" A... ư.... a.....a.....a.... aaaaa"
" Đúng rồi , như thế , cung chủ người thật giỏi"
Mỹ nhân một dạng dâʍ đãиɠ , áo lụa mỏng như ẩn như hiện cơ thể hoàn mỹ với những dấu hôn vết cắn xanh tím, miệng không ngừng rêи ɾỉ , cúc huyệt mãnh liệt cắn lấy hương tiêu to mềm. Dạng chân thật rộng Đồng Liên cầm chặt hương tiêu ( chuối) đã bóc vỏ đẩy ra thúc vào cúc huyệt non mềm, đỏ máu.
Ngồi đối diện thưởng thức mỹ cảnh chính là Nhất Tạ - Đệ Nhất Hộ Pháp của Quảng Thanh Lưu Ly Cung, đang tự tay cầm cự vật của mình tuốt lộng tưởng tượng đang trong cái cúc huyệt non mềm kia , đâm thật mạnh.
Đồng Liên mở miệng rêи ɾỉ không ngừng, nước miếng không được nuốt xuống mà chảy dài xuống cổ chảy thẳng rơi xuống trúng đầu dươиɠ ѵậŧ yếu ớt . Nước miếng chảy từ miệng xuống , qua không khí đã lạnh buốt còn rơi trúng đầu dươиɠ ѵậŧ yếu ớt , y không thể nào kêu rên dâʍ đãиɠ hơn
" Nhất Tạ ..... a~~~ a... a... ư.... "
Tay Đồng Liên gia tăng lực , cầm hương tiêu trừu sáp thật mạnh, miệng thở không ra hơi chỉ còn sức kêu thật da^ʍ . Nhất Tạ thấy tiểu Bạch Liên nhà mình sắp bắn , liền lấy sợi lụa trên đầu giường tiến tới chỗ Đồng Liên nắm lấy dươиɠ ѵậŧ yếu ớt đang ngẩng lên, thắt lại thành một chiếc nơ nhỏ xinh
"" Bạch Liên Nhi của ta đã muốn bắn rồi sao ? Á ? Hả ?"
" A~~~~~~ a....a.....a.... ư .... ưʍ..... a..... "
Chữ Á kéo dài , một tay nhanh chóng hương tiêu ra , đưa bốn ngón tay đâm vào bên trong ướŧ áŧ nhơn nhớt , một tay giữ chặt lấy hai tay Đồng Liên đặt lêи đỉиɦ đầu. Nhất Tạ khuấy đảo bên trong, nội bích ẩm nóng , dâʍ ɖị©ɧ theo kẽ ngón tay chảy ra ngoài. Đưa ngón tay lên miệng Đồng Liên, Nhất Tạ lại di chuyển bàn tay đầy dâʍ ɖị©ɧ xoa lên bờ ngực phẳng lì trắng nõn rồi kẹp chặt lấy hai đầu nhũ niêm kéo căng.
" ưʍ.... a.... a..... Tạ đừng vậy.... đừng.... đừng vậy mà ... ưm a... a.....a..... "
" A... vậy phải làm sao đây cung chủ ?""
Chữ chủ âm thanh kéo dài , hắn cúi đầu xuống cắn lấy bên nhũ niêm còn lại , sau đó liếʍ một đường từ ngực lên cổ , lên môi ,chóp mũi , khóe mắt, rồi dừng lại ở vành tai. Chiếc lưỡi lành lạnh liếʍ nhẹ vành tai , Đồng Liên khẽ rùng mình một cái . Quá mẫn cảm rồi !
" ư.... um.... ư...a...a..a........"
Nhất Tạ thả lỏng người, bắt đầu đi tìm hơi ấm môi lưỡi .
Đôi môi hồng nhạt , mấp máy hé mở như mời như gọi. Nhất Tạ như hổ đói mà vồ vập lấy đôi môi mê người kia. Bờ môi ấm nóng, nước bọt theo tuyến mà đẩy ra bên ngoài! Thật ngọt !
Tham lam, Nhất Tạ không chỉ muốn vị ngọt kia mà còn muốn nhiều hơn thế. Đẩy chiếc lưỡi tinh ranh vào trong khoang miệng ngọt ngào kia , hắn bắt lấy chiếc lưỡi đang an tĩnh nằm một chỗ, mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để, dịch nước bọt không được nuốt vào nên đã tràn ra khóe môi chảy theo bậc cằm chảy xuống cổ. Hơi thở hai người hòa vào làm một, tim đập rộn rã.
Vô thức , Đồng Liên ôm lấy vùng eo lưng săn chắc của Nhất Tạ .
Nhào nắn đôi mông căng tròn , len lỏi sự mịn màng ram ráp của vải lụa , hắn ra sức bóp , ngón tay đi vào hậu huyệt .
