Ngày đó sau khi người đàn ông kia đi, Tô Ý nhìn cơ thể mình loang lổ dấu hôn, cố gắng tắm rửa một lúc lâu, tuy rằng đợt tình ái vừa rồi rất sung sướиɠ nhưng cũng là sự phản bội cùng thương tổn đối với Trịnh Dương, cậu thầm quyết định trong lòng về sau sẽ không làm loại chuyện này nữa, an ổn sống chung cùng Trịnh Dương, nếu có thể điều giáo một chút cũng sẽ không kém đàn ông bên ngoài, nhưng mọi chuyện làm sao có thể theo mong muốn của cậu.
Hôm nay Trịnh Dương nói với Tô Ý muốn cùng cậu tới thăm nhà bạn học cũ Tôn Vũ, Tô Ý hơi không muốn nhưng cũng đành đồng ý.
Tô Ý, Trịnh Dương, Tôn Vũ là bạn cùng đại học, trong đó Trịnh Dương là bạn cùng phòng của Tôn Vũ, Tô Ý là đàn em trong clb của Tôn Vũ, xét kỹ ra thì Tôn Vũ có thể được coi là ‘bà mai’ của Trịnh Dương và Tô Ý, nhưng Tô Ý vô cùng ghét Tôn Vũ. Điều này phải kể từ lúc bọn họ học đại học.
Tôn Vũ là thiếu gia nhà giàu điển hình, hơn nữa bộ dạng sáng sủa, đẹp trai, lại nhiệt tình, được rất nhiều bạn học nam nữ yêu quý, nhưng với người hiểu hắn sẽ biết, thực ra người này cực kỳ phong lưu háo sắc, thấy người đẹp là đi không nổi, đặc biệt yêu thích người đẹp có bộ mông căng tròn, nếu gặp người như vậy, bất kể là nam hay nữ hắn sẽ dùng những lời nói ngọt ngào, bịp bợm để kéo họ lên giường mà chơi đùa.
Năm nhất đại học, Tô Ý gia nhập clb của Tôn Vũ. Lúc ấy Tô Ý vẫn là một cậu trai tân có chút hướng nội, lần đầu tiên Tôn Vũ gặp Tô Ý chỉ cảm thấy đàn em này mặt nhược đào hoa, dáng người đẹp, ánh mắt lại ngây thơ đáng yêu, phong lưu mà không tự biết, cái đẹp khác với nữ tính ôn nhu, mà là trong diễm lệ mang theo cảm giác ngây ngô của thiếu niên, dường như trong nháy mắt Tôn Vũ đã nhìn trúng cậu.
Trong mỗi lần hoạt động clb Tôn Vũ đều âm thầm dùng ánh mắt thị gian toàn thân Tô Ý. Có một lần họp clb, Tô Ý mặc một chiếc quần bò có vẻ là size nhỏ, cặp mông bị vải quần bao lấy tròn vo, đầy đặn, vừa đáng yêu vừa gợi cảm. Tôn Vũ nhìn chằm chằm vào hai cánh mông mượt mà ấy, bắt đầu nổi lên ý da^ʍ, nghĩ tới cảnh nếu mình lột cái quần vướng víu kia xuống thì cặp mông nhỏ xinh đẹp kia sẽ như viên thạch trái cây bật ra, rồi mình sẽ đâm dươиɠ ѵậŧ vào trong động thịt chặt khít mà đưa đẩy khiến đàn em ngon miệng này khóc lóc lắc mông chạy trốn, đợi cậu rời ra được một đoạn thì kéo mạnh trở lại, dươиɠ ѵậŧ sẽ càng đâm vào sâu hơn, nghe tiếng khóc lóc vừa đau khổ vừa sung sướиɠ của đàn em dưới thân mình. Mới chỉ tưởng tượng như vậy mà Tôn Vũ đã cảm thấy phía dưới của mình hơi ngẩng đầu.
Trong lòng Tôn Vũ nhộn nhạo mà tiếp tục cuộc họp của clb, sau khi kết thúc hắn mang theo ý nghĩ xấu xa mà nói Tô Ý: “Đàn em, kế hoạch hoạt động em giao có một số vấn đề, em ở lại một lát, anh sẽ nói với em phải sửa thế nào.” Tô Ý hơi xấu hổ gật gật đầu.
