Thần Thư đưa lưng về phía Tả Phàm đứng ở cửa, cả người treo ở trên mình Lê Quân. Cái mông vểnh nhỏ trắng mịn bị thao không ngừng lay động.
Lê Quân phát hiện tầm mắt của Tả Phàm, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn hắn một cái, đè mông vểnh trong tay xuống thao càng ác hơn, trong miệng còn cắn miếng thịt ngực nhỏ, hận không thể đem đầṳ ѵú cắn đứt.
Thần Thư bị thao lệ rơi đầy mặt, Lê Quân khó khăn cắm vào miệng tử ©υиɠ, nặng nề đỉnh nghiền mài phiến thịt mềm bị thao mở kia. Qυყ đầυ nóng hổi khi thì chống ở trên tường tử ©υиɠ vẽ vòng, khi thì ở trong tử ©υиɠ loạn đâm loạn đỉnh, làm cho tràn đầy bên trong tất cả là dâʍ ŧᏂủy̠, qυყ đầυ hết lần này tới lần khác không chịu từ miệng tử ©υиɠ lui ra ngoài. Dâʍ ŧᏂủy̠ bị ngăn ở trong tử ©υиɠ, tử ©υиɠ nho nhỏ bị đỉnh trương lên, vừa chua xót vừa tê dại, càng thêm mẫn cảm. Qυყ đầυ hơi đỉnh một chút cũng mang đến kɧoáı ©ảʍ gấp bội, làm cho thân thể Thần Thư thấm mồ hôi run rẩy không ngừng.
Chưa bao giờ trải qua kɧoáı ©ảʍ làʍ t̠ìиɦ tiêu hồn thực cốt, Thần Thư chỉ cảm thấy mỗi tấc thịt mềm trong cơ thể dường như đều bị căn dươиɠ ѵậŧ lớn cứng rắn mài qua vừa đau vừa thoải mái. Y không ngừng khóc cầu xin tha thứ: "Aaa... từ bỏ... quá sâu... bên trong sẽ bị đâm hỏng..."
"Sẽ không đâm hỏng, tử ©υиɠ của ngươi hút ta thật thoải mái... Để cho ta bắn vào toàn bộ, cho ngươi có bầu hài tử của ta, được hay không được?" Lê Quân hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ cực hạn khi tính khí bị miệng tử ©υиɠ cùng miệng huyệt chặt dồn nóng bỏng hút, gắt gao ôm lấy tuyết đồn của Thần Thư, ngón tay đều muốn dính vào trong hai bên thịt mềm kia. Hắn một bên cử động hạ thân rất nhanh thao huyệt, một bên đem cái mông Thần Thư từng chút từng chút ấn vào dươиɠ ѵậŧ bản thân. Thân thể Thần Thư tiêm gầy bị kéo không ngừng lay động thân thể, thoải mái vừa khóc vừa gọi. Trên đôi chân dài tinh tế đều là mồ hôi, trơn trượt không ngừng câu lên thắt lưng Lê Quân.
Tả Phàm đứng ở cửa nhìn kỹ hai người thỏa thích làʍ t̠ìиɦ, trên mặt bình thường luôn tràn ngập tươi cười ôn nhu lại một mảnh âm trầm. Hắn biết Thần Thư không thích bản thân, thích Lục Bằng Hiên. Nhưng bây giờ, Thần Thư vậy mà cùng Lê Quân lên giường, còn bị hắn làm cho dục tiên dục tử, còn mình thận trọng thầm mến thì tính là cái gì? Nghĩ tới đây, Tả Phàm vừa đau lòng vừa tức giận.
"Aa... ta không được..." Thần Thư há to miệng da^ʍ kêu, tay chân gắt gao quấn trên người Lê Quân, thân thể căng thẳng, ngẩng cổ thật cao, ngọc hành phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng, hoa đậo cùng tử ©υиɠ co giật kịch liệt, hoa nước từng bãi từng bãi trào ra bên ngoài.
