Hệ Thống Dâm Đãng Thụ

Chương 23: nữ trang play, ᒪàʍ Ŧìиɦ trong văn phòng, kết thúc chính văn.

Thời gian khổ sở qua đi cuộc sống dần dần trở nên bình đạm, mắt thấy Thẩm Hi tựa hồ đã đi ra từ khói mù. Lâm Mộ Thâm có chút lo sợ bất an công bố chuyện Lâm Phóng nɠɵạı ŧìиɧ. Ai ngờ Thẩm Hi cũng không phản ứng thống khổ như trong tưởng tượng của hắn, ngược lại có thể nói là thản nhiên mà tiếp nhận. Đều là ái nhân, thể xác và tinh thần không hề thuộc về chính mình, ai lại không phát hiện a? Khi biết được chân tướng, xâu chuỗi đủ loại dấu vết ở dĩ vãng, tạo thành chân tướng tàn khốc lạnh băng. Kết quả như vậy, đối với Thẩm Hi mà nói, đã là ngoài ý muốn, nhưng bên trong đã sớm hiểu.

Ba người sinh hoạt vẫn như vậy, chỉ là thái độ Thẩm Hi không hề kháng cự, ngược lại là càng thêm không muốn xa rời đối với huynh đệ hai người.

Hôm nay, Lâm Mộ Thâm đang ở trong văn phòng, lại đột nhiên có một tiểu cô nương xa lạ ở chỗ tiếp tân nói rõ tìm hắn. Lâm Mộ Thâm có chút kinh ngạc, dò hỏi vài câu, nội tâm âm thầm nghĩ, chẳng lẽ là cái "Tiểu cô nương" trong nhà kia? Người vừa tiến vào, quả nhiên là vị kia ở trong nhà, có thể là bị tam đệ mê hoặc, mặc váy ngắn khó khăn lắm mới che khuất mông, khẩn trương đến chân cũng gắt gao run rẩy. Ánh mắt Lâm Mộ Thâm ở trên người Thẩm Hi tuần tra một vòng, phi thường vừa lòng phát hiện áo trên hơi mỏng lộ ra một chút dấu vết dây lưng áo ngực.

“Lâm Ngạn nói, gần nhất anh bởi vì sự tình công ty có chút không vui, nếu em tới bồi anh, khả năng tâm tình của anh tốt một chút……” đầu Thẩm Hi hơi hơi rũ xuống, đỏ mặt nhỏ giọng giải thích.

“Bảo bối nhi mặc như vậy thật là đẹp mắt.” Lâm Mộ Thâm thực lòng thiệt tình mà ca ngợi một câu, liền mở hai tay ra, “Nếu như vậy, ngồi vào trên đùi tôi, tới bồi tôi công tác như thế nào?”

Thẩm Hi gật gật đầu đi tới, ngoan ngoãn ngồi ở trên đùi Lâm Mộ Thâm, đem chính mình cuộn thành một đoàn, liền tìm tư thế thoải mái, mềm như bông mà đem đầu dựa vào trên ngực dày rộng ấm áp của Lâm Mộ Thâm, trầm mặc mà nghe tiếng tim hắn đập hữu lực.

Đại ca nghiêm túc như vậy, đứng đắn như vậy, nếu chính mình phát ra tiếng động quấy nhiễu hắn làm việc, hắn nhất định sẽ không cao hứng đi…… Thẩm Hi rũ mắt nghĩ, lại đem thân thể nhẹ nhàng cuộn cuộn lại. Y hô hấp đều nhẹ nhàng, chút nào dám đánh vỡ không khí yên tĩnh này.

Người trong lòng ngồi ở trên đùi chính mình, thật có thể ngồi yên mà trong lòng vẫn không loạn, đó chính là thánh nhân. Hiển nhiên, Lâm Mộ Thâm cũng không phải thánh nhân.

Cái mông mềm mại của Thẩm Hi dính sát vào đùi cứng rắn của Lâm Mộ Thâm. Thẩm Hi cảm thấy có chút cộm mông, liền điều chỉnh dáng ngồi một chút, ai ngờ không cẩn thận cọ tới khí quan có chút cương cứng của Lâm Mộ Thâm, sợ tới mức một cử động cũng không dám.