Lúc ấy tuy Tô Ý chưa từng yêu đương cũng không có kinh nghiệm về tìиɧ ɖu͙© nhưng cũng đã sớm biết xu hướng tìиɧ ɖu͙© của bản thân, làm sao mà không phát hiện ánh mắt nóng bỏng của đàn anh đẹp trai này mỗi khi nhìn mình, bản thân cậu cũng có chút động tâm với loại hình như Tôn Vũ, thậm chí đã từng ảo tưởng trong lòng cảnh tượng đàn anh vừa nói thích mình vừa đè mình ra làm như thế nào.
Tôn Vũ thấy các thành viên khác của clb đã đi hết, từ từ đi ra khóa trái cửa lại, sau đó giống như sói đói nhìn thấy cừu nhỏ xông về phía Tô Ý, ấn chặt Tô Ý còn đang đứng ngốc tại chỗ lên tường, giam vào giữa hai cánh tay không cho động đậy.
Tô Ý bị người con trai mình thích vây lấy, trong nhất thời cũng không biết phải phản ứng thế nào, liền ngốc ngốc nhìn gương mặt đẹp trai của đàn anh gần ngay trước mắt. Tôn Vũ thấy Tô Ý không phản kháng thì càng không kiêng nể gì, cúi đầu liếʍ mυ'ŧ chỗ xương quai xanh gần cổ Tô Ý, hai tay thì di chuyển trên thân thể mềm mại của Tô Ý mà đốt lửa, nói: “Đàn em, anh rất thích em…… Từ lần đầu tiên nhìn thấy đã thích em, mỗi lần nhìn thấy em, dươиɠ ѵậŧ đều cương cứng rất đau, không tin em sờ……” Nói xong hắn cũng không quan tâm Tô Ý đồng ý hay không, nắm lấy bàn tay trắng nõn kia áp vào phía dưới của mình.
Lần đầu tiên Tô Ý chạm vào dươиɠ ѵậŧ nóng hổi của đàn ông trưởng thành khác ngoài mình, chỉ cảm thấy thứ đó vừa cứng lại vừa lớn khiến quần của đàn anh đều căng phồng lên, cảm nhận nhiệt khí qua lớp vải truyền đến trên tay mình không khỏi đỏ mặt.
Tôn Vũ thấy Tô Ý thuận theo, máu da^ʍ dê nổi lên, một tay vói vào trong áo Tô Ý tìm đến điểm nổi lên mẫn cảm dùng móng tay khẩy khẩy, một tay mò vào trong qυầи ɭóŧ, xoa nắn nhào nặn cặp mông mình đã mơ ước lâu nay, miệng cũng trêu đùa không tha: “Đàn em, em sờ anh, anh cũng sờ em, như vậy cả hai chúng ta đều sung sướиɠ.” Tô Ý bị tên lưu manh háo sắc này đùa giỡn bằng cả hành động lẫn lời nói cũng không biết làm thế nào, hơn nữa kỹ thuật của người này rất thành thạo, quả thật Tô Ý đã bị xoa nắn đến sung sướиɠ, liền mơ màng mà mặc kệ hắn xâm phạm.
Tôn Vũ cảm thấy mĩ mãn đè chặt lấy mà xoa bóp mông của đàn em, da thịt dưới tay chỗ nào cũng mềm mại mịn màng sờ sướиɠ vô cùng, đàn em thì mơ mơ màng màng nghe lời, lại dùng bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve lên xuống dươиɠ ѵậŧ cho hắn, bị trêu đùa sẽ phát ra tiếng thở gấp dồn dập làm cho phía dưới của hắn càng cứng hơn, hai người ôm ấp một lúc, Tôn Vũ đột nhiên cảm thấy tay mình chạm đến một chỗ trơn ướt giữa hai cánh mông, tìm hiểu ra thì vui mừng phát hiện thì ra đàn em ngây thơ trong sáng này lại có một da^ʍ huyệt trời sinh, chỉ là bị sờ vυ' bóp mông thôi mà lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ kia đã bắt đầu chảy nước, hắn muốn lột quần đàn em xuống ngay lập tức, không quan tâm gì cả chỉ muốn đâm dươиɠ ѵậŧ đang cương cứng vào trong rồi nói gì thì nói, đàn em không muốn thì làm cậu cho đến lúc muốn, nếu có thể điều giáo đàn em ngây thơ trong sáng này thành một da^ʍ phụ không thể sống thiếu dươиɠ ѵậŧ đàn ông thì không phải hắn muốn chơi lúc nào thì chơi lúc đó sao.