"Bảo bối thật nhiều nước, giường đều sẽ bị ngươi làm ngập." Trên trán Lê Quân rịn đầy mồ hôi, cố sức co rút hoa huyệt đem quấn chặt tính khí đang rút ra, lại lần nữa cả căn đâm vào. Cấp tốc đưa đẩy thân dưới, ở sâu trong hoa huyệt bởi vì sau cao trào kịch liệt co giật đâm mạnh mấy chục lần. Cắm một cái thật sâu, qυყ đầυ chôn trong tử ©υиɠ ấm áp, âm nang vừa đen vừa lớn dính sát trên hoa môi vừa đóng vừa co rụt lại. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi mạnh mẽ duy trì liên tục phun ra, toàn bộ tưới vào trong tử ©υиɠ.
"Aa... thật là nóng... toàn bộ đều bắn vào..." Thần Thư thoải mái trợn trắng mắt, trong óc trống rỗng, không ngừng vòng tay lên cổ Lê Quân. Thân thể bủn rủn vô lực lui về phía sau, chỉ có cái mông vẫn bị bàn tay gắt gao chế trụ, bị ép thừa nhận kɧoáı ©ảʍ bắn vào trong.
Tả Phàm đứng một bên nhìn Lê Quân phá thân Thần Thư, còn bắn toàn bộ vào bên trong, tim như bị dao cắt, hắn cuối cùng không thể nhịn được nữa, mạnh tay mở đèn ký túc xá.
Hạ thân chặt chẽ tương liên của hai người lập tức bại lộ dưới ánh đèn, hai thân thể một đen một trắng chặt chẽ quấn quýt một chỗ. Con mắt Thần Thư không thể nào lập tức thích ứng với môi trường sáng sủa, vừa thẹn lại sợ đem khuôn mặt chôn chặt trong ngực Lê Quân. Tính khí Lê Quân vẫn đang cắm trong hoa huyệt ướt dầm dề, hắn nhanh chóng lấy thảm bọc thân thể trắng mịn của Thần Thư.
"Thần Thần, ngươi... ngươi vì sao muốn cùng hắn làm loại sự tình này?" Tả Phàm từng bước đi tới bên giường, thống khổ hỏi, đập vào mặt chính là mùi vị vừa trải qua hoan ái nồng đậm.
"Bởi vì y thích dươиɠ ѵậŧ lớn của ta, ta cởϊ qυầи một cái y liền chủ động mở chân mời ta." Lê Quân dương dương đắc ý cướp lời đáp.
"Không phải vậy. Ta không muốn như vậy..." Ánh đèn mãnh liệt làm cho Thần Thư tỉnh táo phân nửa, y rốt cục thấy rõ nan nhân vừa nãy cùng mình mây mưa thất thường không phải Lục Bằng Hiên, mà là Lê Quân bình thường hay khi dễ bản thân. Y vừa kinh vừa sợ, sợ đến mức đẩy Lê Quân từ trong ngực hắn lăn ra, dươиɠ ѵậŧ tàn sát đã lâu "Ba" một tiếng tuột ra.
"Bảo bối, ngươi sao có thể dùng xong ta liền ném, là coi ta như gậy xoa bóp sao?" Lê Quân được tiện nghi còn khoe mẽ, xoa nhẹ thịt ngực đẫy đà trơn nhẵn của Thần Thư, vừa quay đầu nhìn phía Tả Phàm miễn cưỡng nói: "Ngươi dám nói ngươi không muốn làm chuyện này với y? Ngươi xem bao lâu cũng cứng rắn bấy lâu đi?"
Thần Thư vội vã giúp Tả Phàm giải thích: "Sẽ không. Tả Phàm ca ca bình thường rất quan tâm chăm sóc ta, hắn nói hắn xem ta là đệ đệ..."
