Lâm Mộ Thâm ôm Thẩm Hi hôn mê ngồi ở sau xe, cả người cứng đờ.
Thẩm Hi hơi hơi nhăn mày lại, mím chặt môi, khuôn mặt có chút trắng bệch, cổ cao dài, bộ ngực hình dạng rõ ràng……
Nơi nào của y cũng đều đẹp như vậy, hơi nhìn nhiều một chút, Lâm Mộ Thâm liền sẽ đỏ mặt.
Nam nhân sắp ba mươi tuổi, ôm ái nhân chính mình vẫn luôn khát khao thật chặt, như là cái mới vừa yêu đương mao đầu tiểu tử giống nhau.
Lâm Mộ Thâm ôm thân thể của Thẩm Hi tay càng thu chặt, thẳng đến cảm giác dường như người trong l*иg ngực giãy giụa giật giật, hắn mới giật mình hoảng hốt mà buông tay ra, thật cẩn thận mà đem y đặt ở trên ghế sau.
Cổ áo ở áo trên của y giống như xiết đến thật chặt, giúp y cởi bỏ một cúc, có thể thoải mái một chút hay không……
Lâm Mộ Thâm nghĩ như vậy, nhẹ nhàng giải khai mấy viên cúc áo trên quần áo Thẩm Hi, lộ ra hình dáng xương quai xanh xinh đẹp cùng một tảng lớn tuyết da trắng đến lóa mắt, ẩn ẩn còn có thể nhìn đến một chút rãnh nhũ, càng nhiều phong cảnh ở bộ ngực lại bị quần áo hơi mỏng che đậy, chỉ có thể nhìn đến hai tòa phong nhũ nho nhỏ nhô lên, đang từ có chút ẩn ẩn hiện ra một chút hồng nhạt trên vải dệt trong suốt.
Lâm Mộ Thâm ngốc lăng mà nhìn bộ ngực hình dáng mê người, trong óc trống rỗng, hắn run rẩy vươn tay, cởi bỏ nút thắt phía dưới.
Một viên, hai viên, ba viên…… Cởi bỏ càng nhiều nút thắt, hô hấp của Lâm Mộ Thâm càng thêm trầm trọng dồn dập, một đôi vυ' trắng nõn đầy đặn cũng thẹn thùng một chút mà từ trói buộc của quần áo bắn ra tới.
Hai vυ' mượt mà của Thẩm Hi vểnh lên, cao cao chót vót theo hô hấp của y lúc lên lúc xuống, đầṳ ѵú nho nhỏ vừa nộn lại phấn, đầṳ ѵú hơi kiều nhẹ nhàng rung động. Lâm Mộ Thâm ngơ ngác mà nhìn cảnh đẹp trước mắt, duỗi tay chọc một chút, thoáng dùng một chút lực, đầu ngón tay liền chìm vào thịt non bạch bạch mềm xốp kia, nóng nóng ấm áp, giống như dùng một chút lực liền sẽ chọc hư. Lâm Mộ Thâm nhanh chóng thu hồi tay, hố nhỏ kia lập tức mềm mại mà đàn hồi trở về nguyên trạng.
Tài xế lái xe ở phía trước từ kính chiếu hậu nhìn một cái, Lâm Mộ Thâm đã nhận ra ánh mắt của hắn, cũng không quay đầu lại mà lạnh lùng nói: “Lái xe của ngươi đi.”
Tài xế nhanh chóng dời ánh mắt đi, nội tâm âm thầm líu lưỡi.
Bị người ngoài liếc tới thân trên trần trụi của Thẩm Hi, Lâm Mộ Thâm càng nghĩ càng khó chịu. Hắn đem bàn tay đến dưới thân thể Thẩm Hi, ôm eo thon của y đem người một phen ôm tới trên đùi chính mình, Thẩm Hi hôn mê mặc người đùa nghịch, đầu y vô lực mà dựa vào trên vai Lâm Mộ Thâm, hai vυ' trần trụi dính sát vào trên cơ ngực cứng rắn của hắn, bị áp thành hai cái tuyết cầu bẹp, cái mông thịt thịt đang ngồi ở trên đùi rắn chắc của Lâm Mộ Thâm.