Nhưng lúc này mỹ nhân lại đẩy hắn ra .
Đang phấn khích đột nhiên sang hốt hoảng, sau đó cảm giác phấn khích lại tăng đến cực điểm .Nhất Tạ thật muốn bóp chết tiểu yêu tinh trong tay hắn .
Đồng Liên ngồi trên người Nhất Tạ, cởi bỏ chiếc áo lụa cuối cùng còn sót lại trên thân, Đồng Liên cười tà mị , miệng hướng tới tính khí cứng nóng của Nhất Tạ mà ngậm vào. Tính khí vừa to vừa nóng căn bản là khuôn miệng nhỏ xinh của Đồng Liên không thể nuốt hết, chỉ được đến nửa là dừng lại .
Chiếc lưỡi nóng rực bao trùm lấy tính cương cứng, từng đường gân kẽ thịt đều được y chăm sóc chu đáo. Đầu lưỡi mạnh bạo trêu đầu mã thí, Nhất Tạ vì sự trêu đùa của y mà hừ hừ vài tiếng
" Tiểu yêu tinh dám trêu đùa ta , được ! Ta bồi người chơi "
Hắn gằn nhẹ từng chữ rồi mạnh bạo đẩy Đồng Liên ngã ngửa ra sau , dùng chính tính khí cương cứng thô to của mình mạnh bạo đâm mạnh vào nội bích.
Nội bích một trận co rút hút chặt lấy dươиɠ ѵậŧ, Đồng Liên miệng trên rêи ɾỉ, tay ôm chặt lấy bờ lưng săn chắc của Nhất Tạ. Nhất Tạ ôm lấy hai cánh mông tròn mà xoa nắn đến biến dạng. Tiểu yêu tinh nhà hắn luôn cho hắn một kinh hỉ đến điên người .
-------------------------
2 năm trước
Dưới ánh trăng mịt mờ u ám , tiếng gió rít gào một trận rất kịch liệt , tiếng lá tre xào xạc trong khu rừng huyên náo. Một nhóm người bịt mặt mặc áo đen đang tập kích một thiếu niên có dung mạo đẹp như hoa. Thiếu niên bổ một đường kiếm từ trên cao xuống rất đẹp mắt, đao nhanh như gió , ánh mắt sắc như dao , lực đạo xuất ra mạnh như một con báo trưởng thành đang vồ con mồi của mình, thiếu niên này nhan sắc thượng thừa, mặt thon, mày hẹp , y phục thuộc hạng thượng đẳng, y là cung chủ Đồng Liên của Quảng Thanh Lưu Ly Cung.
Tuổi trẻ tài cao nhưng tránh không được việc ham chơi trốn nhà. Kỳ thực mà nói y mới chỉ 16 tuổi, đêm nay chính là đêm trăng mà y tròn 16. Nhịn không được mà lén trốn khỏi cung đi chơi, nhưng thật không ngờ chơi còn chưa đủ mà đã phải động tay động chân với một đám vô vị không ra gì này.
Bột phấn trắng tung ra bất ngờ, Đồng Liên không kịp phòng bị mà hít phải nó . Đám người kia nhanh chóng hợp thành trận pháp, đứng trước mặt Đồng Liên mà giơ nanh múa vuốt.
Đồng Liên nhíu mày, đây là có ý gì ? Nếu nói bột phấn trắng kia là bụi mù để trốn thoát thì đám người trước mặt y bây giờ phải trốn đi lâu rồi với đúng, sao hiện tại còn ở đây giơ nanh múa vuốt với y ?
Chỉ trừ khi ...
Quả nhiên, bột phấn trắng đã dần có tác dụng. Đồng Liên cảm thấy trời đất xoay vần, chóng mặt hoa mắt, dần mất đi thị giác, cuối cùng ngất lịm đi.
Thân hình nhỏ bé ngã xuống nền đất nâu lạnh lẽo. Lá tre xào xạc cuốn vào vòng xoáy không gian, tà áo dài tưởng như chạm đất nhưng rất nhanh đã được tà áo dài khác nắm lấy.
Trong mơ màng Đồng Liên cảm nhận được đôi tay rất rắn chắc đang nắm gọn lấy eo mình, hắn đến rồi ?
Nhóm người mặc áo đen rất nhanh chóng tấn công hắn.
Người này thân cao tám thước vai rộng năm tấc, chân đeo giáp sắt, tay cầm bảo kiếm, bên người chính là tiểu mỹ nhân khuynh quốc đang nhắm nghiền đôi mắt sắc sảo, hai hàng lông mi gập lại tạo thành một đường thẳng đen nhánh. Hắn rất nhanh chóng tiến tới tiếp chiêu toán người này .