"Lời như vậy ngươi cũng tin? Thật là, khó trách bị ta làm còn không biết." Lê Quân nắm cánh tay Tả Phàm dùng sức mở ra, Tả Phàm bị đẩy một cái lảo đảo ngồi trên giường. Lê Quân nhanh chóng đưa tay gạt quần Tả Phàm một đoạn. Quả nhiên, dươиɠ ѵậŧ bị che dấu dưới quần thể dục rộng thùng thình lập tức bắn ra ngoài. Chỉ thấy tính khí kia căng bạo đứng thẳng, qυყ đầυ ánh nước ướŧ áŧ, hiển nhiên là đã cứng rắn thật lâu.
Thần Thư nhìn Tả Phàm, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, không nghĩ tới người mình tín nhiệm nhất cũng lừa bản thân, còn có tâm tư bí ẩn như vậy. Thần Thư thương tâm không ngớt.
Tả Phàm không dám nhìn ánh mắt của Thần Thư, hắn cúi đầu, đem thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Thần Thư ôm vào trong l*иg ngực mình, để cho y ngồi lên đùi bản thân.
"Ta nói những lời đó là lừa gạt ngươi, ta sợ ngươi biết ta thích ngươi ngươi liền trốn tránh ta." Tả Phàm chế trụ cáo ót Thần Thư, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt kia chôn trên bả vai mình. Hắn cúi đầu ở cổ tham lam ngửi mùi cơ thể nhàn nhạt của Thần Thư. Đỉnh đầu tính khí thẳng cứng vô tình hay cố ý chà xát hoa huyệt còn chưa khép lại.
Thần Thư không biết nói cái gì cho tốt, cúi đầu khóc không ngừng. Bả vai gầy yếu không ngừng run run.
Tả Phàm thấy Thần Thư khóc thương tâm không dứt, ở trong nội tâm lại sinh ra suy nghĩ tàn ác muốn ngược đãi y nhiều hơn. Hắn đem qυყ đầυ cứng rắn chống ở miệng huyệt không ngừng mấp máy, qua lại đùa bỡn hai mảnh hoa môi ướt mềm. Hoa huyệt bị thao đỏ tươi bộc phát da^ʍ lãng, mỗi khi qυყ đầυ nóng bỏng tiến tới, miệng huyệt đều dùng sức mυ'ŧ một cái, không tiếng động làm hành động mời yêu thương.
"Ngươi cũng muốn có phải hay không? Để ta cắm vào bên trong được hay không được?" Dươиɠ ѵậŧ thô to của Tả Phàm nổi đầy gân xanh kiên nhẫn nhắm ngay miệng huyệt đâm một cái. Nhiệt độ nóng rực dường như muốn đem miệng huyệt mềm mại hấp nóng ran.
"Ta không muốn... ta đã làm sai một lần..." Thần Thư ngấn lệ nhìn Tả Phàm, cầu xin hắn buông tha cho bản thân. Nhưng bàn tay Tả Phàm gắt gao cầm mông mềm của Thần Thư, qυყ đầυ không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ hoa huyệt, làm cho y không thể động đậy.
Tả Phàm thâm tình nhìn khuôn mặt càng ngày càng đỏ của Thần Thư. Miệng huyệt của Thần Thư tràn lan nước, hơi bị trêu chọc một chút hoa nước không ngừng chảy ra. Qυყ đầυ Tả Phàm chậm rãi mài mài, đem dịch trong suốt ở mã mắt vẽ loạn lên miệng huyệt mềm đỏ.
"Thực sự không muốn? Không muốn vậy thì không làm." Tả Phàm ghé vào bên tai Thần Thư nhẹ giọng dụ dỗ nói. Miệng huyệt ở hạ thể béo mập của Thần Thư đè trên gậy thịt, chảy nước làm âm mao của Tà Phàm ướt thành từng khối từng khối. Hạ thể hai người một mảnh lầy lội. Thân thể Thần Thư nóng hổi, trong hoa đạo dường như có vô số con kiến đang gặm cắn, ngứa bứt rút đến tận xương.