Lâm Mộ Thâm sắc mặt bất biến, thu thu cánh tay lại, ôm chặt mèo con vô ý thức mà trêu chọc chính mình.

Đừng nghĩ nhiều, đại ca ở công ty sẽ không muốn làm…… Khẩn trương hít sâu, hít vào, thở ra…… Trong đầu Thẩm Hi lặng lẽ an ủi chính mình, chậm rãi thả lỏng lại. Lâm Mộ Thâm đợi nửa ngày cũng không thấy người trong l*иg ngực khóc thút thít cầu hoan, cúi đầu nhìn thấy, hô hấp Thẩm Hi đều đều, đôi mắt nhắm chặt, lại ngủ rồi.

“Em thật là……” Lâm Mộ Thâm có chút bất đắc dĩ mà hôn thái dương Thẩm Hi, hôn hôn, xao động trong lòng không có giảm bớt nửa phần, nhưng lại đem chính mình làm cho càng thêm dục hỏa đốt người. Hắn có chút bất mãn mà duỗi tay đến váy Thẩm Hi, lướt qua âm phụ no đủ, đẩy ngọc hành mềm nhũn ra, cách qυầи ɭóŧ vuốt ve cái khe hở mềm mại kia, thấp giọng nói ở Thẩm Hi bên tai: “Thật muốn cắm vào, em nói nên làm thế nào?”

Ngày xưa, Thẩm Hi nghe xong lời nói này, sẽ đỏ hồng mặt mà mở chân ra nhận thao, lúc này y ngủ rồi, tự nhiên là không hề phản ứng, chỉ là nơi riêng tư bị xoa nhẹ trong chốc lát thế nhưng cũng bắt đầu có chút ham muốn. Trong lòng Lâm Mộ Thâm vừa động, móng tay cầm lấy vải dệt trượt qua lại khe thịt hé mở, chậm rãi đem miêng huyệt xoa nóng mềm. Thẩm Hi ở trong mộng vặn vẹo thân thể, trên mặt lộ ra phấn hồng, đằng trước cũng có phản ứng, váy bị căng thành một cái lều trại nhỏ.

Thẳng đến lúc hạ thể Thẩm Hi chảy ra nhiệt dịch đem qυầи ɭóŧ dính ướt, mông nhỏ theo bản năng lắc lư truy đuổi ngón tay, Lâm Mộ Thâm mới rút tay ra, cúi đầu ngậm lấy cánh môi Thẩm Hi dùng sức mυ'ŧ hôn, hai lưỡi giao triền. Thẩm Hi có chút thở không nổi, đột nhiên bừng tỉnh, lại phát hiện chính mình không biết khi nào có phản ứng. Sắc mặt Thẩm Hi ửng đỏ, hoang mang rối loạn mà muốn từ trên đùi Lâm Mộ Thâm đi xuống. Lâm Mộ Thâm câu môi không tiếng động mà cười cười, duỗi tay ôm lấy eo Thẩm Hi, đem người ấn lại trong l*иg ngực chính mình.

“Tiểu Hi, thế nào?” hơi thở nóng rực của Lâm Mộ Thâm phun ở bên tai Thẩm Hi, thanh âm hơi khàn, hắn đem bàn tay tiến vào váy Thẩm Hi, chuẩn xác mà đè lại hai mảnh thịt môi bị qυầи ɭóŧ bọc ướt dính kia, “Nơi này muốn ăn dươиɠ ѵậŧ có phải hay không?”

“Không phải…… Không phải, em……” Thẩm Hi lắp bắp mà muốn biện giải, gấp đến độ nước mắt ở trong mắt đảo quanh. Lâm Mộ Thâm mỉm cười nghe y giải thích, ngón tay lại linh hoạt mà đẩy qυầи ɭóŧ ra chui vào hạ bộ, thẳng tắp ấn vào trên hoa môi.