Góc áo phiêu dật theo gió, bảo kiếm đưa ngang một đường tạo sức mạnh uy vũ đẩy ngã chúng ra sau.
Tán tre đằng sau theo công lực người nam nhân này mà khẽ rít gào lên một tiếng thật dài rồi đổ xuống.
" Thật không biết lượng sức mình "
Ánh mắt nam nhân tỏa ra hồng quang bức người, nhóm hắc y đó rất nhanh ôm lấy thân mình bỏ chạy, mặc kệ là có bắt được người hay không, giữ tính mạng trước rồi tính .
Một lần nữa tung bụi mù, bọn chúng lần này mới lợi dụng để bỏ trốn .
Nam nhân mày kiếm mũi cao, khuôn mặt anh tuấn, phong mạo bất phàm, ôm lấy mỹ nhân chạy về phủ.
--------------------
Đi chưa được nửa đường, Đồng Liên thân thể càng nóng, rất khó chịu .
Nhất Tạ cũng rất nhanh cảm nhận được nhiệt độ khác thường trên người Đồng Liên, không phải trúng độc rồi chứ ?
Điểm lấy hai huyệt gần vai, hắn dừng chân tại một khách điếm. Đêm nay có lễ hội Hồng quang, các thiếu nam thiếu nữ sẽ đến miếu đến chùa cầu nhân duyên, thả Hồng đăng. Nếu Hồng đăng trôi ra xa chứng tỏ lời cầu nguyện đã thành, còn nếu không , người đó cả đời không có ai , cô đơn đến già mà chết.
Phố hội ồn ào náo nhiệt là vậy, nhưng trong căn phòng thượng hạng của một khách điếm nhỏ, một mỹ nhâ một quân tử đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quấn lấy nhau. Cơ thể từng mảng da thịt đều dính chặt lấy đối phương , trường phát nổi bật nên nền chăn đỏ cùng làn da trắng nõn của thiếu niên.
Ban nãy tưởng như trúng độc nên Nhất Tạ đã điểm huyệt ngăn độc tố xâm nhập lục phủ ngũ tạng, vào đến khách điếm liền cởi bớt y phục ra ép độc tố ra ngoài. Nhưng càng ép càng cảm thấy không đúng. Thường những người trúng độc sẽ biểu hiện ra mặt, nhưng y lại không. Bất quá nếu là kì độc thì ...
Dùng nội lực tụ tất cả những thứ không sạch sẽ vào một điểm sau đó ép độc tố ra ngoài, Nhất Tạ dùng gần như năm phần công lực nhưng vẫn không thể ép được độc tố ra ngoài, hơn nữa nhìn sắc tiểu cung chủ ...
Nhất Tạ lấy khăn thấm mồ hôi còn đọng lại trên trán y sau đó giải huyệt. Còn chưa kịp thả khăn vào chậu nước, hắn đã bị tiểu ung chủ làm cho hồn vía lên mây.
Đồng Liên ôm lấy Nhất Tạ, vải vóc bay phất phới, hai làn da va chạm vào nhau khiến đầu Nhất Tạ gần như muốn nổ tung. Hiện tại mà còn nhịn được, thì hắn chính là Liễu Hạ Huệ đầu thai chuyển kiếp.
Ôm lấy mảnh eo trắng trẻo , hắn cảm tưởng như chỉ cần mình mạnh tay bóp một cái liền gãy . Đồng Liên hôn Nhất Tạ một cách vụng về. Đôi môi ngọt ngào như đang cố đưa đẩy tuyến dịch vào miệng hắn. Nhất Tạ khẽ nhíu mày sau đó liền dãn ra, đưa chiếc lưỡi của mình luồn vào khoang miệng đối phương . Ukm~ Vị thật ngọt. 1
Nụ hôn nóng bỏng mang theo du͙© vọиɠ đốt cháy cả hai người. Rất nhanh y phục đã vương vãi khắp nơi . Ưỡn ngực vươn đầu dậy, Đồng Liên đang cảm thụ sự âu yếm nồng nhiệt của người phía trên. Chiếc cổ trắng ngần hiện giờ đầy vết hồng ngân.
"ưʍ..... a.... a.... ư..."
Đầu lưỡi nóng bỏng chơi đùa nhũ niêm. Đồng Liên ôm chặt vào bờ lưng săn chắc .Các khớp ngón tay thanh mảnh ghì chặt vào làn da nâu đồng làm tăng thêm sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ . Rất nhanh hai bên nhũ niêm đã căng cứng đỏ rực như hoa hồng.
Rời bỏ hai hỏa thù du sưng đỏ bất kham, Nhất Tạ thành kính hôn một đường thẳng xuống bụng dưới, ngậm lấy tiểu Đồng Liên mà chơi đùa.