Tả Phàm nói xong, tính khí không chút lưu luyến rời khỏi. Thần Thư theo bản năng đem cơ thể ấn xuống, nỗ lực dè cự vật kia. Chỉ nghe thấy "Phốc chi" một tiếng, đại điểu cực nóng hung hăng nghiền vào hoa đế sưng to, lập tức chen vào phân nửa. Thần Thư kinh hô một tiếng, thân thể bị đâm mềm nhũn, nặng nề ngồi xuống. Tính khí nhất trụ kình thiên đẩy đến cùng trong hoa đạo lầy lội không chịu nổi. Huyệt thịt như tơ lụa nhiều nước vui vẻ quấn lên. Tả Phàm thích ý thở sâu.
Thần Thư có chút thất thần nhìn khuôn mặt tuấn tú được thỏa mãn của Tả Phàm, hoa huyệt nhạy cảm chậm rãi ngọ nguậy, miêu tả cùng cảm thụ được gân xanh ở trên dương vậg nóng bỏng. Hôm nay, bản thân mơ mơ màng màng bị phá thân, còn bị hai nam nhân luân phiên thao huyệt. Nghĩ tới đây, trong lòng Thần Thư vừa đắng vừa chát.
Tả Phàm lần đầu nếm được tư vị mất hồn mềm nóng chặt dồn của huyệt xử nữ, lý trí nháy mắt đứt đoạn, chỗ nào còn quản thần sắc bi thương của Thần Thư. Cầm mông vểnh hồng phấn mà điên cuồng di chuyển. Đẩy thẳng thắt lưng đâm một cái, tính khí nóng như lửa đỉnh thẳng lên trên, túi tinh nặng trịch nhanh chóng đập vào đáy chậu. Âm mao theo gậy thịt toàn bộ đi vào ngoan đâm hoa huyệt đang mở cùng âm đế. Tiếng thân thể va chạm cùng tiếng nước liên miên không ngừng. Dâʍ ŧᏂủy̠ trơn nhẵn đều bị đâm thành sùi bọt.
Thân thể Thần Thư không ngừng rung động, tiếng nức nở bị nghiền nát, y cắn chặt môi dưới, không muốn cho ai nghe thấy khoái ý của bản thân. Hết đợt này đến đợt khác dâʍ ŧᏂủy̠ dưới hạ thân càng chảy càng nhiều, còn chưa chảy ra hoàn toàn lại bị tính khí đâm trở về, "phốc chi phốc chi" bôi trơn, giúp thịt truh thuận tiện một lần lại một lần đi sâu vào trong, đều cho thấy y cũng phi thường hưởng thụ trần làʍ t̠ìиɦ này.
Lê Quân mặt không biểu cảm, nhìn Thần Thư mới ở dưới người hầu hạ bản thân giờ đang dầm dề nước cưỡi trên dươиɠ ѵậŧ to lớn kia thoải mái đến không ngừng run rẩy. Thần Thư cảm nhận được tầm mắt không hề có nhiệt độ của Lê Quân, khuôn mặt đỏ như rỉ máu. Y một bên vặn vẹo thân thể hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ dươиɠ ѵậŧ nóng hổi khuấy làm trong tao huyệt, một bên thấp giọng cầu khẩn nói: "Lê Quân, ngươi đừng nhìn..."
"Làm sao? Ngươi mở bắp đùi mời người làm, ta không thể ở một bên nhìn sao?" Lê Quân có chút bất mẫn lại gần, từ phía sau lưng ôm Thần Thư, cắn một cái vào bả vai thầm mồ hôi của y: "Trước đây không phát hiện ra ngươi sao tao như vậy? Vừa mới khai bao bản thân liền chủ động ngồi lên bị người đâm?"
"Không phải vậy, ta không có..." Thần Thư nghe vậy mặt đỏ tới mang tai, vặn vẹo cái mông muốn từ đại điểu đang nổi cơn điên thoát ra. Tả Phàm đang hăng say thao huyệt, làm sao sẽ để y đi, hai tay vững vàng kiềm chế mông vểnh, không ngừng nâng lên hạ xuống, hận không thể đem Thần Thư đóng đinh trên dươиɠ ѵậŧ mình.