Ai ngờ ông trời trêu ngươi, lúc Tô Ý ỡm ờ muốn bị Tôn Vũ lột quần xuống thì tiếng đập cửa vang lên, người tới chính là bạn cùng phòng của Tôn Vũ – Trịnh Dương, lúc này Trịnh Dương chưa biết Tô Ý nên đương nhiên không phải đến tìm Tô Ý.
Tô Ý tỉnh táo lại, thần trí khôi phục minh mẫn, trong lòng đã hiểu rõ, đàn anh nói thích mình này, không quan tâm mình có đồng ý hay không đã dâʍ ɭσạи mình, nhất định chỉ là muốn cơ thể mình mà thôi, giới gay vốn hỗn loạn, cậu không thể vì ham muốn sung sướиɠ nhất thời mà lầm đường, lập tức nói lớn tiếng: “Đàn anh, mau mở cửa đi!”
Vốn Tôn Vũ muốn giả vờ như trong phòng không có ai, đợi người phiền phức kia đi thì tiếp tục chuyện vừa rồi, ai ngờ Tô Ý mở miệng, nếu không mở cửa sẽ khiến người ta nghi ngờ, bất đắc dĩ đành phải bỏ tay khỏi người Tô Ý đi mở cửa.
Thì ra Tôn Vũ cùng Trịnh Dương là bạn cùng phòng, Trịnh Dương về phòng thì phát hiện mình quên mang chìa khóa, gọi điện thoại cho Tôn Vũ lại tắt máy, nghe người khác nói Tôn Vũ họp clb liền tới tìm, hoàn toàn không biết bản thân đã phá hỏng chuyện tốt của bạn cùng phòng.
Sau khi vào phòng Trịnh Dương nhìn thấy bộ dáng chưa thoát khỏi mê đắm tìиɧ ɖu͙©, hai mắt đào hoa phủ một tầng nước như ấm ức của Tô Ý, ngay lập tức nhất kiến chung tình, sau đó cố gắng theo đuổi, không ít thì nhiều Tô Ý cũng bị sự việc Tôn Vũ dâʍ ɭσạи mình mà tạo thành bóng ma, dưới sự so sánh liền cảm thấy người hướng nội như Trịnh Dương có vẻ đáng tin, hai người cứ thế mà bên nhau.
Không lâu sau khi hai người yêu nhau Trịnh Dương thường xuyên qua đêm bên ngoài, bộ dạng ngày hôm sau trở về đều là sung sướиɠ thoả mãn, Tôn Vũ biết nhất định là bạn cùng phòng của mình đã ăn sạch đàn em ngon miệng kia rồi, cái lỗ nhỏ mềm mại mà mình ngày nhớ đêm mong kia phỏng chừng cũng đã bị bạn cùng phòng làm đến nát bét, trong lòng không khỏi có chút chua xót nhưng ngại cái gọi là tình cảm anh em nên cũng không dám làm gì Tô Ý.
Tô Ý, Trịnh Dương, Tôn Vũ bình an vô sự cho đến lúc tốt nghiệp đại học, ba người đều tìm được một công việc ổn định tại C thị, Trịnh Dương hoàn toàn không biết bạn cùng phòng của mình có ý thèm muốn với người yêu mình, thường xuyên hẹn Tôn Vũ cùng đi chơi, mà Tôn Vũ thấy người mình muốn ăn nhưng không ăn được luôn lượn lờ trước mắt, cũng không thèm kiềm chế ham muốn nữa, luôn thừa dịp lúc Tô Ý không cảnh giác, ở nơi Trịnh Dương không thể nhìn thấy vỗ vỗ hoặc là xoa bóp mông Tô Ý sàm sỡ, Tô Ý trừng mắt, người này lại thể hiện bộ dáng đường hoàng chững chạc như không có việc gì, khiến Tô Ý khó chịu mà không thể nói.