Bây giờ thịt thịt chạm nhau, tất nhiên là so với xúc cảm cách một tầng vải dệt âu yếm càng thêm rõ ràng. Lâm Mộ Thâm chỉ cảm thấy một mảnh ướt mềm ấm áp chạm vào tay, hắn sờ đến cái động mất hồn kia, vết chai mỏng trên lòng bàn tay cọ thật mạnh qua thịt non lối vào. Hô hấp của Thẩm Hi nhất thời dồn dập, chỉ bị Lâm Mộ Thâm sờ huyệt, Thẩm Hi liền cảm thấy một trận khoái ý rất nhỏ từ miệng huyệt truyền đến quanh thân, bụng nhỏ ấm áp gợn sóng, một bãi chất lỏng dính nhớp ôn thuận ấm áp theo huyệt đạo chảy tới đầu ngón tay Lâm Mộ Thâm. Lâm Mộ Thâm đơn giản liền dâʍ ɖị©ɧ làm bôi trơn, hai ngón tay dò xét đi vào, ở trong nộn huyệt mềm dính thọc vào rút ra. Thịt non hút ngón tay tạo ra tiếng nước "nhóp nhép", Lâm Mộ Thâm tìm được chỗ mẫn cảm của Thẩm Hi, đầu ngón tay chọc khối da^ʍ thịt kia, ngón tay tinh tế mài mài. Thẩm Hi bắt lấy góc áo Lâm Mộ Thâm nhỏ giọng nức nở, đầy mặt sắc thái khó nhịn. Sau một hồi bị đùa bỡn hạ thể, cuối cùng là nhẫn nại không được, y lấy hết can đảm ngẩng đầu, con ngươi thủy nhuận sợ hãi mà liếc mắt nhìn Lâm Mộ Thâm một cái, thanh âm gần như không thể nghe thấy: “Muốnnn…… Phía dưới muốn ăn…… Dươиɠ ѵậŧ.”

Thẩm Hi càng nói thanh âm càng nhỏ, cuối cùng cơ hồ nghe không thấy.

Thẩm Hi lại đem đầu vùi lại trên ngực Lâm Mộ Thâm, y cảm thấy l*иg ngực Lâm Mộ Thâm ở hơi hơi chấn động, hình như là đang chê cười mình.

Thẩm Hi có chút không vui mà ngẩng mặt, chính là tiến vào trong ánh mắt sâu thẳm mang theo ý cười ôn nhu của Lâm Mộ Thâm.

Bên tai Thẩm Hi nóng lên, hoảng loạn mà cúi đầu, nhìn thấy tay Lâm Mộ Thâm dính đầy dâʍ ɖị©ɧ của mình chậm rãi từ trong váy lui ra, một sợi chỉ bạc thật dài nối từ hoa môi đến đầu ngón tay.

Trong không khí thoáng chốc tràn ngập một mùi hương ngọt ngào nói không rõ. Hạ thể Thẩm Hi còn xúc cảm tê dại tàn dư khi bị ngón tay xoa ấn, lúc này lại vô cớ sinh ra ngứa ý mang theo một chút hư không. Ngòn tay mắc sợi chỉ bạc kia nhẹ nhàng quơ quơ, mắt thấy càng ngày càng xa, ở giữa dần dần tích ra một viên bọt nước nhỏ trong suốt. Bọt nước kia lắc lắc run run mà "tạch" một tiếng, nhỏ ở trên quần tây màu đen của Lâm Mộ Thâm.

Ánh mắt Lâm Mộ Thâm thâm trầm, hắn không nhanh không chậm mà giơ tay đỡ ở dưới mông Thẩm Hi, để người đối diện khóa ngồi ở trên đùi chính mình, liền cầm lấy qυầи ɭóŧ Thẩm Hi chậm rãi kéo xuống, đem tiểu qυầи ɭóŧ bị hạ bộ y thấm ướt thành trong suốt cởi xuống đầu gối.

Đột nhiên hạ thân Thẩm Hi chợt lạnh, còn chưa có phản ứng lại, một nguồn nhiệt quen thuộc liền đẩy mép váy ra. Thẩm Hi theo bản năng khép hai chân lại, vật cứng hình trụ kia nhanh chóng xâm lược chen vào giữa hai đùi, thẳng tắp mà để ở miệng huyệt làm chính mình thần hồn điên đảo kia.