Lê Quân ngồi ở phía sau Thần Thư, một tay cầm cái vυ' đầy ắp mềm mại thuần thục dùng bàn tay bao nhũ thịt căng thẳng vừa xoa xoa bóp bóp. Đầu ngón tay vân vê, lôi kéo đầu vud đỏ bừng, chơi đến Thần Thư ngọt ngào thở gấp không ngừng. Huyệt thịt thủy nộn cũng ra sức xoắn chặt côn ŧᏂịŧ cày cấy trên cơ thể mình, làm cho Tả Phàm ra vào thay đổi có chút gian nan.
"Ngươi liền thích Lê Quân như vậy sao? Bị hắn sờ một cái liền kẹp chặt như vậy?" Trong giọng nói của Tả Phàm tràn ngập ghen tuông, hắn nặng nề mà đánh một cái lên mông mềm màu mỡ của Thần Thư, một sóng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thịt lãng tuyết trắng. Hắn đem qυყ đầυ chống ở điểm chết người kia của Thần Thư, không nhanh không chậm nghiền mài. Nắm chặt mông thịt không cho Thần Thư lộn xộn, tiến đến bên tai Thần Thư hỏi: "Nói, ngươi là thích ta hơn, hay là thích Lê Quân hơn?"
"Ta...ta..." Đôi môi đỏ mọng của Thần Thư khẽ nhếch, hai mắt mê ly, tao điểm bị thao mài nhẹ nhàng, vừa tê dại vừa ngứa. Nhưng cái loại thao lộng nhẹ nhàng như vậy sao có thể giảm bớt ngứa ngáy bứt rứt trong huyệt thịt của y, da^ʍ thịt trong huyệt chỉ muốn cự căn vừa yêu vừa hận kia hung hăng ra vào mới tốt. Vì vậy, y vội vã đáp: "Ta thích ngươi hơn, ta rất thích Tả Phàm ca ca..."
"Thật ngoan." Tả Phàm hài lòng hôn Thần Thư một cái, không thấy sắc mặt Lê Quân đen trong nháy mắt, nâng bắp đùi phấn trắng của Thần Thư lên, làm thân thể y xoay một vòng, tư thế mở lưng đối với mình. Qυყ đầυ nghiền trên hoa tâm cọ xát một vòng, hoa huyệt nhạy cảm lại co giật một trận, Thần Thư bị thao thất thần, thân trên vô lực ngã vào trong ngực Lê Quân, thắt lưng cùng mông bị Tả Phàm vững vàng nắm giữ, trong huyệt dầm dề nước còn chặt chẽ kẹp tính khí tráng kiệt.
Tả Phàm dứt khoát để Thần Thư nằm trong ngực Lê Quân, hai tay gắt gao nắm mông thịt phì nộn gầm nhẹ ra sức xông tới. Bàn tay kia nắm hai khối thịt mềm tùy ý chà xát xoay tròn nhào nặn. Khi thì đem hai cánh mông thịt mở ra, đều có thể nhìn thấy hậu huyệt hồng nhạt giữa khe mông, khi thì đem hai cánh mông thịt hướng vào giữa nhào nặn đè ép, hận không thể đem hai miếng thịt kia chập lại thầnh một. Thân trên Thần Thư tựa trong ngực Lê Quân không ngừng lay động. Khuôn mặt tràn đầy nước mắt bởi vì kɧoáı ©ảʍ ý loạn tình mê thấu xương, trầm thấp phát sinh từng tiếng thở dốc ngọt ngào.
Lê Quân nhìn chằm chằm người trong lòng ngã vào l*иg ngực mình, không biết xấu hổ nâng thật cao mông trắng công vểnh, giống như cɧó ©áϊ phát tình không ngừng vặn vẹo cái mông cầu hoan. Tao bức không ngừng chảy dâʍ ŧᏂủy̠ một lần lại một lần nghênh tiếp gian da^ʍ nặng nề, trong lòng bộc phát khó chịu, tựa như hoàn toàn quên mất lúc trước bản thân cũng đem Thần Thư mê gian.