Lâm Mộ Thâm rõ ràng mà cảm giác được hai khối mềm mại dựa vào trước ngực, chóp mũi tất cả đều là mùi thơm của cơ thể Thẩm Hi cùng hương vị dầu gội nhàn nhạt mùi chanh của y, Lâm Mộ Thâm chỉ cảm thấy thân thể chính mình càng ngày càng nóng, máu toàn thân nóng bỏng từ não mà đi xuống toàn thân, cây đồ vật kia cách quần ngạnh ngạnh mà để ở trên cái mông mềm ấm của Thẩm Hi.
Hạ thân Lâm Mộ Thâm cứng rắn như sắt, đỉnh ngạnh khởi nhợt nhạt mà bị kẽ mông sâu thẳm của Thẩm Hi bao một chút, nơi đó ấm áp lại mềm xốp, hắn không khỏi đem thân mình Thẩm Hi nâng lên một chút, đĩnh động eo cọ qua lại từ kẽ mông đến bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, chỗ tương giao ở hạ thể hai người càng ngày càng nóng, Thẩm Hi tuy rằng còn ngủ say, nhưng y đã bị dạy dỗ đến quen thừa hoan hạ thân tựa hồ bị độ ấm nóng rực kia làm tỉnh, hoa môi bắt đầu nho nhỏ mà mấp máy, dòng nước ấm từ chỗ bụng nhỏ bắt đầu tràn ra bên ngoài, tẩm ướt quần y, quần ướt đẫm dính dính mà kề sát hạ thể, ẩn ẩn phác hoạ ra hình dạng hai mảnh hoa môi đầy đặn.
Vừa kéo một cái, dâʍ ɖị©ɧ nhão nhão dính dính mà dính ở hạ thân phồng lên của Lâm Mộ Thâm, trong không khí tràn ngập nhàn nhạt vị tanh ngọt, hương vị này dường như xuân dược mạnh nhất, câu đến mãn tâm mãn nhãn của Lâm Mộ Thâm tất cả đều nồng đậm tìиɧ ɖu͙©, hoàn toàn quên mất Thẩm Hi là em dâu của mình, mà lúc này trong bụng còn có đứa con mồ côi cha của đệ đệ.
Đôi mắt Lâm Mộ Thâm phát đỏ, đơn giản đem quần hai người một phen kéo xuống, Thẩm Hi đáng thương không hề hay biết, áo trên mở rộng ra, phanh ngực lộ vυ', hạ thân lộ ra trọn vẹn mà ngồi ở trên đùi Lâm Mộ Thâm.
Lâm Mộ Thâm đem mặt vùi thật sâu vào bộ ngực tốt tươi của Thẩm Hi hít một hơi, nhũ hương nhàn nhạt kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn càng thêm phát nhiệt. Hai tay hắn gắt gao cầm nộn mông của Thẩm Hi, dươиɠ ѵậŧ cương cứng để ở miệng hoa huyệt bị chính mình cọ đến vừa ướt lại mềm, chỗ kia thủy nộn nhiều nước, mềm mại mà lại co dãn, qυყ đầυ vừa mới thò qua, hoa môi liền mềm mại mà mở ra, tinh tế mà bao lấy đỉnh qυყ đầυ, nhu thuận mà hút mã mắt một cái.
Chỉ cần…… Chỉ cần lúc này chính mình buông lỏng tay, thân thể Thẩm Hi liền sẽ không hề phòng bị mà ấn xuống, cái mông cũng sẽ ngồi xuống thật mạnh, mà dươиɠ ѵậŧ chính mình ngạnh đến muốn nổ mạnh có thể bị nộn huyệt hồng nhạt mấp máy kia hoàn toàn nuốt vào a, ở chỗ huyệt động tiêu hồn kia, đâm một đâm……
Chỉ cần chính mình không nói, xong việc giúp Thẩm Hi rửa sạch, có lẽ y căn bản là sẽ không phát hiện. Lâm Mộ Thâm nghĩ như vậy, không khỏi lại đem thân thể Thẩm Hi ấn xuống, qυყ đầυ lại chôn vào trong, miệng huyệt bị căng thành thịt vòng hồng nhạt to bằng trứng gà, hoa môi thật dày mỏng một vòng, ẩm ướt mà bao lấy qυყ đầυ ngạnh ngạnh.