Bắp đùi non mềm của Thẩm Hi bị đồ vật kia hun nóng, càng thêm quẫn bách mà kẹp chặt hai chân. Dươиɠ ѵậŧ Lâm Mộ Thâm bị thịt mềm đằng trước từ bốn phương tám hướng kẹp lấy, đơn giản thẳng lưng chọc ở giữa hai chân đưa đẩy vài cái, tuy so ra kém trực tiếp thao huyệt tới sảng khoái, nhưng cũng có một phen tư vị khác. Thẩm Hi có chút vô thố mà nhìn nam nhân trước mắt mang chút sắc mặt vui vẻ, hoa môi cực mẫn cảm bị hành thân nóng bỏng chống cọ, hoa huyệt thèm muốn mấp máy không thôi, dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp nóng hầm hập mà từ chỗ khe nhỏ thấm ra bên ngoài, lúc này qυყ đầυ thọc lại đây, đỉnh ở trên môi thịt chậm rãi họa vòng, thậm chí theo khe hở giữa hai mảnh hoa môi dao động cọ xát, lại chậm chạp không tiến vào, ngược lại trêu chọc trong chốc lát liền không chút nào lưu luyến mà lui ra ngoài. Hạ thân Thẩm Hi nóng ngứa khó nhịn, lại nghĩ tới chính mình rõ ràng đã bị buộc nói lời nói thẹn thùng như vậy, nhưng vẫn bị Lâm Mộ Thâm trêu đùa, vành mắt lại đỏ, một bộ muốn khóc ra.

Lâm Mộ Thâm nhìn người lại bị chính mình khi dễ đến khóc, trong lòng thở dài, khi dễ tới khi dễ đi, kết quả là đau lòng vẫn là chính mình. Hạ thân hắn hơi hơi dùng lực, đỉnh vào bên trong cái miệng nhỏ tham ăn kia, qυყ đầυ dễ dàng phá vỡ cái khe thịt non mềm kia nhanh chóng xâm nhập vào trong. Chỉ bị qυყ đầυ nhợt nhạt cắm vào, Thẩm Hi liền cảm thấy chỗ hạ thân giao tiếp truyền đến khoái ý tê mỏi, y rêи ɾỉ một tiếng nhỏ không thể nghe thấy, chờ mong động tác kế tiếp Lâm Mộ Thâm. Lúc này hoa môi ôn ôn nhuyễn nhuyễn mà bọc qυყ đầυ, mép váy hư hư trùm lên hành thân chưa hoàn toàn cắm vào, hiện ra vật hình trụ, dươиɠ ѵậŧ nhỏ của Thẩm Hi giống cái lều nhỏ nhắn, hơi có cảm giác dâʍ ɭσạи đáng yêu.

“Muốn nó, liền tự mình ăn đi.” Lâm Mộ Thâm dùng thanh âm khàn khàn nói.

“Anh sao lại như vậy……” Thẩm Hi oán giận một câu ẩn ẩn mang theo tiếng khóc nức nở, chợt ôm sát cổ Lâm Mộ Thâm, duỗi một tay đến dưới mông mình, đỡ căn vật cứng vừa yêu lại hận kia chậm rãi ngồi xuống.

Chỉ thấy hai mảnh hoa môi phì nộn kia bị căng thành một vòng thịt hơi mỏng màu hồng nhạt, gắt gao ăn đỉnh chóp qυყ đầυ, cùng với tiếng nước nhóp nhép, dịch nóng dính nhớp theo khe hở từ chỗ dươиɠ ѵậŧ cắm vào tràn ra, chỉ chốc lát sau tiểu huyệt liền đem phần đỉnh đầu hình ô xòe nuốt vào.

“Ân…… Thật thoải mái……” đỉnh chóp âm đế từ hoa môi vươn đầu ra bị xoa ấn vào thịt mềm. Thẩm Hi sảng khoái đến mức thịt đùi đều run run, y điều chỉnh hô hấp của mình một chút, cái miệng nhỏ thở phì phò tiếp tục ngồi xuống, hoa môi nhu thuận mở ra, phục tùng ăn hành thân vào. Vách tường chỗ sâu trong nhục huyệt bị căng ra, mới vừa tiến vào, huyệt thịt tinh tế linh hoạt gấp không chờ nổi mà vờn quanh cuốn lên, cắn đến Lâm Mộ Thâm cũng sung sướиɠ vô vùng. Hắn vẫn không nhúc nhích, dươиɠ ѵậŧ hưởng thụ người trong lòng chủ động vuốt ve.

