trăm ngàn đại quân, có thể bất cứ lúc nào ra ngoài xuất chiến!
Trương Cư Chính nghiêm mặt nói:
- Chủ công, bây giờ lấy tư nguyên bên trong Tần Vương phủ có thể đầy đủ chống đỡ hai trăm ngàn đại quân liên tục chinh chiến một năm!