Lần đó, một người bạn của ba người đến C thị công tác, ba người lấy thân phận chủ nhà tiếp đãi anh ta. Ngày đó, Trịnh Dương lái xe, Tô Ý rất đương nhiên ngồi ở ghế phó lái, đột nhiên Tôn Vũ ngồi ở ghế sau nói: “Tô Ý, XX lần đầu tiên đến C thị, em để cậu ta ngồi ở phía trước đi, dễ ngắm phong cảnh.” Tô Ý cảm thấy cũng có lý, liền đi ra để cho người bạn kia ngồi, mình thì mở cửa sau chui vào, cũng không để ý đặt mông ngồi xuống.
Nhưng thật sự không ngờ, Tôn Vũ nổi lên máu da^ʍ dê, đã đặt tay phải ngửa ra lên chỗ ngồi của Tô Ý, Tô Ý ngồi xuống, hoàn toàn đưa mông mình vào trong tay dê xồm.
Tô Ý giật mình, xấu hổ và giận dữ nhìn chằm chằm vào Tôn Vũ, lại không dám có hành động gì gây chú ý với hai người phía trước, lập tức nhổm mông lên, ý bảo hắn rút cái tay kia ra. Ai ngờ động tác này càng làm hành động kia dễ dàng thực hiện, bàn tay kia bắt đầu từ từ chuyển động xoa nắn, trên cái mông căng tròn mềm mại cứ thế không nhanh không chậm bóp chỗ này một cái chọc chỗ kia một cái, thích thú vô cùng, không chịu bỏ ra.
Tô Ý buồn bực lại không biết làm sao, trong lòng mang ý nghĩ trả thù, cho rằng không bằng mình ngồi mạnh xuống, đè chết cái tay đáng ghét kia. Ngay lập tức cậu bám vào ghế trước nhẹ nhàng nhấc mông lên rồi ngồi thật mạnh xuống ghế.
Ai ngờ tên dê xồm kia như biết được suy nghĩ của Tô Ý, bàn tay vẫn nằm yên bất động chỉ giơ ngón giữa lên, Tô Ý ngồi xuống mạnh như vậy, ngón giữa kia chọc đúng vào bên trong huyệt của Tô Ý qua lớp vải quần. Tô Ý sợ hãi, cắn chặt răng để tránh mình phát ra bất cứ thanh âm khả nghi nào. Ngón tay được bọc vải kia rất linh hoạt, sau khi đâm vào bên trong da^ʍ huyệt của Tô Ý thì chốc chốc xoay tròn rồi ấn, xoa cửa huyệt, chốc chốc lại móc lấy vách thịt mềm mại kéo dâʍ ŧᏂủy̠ ra, rồi có lúc lại bắt chước động tác giao hợp mà đưa đẩy ra vào, may mắn vải quần có khả năng thấm nước tốt nên đã hút sạch chỗ dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ da^ʍ huyệt của Tô Ý, bằng không bên trong xe vốn đang yên lặng như vậy sẽ xuất hiện tiếng nước đưa đẩy lép nhép.
Bị người đàn ông khác chỉ gian trước mặt người yêu, loại trải nghiệm này rất xấu hổ, nhưng da^ʍ huyệt bên dưới của Tô Ý lại sung sướиɠ vô cùng, cắn chặt lấy ngón tay đang làm bậy kia không cho rời đi. Tô Ý phải cúi đầu bám chặt lấy lưng ghế phía trước mới giữ được cân bằng, không để mình ngã xuống, cặp mông cũng bắt đầu lắc lư trong vô thức càng tạo điều kiện cho ngón tay của dê xồm chơi đùa dễ dàng.