“Aaaa…..aaa...… Toàn bộ vào được rồi sao……” Thẩm Hi hơi hơi cúi đầu, chóp mũi chống chóp mũi, thân trên mềm nóng dựa vào trên ngực Lâm Mộ Thâm.

“Còn kém một chút.” Lâm Mộ Thâm nghiêng đầu ngậm lấy một mảnh cánh môi phấn nộn của Thẩm Hi, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ liếʍ, hai làn môi ma sát triền miên trong chốc lát, chưa kịp chuẩn bị, đôi tay đã đỡ lấy eo Thẩm Hi nhấn xuống thật mạnh một cái, chỉ một thoáng góc váy bây lên, thịt trụ rốt cuộc cắm vào trong nộn huyệt đã sớm mềm nhũn. Thẩm Hi phát ra một tiếng khóc ngọt nị, theo bản năng nâng lên mông thịt đô đô, lại lập tức lấy bị ấn mạnh trở lại, bị bóp eo thao vài cái như thế. Thẩm Hi dường như kiệt sức thả lỏng thân thể, đem chính mình hoàn toàn giao cho Lâm Mộ Thâm. Lâm Mộ Thâm xoa cái mông phấn bạch của Thẩm Hi, dươиɠ ѵậŧ nhiều lần lấy góc độ bất đồng đâm vào trong huyệt mềm, kiên nhẫn mà nghiền mài mỗi tấc thịt non, tìm chỗ kia làm tiếng kêu khóc của Thẩm Hi bỗng nhiên trở nên cao vυ't, liền ở trên khối tao thịt kia tàn nhẫn trừu cắm đâm mạnh. Thẩm Hi nước mắt quanh tròng cầu xin tha thứ, hạ thân lại mấp máy co rút xoắn chặt lại, thịt non theo tần suất tiếng nức nở của y run run, nhục đạo rõ ràng chặt chẽ nhỏ hẹp như vậy, lại bởi vì rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ bôi trơn mà có vẻ trơn trượt nhiều nước dễ dàng ra vào, dươиɠ ѵậŧ bị thịt mềm ôn hoạt gắt gao đè ép, sung sướиɠ làm Lâm Mộ Thâm đều ném mất hồn. Hắn nhìn người trong l*иg ngực, thoả mãn mà thở dài một tiếng nói: “Nơi này của em thật biết ăn dươиɠ ѵậŧ…… Thật muốn cả đời cắm ở bên trong không ra.”

Thẩm Hi nghe vậy sắc mặt đỏ đến sắp xuất huyệt, muốn chạy trốn nhưng lại bị căn dươиɠ ѵậŧ kia nhanh chóng ra vào đóng đinh tại chỗ, kɧoáı ©ảʍ tê mỏi liên miên không dứt từ chỗ giao hợp vọt tới. Lâm Mộ Thâm đang làm hứng khởi đột nhiên đứng dậy, Thẩm Hi cả kinh, tay chân đều quấn lên trên người Lâm Mộ Thâm, mông nhỏ còn bị đâm cho lắc qua lắc lại. Lâm Mộ Thâm lại cười hôn y một ngụm, giống như tùy ý mà đem văn kiện trên bàn hất xuống một cái, đem người trực tiếp ấn ngã trên bàn công tác.

“Aaa……? Những cái văn kiện đó……” Thẩm Hi rất có chút lo lắng mà quay đầu xem những văn kiện đó, lại bị Lâm Mộ Thâm tàn nhẫn cắm mấy cái làm cho không thể không quay đầu lại nhìn nam nhân nằm ở trên người mình.