Cái mông mềm của Thần Thư bị Tả Phàm đâm từ phía sau đến tê dại, đầṳ ѵú đứng thẳng cọ xát trên người Lê Quân, vυ' non mềm chà xát cơ ngực cứng rắn, cọ cọ làm hạ thân Lê Quân ngẩng đầu. Lê Quân dứt khoát lui từng bước, bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn cái cằm xinh đẹp của Thần Thư. Thần Thư bị ép không thể không há miệng. Miệng vừa mở lớn, lập tức một cái cự vật cứng rắn nóng bỏng mang theo mùi xạ hương cường liệt đưa vào.
"Ngô ngô... không muốn..."
Khóe mắt Thần Thư bị ép chảy ra nước mắt, y dùng cái lưỡi mềm mại trơn trượt khước từ qυყ đầυ to lớn muốn đem nó tống ra ngoài, ai biết một cái liếʍ này, cự căn kia liền căng lớn thêm một vòng.
"Chính là như vậy... cái miệng nhỏ nhắn phía trên của bảo bối hút ta thật thoải mái..." Lê Quân thỏa mãn nâng đầu Thần Thư, đem hạ thân đi sâu vào trong. Trong lỗ mũi Thần Thư tràn đầy mùi vị hạ thể của nam nhân, lôиɠ ʍυ cứng rắn đâm trên mặt có chút đau, có một chút khó thở. Mà lúc này Tả Phàm ở sau lưng sắp lêи đỉиɦ, hắn tăng nhanh tốc độ ra vào. Thân Thể Thần Thư bị đâm không ngừng lay động về phía trước, cái miệng nhỏ nhắn vừa hút vừa phun đem tính khí ngậm vào càng sâu.
Qυყ đầυ của Lê Quân bị cổ họng thắt chặt hút xuống, thuận thế đâm vào thực quản chặt nóng không ngừng co giật đè ép. Thần Thư chảy nước mắt muốn trốn về phía sau, rồi lại bị Lê Quân cắm vào một cái thật sâu thân thể lại nghiêng về phía trước, chỉ có thể mặc cho Lê Quân cắm càng sâu vào trong cổ họng. Lê Quân đang cầm đầu y nhanh chóng ra vào ở thực quản, thực quản ấm áp không ngừng co giật xoa bóp dươиɠ ѵậŧ cực kí thoải mái.
Hai người như thi đấu thao cổ họng cùng hoa huyệt của Thần Thư. Trông đầu Thần Thư một mảnh hỗn độn, dường như bản thân biến thành một cái ống thủ da^ʍ, bất lực bị kẹp chính giữa hai nam nhân, không ngừng bị cắm rút phát tiết thú tính nguyên thủy nhất.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Tả Phàm cùng Lê Quân mới một trước một sau bắn tinh trong thân thể Thần Thư. Cơ thể Thần Thư vui sướиɠ cực hạn, nội tâm lại là một mảnh mờ mịt cùng chết lặng. Y thả lỏng thân thể mặc cho hai nam nhân đè bản thân ra bắn vào bên trong, bụng phồng lên, bên trong toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙, khoang miệng cùng cổ họng bị mài nóng hừng hực, trong miệng tràn ngập mùi vị mặn tanh của dịch thể.
Sau khi Lê Quân bắn hết vào, đè Thần Thư lên giường, mãnh liệt xoa nhũ thịt mềm mềm của y, hận không thể đem y ăn vào trong bụng. Hai đùi Thần Thư mở lớn, dịch thể vẩn đυ.c ồ ồ từ hoa huyệt chảy ra bên ngoài, cả người vô lực mặc hắn dính vào. Lê Quân cắn đôi môi anh đào của Thần Thư tất cả đều là dấu răng mới bỏ qua. Tà Phàm thấy hai người xong việc, mới ôm lấy Thần Thư đưa vào phòng tắm, hôn hôn sờ sờ giúp y rửa sạch thân thể toàn mồ hôi cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙. Tắm tắm lại có chút động tình. Nhìn thấy Thần Thư đang mệt mỏi ngủ, Tả Phàm liều mạng nhịn xuống du͙© vọиɠ mới lại không có muốn y một lần nữa.