Thẩm Hi nhíu mi lại đỏ cả khuôn mặt, hoa huyệt theo hô hấp của y vừa co rụt lại thấm thủy dịch ra bên ngoài, giống như giây tiếp theo liền sẽ tỉnh lại.
Quản không được nhiều như vậy…… Lại nhịn xuống nữa, chính mình sẽ nghẹn chết……
Lâm Mộ Thâm chậm rãi thả lỏng vòng tay chính mình, hạ thân cũng hướng lên trên đỉnh một chút, chỗ giao hợp của hai người một mảnh ướt trượt lầy lội, dươиɠ ѵậŧ tím đen thô tráng từng chút hoàn toàn đi vào cái tiểu huyệt non mềm kia, thịt huyệt mềm mại tầng tầng lớp lớp mà bọc lên, bao lại gậy thịt tinh tế mà mυ'ŧ, trong nháy mắt đã đi vào một đoạn nhỏ.
Ánh mắt Lâm Mộ Thâm ở trên người Thẩm Hi đi tuần tra, giờ phút này hận không thể đem Thẩm Hi toàn bộ ấn nhập vào trong đầu chính mình. Đột nhiên, hắn yên lặng nhìn bụng nhỏ hơi hơi phồng lên của Thẩm Hi.
Nơi đó có hài tử của đệ đệ thân sinh.
Nghĩ lại một chút, đại khái đã có hơn ba tháng.
Thây cốt đệ đệ chưa lạnh, chính mình liền thừa dịp em dâu hôn mê, ý đồ gian da^ʍ y.
Thân mình Lâm Mộ Thâm chấn động, lý trí giống như một trận gió to thổi tan sương mù nồng đậm trong đầu, thân thể lửa nóng ở chỗ kia nháy mắt lạnh từ đầu đến chân.
Hắn đột nhiên đem Thẩm Hi đẩy, côn ŧᏂịŧ đã cắm vào một đoạn một đường lùi lại ma sát huyệt thịt, dường như trốn thật mạnh rút ra. Thân thể Thẩm Hi liền nghiêng sang bên cạnh, vô lực mà ngã xuống trên ghế sau xe.
Lúc này Thẩm Hi quần áo hỗn độn, hai chân mở rộng ra, ngọc hành nửa ngạnh nửa không mà nhếch lên, chỗ đùi thủy quang đầm đìa, hoa huyệt vừa mới bị xâm phạm hơi hơi có chút khép không được, lộ ra một chút phấn thịt bên trong mấp máy.
Ta đang làm cái gì a? Lâm Mộ Thâm nhắm mắt lại, cúi đầu xoa xoa huyệt thái dương chính mình, bình tĩnh hô hấp một chút, xoay người, có chút vụng về mà giúp Thẩm Hi đem quần áo mặc vào, làm đầu y dựa vào lưng ghế ngồi.
Lâm Mộ Thâm chính mình ngồi cách Thẩm Hi rất xa, híp mắt lại nhanh chóng mà tuốt động dươиɠ ѵậŧ phồng lên.
Cho dù nỗ lực không đi nghĩ lại, bộ dáng mê người vừa rồi của Thẩm Hi ở trong đầu trước sau đều không vứt đi được.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Lâm Mộ Thâm rốt cuộc bắn đầy tay tϊиɧ ɖϊ©h͙ bạch trọc.
Hắn rút khăn giấy ra, có chút chán ghét tay mình. Lúc này xe đã tới cửa bệnh viện rồi.
Lâm Mộ Thâm khom lưng lại, lần nữa đem Thẩm Hi bế lên, làm lơ ánh mắt khác thường của người qua đường, hướng bệnh viện đi đến.