Đột nhiên tính khí bị đánh úp, Đồng Liên không nhịn được mạnh mẽ rên lớn hơn. Nhất Tạ dùng chiếc lưỡi của liếʍ quanh đầu khấc cuối cùng dừng ở đầu mã thí chơi đùa.
Hơi thở trở nên gấp gáp, Đồng Liên một lần nữa bị kɧoáı ©ảʍ đánh úp rên lớn rồi phóng thích.
Nhất Tạ thật không ngờ y có thể bắn nhanh đến vậy. Cũng đúng , thiếu niên hôm nay mới 16 trăng tròn, vẫn là chưa hiểu sự đời. Sinh lý phản ứng như vậy cũng là điều dễ hiểu.
Nhất Tạ cười gian manh. Khóe môi hắn vẫn vương bạch trọc lại lập tức hôn lên môi Đồng Liên khiến khóe môi y cũng dính chút ít
"a....ưʍ... "
" Tiểu bảo bối, có phải bây giờ đến lượt ta không ? "
Ánh mắt mê man chìm đắm trong biển du͙© vọиɠ, Đồng Liên ôm lấy cổ Nhất Tạ mơ hồ mà đáp
" Phải a~~~~"
Nhất Tạ nhanh chóng mυ'ŧ lấy đôi môi sưng đỏ kia lên, sau đó không chút kiêng dè mà đâm thẳng vào.
Không hương cao, cũng chẳng có màn dạo đầu nào cả, chỉ đơn giản như vậy lấp đầy tiểu huyệt Đồng Liên.
Bị vật thể lạ không phải của mình tấn công, y nhanh chóng co rút lại hậu huyệt , kéo theo một cảm giác đau đến chết đi sống lại. Nhất Tạ cũng vì quá vội vàng sơ xuất, không có chuẩn bị hương cao cũng chẳng có lấy màn dạo đầu, nên hiện tại mới khổ như vậy.
Nhục bổng bị kẹp chặt đến phát đau, nếp nhăn hậu huyệt tuyệt nhiên không giãn ra dù là một chút. Nhất Tạ cảm thán một câu :" Chắc chắn đây là đầu tiên và cũng là lần cuối cùng hắn không mang hương cao trong mình"
Hôn trấn an người dưới thân để tiểu Nhất Tạ có thể sống, hắn đưa chiếc lưỡi nóng liếʍ nhẹ vành tai lạnh của y.
"ưʍ...a...."
Cơ thể dần dãn ra, hơi thở dần bình ổn. Nhất Tạ chậm rãi rút tính khí cương cứng của mình ra rồi lại nhẹ nhàng trừu sáp .
Chịu đựng một việc trước nay chưa từng nghĩ đến, hắn tự nhủ bản thân, sau này chắc chắn sẽ để Đồng Liên nếm gấp bội.
Tốc độ trừu sáp ban đầu nhẹ nhàng dịu dàng, chỉ đơn giản là yêu thương mà nâng niu y như quả trứng vàng. Nhưng về sau thì sao ? Còn không phải là muốn gϊếŧ người hay sao ?
Liên tục thay đổi tư thế, lại còn mạnh mẽ mà đâm tới điểm G. Hai thân thể cọ sát vào nhau không rời nhau ra dù chỉ là tích tắc.
Hôn lấy đôi môi đỏ mọng, hắn sử dụng toàn bộ cơ thể mình hầu hạ cho tiểu cung chủ. Côn ŧᏂịŧ trừu sáp điên cuồng , tay trái nắm lấy tiểu Đồng Liên, tay phải lại nhéo đầu ngực, còn cái miệng hư hỏng của hắn thì hết hôn lại cắn
"ưʍ.... a.... a.... a..... ư..... a... "
" Tiểu bảo bối có thích không ?"
" thíc..... t... thích .... rất.... th.... thích a,..... ư.... "
" Thích gì ? "
"ưʍ.... a.... ư....a......a.....a....."
" Thích.... thíc.... thích côn ... thịt .... a....ưm "
" vậy sao ? "
"a.....ưm ..... a.... "
" Sau này như thế nào liền cho ta thượng ?"
" tù.... Tùy.... tiện ... a....a.... côn ŧᏂịŧ ..... đâm.... thật sâu..... thật a....a thật .. lớn....... thật thích ....."
Đồng Liên theo nhịp đưa đẩy của hắn mà rên không thành tiếng. Ngón chân co quắt lại , cả hai cùng phóng thích. Bạch trọc bắn lên cơ ngực màu nâu đồng của hắn. Bất quá hai người lăn lộn, thứ bạch trọc đó đã dính lên cơ thể của cả hai mà phần bụng dưới của Đồng Liên từ lâu đã phồng lên một chút , tại trong đó chứa quá nhiều bạch trọc quá mà !