“Thời điểm cùng tôi làʍ t̠ìиɦ, còn thời gian rảnh nhìn thứ khác?” Lâm Mộ Thâm có chút không vui nhíu mày, hạ thân đĩnh động âm thầm gia tốc, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn như sắt ở trong tầng tầng thịt non làm càn qua lại. Thẩm Hi bị kɧoáı ©ảʍ tra tấn nói không nên lời, liền bất chấp. Lâm Mộ Thâm nâng cặp chân dài ngọc bạch kia lên đặt ở trên vai chính mình, hông ở trong vạt áo mãnh thao, trứng dái mạnh mẽ mà nhanh chóng đập vào đáy chậu, tiếng thân thể va chạm "bạch bạch" cùng tiếng thao da^ʍ huyệt "phốc chi phốc chi" quanh quẩn ở trong phòng. Hơi thở Thẩm Hi hỗn độn, vòng eo lắc loạn, mắt cá chân trắng tuyết tinh tế để ở trên vai Lâm Mộ Thâm vô lực lắc lư, chỉ khoảng nửa khắc liền bị một tầng mồ hôi thấm ướt, mềm mại mà rũ xuống. Lâm Mộ Thâm không tha mà rút dươиɠ ѵậŧ ra, cầm mắt cá chân kéo cao lên. Thân thể Thẩm Hi mềm nhũn mặc hắn điều chỉnh. Lâm Mộ Thâm đem hai chân Thẩm Hi chụm đến trước ngực, bày ra tư thế da^ʍ lãng hai chân mở rộng ra, nộn huyệt đáng thương sưng đỏ kia còn không có kịp khép lại, lại bị thao làm lần nữa.

Giờ phút này qυầи ɭóŧ Thẩm Hi đã sớm không biết tung tích, cái váy buổi sáng còn xinh đẹp cũng nhăn dúm dó mà đẩy đến vòng eo, không còn tác dụng vô che, phong cảnh dưới hạ thân nhìn không sót cái gì, áo ngực ở thân trên cũng ở lúc hai người triền miên bị cởi bỏ. Lâm Mộ Thâm vén áo trên của Thẩm Hi lên, lộ ra một bên nhũ cầu cầm ở trong lòng bàn tay xoa bóp, khi hai người sắp đồng loạt cao trào, hắn cũng siết chặt đoàn nhũ thịt mềm mại trong tay kia, móng tay véo đầṳ ѵú cứng rắn kia thật mạnh. Trước ngực Thẩm Hi truyền đến từng trận sung sướиɠ đau đớn hỗn loạn, tê dại thật mạnh tích lũy ở hạ thân cũng đã đến tận cùng, thân thể y run rẩy một chút, đằng trước bắn ra, hoa huyệt cũng lâm vào một trận cao trào liên miên không dứt, huyệt thịt mềm mại phun ra một tầng thủy triều dâʍ ɖị©ɧ kịch liệt mà co rút run rẩy, quấn lấy dươиɠ ѵậŧ Lâm Mộ Thâm cùng tới cực lạc.

Làm xong lần này, Lâm Mộ Thâm lại ôm Thẩm Hi đến trên sô pha trong văn phòng làm bậy một hồi mới bỏ qua. Thẩm Hi thút tha thút thít nức nở mà bị làm đến cao trào vài lần, huyệt bị cắm tê rần, Lâm Mộ Thâm mới bằng lòng buông tha y.

Hai người ngọt ngào mà về đến nhà. Vừa đến cửa, Lâm Ngạn có chút lấm lét mà nhìn Lâm Mộ Thâm nói: “Đại ca, có nhị tẩu bồi, tâm tình có phải tốt hơn hay không?”

“Là.” Lâm Mộ Thâm liếc mắt nhìn Lâm Ngạn một cái: “Tiểu Hi hôm nay vẫn luôn dùng phía dưới hàm chứa ta, ngoan vô cùng.”

“…… A? Ngươi! Cầm thú a!” Lâm Ngạn vốn dĩ muốn cho Thẩm Hi mặc nữ trang dụ hoặc đại ca, làm hắn nếm đến tư vị mình ở trường học muốn ăn lại ăn không được, hắn thế nào cũng không nghĩ tới, đại ca nghiêm túc cổ hủ cũng dám làm ở công ty, nghĩ đến mình làm áo cưới cho người khác, Lâm Ngạn giận sôi máu; thế nên, sau này hắn lấy danh nghĩa trợ giúp công việc, đem Thẩm Hi lừa đến phòng chính mình, cuối cùng trợ giúp tới trên giường, tạm thời không đề cập tới.

_-_-_-_-_-_-_-_-_HOÀN_-_-_-_-_-_-_-_