Tôn Vũ thấy Tô Ý sướиɠ thì càng đắc ý, lấy thêm một ngón tay, hai ngón tay khép lại móc ngoáy trong da^ʍ huyệt, ấn đến điểm mẫn cảm khiến cả người Tô Ý run lên, hai ngón tay không kiêng nể mà bắt đầu ấn lên điểm kia cố gắng cọ xát thật mạnh, Tô Ý sung sướиɠ cực hạn khiến cho dươиɠ ѵậŧ đã dựng thẳng từ lâu và da^ʍ huyệt cùng lúc phun ra một luồng dịch đặc, bị người đàn ông kia chơi đùa cái mông sướиɠ đến cao trào. Sau cao trào Tô Ý dần bình tĩnh, cảm thấy cả trước lẫn sau quần đều bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ của mình thấm ướt vô cùng khó chịu, người khởi xướng kia thì ngồi một bên cười tủm tỉm nhìn mình, giơ hai ngón tay vừa làm bậy lên, trên đó còn dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, người đàn ông liếʍ ngón tay một cách da^ʍ dật, ánh mắt thì quét toàn thân Tô Ý từ trên xuống dưới. Tô Ý bị hắn nhìn khắp người mà thấy không được tự nhiên, cảm giác như người đàn ông kia có thể nhìn thấy thân thể mình qua lớp quần áo.
Hai người Tôn Vũ và Tô Ý cùng chìm vào những suy nghĩ khác nhau, mà Trịnh Dương cùng người bạn ngồi phía trước lại hồn nhiên không hay biết gì. Tô Ý như đứng đống lửa, như ngồi đống than, rốt cuộc đến nơi liền ngay lập tức đứng dậy xuống xe trốn khỏi tên dê xồm, ngón tay người nọ lại tìm tới, chọc vào cửa huyệt vốn đặc biệt rất mẫn cảm sau cao trào của Tô Ý, Tô Ý khẽ “A” một tiếng, khó khăn chạy trốn dưới ánh mắt chăm chú đầy thèm muốn của Tôn Vũ.
Sau lần đó, mỗi khi Trịnh Dương bảo Tô Ý cùng mình đi gặp Tôn Vũ, Tô Ý luôn tìm cớ từ chối, tuy Trịnh Dương thấy nghi hoặc nhưng cũng không miễn cưỡng. Mà Tôn Vũ từ đó cũng không gặp lại Tô Ý liền biết mình quá nóng vội khiến người đẹp sợ hãi, tính tình Tô Ý là loại chỉ ăn mềm không ăn cứng. Nhưng chuyện đã xảy ra không thể quay lại, người ta vẫn nói thứ không chiếm được mới là tốt nhất, Tô Ý đối với Tôn Vũ là người muốn mà không được nên hắn càng thèm khát cậu hơn, đôi mắt đào hoa vừa xấu hổ vừa tức giận cùng cặp mông căng mẩy luôn đung đưa trước mắt thường xuyên xuất hiện trong những giấc mơ của hắn, đã bao lần hắn mơ thấy mình đè được người đẹp xuống rồi tha hồ đâm chọc cái huyệt nhỏ, người đẹp bị làm đến không ngừng rêи ɾỉ, nhưng tỉnh lại hóa ra chỉ là một hồi mộng xuân, càng thêm phiền muộn.
Lại nói về Tô Ý, rõ ràng lần nào cũng từ chối đi cùng Tôn Vũ, nhưng sau khi làm chuyện có lỗi kia với Trịnh Dương, lần này được Trịnh Dương rủ đi gặp Tôn Vũ, bên trong da^ʍ huyệt của Tô Ý lại nhớ tới mùi vị ngày ấy bị hai ngón tay của người đàn ông kia cắm cho đạt cao trào, cậu thầm nghĩ, ngày Tôn Vũ thổ lộ với mình đã từng nắm tay mình sờ vào dươиɠ ѵậŧ của hắn, cảm giác nóng bỏng ấy cậu vẫn còn nhớ rõ. Người nọ mới chỉ dùng hai ngón tay đã có thể khiến cậu sung sướиɠ đến thế, nếu là thứ thô to phía dưới kia cắm vào đâm chọc thì không biết còn sướиɠ đến mức nào…… Tô Ý bị ý nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, ngay lập tức cố gắng xóa tan vọng tưởng đáng sợ ấy khỏi đầu, nhưng ma xui quỷ khiến cậu lại đồng ý cùng Trịnh Dương đi gặp Tôn Vũ.